Em sẽ là điểm tựa cho chính mình
Em đã lớn lên với nhiều thiếu thốn về tình cảm, sống giữa một hoàn cảnh mà lúc nào cũng phải ý thức rằng mình chỉ có một mình, cần cố gắng nhiều hơn nữa để có thể tồn tại, cần làm nhiều hơn nữa để có thể hiện thực hóa những ước mơ ngỡ bình thường mà lại quá đỗi xa xôi.
Em mang trên mình một vẻ ngoài mạnh mẽ và quyết liệt, để che giấu sự yếu đuối của mình.
Anh đã sống một cuộc sống với thật nhiều yêu thương, anh có một gia đình yên ấm và chưa bao giờ tự hỏi rằng mình nên dành cho gia đình mình những gì. Vì anh có một người cha thật sự ,một người mẹ luôn lo lắng cho anh và một đứa em trai luôn khiến anh phải chạy tất bật cho mỗi sự kiện của cậu ấy. Anh nói với em rằng anh muốn chia sẻ yêu thương, vì anh đã nhận nhiều và muốn đem nó đến cho những người khác.
Video đang HOT
Em đến bên anh khi em thật sự cần một điểm tựa, và anh đã làm điểm tựa cho em. Đó là khi ngay cả người bạn thân nhất cũng phản bội em, anh đã đưa em ra khỏi cú sốc đó.
Đó là khi anh chạy đến bên em trong lúc em cô đơn nhất ,là khi em mất niềm tin vào chính ngôi nhà mình đang sống….
Anh nói với em rằng: khi ở bên anh,em không cần cố tỏ ra mình mạnh mẽ. Hãy cứ thả lỏng để là chính mình. Nhưng nếu không có anh thì hãy cố gắng để bước tiếp, và hãy tin vào chính mình”.
Biết không anh? Em yêu thật nhiều điều đó. Thật nhiều bờ vai của anh khi đó, thật nhiều một lần anh đưa em về và em đã ngủ thật ngon lành sau lưng anh, bình yên hơn khi anh nắm tay em trên cả đoạn đường và em biết rằng mình đã yêu như thế nào.
Và rồi… mọi thứ vỡ tan, anh nói em hãy tìm một bờ vai khác, hãy bước thật mạnh mẽ và đừng khóc.
Anh! em sẽ làm điểm tựa cho chính mình, tự bản thân em sẽ làm mình cho hạnh phúc, tự bản thân em sẽ vực mình đi qua bóng tối. Cuối đường hầm sẽ là ánh sáng và nơi đó dù không có anh em vẫn sẽ vui vẻ. Vâng, có thể sẽ không hạnh phúc, nhưng em sẽ thật mạnh mẽ, vì không có anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mình ở đâu trong trái tim cậu?
Biết là nói từ "yêu" thì hơi xa xôi quá, nhưng dùng từ "thích" thì cũng không biết là như nào, nhưng cậu đã thừa nhận rằng cậu thích mình rồi mà đúng không? Nhưng cái câu hỏi "cậu có yêu mình không" luôn là một điều khó hiểu mà mình không thể nào giải thích.
Ở cái tuổ.i này, mình đúng là không còn sự lựa chọn, thông thường khi người phụ nữ 27 tuổ.i, họ gặp một ai đó trong thời gian ngắn rồi kết hôn, thực lòng thi mình hoàn toàn có thể làm như vậy, mà thực sự thì cũng có một vài đối tượng khác muốn tiến đến lâu dài với mình, nhưng ... cậu có biết ... chính mình cũng không hiểu tại sao mình lại sâu nặng với cậu như thế? Lần đầu tiên trong đời, mình biết thế nào là tình yêu thực sự, mặc dù mình cũng đã yêu rồi. Thế nhưng, cái tình cảm mà mình dành cho cậu, theo thời gian 6 năm qua, nó cứ tồn tại mãi, nếu cậu có hỏi vì sao mình lại yêu cậu như thế, thì mình cũng không biết trả lời sao ... Thời gian 1 năm gần đây, là những điều hạnh phúc mà mình có được với cậu, chỉ là những tin nhắn khi hai ta mỗi người một nơi, chỉ là những lần quan tâm ít ỏi của cậu, những tín nhắn hiếm hoi hay những điều cậu nói , dù rất ít nhưng nó đủ làm cho mình cảm thấy hạnh phúc ... thế nhưng tại sao cậu vẫn lạnh nhạt với mình thế, chẳng phải cậu đã bảo là chờ cậu 2 năm nữa sao, mình biết cậu không hứa hẹn gì với mình, và cậu cũng không ép buộc mình phải chờ đợi, nhưng với mình, nếu là chờ cậu thì mình sẵn sàng ... mình chỉ mong một điều là cậu quan tâm đến mình hơn, chịu khó nhắn tin cho mình hơn, rủ mình đi chơi nhiều hơn thôi! Có thể vì một vài lý do tế nhị mà cậu không làm thế , nhưng nói chung là cậu vẫn vô tâm với mình lắm... Sinh nhât mình cậu không nhớ, ngày 20/10 cậu không một lời hỏi thăm, thật sự mình đã được cậu "đào tao" cho sự kiên nhẫn, tính chịu đựng, và hơn hết, vì yêu cậu mà mình đã bị chai lỳ dây thần kinh " tự ái" ... Không biết bao nhiêu lần mình phải tự nhủ với lòng mình là hãy cố gắng thông cảm cho tính cách của cậu, vì cậu là người ít nói, ít thể hiện, nhưng thực sự, mình vẫn không thể coi mọi chuyện như không được ...
Mình không biết giờ mình đang đứng ở đâu trong trái tim cậu, mình cũng không biết sẽ đi về đâu với cậu, mình nguyện chờ cậu 2 năm, nhưng cậu lại nhắn nhủ rằng đừng coi đó là lời ước hẹn... có những lúc mình chỉ muốn mình có thể làm chủ được tình cảm của mình và dừng lại, nhưng than ôi ... điều đó thật khó, mình mơ về cậu rất nhiều, dám hi sinh vì cậu nếu có thể - điều mà mình chưa từng nghĩ vì ai. Khoảng thời gian sắp tới, liệu cậu có thay đổi vì mình không? Liệu có một ngày nào đó, mình sẽ được ngày ngày nhận tin nhắn quan tâm hết sức đời thường như bao người đôi tình nhân khác hay không? Cậu là người hướng nội, dường như cậu không thích thể hiện tình cảm của mình ra ngoài - nhất là với mình, cậu có biết phụ nữ yêu băng tai không? Đối với mình, cái cảm giác được ngồi sau xe cậu và ôm chặt lấy cậu - dù mới chỉ có một lần, nhưng đó lại là điều đẹp nhất... Cậu cũng nói với mình là như thế thật thiêt thòi cho mình, nhưng cậu lại chẳng làm gì để bù lại những sự thiệt thòi đó, mình có ước nguyện gì cao xa đâu, chỉ là cậu quan tâm đến mình hơn, những điều nhỏ bé thôi nhưng ý nghĩa biết bao... Nếu cậu có yêu mình thì cậu hãy cố gắng thể hiện tình cảm ấy có được không ... vì nếu không mình sẽ không biết mình ở đâu trong trái tim cậu ...
Theo Ngôi Sao
"Bệnh ngố" hậu chia tay Chỉ vì muốn cho người yêu cũ thấy rằng chia tay bạn là một điều sai lầm, thì chính bạn là người sai lầm trước nhất ... Sau khi chia tay với người ấy, nhiều anh chàng/cô nàng không còn là chính mình nữa. Họ bắt đầu hành xử một cách vụng về và luôn cố chứng tỏ với người ấy rằng: "Tôi...