Đừng đổ lỗi cho lãnh cảm
Đừng vội “chụp mũ lãnh cảm” khi thấy mình ít ham muốn t.ình d.ục hay chẳng thấy sung sướng gì khi gần gũi cùng chồng.
Không sung sướng cũng nhiều cấp độ
Không muốn l.àm c.huyện ấ.y, tột khoái hiếm khi xuất hiện đều là biết hiện của không sung sướng. Điều này xảy ra ở nhiều phụ nữ. Nhiều cô nàng sau khi sinh con không thiết tha gần chồng như trước. Họ trốn lịch yêu, miễn cưỡng tham gia cho qua chuyện. Chuyện tương tự xảy ra với những nàng đang stress, uống thuốc, suy giảm chức năng buồng trứng (sau sinh nở, t.uổi tác, khối u phần phụ…).
Ngoài những người bị lãnh cảm đích thực (rối loạn chức năng t.ình d.ục) bẩm sinh, thì ngọn nguồn của chuyện thờ ơ với t.ình d.ục gần như xuất phát từ “hiếm tột khoái” và không “tột khoái”, gây ra những phản ứng tâm lý rất khác nhau và phức tạp.
Đừng chờ đợi “nó”
Bởi vì đa số phụ nữ có quá ít lần có cảm giác cực đỉnh luôn sống trong căng thẳng để chờ đợi, và tất nhiên, khi chờ mà nó lại không đến thì sẽ chỉ giảm hứng thú đi mà thôi.
Những phụ nữ này vào cuộc với tâm trạng bi quan thậm chí bất cần, “kệ, đằng nào thì lần này mình vẫn chẳng được gì đâu, hoài công hi vọng” hay cuối cùng, thì “chỉ có “kẻ địch” hưởng lợi”.
Hãy tích cực hơn! Hạnh phúc có thể nằm ngay trên đường đi thì chẳng việc gì phải quá mong đợi đích đến.
Ở các nước tiên tiến, chuyên gia t.ình d.ục có những khóa trị liệu giúp người nữ trong cặp đôi giành được cực khoái.
Video đang HOT
Và vuốt ve là học phần đầu tiên
Nhiều chàng yêu mạnh mẽ và dai sức nhưng vẫn không đem lại được cái mà bạn tình chờ đợi, rút cục thế mạnh của chàng lại trở thành phiền toái với nàng. Và vì thế, cần diễn tập để tìm ra biểu đồ hoan cảm dâng cao dần trên cơ thể của nàng. Cô ấy cần đ.ánh thức trí tưởng tượng, vượt qua cả ngưỡng thẹn. Còn anh ấy phải học những bước cơ bản về nghệ thuật khơi gợi cảm xúc.
Nút nhấn hiệu nghiệm hóa ra nằm lộ thiên
Nó có thể ở phía ngoài như môi lớn, môi bé, chứ không nằm ở tận cùng thâm cung như quan điểm cũ. Các chuyên gia t.ình d.ục thường khuyến khích cặp đôi tự dò trọng điểm, sẽ là những hỏi và đáp, gật và lắc rất thú vị.
Sau khi dọn dẹp nhà cửa, nhu cầu t.ình d.ục của nữ giới tăng lên! (Ảnh minh họa)
Quay về tư thế cổ điển cũng là cách được khuyến khích. Trong một số trường hợp, những người vốn thích những tư thế khác thường thì nên quay về tư thế cũ “nam trên, nữ dưới vơi 10 điểm chạm nhau (mũi, môi, ngực, bụng…)” dễ đem lại tột khoái nữ nhất.
Chúng ta hay đổ tiệt nguyên nhân trốn t.ình d.ục cho áp lực công việc từ văn phòng và gia đình. Nhưng thực tế thì ngược lại, sau khi dọn dẹp nhà cửa, nhu cầu t.ình d.ục của nữ giới tăng lên. Nhiều bà nội trợ thú nhận “ sau một ngày làm lượng mệt bã người, nếu được yêu đến nơi đến chốn, sáng mai dậy lại thấy tràn năng lượng”.
Ở ta, những khóa học dành cho phụ nữ thờ ơ với chuyện t.ình d.ục chưa nhiều, và bản thân việc tìm hiểu cơ thể hay nỗ lực để đạt cực khoái không được các cô vợ đầu tư đúng cách. Những anh chồng khi thấy vợ kém nhiệt tình cũng vội kết luận “vợ tôi lãnh cảm” rồi bỏ đi tìm thú vui chỗ khác.
Một mình cô ấy sẽ không xoay sở nổi với tai nạn này, thưa các vị phu quân. Cả hai người phải cùng có thiện chí với khóa luyện tập mở riêng.
Có một lời nhắn dành cho những người tưởng mình lãnh cảm: “khêu gợi” hay “gợi cảm” không phải là từ nghĩa xấu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hối hận thế sao anh?
Em chỉ biết níu giữ, chỉ biết níu kéo thôi...
Từ bây giờ, em sẽ tập buông tay, tập cho đi... để rồi... Em sẽ nhận lại được nhiều hơn.
Anh đã giận dữ nói: "Thật sai lầm và thất vọng" khi anh gọi em dậy dọn dẹp quán xá vào buổi sáng sớm... nhưng vì quá mệt nên em không nghe thấy.
Anh đã sai lầm khi lựa chọn em sao anh? Vậy mà khi mới đến bên em, anh đã nói gì nhỉ? Nào là trong tình yêu đừng bao giờ nói rằng hối hận hay sai lầm bởi điều đó sẽ làm cho đối phương thấy bị tổn thương. Hay anh nghĩ đơn giản rằng em là người vô tư nên không biết tổn thương là gì, để rồi anh cứ vô tư nói những lời "làm đối phương tổn thương"?
Em không quá vô tư để mà không biết đau đâu anh ạ. Em là một con người, em cũng biết suy nghĩ đủ để hiểu rằng anh không tôn trọng em. Trên danh nghĩa em chưa là gì của anh cả nhưng em vẫn chấp nhận hy sinh, chấp nhận chịu đựng những lời dị nghị, đàm tiếu của những người xung quanh để chung sống với anh, cùng anh quán xuyến quán xá, chăm lo cho công việc trong những buổi đầu khó khăn nhất, để rồi em bê trễ công việc học hành. Từ một sinh viên giỏi, năng động của nhà trường em đã không không còn tham gia vào bất kì hoạt động nào của nhà trường, học lực thì giảm sút xuống mức trung bình bởi công việc đã chiếm hết thời gian của em. Anh thì vẫn cứ vô tư trong khi em âm thầm tuyệt vọng, hụt hẫng và cả xấu hổ với chúng bạn và thầy cô khi thấy mình "xuống dốc" như vậy. Liệu rồi em sẽ như thế nào nếu bố mẹ và cả gia đình biết em chung sống trước hôn nhân với anh, trong khi em còn đang đi học. Em tin mọi người sẽ thất vọng nhiều lắm khi tất cả mọi người đều kì vọng vào em, giành tất cả những gì tốt nhất cho em? Nhưng anh tình lại cố tình không hiểu.
Em sẽ buông tay để tìm lại tương lai cho mình
Đã từ bao giờ anh trở nên ích kỉ như vậy khi anh áp đặt cả việc học tập của em, anh không cho em tham gia vào bất kì hoạt động nào cả. Lúc nào anh cũng mỉa mai em: "Ừ thì em quan hệ rộng, em biết nhiều". Em thất vọng về anh nhiều lắm. Vậy mà trước kia đã có rất nhiều lúc em thấy mình may mắn vì có được người đàn ông tâm lý, hiền lành như anh bên cạnh để mà sẻ chia, làm chỗ dựa. Kể từ ngày mở quán, có đồng ra, đồng vào cũng là lúc anh thay đổi tính tình, trở nên nóng nay, cộc cằn, sẵn sàng quát tháo, c.hửi mắng em khi em làm điều gì đó không vừa ý anh, anh ngang nhiên đ.ánh b.ạc trước mặt em. Sao những lúc như thế anh không nghĩ xem em đã làm được những gì hay anh chỉ nghĩ được rằng em phải có trách nhiệm trước công việc của anh?
Giờ thì em hiểu, em sai nhiều lắm khi em quyết định chung sống cùng anh, để cho anh phải coi thường em. Dẫu biết là mình sai mà chẳng thể mạnh mẽ, quyết đoán để sửa sai.
Anh à, anh đã và đang ngày càng làm cho em mất đi niềm tin, sự yêu thương và tôn trọng đối với anh. Chẳng vui gì phải không anh? Em đã quyết định rồi, em sẽ buông tay để tìm lại tương lai cho mình. Em mong sự ra đi của em sẽ làm anh thay đổi để anh sống tốt hơn với người sau. Sau bốn năm thương yêu để rồi em phải quyết định như thế này, em đau lắm nhưng em mệt mỏi lắm rồi không thể bước tiếp được nữa.
Em xin mượn lời của ai đó có tâm trạng như em để làm lời kết cho hai chúng mình:
" Em chưa bao giờ tập buông tay... Em chỉ biết níu giữ, chỉ biết níu kéo thôi... Em sợ phải đ.ánh mất. Nhưng sự thật là khi em cố gắng giằng co với tất cả như vậy em đã đ.ánh mất thật nhiều.
Từ bây giờ, em sẽ tập buông tay, tập cho đi... để rồi... Em sẽ nhận lại được nhiều hơn".
Em chỉ có thể chúc anh hạnh phúc, sáng suốt hơn với sự lựa chọn sau, để anh không bao giờ phải thốt lên hai từ "sai lầm", để cho một ai đó không phải tổn thương như em. Nhé anh!
Quyên Lê (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Giấc mơ xưa Em vẫn nhớ anh, nhớ thật nhiều...! Hôm qua trong giấc mơ của em có anh anh ạ, chúng mình nắm chặt lấy tay nhau trong suốt cả giấc mơ như thể nếu thả tay ra anh hoặc em sẽ biến mất ấy... Trong giấc mơ em thấy mình quay về những nơi mà chúng ta đã từng đến, thật vui và hạnh...