Gặp anh quá muộn màng…
Trong đôi mắt em… anh là tất cả!
Em chỉ ước sao em được ngủ một giấc thật dài và không bao giờ tỉnh dậy để nhớ đến tất cả những gì đã qua với hai ta.
Anh yêu, thế là anh đã rời xa em mãi mãi…. Còn gì đau khổ hơn là ngày ngày nhìn thấy anh mà biết rằng anh đã mãi mãi không thuộc về em. Tình yêu của chúng mình hệt như lời bài hát “Như đã dấu yêu”, phải không anh? Lẽ ra mình không nên đến với nhau, lẽ ra mình không nên gặp nhau… Bây giờ nghĩ lại em thấy mình đã có những quyết định sai lầm. Mọi lỗi lầm đều do em, nếu như em không làm việc ở đây thì mình không bao giờ phải gặp nhau và hai ta sẽ không bao giờ phải đau khổ.
Anh biết không, mình chia tay mới được mấy ngày mà sao với em như trải qua mấy năm vậy. Em thấy thời gian mình yêu nhau sao ngắn quá mà thời gian mình xa nhau dài đến vậy. Những ngày qua đối với em quả là những cơn ác mộng, không đêm nào em ngủ được… cứ mỗi lần nhắm mắt lại là em lại thấy hình ảnh của anh. Em sợ, sợ mỗi khi thức dậy, em biết mình không có anh bên cạnh, không có anh nhìn em âu yếm, hạnh phúc… Anh bảo rằng “Chỉ có lúc ngủ là sung sướng nhất” nhưng với em sao giờ đây nó lại là nỗi sợ hãi…
Video đang HOT
Giá như… anh mãi thuộc về em như hôm nào!
Em chỉ ước sao em được ngủ một giấc thật dài và không bao giờ tỉnh dậy để nhớ đến tất cả những gì đã qua với hai ta. Anh bảo em phải mạnh mẽ lên, nhưng sao càng ngày em càng yếu đuối, càng ngày em càng không thể mạnh mẽ hơn nữa, càng ngày em càng kiệt sức…
Em cảm thấy sợ hãi trước cuộc sống này quá anh ạ! Giá như… anh mãi thuộc về em như hôm nào!
Thu Thủy (Theo Bưu Điện Việt Nam)
"Cảm" bạn thân của người yêu
Tôi từng mơ rằng mình sẽ có cuộc sống bình dị, yên ả cùng anh
Tôi từng mơ rằng mình sẽ có cuộc sống bình dị, yên ả cùng anh - người đã cùng tôi chia ngọt sẻ bùi năm năm qua. Nhưng rồi T. xuất hiện, mang theo làn gió mạnh mẽ thổi tung lớp bụi cũ kỹ và buồn tẻ trong đời sống của tôi.
Sự hứng khởi, nhiệt thành của T. khiến mọi cảm xúc hào hứng trong tôi thức dậy. Tôi không thể hình dung có ngày tôi lại nghĩ về T., bạn thân của người yêu tôi, nhiều đến vậy!
T. cao lớn, phong độ, lại thêm tính tình cởi mở, thân thiện. Nhưng điều khiến tôi cảm mến ở T. nhất chính là việc anh luôn sẵn sàng chia sẻ những khó khăn trong công việc cùng tôi.
Còn với người yêu của mình, do công việc khác nhau nên những lần tôi căng thẳng anh chỉ có thể động viên "Em cố gắng lên!" mà thôi. Thật sự tôi cần nhiều hơn thế!
Những lúc ấy, T. lại đến. Có lần khi đang chat với nhau, tôi than đói bụng do làm việc quá giờ ăn trưa, T. liền mua một ổ bánh mì rồi mang lên tận văn phòng khiến tôi vô cùng bất ngờ. Biết tôi thích đọc sách, có quyển sách nào hay T. cũng mua tặng tôi, bộ phim nào đặc sắc T. cũng rủ tôi và anh cùng đi xem cùng.
Nhiều hoạt động tưởng chừng đã rất cũ của tôi và người yêu như đi uống cà phê, xem phim, xem ca nhạc... giờ trở nên thú vị hơn khi có mặt T...
T. xuất hiện, mang theo làn gió mạnh mẽ thổi tung lớp bụi cũ kỹ và buồn tẻ trong đời sống của tôi.
Cứ thế mấy tháng trôi qua, tôi bắt đầu nhận ra hình như ánh mắt, lời nói và cử chỉ quan tâm của T. dành cho tôi có điều gì đó khác thường.
Từ đó, tôi hạn chế trò chuyện, đi chơi chung và né tránh những ánh nhìn của T.. Tôi quan tâm đến người yêu hơn, chia sẻ với anh nhiều hơn, thậm chí còn rủ anh đi chơi xa vào những dịp cuối tuần để hâm nóng tình cảm.
Nhưng sau tất cả, tôi nhận ra mình đang bùng cháy một thứ tình cảm kỳ lạ với T., nó giống chuyến phiêu lưu, chất kích thích khiến tôi muốn phá tung mọi rào cản. Có phải là tình yêu? Giữa tôi và T. liệu có thể làm bạn bè bình thường? Còn anh, anh nghĩ gì khi biết sự thật này?
Nhưng có khi nào chính T. mới là người tôi cần? Tôi có nên hi sinh tất cả? Tôi hồ nghi nỗi nhớ T., hồ nghi tình yêu dành cho anh và hồ nghi cả nỗi sợ hãi của chính mình. Tôi sợ mình không còn đường lui...
Theo T.uổi trẻ
Nỗi sợ hãi của bạn? Nỗi sợ của tôi đó là: "sợ khi hỏi câu này mà không ai trả lời lại". Vậy nỗi sợ hãi của bạn là gì: a, Sợ không được đi đến trường nữa, sợ bị điểm zero, sợ bị ở lại lớp, sợ bị rớt tốt nghiệp, sợ sẽ không thi đậu vào bất cứ trường cao đẳng - đại học nào cả,...