Ghen với em chồng
Tôi thực sự cảm thấy rất cô đơn và buồn chán… (Ảnh minh họa)
Nhờ có sự hậu thuẫn từ phía 2 gia đình, tình yêu của tôi và anh vô cùng thuận lợi từ khi yêu nhau cho đến ngày cưới. Về làm dâu nhà anh, tôi cũng không bị căng thẳng về tâm lý.
Bởi bố anh mất từ khi 2 anh em còn nhỏ, giờ nhà chỉ có 3 mẹ con, mẹ anh rất quý tôi, còn với em gái thì tôi đã trút được gánh nặng “giặc bên Ngô” rồi vì cô ấy là bạn thân của tôi mà. Mọi người nhìn vào ai cũng xuýt xoa: Số tôi “cầm tinh con lợn” thật sướng, mọi việc cứ như có người an bài cho hết cả rồi, chẳng phải lo nghĩ gì. Ban đầu tôi cũng nghĩ như thế. Nhưng giờ thì…
Tôi không sao tin được rằng trở ngại khó khăn lớn nhất tôi gặp phải trong cuộc hôn nhân này lại chính là từ mối quan hệ với cô em chồng, cô bạn thân của tôi. Ngay sau ngày cưới đi nghỉ tuần trăng mật ở Đà Lạt, em chồng tôi gọi điện cho anh trai không dưới 7, 8 cuộc điện thoại mỗi ngày. Lúc đầu tôi thấy cảm phục tình cảm anh em quá quấn quýt giữa họ. Nhưng rồi ngày nào cũng vậy, có khi vừa bắt đầu ngồi vào bàn ăn thì Lan Anh gọi điện cho anh trai. Và câu chuyện không đầu không cuối của họ kéo dài đến nửa tiếng đồng hồ. Tôi không nghe rõ Lan Anh nói những gì nhưng chỉ thấy vẻ mặt chồng tôi rất vui, giọng nói rất ngọt ngào, có lúc lại dỗ dành như nựng 1 đ.ứa t.rẻ. Và chị biết không, nói ra thì kỳ cục nhưng có hôm đã muộn lắm rồi, vợ chồng đang gần gũi, âu yếm nhau thì cô em gái lại gọi điện cho anh trai. Hình như cô ấy có trục trặc gì đó về máy tính nên gọi điện nhờ anh hướng dẫn. Và thế là cả giờ trôi qua, chồng tôi vẫn miệt mài vừa mở máy tính ra vừa hướng dẫn cho em gái từ xa…
Đến sát ngày về, vợ chồng đi mua sắm, chồng tôi không hỏi xem tôi thích mua gì mà nói luôn: “Em thích mua gì thì tự chọn đi nhé, anh phải lo tìm mua mấy thứ Lan Anh dặn mua cho nó”. Lần đầu tiên sau ngày cưới tôi thấy hụt hẫng và tủi thân như thế. Niềm hứng khởi đi mua sắm biến đi đâu hết, tôi nói với anh là tôi không thích mua gì và kêu mệt tự đi về khách sạn nghỉ. Điều đáng buồn hơn là khi về khách sạn, anh không tỏ ra áy náy, thắc mắc sao tôi không mua gì mà đem những đồ anh mua cho mẹ và em gái ra khoe với tôi trong niềm hứng khởi, thỏa mãn, hạnh phúc vô cùng…
Tôi sợ sẽ không chịu nổi và tình cảm vợ chồng có khi đổ vỡ mất… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Rồi sau đó, tôi lại phải tự an ủi, xoa dịu mình và cho qua mọi chuyện, vì nếu nói ra sợ anh lại đ.ánh giá tôi là người nhỏ nhen. Nhưng càng ngày tôi càng thấy mối quan hệ anh em đó ảnh hưởng quá nhiều đến tình cảm vợ chồng tôi. Vào ngày nghỉ, dù 2 vợ chồng đã có kế hoạch từ trước sẽ về thăm bố mẹ tôi, nhưng nếu Lan Anh có việc gì đột xuất nhờ đến anh trai là chồng tôi sẵn sàng hủy kế hoạch đi thăm bố mẹ vợ để phục vụ em gái, hoặc là động viên tôi về một mình. Đương nhiên là tôi không chịu nổi, trách anh coi em gái hơn cả bố mẹ vợ khiến anh tỏ ra rất giận tôi. Anh nói rằng sao là bạn thân của em gái anh mà tôi lại không hiểu cho hoàn cảnh của nó. Rằng cô ấy mất bố từ khi còn chưa đầy 1 t.uổi. Cả t.uổi thơ cho đến lúc trưởng thành chỉ biết dựa vào tình thương và sự che chở của mẹ và anh trai. Chồng tôi nói anh ấy là người vừa phải có trách nhiệm của một người anh, vừa phải có trách nhiệm người cha đối với em gái thì đương nhiên em gái đối với anh, tình cảm phải sâu nặng hơn bố mẹ vợ rồi. Đi đâu về, anh đều mua quà cho tôi giống hệt em gái anh, cả váy áo, giày dép cũng vậy khiến tôi chán ghét những món quà đó, không mang ra dùng. Thế là anh lại được thể cho rằng tôi không quý trọng những gì anh mua tặng như em gái anh…
Tôi thực sự cảm thấy rất cô đơn và buồn chán trong ngôi nhà này. Tình cảm với em chồng đã có khoảng cách, không được thân thiết như hồi là bạn bè của nhau, thậm chí còn khiến cho tôi phải chịu thiệt thòi, ấm ức với chồng thế này. Vậy mà chồng tôi vẫn không chịu hiểu, càng ngày anh càng có ấn tượng là tôi xét nét, để bụng, không bao dung rộng lượng và yêu quý những người thân của chồng. Tôi biết làm gì để khắc phục tình trạng này? Sợ rằng nếu mãi thế này tôi sẽ không chịu nổi và tình cảm vợ chồng có khi đổ vỡ mất. Thực lòng tôi vẫn rất yêu chồng tôi.
Theo Hạnh phúc gia đình
Dự kiến ly hôn thất bại
Chúng tôi hay cãi nhau vì những chuyện chẳng đâu vào đâu... (Ảnh minh họa)
Chuỗi ngày dài với những cảm giác buồn chán xâm chiếm lòng tôi. Chúng tôi hay cãi nhau vì những chuyện chẳng đâu vào đâu. Sau một trận cãi nhau kịch liệt, tôi đã quyết định viết đơn ly hôn...
Chiếc máy tính của tôi có cài đặt một chương trình làm việc mà trên đó có những câu danh ngôn ngô nghê, nhưng cũng có nhiều câu ý nghĩa. Một ngày mới, tôi bắt đầu bằng việc khởi động máy tính và đọc những câu danh ngôn đó. Ngày hôm nay là một câu thế này: "Khi người đàn ông đã kết hôn thì họ sẽ không còn sợ địa ngục nữa".
Sáu năm trước tôi đã coi thường địa ngục mà ký vào tờ đăng ký kết hôn với người con gái mà tôi yêu tưởng có thể dốc cạn cả sông Hồng. Quả nhiên, khi người ta yêu thì thấy cái gì cũng đẹp và đầu óc cũng chỉ dành cho những điều đẹp đẽ: hoa hồng, đám cưới và đôi khi là những đ.ứa t.rẻ. Phỉ phui kẻ nào nhắc đến chuyện ly hôn vào lúc bấy giờ, ngay cả đến một người có trí tuệ minh mẫn hơn người cũng không bao giờ có thể nghĩ rằng: rồi có một ngày ta sẽ chia tay...
Tôi ôm giấc mộng đẹp về nàng, tưởng chừng như những thiên thần trên thiên đường nếu có cũng chỉ đẹp đến thế mà thôi. Tôi thức trắng đêm mơ màng về nàng, mơ được dắt tay nàng đi đến nơi bình minh năng gọi, những bãi biển trải dài ngút mắt, được nâng niu, chiều chuộng và hơn hết... tôi thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa vì có nàng.
Thế là hàng ngày tôi vẫn xách cái cặp đi về, bên trong có chứa một quả bom tấn thực sự.
Thế rồi chúng tôi cưới nhau và có một nhóc con xinh xắn.
Nhưng rồi, giấc mộng của tôi về thiên thần đáng yêu cứ nhạt nhòa dần. Tôi như con đại bàng bay cao với đôi cánh rộng bị cái dây xích thòng lòng dưới mặt đất có nàng kéo xuống. Chuỗi ngày dài với những cảm giác buồn chán xâm chiếm lòng tôi. Chúng tôi hay cãi nhau vì những chuyện chẳng đâu vào đâu.
Sau một trận cãi nhau kịch liệt, tôi đã quyết định viết đơn ly hôn.
Tôi vào mạng và hỏi xem người ta có dùng một mẫu đơn ly hôn thống nhất hay không nhưng không thấy ai bảo phải viết thế nào cả. Thế là tôi tự nghĩ ra một cái đơn thống thiết. Ở đó, tôi kể vợ tôi là kẻ lười biếng, và đểnh đoảng, rằng tôi yêu con gái tôi lắm, nếu có gì thay đổi thì hãy để tôi được nuôi con bé. Tôi gục đầu trên bàn lúc 3 giờ sáng và mơ thấy thiên thần bay lượn. Các vị thần nhìn tôi ngoác miệng cười.
Sau một trận cãi nhau kịch liệt, tôi đã quyết định viết đơn ly hôn... (Ảnh minh họa)
Tôi gấp lá đơn gọn gàng, cho vào cuốn sổ và nhét vào cặp. Dự định sẽ sớm hỏi địa chỉ của tòa, nơi sẽ nhận lá đơn tội nghiệp của tôi.
Ngày qua ngày, tôi vẫn chưa hỏi được địa chỉ để gửi. Tôi cũng không biết là nên gửi trực tiếp hay qua bưu điện.
Không hiểu do thủ tục ly hôn của mình không thuận tiện hay còn lý do nào khác mà tôi cứ lần nữa không gửi lá đơn đi... Thế là hàng ngày tôi vẫn xách cái cặp đi về, bên trong có chứa một quả bom tấn thực sự. Bạn bè vẫn hỏi han và gửi cho tôi những lời chúc mừng vì có một gia đình hạnh phúc.
Về sau, thấy bất tiện, tôi không mang lá đơn đi nữa, dự định một dịp thuận lợi nào đó gửi nó thẳng lên tòa án nhân dân tối cao cho hả giận. Tôi xếp nó vào một góc kin kín trên giá sách, đặt mấy cuốn từ điển lên trên và tạm quên đi nỗi uất hận của buổi cãi nhau hôm nào.
Hôm ấy đi làm về, tôi thấy bé con đang ngồi rải thẻ trên sàn nhà, giấy tờ quây quanh chỗ nó ngồi. Con bé hào hứng: "Bố ơi, mẹ dạy con biết gấp máy bay rồi đấy!".
Con bé chìa tôi xem cái máy bay bằng giấy. Tôi giật mình khi thấy dòng chữ quen quen: "ĐƠN XIN LY HÔN".
Trời ơi, sao vợ tôi lại lấy những giấy tờ quan trọng của tôi như thế xuống cho con gấp máy bay cơ chứ? Đúng là người có tính đểnh đoảng thì không bao giờ sửa được. Tôi lắc đầu chán ngán...
Tôi ngắm nghía mấy cái máy bay từ đầu đến cuối và đề nghị: "Để bố thử xem nó có bay được không nhé!".
Tôi lấy đà phóng chiếc máy bay "đơn ly hôn" bay thẳng lên trời. Con bé vỗ tay khen bố phóng máy bay giỏi thế. Tôi nhìn theo nó cho đến khi nó chỉ còn là một chấm nhỏ. Giữa vầng cao xanh ấy, tôi lại thấy những nụ cười của những thiên thần.
Đằng sau lưng, vợ tôi đang cười tủm tỉm...
Theo Dep
Tình yêu sẽ chìm vào quên lãng... Tôi chưa bao giờ nghĩ tình yêu của mình lại rẻ rúng như vậy (Ảnh minh họa) Muốn hét lên thật to, muốn nổi loạn và đ.ập p.há, muốn mọi thứ chìm trong quên lãng... "Anh mãi là người em yêu nhất"... Khi tôi viết lên những dòng này gửi đến chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống, thật sự tôi rất buồn! Tôi...