Dù rất yêu chồng, tôi vẫn nhớ cảm giác ân ái với tình cũ
Tôi rất yêu chồng mình nhưng cứ khi thực hành &’chuyện ấy’ là trái tim tôi như thuộc về người đàn ông cũ. Tôi cứ ước ao chồng tôi yêu mãnh liệt và nồng nàn được như người xưa.
Tôi đã lập gia đình được hai năm nay, dù cuộc sống hôn nhân không nhiều sóng gió nhưng tôi vẫn không thể ngăn cản những suy nghĩ về một người đàn ông khác. Không phải vì tôi không yêu chồng mình. Tôi yêu và tôi vẫn ngủ với chồng hàng đêm, vẫn “chiều chuộng” chông khi anh có “nhu cầu”. Nhưng thực sự chỉ có người cũ mới là người làm cho tôi thực sự mãn nguyện trong chuyện chăn gối.
Bốn năm trước, tôi yêu một người đàn ông hơn tôi hai tuổ.i. Anh là người miền khác nhưng ra ngoài này để theo học trường đại học theo mong muốn của bố mẹ. Tôi và anh yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vì là mối tình đầu nên tôi yêu anh hết mình, không vụ lợi, không có tính toán hay dè chừng gì cả. Tôi cũng đã trao cho anh cái “lần đầu tiên” của mình. Anh rất biết cách yêu chiều tôi và rất khéo léo, dịu dàng trong chuyện “quan hệ”.
Nhớ cái cảm giác ấy.
Sau những lần yêu anh giấu vụng trong nhà nghỉ, trong phòng trọ ấy, tôi đâ.m ra “nghiệ.n” gần gũi với anh. Tôi thích khúc dạo đầu dịu dàng của anh và những lần yêu khiến tôi được thăng hoa thực sự. Nhưng rồi yêu nhau đến năm thứ hai, khi tôi đưa anh về ra mắt gia đình, bố mẹ tôi đã kiên quyết phản đối vì nhà anh ở quá xa. Tôi là con gái duy nhất trong nhà, nên bố mẹ muốn tôi lấy chồng gần.
Video đang HOT
Thời gian đầu, chúng tôi kiên nhẫn thuyết phục bố mẹ. Nhưng sau một năm thuyết phục gia đình, dần dần chúng tôi đều cùng cảm thấy mệt mỏi nên quyết định nói lời chia tay trong bao nuối tiếc. Chia tay tình đầu, một thời gian dài sau đó tôi mới quen anh – chồng tôi bây giờ. Mặc dù về ngoại hình, anh không thể so bì với bạn trai cũ của tôi nhưng anh là mẫu đàn ông của gia đình, rất chu đáo và trách nhiệm. Có lẽ tôi yêu anh cũng bởi điều đó.
Tình yêu của tôi hiện giờ so với mấy năm trước cũng khác hẳn nhau. Và sau hơn một năm tìm hiểu và cũng như sống cùng nhau hai năm trong hôn nhân, tôi bắt đầu nhận ra, tất cả những gì trước đó tôi nghĩ về chồng tôi không phải là tất cả. Điều này, tôi cũng chưa bao giờ dám thổ lộ với chồng.
Nhưng thực sự khi đã là vợ chồng của nhau, mỗi lần gần gũi bên chồng, không hiểu sao tôi đều không được thỏa mãn. Mặc dù không còn yêu tình cũ nữa nhưng chẳng hiểu sao mỗi khi ân ái với chồng, trong đầu tôi lại bắt đầu so sánh. Thế rồi tôi cứ nhớ lại những giây phút khi bên bạn trai cũ. Và mỗi lúc như vậy, tôi lại thấy chuyện chăn gối của vợ chồng tôi trở nên cực nhàm chán.
Nhiều khi, muốn tìm được cảm giác hòa hợp với chồng, tôi âm thầm hướng dẫn chồng làm theo “cách yêu” mà chính người cũ trước đó từng làm những mong tìm lại cảm giác phòng the. Nhưng lần nào, chồng tôi làm cũng thất bại. Thậm chí có lúc anh còn cáu gắt lại với vợ rằng: “Anh đã bảo không thích tư thế này mà em cứ bắt làm” hoặc anh phàn nàn: “Em toàn thích những cách quái dị”, “Anh không thích như thế”…
Nhiều lúc tôi nằm nghĩ ngợi một mình. Tôi rất yêu chồng mình nhưng cứ khi thực hành “chuyện ấy” là trái tim tôi như thuộc về người đàn ông cũ. Tôi cứ ước ao chồng tôi yêu mãnh liệt và nồng nàn được như người xưa. Có lúc, không được thoả mãn, trong tôi còn xuất hiện ý nghĩ tội lỗi: được ở trong vòng tay của bạn trai cũ một lần nữa.
Tôi thực sự thấy lo sợ vì những mâu thuẫn ngổn ngang trong lòng mình. Bản thân tôi cũng thấy mình khổ và đáng ghét. Tôi không bao giờ có ý nghĩ chia tay với chồng để quay lại với người yêu cũ. Song tôi cũng chẳng dámchia sẻ những suy nghĩ thật của mình với chồng. Tôi phải làm gì đây?
Theo Phunutoday
Ngoạ.i tìn.h, anh đi chán rồi sẽ về?
Những năm đầu kết hôn cuộc sống của chúng tôi vất vả nhiều lắm, anh theo các công trình đi làm ăn ở tỉnh xa, ở nhà chỉ còn mình tôi chăm hai con nhỏ.
Chúng tôi yêu nhau từ ngày học cấp 3, cả hai là mối tình đầu của nhau. Ngày đó gia đình anh nghèo lắm, nhà tôi thì thuộc hàng khá giả nên bố mẹ tôi không ưng anh. Tình yêu của chúng tôi luôn bị sự ngăn cấm của bố mẹ. Lúc đầu là từ gia đình tôi, sau nhà anh biết chuyện bố mẹ tôi chê anh nghèo nên nhà anh cũng phản đối, không còn ủng hộ chúng tôi nữa.
5 năm học đại học chúng tôi đã phải quen nhau lén lún. Sau này ra trường khi cả hai có công việc ổn định chúng tôi mới công khai với gia đình. Bố mẹ tôi khi đó vì tôi quá cương quyết nên miễn cưỡng đồng ý, ông bà vẫn cho con rể nghèo không xứng với tôi.
Ảnh minh họa
Những năm đầu kết hôn cuộc sống của chúng tôi vất vả nhiều lắm, anh theo các công trình đi làm ăn ở tỉnh xa, ở nhà chỉ còn mình tôi chăm hai con nhỏ. Giờ đây khi kinh tế khá giả, cuộc sống tốt hơn trước nhiều có nhà lầu, xe hơi tôi muốn anh chuyển công việc làm ăn về gần vợ con hơn nhưng anh nhiều lần thoái thác.
Với anh để có được sự thành đạt ngày hôm nay anh đã phải đổi bằng má.u và nước mắt. Anh nói tôi chỉ ở nhà chăm con, không thể hiểu anh đã vất vả như nào. Ngày trước tuy gia đình tôi khá giả nhưng vì không thích con rể, nên không có hỗ trợ gì anh, để tự anh bươn chải. Nên giờ anh giàu có, anh chỉ tốt với vợ con, gia đình anh còn bên ngoại chỉ là phép xã giao. Giờ gia cảnh nhà tôi sa sút hơn trước rất nhiều, do em trai tôi theo chúng bạn chơi bời phá của bố mẹ tôi cả gia sản. Anh thương tôi, hàng tháng vẫn đưa tiề.n để tôi phụ bố mẹ nhưng tôi biết anh không ưa gì bố mẹ, các em của tôi.
Gần đây tôi phát hiện gần 2 năm nay anh sống chung cùng một người phụ nữ khác. Công ty anh mở tại tỉnh khác, cuối tuần anh về nhà còn lại thời gian trong tuần anh sống cùng cô kia. Cô ấy trẻ hơn tôi, cũng từng có một đời chồng. Tình cảm của họ rất gắn bó, anh sẵn sàng bênh vực cô ấy khi tôi biết chuyện. Tôi đã tìm gặp cô ấy và thấy mình thật tủi hổ. Cô ấy nói đúng, chấm dứt hay không không phải từ phía cô ấy, mà từ chồng tôi.
Anh vẫn về thăm nhà thường xuyên, vẫn chăm sóc gia đình chu đáo, chỉ có tình cảm với vợ không còn như trước. Anh không cho tôi động vào cô gái kia, anh nói nếu tôi chấp nhận thì gia đình vẫn sẽ đầm ấm như trước. Anh sẽ có trách nhiệm với mẹ con tôi, lo cho con cái, gia đình đầy đủ. Anh nói vì áp lực công việc mà lâu nay anh không thể chia sẻ với tôi nên anh tìm đến cô kia như một người bạn tri kỷ.
Tôi còn yêu chồng nhiều lắm, có thể anh đã quên hết tình cảm xưa của chúng tôi nhưng tôi thì không. Tôi không muốn đán.h mất gia đình này chỉ vì phút nông nổi của anh. Có khi nào anh đi chán rồi lại quay về bên tôi không? Tôi biết anh yêu 2 đứa con vô cùng, anh sẽ không bỏ chúng. Nếu tôi làm căng, gia đình tôi sẽ đổ vỡ. Các con theo tôi thì sẽ không còn được sống cuộc sống sung sướng như bây giờ nữa. Với công việc một công chức như tôi, tôi không thể lo cho 2 con học trường quốc tế, có điều kiện tốt như bây giờ. Hơn nữa, giờ gia đình bên ngoại nhà tôi cũng đang rất khó khăn. Nói gì thì 3 năm nay cũng một mình anh chèo chống lo phụ tôi chăm bố mẹ, kiếm việc cho các em tôi đi làm.
Tôi không muốn sống cảnh chung chồng, nhưng đâu còn sự lựa chọn khác cho tôi?
Theo Nguyễn Yến/Vietnamnet
Cay đắng chấp nhận chồng có con riêng Hằng đã chấp nhận tha thứ cho anh, nuốt vào lòng những cay đắng và xó.t x.a để chấp nhận việc anh có con riêng bên ngoài... Đi được 4 năm của chặng đường hôn nhân, Hằng luôn hài lòng và tự hào Quang - một người chồng mẫu mực, yêu thương vợ con hết lòng. Mỗi khi nhìn chồng và cô con...