Em chỉ được sinh ra một lần
Anh đã dành tặng cho em một tình yêu chân thành, một vòng tay ấm áp và một tình yêu thương vô tận, em cảm nhận được điều đó và em nguyện rằng suốt cuộc đời này em mãi chỉ là người phụ nữ nhỏ bé của anh…
Anh à! Em đã yêu anh yêu nhiều lắm, tình cảm em dành cho anh em không sao diễn tả thành lời em chỉ biết nhớ về anh, em nhớ về anh trước khi em đi ngủ, nhớ về anh mỗi sớm mai thức giấc, nhớ về anh trong lúc em làm việc, trong lúc em ăn cơm… và dường như hình ảnh của anh hiện hữu trong tâm trí em mọi lúc mọi nơi. Em nhớ anh nhiều lắm!
Anh đã dành tặng cho em một tình yêu chân thành, một vòng tay ấm áp và một tình yêu thương vô tận, em cảm nhận được điều đó và em nguyện rằng suốt cuộc đời này em mãi chỉ là người phụ nữ nhỏ bé của anh, chăm sóc cho anh, nấu cho anh những món ăn anh thích, giặt đồ cho anh và luôn mỉm cười chia sẻ với anh những khó khăn trong cuộc sống.
Tình yêu của chúng mình tuy không được bằng phẳng, không được trải nhung lụa như những cặp đôi khác nhưng tình yêu của chúng mình đầy tình nghĩa thương yêu, chúng mình đã đến với nhau bằng giọt nước mắt, bằng tấm lòng nhân hậu, bao dung tự nơi anh dành cho em. Tình yêu của chúng mình đã trải qua biết bao khó khăn thử thách, bao đau khổ, giận hờn, bao niềm vui… và tình yêu đó vẫn tồn tại trong trái tim chúng mình tới ngày hôm nay. Đã có khi em muốn dừng lại tất cả, em chỉ muốn đi thật xa khỏi nơi đây nhưng lý trí của em không thắng nổi trái tim em vì anh đã quá quan trọng với em, em đã yêu anh bằng tất cả tấm lòng của mình, yêu anh và chỉ biết yêu anh… Và anh cũng vậy đúng không? Em biết anh cũng suy nghĩ nhiều về tình cảm của chúng mình, em biết cũng có lúc anh nản lòng và muốn quên đi tất cả nhưng anh cũng đã rất yêu em nên anh không làm như vậy, phải không anh?
Tình yêu của anh đã làm em bớt cô đơn trong cuộc sống… (Ảnh minh họa)
Em đã làm anh buồn nhiều nhưng anh vẫn che chở cho em, em ngốc lắm! Biết bao đêm em không ngủ được khi nghĩ về anh, nghĩ về những tháng ngày khó khăn, chúng ta đã lo từng bữa ăn, từng cốc nước, có một cái chăn để đắp, một manh chiếu để nằm… nhưng chúng mình vẫn bên nhau để sống. Em biết lúc đó anh đã rất khổ vì cái tính nết chẳng ra sao của em cả, nhưng anh ơi, tuy chúng mình sống trong nghèo khó nhưng tự đáy lòng mình em hạnh phúc biết bao. Mỗi đêm về em được bàn tay anh che chở, được nằm gọn trong vòng tay anh lòng em được an ủi và ấm áp vô cùng, hơi thở của anh đã sưởi ấm trái tim em, tình yêu của anh đã làm em bớt cô đơn trong cuộc sống.
Hạnh phúc là hiện tại chứ đâu phải là những gì đã qua trong quá khứ hay những gì chúng mình chưa đạt được trong tương lai phải không anh? Nếu thực sự còn yêu nhau tại sao chúng ta không nhìn chung về một hướng, động viên nhau, cùng nhau hàn gắn những mảnh vỡ kia để lấp đầy khoảng trống trong nhau. Tại sao chúng ta không nắm tay nhau thật chặt để thấy rằng chúng mình rất quan trọng của nhau, để chúng ta cùng nhau bước tiếp trên con đường phía trước bao khó khăn, thử thách đang chờ đón chúng ta.
Anh à! Em được sinh ra trên cuộc đời này chỉ là một người nhỏ bé giữa dòng đời tấp nập, một con người rất bình thường em đâu phải là thiên thần, là đức phật để gọt rũa được tất cả đâu anh? Có ai bước đi trên đường đời không vấp ngã, không thất bại, đau khổ để từ đó đứng dậy bước đi và biết chân trọng những gì mình đang có. Em yêu anh và thương anh bằng tất cả trái tim em, em tin anh và em cũng mong anh tin ở tình yêu của em và đừng để đôi mắt em rơi lệ nữa anh nhé, bởi em quá yếu đuối mà anh. Mỗi người chỉ được sinh ra trên cuộc đời có một lần và tất cả những gì đã qua không bao trở lại được nữa, chúng mình sẽ cùng nhau vun đắp và gây dựng lại tất cả, đón nhau về trong vòng tay nồng ấm là con người là hiện tại của ngày hôm nay anh nhé, để em được tự hào khi sánh bước bên anh – người đàn ông em vô cùng yêu thương, biết ơn và kính trọng!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhẹ nhàng như giấc mơ…
Đã bao lần D định viết về tình yêu của mình nhưng khi cầm bút D lại không biết bắt đầu như thế nào nữa, càng không biết sẽ kết thúc ở đâu, bởi lẽ những cảm xúc về tình yêu chúng mình là vô tận!
Video đang HOT
Nghĩ cũng lạ thật, mình đã học với nhau ba năm cấp ba, rồi ngay cả năm đầu học đại học, hai đứa mình đâu có chơi với nhau nhiều. Sang năm thứ hai, cũng là năm thứ năm mình quen nhau, mình mới thật sự chơi thân với nhau. Khi ấy V đã nhờ D dậy kèm V môn Tiếng Anh.
Bỗng nhiên D thành "cô giáo" và có một "học trò" không hề ngoan tí nào. Chính những ngày dậy Tiếng Anh đó đã làm cho D thay đổi cách nhìn của mình về V. D đã không thấy "người Việt trầm lặng" như suốt bốn năm qua D đã nghĩ, thay vào đó là một người nhiệt tình và sôi nổi, luôn hết mình vì bạn bè. Từ đó, D có thêm một người bạn thân, người để D có thể san sẻ mọi chuyện vui buồn trong cuộc sống. D đã nghĩ mình mãi là bạn như thế, cho đến khi nhận được những tin nhắn đó...
- V về đến nhà rồi nhé! Chúc D giáng sinh vui vẻ. Đi chơi về D có làm gì nữa không?
- Thanks! I wish you a merry christmas! Đi về D chui vào chăn luôn nè, ở Mĩ Đình lạnh quá,hihi.
- Lạnh sao không nói học trò ôm cho đỡ lạnh?
- Khiếp, ghê thật! Học trò mình sợ thật ấy,ăn nói cũng mạnh bạo quá.
- Nói thật ấy. Hình như trò có tình cảm với cô rồi.
- Thôi, không đùa nữa, D đi ngủ đây,lạnh lắm.
- Uh, ngủ đi, bb.
V còn nhớ không? Đó là những tin nhắn mà V đã gửi cho D sau khi mình đi chơi ở Mĩ Đình về ngày Noel năm ngoái. Nói thật nhé, khi nhận được những tin nhắn đó D cũng không suy nghĩ gì, bởi lẽ một phần D đã quen với những lời như thế từ những bạn nam khác, một phần vì D cũng chỉ luôn coi V là bạn thân,thật thân,sẽ không có gì thay đổi được.
D đã nghĩ vẫn mãi như thế, nhưng...
Chợt D nhận ra một ánh mắt vẫn nhìn mình trong những lần gặp mặt. Mỗi ngày, ánh mắt ấy lại ấm áp và dịu dàng hơn.
Tháng Ba về trong cái se lạnh rơi rớt lại của mùa đông (Ảnh minh họa)
Chợt D nhận ra lâu nay có người vẫn ân cần bên D, quan tâm và yêu thương D nhưng D đã vô tình không để ý.
Tháng Ba về trong cái se lạnh rơi rớt lại của mùa đông, thêm chút mưa bụi ngày xuân như làm Hà Nội thêm dịu dàng, quyến rũ. Tháng Ba cũng chứa đựng ngày sinh nhật V. D đã bất ngờ khi mình là người con gái duy nhất trong buổi tiệc ấy. Hôm đó hầu như là người nhà V, ngoài ra chỉ có D và người bạn thân cũng lớp. Những người trong nhà V là những người cậu V mà lần đầu D gặp mặt. Tuy là cậu V nhưng họ đều còn rất trẻ, đều dưới ba mươi t.uổi và hầu như là chưa có vợ. Khi D nói tên mọi người đều "à" lên một tiếng rồi cười, dường như họ đã nghe về D rồi ấy. D thấy bối rối...
Thằng bạn cùng lớp ghé tai D: "Hôm nay thằng V nó định giới thiệu người yêu với gia đình ấy, mà trong buổi tiệc hôm nay có mỗi mày là con gái." . Nó nói xong rồi nhoẻn miệng cười làm D lại càng thấy ngại hơn. Nó đang trêu D à? Nhưng sao hôm nay chỉ có mình mình là con gái thế?
- Mọi người hãy nâng cốc chúc mừng sinh nhật V nào! Hôm nay ai cũng phải uống nhé!- một người cậu của V nói.
- Em xin lỗi nhưng em không uống được. - D nói khi thấy tất cả mọi người đang nâng cốc nhưng mình không thể uống.
- Không, không ai được chối cả. Nếu em không uống được thì phải nhờ một người nào đó đặc biệt uống cho em. Nhưng đó phải là người đặc biệt nhé, như bạn trai ấy.
- Nhưng...
- Không nhưng gì hết...
- Em đã có bạn trai đâu!
D chưa kịp nói hết câu thì chợt thấy có một bàn tay đưa lên,với lấy lon bia trên tay D. V đang uống thay D, uống trong sự cổ vũ của tất cả mọi người. D cũng không biết nói thế nào nữa,chỉ biết nhìn V một cách ngạc nhiên.
Ăn uống xong mọi người lại rủ nhau đi hát karaoke. Trong những câu hát ấy mọi người đều thay cách xưng hô "anh-em" trong lời bằng tên V và D. "Xin hãy yêu V thật lòng..." , tất cả làm D thấy rất ngại,chưa bao giờ D gặp tình huống như thế. Đứng dậy, D chạy ra khỏi phòng hát, định đi về cho đỡ ngại. Bất chợt, V kéo D lại, nói rất nhẹ nhàng "Ở lại thêm chút nhé,hôm nay là sinh nhật V mà!" Quay lại và D bắt gặp ánh mắt V,vẫn nồng ấm như bao ngày qua. "Ở lại thêm chút nhé", D gật đầu,quay lại phòng hát trong tiếng vỗ tay của mọi người. D thấy mặt mình nóng bừng nhưng trong lòng lại thấy vui vui...
Hôm ấy, dù đã say nhưng vẫn đòi đưa D về, tại hơn ai hết V biết D không muốn về một mình buổi tối. Không thể đi xe được, V bắt taxi rồi cả hai về. Trên xe, anh tài xế vui tính còn trêu "Anh chàng này tốt thật,say rồi mà vẫ đưa bạn gái về à?"
Những ngày sau ấy, D vẫn dậy Tiếng Anh cho V nhưng cách chơi của hai đứa không còn vô tư như thế nữa. D vẫn gọi V là bạn nhưng V thì khác. Trong những tin nhắn V luôn gọi D là "người yêu,cô giáo yêu". D chợt thấy V khác bao người con trai khác như thế, khi họ chỉ lặng thầm nói sẽ chờ D, và họ đã chờ bao năm qua nhưng không ai dám gọi D như thế.
D vẫn dậy Tiếng Anh cho V nhưng cách chơi của hai đứa không còn vô tư như thế nữa (Ảnh minh họa)
Đôi khi có những điều đến thật nhẹ nhàng phải không V? Nó nhẹ đến như một giấc mơ ngọt ngào, để rồi mình vô tình không nhận ra đó là sự thật, vô tình quên lãng. D đã tưởng mình chỉ coi V là bạn, không gì hơn nữa. D đã coi tình cảm của V như bao người khác đã từng yêu D, rồi V cũng như họ,sẽ dần rời xa D khi không thể làm D rung động. Nhưng chỉ khi xa V, D mới nhận ra mình đã sai khi nghĩ thế, ngốc nghếch khi không nhận ra sự thay đổi trong tim mình.
Đã bao lần D thầm xin lỗi V khi D nghĩ mình không thể chấp nhận tình cảm của V. Nhưng tất cả đã thành vô ích khi D nhận ra mình đã nhớ V rất nhiều khi hè năm ấy mình xa nhau. Lần đầu tiên, D đã biết nỗi nhớ một người da diết như thế nào, đã biết cảm giác mong ngóng một người khó khăn như thế nào?
Đầu tháng Mười, khi nhưng cơn gió lạnh đầu đông trở lại, mình mới gặp lại nhau. D đã thấy rất vui khi lần đầu tiên gặp lại sau quãng thời gian dài mình xa cách. Mình đi bên nhau,thường kể nhau nghe những chuyện vui buồn suốt thời gian qua. Sự ngại ngùng khiến cho D không dám ngồi gần lại bên V, D chỉ đi dạo quanh khung cảnh yên bình khi ấy.
Bỗng nhiên,bàn tay ai đó chợt nắm chặt lấy tay D, kéo D ngồi lại xuống bên người ấy. Chưa hết ngỡ ngàng thì D lại cảm nhận được vòng tay đó đang ôm D thật chặt, nồng ấm, xua tan đi cái lạnh mùa đông. Trong giây phút ấy, cảm giác ngày Giáng Sinh năm ngoái, trước Mỹ Đình lộng gió và những tin nhắn ấy lại hiền về làm D mỉm cười hạnh phúc. D đưa tay nắm lấy tay V, dựa hẳn mình vào trong vòng tay V để cảm nhận được trọn vẹn hơi ấm.
Chỉ thế thôi, mình ngồi bên nhau mà không nói thêm gì nữa, nhưng trong cả hai đều biết giờ đây đã có người nắm tay mình, cùng nhau đi suốt cuộc đời...
Theo Eva
10 lí do khiến bạn thường bị đàn ông 'đá' Tình yêu tuy đẹp nhưng cũng rất mong manh. Để tình cảm chàng dành cho bạn không phai nhạt dần theo năm tháng, hãy lưu ý tránh những điểm sau. 1. Quá đa sầu đa cảm Khi yêu, bạn chính là từ trường có sức hút ghê gớm với nửa kia. Tâm trạng của bạn sẽ có ảnh hưởng lớn đến chàng. Bạn...