Gặp lại người xưa
Lâu lắm rồi mới lại nghe anh hát, anh hát cho mọi người nhưng có cảm giác anh hát chỉ cho mình tôi vì tôi đã muốn anh hát ca khúc ấy. Tôi đã nghe anh hát bài này rất nhiều lần, lần nào nghe cũng thấy ở anh, ở ca khúc này một sự cảm nhận khác nhau.
Khi anh hát, tôi như quên đi tất cả mọi thứ, tôi tìm thấy ở anh một sự khắc khổ lại như vừa thấy được một tâm hồn nghệ sĩ lớn. Anh giản dị, mộc mạc như chính giọng hát anh mang đến cho mọi người. Tôi ngồi đó, lặng im nghe anh hát, rồi tôi nhờ một người mang lời đề nghị của tôi đến cho anh, tôi viết rất đơn giản nhưng ở đó cả tấm lòng của tôi với anh, tôi muốn anh hát “ Tình xa” cho tôi nghe.
Anh đã mang đến cho cuộc sống tưởng như sắp bóp nghẹt tôi trong thời gian này một làn gió nhẹ nhàng, thức tỉnh tâm hồn tôi, nhắc tôi rằng cuộc sống này. Lời hát như da diết ôm lấy tôi, nỗi buồn và nỗi nhớ quay quắt.
Video đang HOT
Tôi biết, biết rằng khi anh hát bài này tôi sẽ rất buồn, cả khán phòng vang dậy, tất cả đứng dậy và vỗ tay cho anh. Tôi ngồi đó, lặng im. Có lẽ đó là cách tôi cảm ơn anh vì bài hát đó. Yên lặng, không ồn ào.
“Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại”. Anh ra về cũng lặng lẽ như cách anh đến đây, một mình với chiếc violin trên vai… “đôi khi ta lắng nghe ta”.
Nhìn anh đứng một mình giữa dòng người qua lại, tôi chợt không kìm được lòng mình và chạy đến bên anh, tôi muốn nói tôi yêu anh, yêu giọng hát của anh, yêu dòng má.u nghệ sĩ đang cuồn cuộn chảy trong anh, yêu cả mái ấm của anh, nơi ấy anh có một người phụ nữ dịu hiền và một gia đình hạnh phúc. “Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố, đường phố hoang vu”.
Anh ngỡ ngàng khi tôi đến trước mặt anh và nói tôi yêu mến anh, vì anh không mong chờ sự nổi tiếng, sự hâm mộ, tôi cảm ơn anh, anh nắm tay tôi. Anh vẫn thế, như anh tôi đã từng biết từ 10 năm trước đây, đứng gần anh tôi mới nhận ra quy luật nghiệt ngã của thời gian trên gương mặt anh… “nhìn lại mình đời đã xanh rêu”. “Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè”.
Tôi sẽ mãi kính yêu, tôn thờ anh…vì đơn giản anh là nghệ sĩ Trọng Lịch! Xin cám ơn anh. Cuộc đời này, thế giới này đẹp hơn vì có anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em chỉ là duyên may tình cờ
Nhiều lúc, em muốn chôn vùi cái tình yêu ấy vào quá khứ... Anh từng dạy em: "Đừng có làm gì mà không có mục đích". Tất cả những việc em làm đều có mục đích, duy chỉ việc nhớ đến anh... Nhiều lần em tự hỏi "I miss you but for what?" Và tự trả lời "For nothing".
Carino! Lâu lắm rồi em mới dùng đến từ này để gọi anh một cách thân thương đến vậy. Em không cần gặp anh, mặc dù rất muốn gặp anh... Em cũng biết, mỗi khi nghe nhạc, những bản nhạc đó, anh vẫn nhớ đến em. Định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau, và định mệnh đã không cho chúng ta gặp nhau thêm một lần nữa. Người ta gọi đó là "duyên may và sự lựa chọn"... Chúng ta đến với nhau chỉ là duyên may vô tình mà thôi. Còn sự lựa chọn là những gì anh đang có...Em biết rằng, cho dù em có xuất hiện sớm hơn nữa trong cuộc đời anh, thì mãi mãi em vẫn chỉ là duyên may của anh. Phải vậy không? Chị ấy xứng đáng với anh hơn em nhiều, phải vậy không?
Carino yêu dấu của em! Em sẽ không khóc, không buồn và không suy nghĩ nữa. Em sinh ra vốn dĩ không phải một bông hồng đỏm dáng được nâng niu chăm sóc nhưng em sẽ sống mạnh mẽ như một bông lau, không cần phải chăm sóc mà chỉ cần có nước, lau sẽ sống, sẽ vươn cao, sẽ khoẻ mạnh...
Em đang sống với vẻ bề ngoài rất hạnh phúc vì người đàn ông đó yêu em, sẵn sàng hy sinh tất cả vì em. Còn điều gì hơn thế nữa?Nhưng người đó không phải là anh... Em luôn nghĩ về anh cho đến hết cuộc đời này. Điều đó có thể là động lực giúp em sống tốt và có ý nghĩa hơn. Em sẽ không nghĩ nữa, vì nghĩ nữa thì em sẽ chế.t mất. Em sẽ nghĩ đến nó sau vì: Ánh sáng ở cuối con đường.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh mãi đợi em Chào người yêu dấu của tôi! Xin phép cho anh được xưng hô thế với em được chứ, vì ngày trước hai chúng mình cứ xưng hô tên với nhau mà. Từ ngày em đi anh rất buồn, ngày nào cũng chỉ biết làm cách nào để giế.t thời gian thôi. Vẫn nhớ ngày trước em chỉ đi ngang qua đời anh chỉ...