Đưa bạn thân nhất đi phá thai nhưng nhìn tờ giấy bác sĩ đưa tôi vội vã về nhà l.y hô.n chồng ngay lập tức
Tôi luôn tự hào về cuộc hôn nhân hoàn hảo của mình. Nhưng tới một ngày tôi phát hiện ra mình chỉ là một chú hề, sống trong cái thế giới hạnh phúc ảo tưởng.
Tôi có một cô bạn thân từ thời đại học tên là Hằng. Cô ấy không chỉ đẹp mà còn là người con gái dịu dàng, ấm áp, biết quan tâm mọi người. Xung quanh Hằng luôn có hàng dài các vệ sinh bám theo.
Các chàng trai trong trường xem cô ấy như nữ thần. Vào các dịp đặc biệt, quà tặng của Hằng xếp chật phòng. Tôi cũng được hưởng lợi khá nhiều khi là bạn thân của Hằng. Nhiều chàng trai mời tôi đi ăn miễn phí để tôi nói tốt cho họ trước mặt cô bạn thân.
Dù có nhiều người theo đuổi nhưng Hằng khá bảo thủ và truyền thống, cô ấy duy trì khoảng cách với bọn con trai, hết đại học tôi vẫn chưa thấy Hằng đồng ý yêu ai. Cô ấy cũng không tỏ ra kiêu căng hay khó gần, chính vì vậy mà bọn tôi chơi khá thân, tôi xem Hằng là người bạn tri kỷ.
Hằng, bạn thân của tôi có ngoại hình rất xinh đẹp (Ảnh minh họa)
Sau khi tốt nghiệp đại học, chúng tôi mỗi người một nơi. Hằng chọn về quê còn tôi ở lại thành phố, kết hôn với một chàng trai tử tế, ngoại hình đẹp trai, lại còn con nhà khá giả. Nhưng không vì vậy mà mối quan hệ bạn bè của chúng tôi chấm dứt, hai đứa vẫn thường xuyên giữ liên lạc, thậm chí tình cảm còn ngày một khăng khít hơn.
Kể từ cuối năm kia, khi tôi sinh con gái đầu lòng, Hằng cũng chuyển hẳn ra thành phố để làm việc và trở thành mẹ đỡ đầu cho con tôi. Hằng thường xuyên tới nhà chơi và mua cho con tôi rất nhiều đồ. Chúng tôi dành nhiều thời gian để tâm sự, kể cho nhau nghe tất cả mọi chuyện trong cuộc sống.
Mỗi lần nhìn thấy Hằng chơi đùa, thân thiết với con gái mình, tôi thường trêu: “Tôi thấy bà rất thích trẻ con, nhanh chóng tìm một người đàn ông tốt mà kết hôn đi. Sau đó sinh hẳn một bầy nhóc tỳ”.
Lần nào nghe tôi nói như vậy, cô ấy cũng chỉ cười, nhìn sang chồng tôi rồi than:
- Cũng muốn lắm rồi, nhưng chưa ai chịu cưới đây. Ai tốt số như bà, kiếm được chồng đã đẹp trai, công việc tốt lại còn tâm lý như anh Mạnh.
Nghe nói thế, tôi cũng cười:
Video đang HOT
- Ôi dào, ông Mạnh nhìn thế thôi, chả có cái gì đâu. Xinh đẹp, học thức như bà kiểu gì chả kiếm được anh hơn gấp trăm lần.
Rồi bỗng tuần trước, Hằng gọi cho điện cho tôi khóc dữ dội mà không chịu nói có chuyện gì. Tôi ngay lập tức phi xe tới nhà cô ấy. Tôi thấy Hằng đang nằm vật vã trong căn phòng bừa bộn, nhìn thấy tôi Hằng càng khóc to hơn. Sau một lúc an ủi, cô ấy mới chịu nói: “Tao có bầu rồi, nhưng anh ấy đòi chia tay, còn bảo tao đi phá thai”. Gặng hỏi mãi Hằng cũng không chịu tiết lộ người đàn ông ấy là ai.
(Ảnh minh họa)
Ngày hôm sau, thấy Hằng cứ khăng khăng đòi đi phá, tôi dành phải đưa cô ấy đi. Nhưng trước khi tiến hành tiểu phẫu, bác sĩ gọi riêng tôi ra và nói:
- Tôi nghĩ chị nên khuyên bạn mình, cách đây 3 tháng, cô ấy từng tới đây phá thai một lần, giờ mà tiếp tục sẽ ảnh hưởng rất lớn tới khả năng sinh sản.
Nghe bác sĩ nói, tôi rất lo lắng cho người bạn của mình, hóa ra cô ấy từng đi phá thai một lần, vậy mà Hằng giấu chưa từng kể cho tôi. Bác sĩ đưa cho tôi tờ giấy rồi nói:
- Đây là số điện thoại người đàn ông lần trước đưa bạn chị tới phá thai, cô ấy nói đây là chồng cô ấy. Chị gọi cho anh ta xem, xem thế nào lại để vợ đi phá thai liên tục như thế.
Cầm vội tờ giấy, tôi định liên lạc với người đàn ông kia, chắc chỉ có anh ta mới khuyên được Hằng. Nhưng nhìn số điện thoại liên hệ tôi gần như ngất xỉu. Đây chẳng phải số điện thoại của chồng tôi sao, chồng tôi sao lại biến thành chồng Hằng? Chồng tôi lén lút ngoạ.i tìn.h với cô bạn thân hay chỉ là người đưa Hằng tới bệnh viện mà thôi…
(Ảnh minh họa)
Chẳng biết sau đó Hằng có phá thai hay không, tôi bỏ khỏi nơi đó, phi xe thẳng về nhà. Lao vào cào cấu chồng rồi tra hỏi. Chẳng ngờ, chồng tôi thừa nhận đã ngoạ.i tìn.h, nhưng anh nói đó chỉ là một ta.i nạ.n, thực chất anh chỉ yêu mình tôi.
Nghe anh ta giải thích, tôi lạnh lùng cười khẩy, chỉ ta.i nạ.n mà bạn thân tôi phải đi phá thai tới lần thứ hai cơ đấy. Lên thu dọn đồ đạc, tôi về thẳng nhà ngoại. Từ lúc đó, tôi không rơi thêm một giọt nước mắt nào, cũng không nhận điện thoại của chồng hay Hằng. Họ hoàn toàn không xứng đáng với niềm tin tôi đã bỏ ra.
Hiện tại tôi đang chờ tâm trạng ổn định hơn sẽ lên đón con gái về ở với mình. Đơn l.y hô.n tôi cũng đã viết xong, từ giờ tôi sẽ sống thật hạnh phúc, để hai kẻ phản bội kia phải cắn rứt, ăn năn suốt đời.
Theo Giadinhvietnam.com
Sợ nhà chồng bắt phá thai, vợ nói dối đứa con bị khuyết tật rất lành lặn rồi đêm nào cũng hì hục làm "chuyện này" và cái kết bất ngờ lúc đứa con chào đời
Đau đến gần như ngất lịm nhưng chị vẫn cố gắng dồn hết chút sức lực còn lại, rướn người lên xem đứa con bé bỏng của chị. Mắt chị tối sầm lại, mỉm cười rồi ngất lịm...
Nhà chồng chị rất bảo thủ và cổ hủ. Chồng chị tuy yêu thương chị nhưng cũng bị cái nề nếp đó của gia đình nuôi dưỡng từ nhỏ nên ít nhiều cũng nghe theo bố mẹ. Nhưng ở cái làng này, lấy được một người chồng giỏi giang như anh, được gả vào một gia đình có thế có quyền, có điều kiện như gia đình anh thì người ta coi đó là phúc phận tu 7 kiếp mới có được.
Chị cũng nghĩ, chỉ cần chị cố gắng không làm ai phật ý thì chắc chắn cuộc sống của chị sẽ rất êm đềm. Con người rồi ai cũng sẽ phải thay đổi, bố mẹ chồng chị nhìn vào những cố gắng của chị chắc chắn sẽ động lòng, sẽ tin chị là người con dâu tốt. Chị đã tin như vậy và làm theo điều đó.
Đúng, chị rất khéo léo, có thể nói người ngoài nhìn vào sẽ không ai ch.ê ba.i chị được bất cứ điều gì. Tuy nhiên với nhà chồng chị thì khác. Có thể vì họ yêu cầu quá khắt khe nên việc gì chị làm cũng vẫn bị coi là chưa hoàn hảo, cần sửa chữa, cần cố gắng nhiều.
Mỗi lần bị mẹ chồng nhắc nhở kiểu vặn vẹo, chị đâu dám tỏ thái độ khó chịu, chị chỉ câm lặng cúi đầu nghe. Dù chị biết rằng, mẹ chồng chị chỉ đang cố tình kiếm cớ gây sự với chị thôi. Chị cũng không hiểu vì sao mẹ chồng chị lại như vậy với chị. Hình như mẹ chồng chị rất dị ứng với những lời khen. Cả bố chồng chị cũng vậy.
Lời bác sĩ như sét đán.h ngang tai chị. (Ảnh minh họa)
Anh thì không như vậy, nhưng trước mặt bố mẹ, anh vẫn nghiêng về phía họ nhiều hơn, điều này làm chị ít nhiều tủi thân lắm. Nhưng chị hiểu, sống trong một gia đình thế này, đó là điều chị cần phải chấp nhận. Mẹ chị cũng đã nói, phụ n.ữ sin.h ra, muốn hạnh phúc thì chịu đựng cũng là một laoij bản năng.
Chị mang thai, thái độ của mọi người trong nhà với chị cũng khác. Bố mẹ chồng đối với chị cũng dễ thở hơn. Chị tin rằng đứa con này đã mang lại may mắn cho chị. Chị hy vọng, cuộc sống sau này sẽ dễ thở hơn. Ai ngờ được...
- Đứ.a tr.ẻ bị dị tật. Chị có thể kiểm tra thêm vào lần nữa. Nhưng tôi khuyên chị nên bỏ đứa con này đi. Sinh ra, không chỉ chị khổ mà nó cũng khổ nữa.
Lời bác sĩ như sét đán.h ngang tai chị. Không, chị không tin vào điều mà vị bác sĩ này vừa nói đâu. Dị tật thế nào được cơ chứ, chị có thể cảm nhận được con chị rất khỏe mạnh cơ mà. Chị không trở về nhà ngay sau đó. Chị tìm một nơi yên tĩnh và ngồi đó khóc rất lâu.
Đưa tay sờ xuống bụng, chị thương con, thương mình, sao số kiếp lại trêu ngươi chị như vậy. Gia đình chồng chị mà biết chuyện, chắc chắn sẽ buộc chị phải bỏ đứa con này, với tính cách của họ, chị tin chắc họ sẽ làm như vậy. Nhưng chị thương con, dù nó có làm một cục thịt đi chăng nữa thì nó cũng là con của chị, là má.u mủ của chị. Chị quyết rồi, chị sẽ sinh nó ra, dù cho có thế nào, chị cũng không phá thai đâu.
- Đứ.a tr.ẻ là con trai và rất khỏe mạnh cả nhà ạ!
Đau đến gần như ngất lịm nhưng chị vẫn cố gắng dồn hết chút sức lực còn lại, rướn người lên xem đứa con bé bỏng của chị. (Ảnh minh họa)
Chị nói câu ấy ra mà cổ họng đắng nghẹn. Bố mẹ chồng chị không nói gì, chỉ kêu chị nghỉ ngơi nhiều hơn. Anh thì ôm chặt lấy chị, cảm ơn chị đã giúp anh hoàn thành trách nhiệm. Đêm đó, chị không ngủ được vì nghĩ đến ngày con chào đời, chị lại sợ. Chị lên phòng thờ thắp hương, chị cầu xin tổ tiên, cầu xin trời phật phù hộ cho đứa con bé bỏng của chị. Rồi chị rơi nước mắt, chẳng lẽ ở hiền không thể gặp lành hay sao. Và sau đêm đó thì đêm nào chị cũng tụng kinh niệm phật để tâm hồn được thanh thản, thanh thản rồi thì chị sẽ không suy nghĩ quá nhiều về chuyện đứa con không được may mắn của chị nữa.
Dù thế nào, nó cũng là khúc ruột của chị, chị sẽ không bỏ nó và chị sẽ yêu thương, chăm sóc nó đến hết cuộc đời này. Chị cũng năng làm việc thiện hơn, tiếng vang xa, bố mẹ chồng chị đã bắt đầu khen chị, chị vui lắm. Nhưng càng vui, chị lại càng sợ...
Đủ 9 tháng 10 ngày...
Đau đến gần như ngất lịm nhưng chị vẫn cố gắng dồn hết chút sức lực còn lại, rướn người lên xem đứa con bé bỏng của chị. Mắt chị tối sầm lại, mỉm cười rồi ngất lịm...
Chị tỉnh lại, bên cạnh chị, cậu con trai bé bỏng đang say giấc và rất lành lặn, khỏe manh. Là vị bác sĩ đó đã sai sót hay do quy luật cuộc đời "ở hiền gặp lành" đây. Tình yêu thương, lòng nhân ái, có lẽ đã giúp chị có sức mạnh, dũng khí và mang lại cho mẹ con chị điều kì diệu này chăng.
Mai/ Theo Thể thao xã hội
Tao sẽ nhận làm tác giả cái thai tới lúc mày mẹ tròn con vuông, sau đó mày phải cho con... Thành ơi tao có bầu rồi, giờ phải làm sao? - Ơ cái con dở này. Có bầu rồi thì bảo ông Tiến cưới đi chứ còn sao nữa. Không cưới gấp cái bụng nó ễnh ra rồi bố mẹ mày mặt mũi đâu mà nhìn hàng xóm nữa. Ảnh minh họa - Nhưng mà thằng khốn ấy nó bỏ mẹ con tao...