Dượng chỉ dành sự quan tâm cho con gái riêng
Dượng cho chị cơ hội giao tiếp với khách nước ngoài nhiều hơn chị em tôi. Công ty dượng làm có ai ưng mắt là dượng lại muốn giới thiệu cho chị.
ảnh minh họa
Tôi biết con ruột lúc nào cũng hơn nhưng bố dượng luôn làm quá. Chị con gái dượng muốn gì được nấy, khi dượng kêu hết t.iền mà nếu hỏi thì dượng cũng có t.iền (chẳng biết từ đâu ra) đưa cho, còn với chị em tôi thì khác. Ly dị nhưng dượng chắc vẫn vương vấn vợ cũ nên rất hay mời bác ấy vào nhà chơi mỗi khi tới đón chị.
Chị có vẻ không hài lòng với mẹ tôi nên chẳng bao giờ khen đồ ăn mẹ nấu, nấu cái gì chị cũng ăn nhưng ít, hỏi thì chị chỉ nói là bình thường. Chị cũng chưa bao giờ gọi mẹ tôi là “mẹ”, nói chuyện với bố chị chỉ nói là “vợ bố” hay “mẹ Thư” (tên tôi) chứ chẳng bao giờ niềm nở “gọi cô xưng cháu”. Chị muốn chơi gì, học thêm lớp nào cũng được dượng chi t.iền đóng cho, ngay cả khi bận nhưng chị mà gọi là dượng cũng bỏ thời gian dẫn đi. Còn chị em tôi muốn gì dượng cũng nói hỏi mẹ, xin t.iền cũng bảo hỏi mẹ, t.iền mẹ giữ.
Video đang HOT
Mỗi lần chị tới nhà là dượng cho tất cả ra rìa, cưng nựng chị như công chúa dù chị sắp 22, mẹ nói bớt cưng đi vì chị lớn rồi thì bố nói 21 vẫn còn bé, trong khi tôi kém chị một t.uổi mà dượng nói lớn rồi, phải học cách tự lập, biết tự làm thêm k.iếm t.iền như chị. Chị đi làm thêm có t.iền riêng mà dượng vẫn cho t.iền, lại khuyên chị nghỉ làm, muốn có bao nhiêu dượng cho, sợ chị làm việc căng thẳng rồi bệnh (chị bị bệnh động kinh nhưng tôi chẳng thấy chị giống người bệnh chút nào, chỉ khác là chị phải uống thuốc mỗi ngày). Dượng cũng đặt giờ cho chị đi khám sức khỏe một năm hai lần, có bác sĩ riêng, cứ thắc mắc có thể liên lạc ngay, còn mẹ con tôi chẳng bao giờ biết khám sức khỏe là gì.
Sinh nhật chị, dượng sẵn sàng chi 300 bảng mua bộ máy làm đồ ăn chỉ có bên Anh làm quà sinh nhật, còn sinh nhật chị em tôi dượng mua đồ trong nước. Chị lớn rồi mà dượng tuần nào cũng gọi nói mấy câu âu yếm như “Công chúa của bố khỏe không? Hôm nay có ăn gì ngon không? Học hành mệt lắm không? Bao giờ rảnh tới bố con mình đi chơi”. Đến cả công ty có tiệc tùng gì dượng cũng hỏi chị trước mẹ con tôi, nên lần nào đi cũng có chị. Dượng vui vẻ giới thiệu chị với khách nước ngoài là con gái, còn chị em tôi là “con của vợ” (như vẻ không quan trọng), thế nên có gặp ngoài đường chẳng ai biết tôi là ai, có nhận ra họ cũng chẳng đếm xỉa, vẫy tay chào. Dượng cho chị cơ hội giao tiếp với khách nước ngoài nhiều hơn chị em tôi. Công ty dượng làm cứ đối tác ai có con trai còn độc thân, hay đàn ông độc thân ở công ty mà dượng ưng là lại alô muốn dẫn chị đi giới thiệu, còn chẳng bao giờ hỏi tôi.
Chị vốn không ưa chúng tôi nên cứ mẹ làm gì chị cho rằng quá đáng là lại mách dượng. Mẹ tôi có một lần nói nhỏ chị nên ít đến thôi, tại dượng lo cho chị từ xa cũng được, gần bố còn có gia đình riêng để lo, thế là chị xám mặt vào, nhìn mẹ tôi với đôi mắt hình viên đạn. Đến tối về mẹ bị dượng mắng, tôi nghĩ là do chị mách lại. Đi đâu ai cũng gọi mẹ tôi là “vợ hai” với vẻ phân biệt, như kiểu mẹ tôi đi cướp chồng người, trong khi mẹ lấy dượng lúc vợ chồng dượng đã ly dị lâu rồi. Người ngoài cũng toàn gọi chị em tôi là “con vợ hai” chứ chẳng màng gọi bằng tên.
Không phải tôi không ưa hay ghen tị với chị nhưng không muốn chị tới nhà ở liền mấy hôm, tại cứ chị đến là mẹ tôi lại buồn. Nghĩ mãi mà không ra cách nào gợi ý cho chị hiểu, để mẹ tôi không phải phiền lòng.
Theo VNE
Giáng sinh đến rồi, trao yêu thương đi thôi!
Có thể là không sớm, nhưng cũng chẳng phải muộn để bạn quan tâm và yêu thương nhiều hơn đâu! Kể cả yêu thương bản thân mình. Giáng sinh đến rồi! Trao yêu thương đi thôi!
Mùa cuối năm luôn là mùa rộn ràng nhất. Đường phố bỗng đông đúc hơn, nhiều màu sắc hơn, vui vẻ và nhộn nhịp hẳn lên. Nơi nơi ngập tràn nhạc giáng sinh, người lớn tất bật, trẻ con thích thú. Trời càng vào cuối năm càng lạnh, mọi người cố gắng truyền cho nhau hơi ấm bằng những quan tâm và sẻ chia. Giáng sinh dần trở thành mùa lễ hội được mong đợi nhất, ấm áp nhất bất kể nó diễn ra vào đúng mùa lạnh giá nhất trong năm.
Một năm sắp qua rồi, có gì chúng ta chưa kịp làm không?
Bao lâu rồi chúng ta không nói nhớ bố khi vắng nhà, không thơm mẹ một cái lúc trở về? Gia đình là nơi vững chải nhất trong cuộc đời ta, và có rất nhiều người luôn tiếc nuối sao bản thân không quan tâm đến người thân sớm hơn. Sao ta không rút ngắn buổi tiệc đi một chút, về xem chương trình TV cuối cùng mọi người? Sao ta không thức dậy sớm một chút, giúp mẹ chuẩn bị bữa ăn sáng? Sao ta không mua sắm ít đi một chút, mua cho đứa em món đồ chơi, mua tặng bố chiếc áo sơ mi, mua biếu bà một chiếc khăn ấm? Hạnh phúc đơn giản chỉ là được nhìn thấy những người mình yêu quý mỉm cười mà thôi!
Bao lâu rồi bạn bè nhận được những món quà chỉ có giá trị vật chất từ chúng ta? Có bao giờ bạn thấy kỳ lạ rằng tại sao càng lớn, mối quan hệ của chúng càng lỏng lẻo và thực tế, chỉ là sòng phẳng giữa cho và nhận? Giáng sinh này chúng ta bỏ qua những món quà vật chất nhé! Tự mày mò làm một tấm thiệp giản đơn, ghi vài câu nhắng nhít. Lục lọi ký ức xem mình còn lời hứa nào mà mình chưa thực hiện không. Nếu bạn vẫn còn muốn giữ những tình bạn thật tâm, chắc chắn là bạn có một danh sách những việc cần làm rồi đấy!
Những điều gắn kết con người với nhau không phải giá trị t.iền bạc, đó là những điều nhỏ nhặt chứa đầy sự quan tâm và trân trọng.
Bao lâu rồi chúng ta đã tự dày vò bản thân bằng những vết thương tinh thần? Ngụp lặn mãi trong những khổ đau thế không mệt sao? Nếu đối với chúng ta có người đã từng là cả thế giới, nhưng trong thế giới của họ lại chẳng có ta, vậy bản thân buồn mãi thế chẳng phải vô nghĩa lắm sao? Ngoài kia yêu thương đang đong đầy cả thế giới rồi, sao cứ mãi làm khổ trái tim mình? Tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon, một món đồ ưng ý, nghe một khúc nhạc vui, đến lúc mở cửa trái tim rồi!
Có thể là không sớm, nhưng cũng chẳng phải muộn để bạn quan tâm và yêu thương nhiều hơn đâu! Kể cả yêu thương bản thân mình.
Giáng sinh đến rồi! Trao yêu thương đi thôi!
Theo Guu
Anh có sợ mất em hay không…? Nếu một ngày nào đó,em cất bước ra đi.. thì anh có nhìn theo mà níu tay em lại không? Bảo em đừng đi... Để em cảm thấy trái tim anh không vô tâm như em nghĩ. Để em cảm giác anh luôn ở bên. Chỉ cần anh cho em biết: Anh thương em - anh cần em. Bảo em đừng đi thì...