Đối với mẹ chồng tôi chỉ là người ở trong nhà
Nguyên chuyện chợ búa rồi nấu nướng, rửa bát 3 bữa một ngày tôi cũng phải mất đến 4-5 tiếng đồng hồ. Trong khi tôi đang mang bầu tháng thứ 5, mà với thời tiết này cứ bắt một ngày đi lại 4 lượt từ nhà đến cơ quan, tôi luôn cảm thấy mệt mỏi.
Tôi đã quá mệt mỏi vì ngày phải phục vụ 3 bữa cơm cho nhà chồng
Chào các chị, lâu nay tôi hay đọc chia sẻ của mọi người, nhưng hôm nay tôi muốn chia sẻ với mọi người về chuyện làm dâu của tôi.
Tôi làm dâu đến nay đã được gần 1 năm, nhưng chưa có một ngày cảm thấy thoải mái. Tất cả chỉ bởi vì mẹ chồng tôi, đối với bà, tôi không khác nào một người ô sin trong gia đình. Suốt ngày chỉ biết cắm mặt vào làm, và cung phụng nhà chồng chứ tuyệt đối không được phép đưa ra bất cứ ý kiến nào.
Tôi lấy chồng năm 24 t.uổi, sau khi đã tốt nghiệp đại học. Hiện tôi đang làm cho một cơ quan Nhà nước, công việc của tôi cũng rất nhẹ nhàng, và không mất quá nhiều thời gian. Sếp tôi lại thoải mái, nên rất tạo điều kiện cho phụ nữ trong cơ quan chăm sóc gia đình.
Chồng tôi là trai Hà Nội, anh làm cho một công ty cung cấp dịch vụ phần mềm. Anh là con trai cả và duy nhất trong một gia đình ở Hà Nội có bố và mẹ đều làm công chức đã về hưu, còn cô em thì đã ra trường đi làm.
Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì tổ chức đám cưới. Vì công việc của tôi cũng thoải mái, nên hồi mới cưới xong, bố mẹ chồng có đề nghị tôi phải về nhà vào buổi trưa để nấu cơm cho ông bà ăn, vì nhà chồng tôi cũng cách cơ quan có 4km.
Thấy đằng nào cũng là giờ nghỉ trưa, lại không muốn ăn ở ngoài, vừa tốn t.iền, lại không đảm bảo vệ sinh nên tôi đồng ý. Ai ngờ thành quen, bây giờ một ngày tôi phải đảm đương 3 bữa cơm cho nhà chồng, bao gồm cả sáng, trưa, và tối.
Video đang HOT
Mà muốn nấu ăn được thì tôi phải dành thời gian đi chợ, rồi chuẩn bị bếp núc nấu nướng, xong lại còn rửa bát đũa. Cứ thế, buổi sáng tôi phải dậy từ hơn 5h nấu ăn cho cả nhà gồm 5 người (bố mẹ chồng, 2 vợ chồng tôi và cô em chồng); buổi trưa nấu cho 3 người, bố mẹ chồng và tôi (em chồng và chồng ăn ở cơ quan); buổi tối lại nấu cơm cho cả nhà.
Tôi cứ tính, nguyên chuyện chợ búa rồi nấu nướng, rửa bát 3 bữa một ngày tôi cũng phải mất đến 4-5 tiếng đồng hồ. Trong khi tôi đang mang bầu tháng thứ 5, mà với thời tiết này cứ bắt một ngày đi lại 4 lượt từ nhà đến cơ quan, tôi luôn cảm thấy mệt mỏi.
Thương vợ, hôm trước chồng tôi mới bảo với ông bà từ nay không cho tôi về nấu cơm buổi trưa nữa, vì đi lại nhiều vất vả quá, trong khi tôi lại đang bụng mang dạ chửa.
Nhưng bố chồng tôi cũng không đồng ý, và cho rằng đi lấy chồng về nhà cửa sẵn ở, không phải lo lắng gì đến chuyện t.iền nong mà ngày có 3 bữa cơm phục vụ nhà chồng cũng kêu trời lên như thế thì phải xem lại bản thân mình. Và yêu cầu chồng tôi không được nuông chiều vợ quá, kẻo có ngày “nó cưỡi lên đầu lên cổ”.
Còn mẹ chồng tôi thì cũng không đồng ý, và cho rằng, đằng nào chả ăn, ở đó cũng vẫn phải đi ăn mà về nhà thì cũng phải phải ăn, nên về nhà nấu ăn cho cả ông bà xong nghỉ ngơi rồi lại đi.
Nói là nghỉ ngơi, nhưng làm gì được nghỉ ngơi, vì 11 giờ tôi mới ở cơ quan về, lấy xe đi đến nhà cũng đã 11h20 phút đồng hồ, nấu ăn, rửa bát xong cũng phải 1 giờ chiều, trong khi 1h30 phút là cơ quan tôi bắt đầu làm việc.
Mệt mỏi, và ức chế, nhiều khi tôi muốn ăn ở đâu đó rồi nằm ngủ một giấc để đợi đến giờ làm. Nhưng cứ hôm nào 11 giờ rưỡi mà chưa thấy có mặt ở nhà là mẹ chồng tôi lại điện thoại bảo sao không về nấu cơm cho ông bà ăn.
Rồi thì phải về nhà nấu ăn cho đảm bảo vệ sinh và dinh dưỡng, thì con mới khỏe, mẹ mới khỏe được, chứ ăn rơi ăn muỗi ngoài đường làm gì cho tốn t.iền.
Tôi chẳng biết phải làm sao nữa, vì thực sự tôi đã quá mệt mỏi!
Theo Meyeucon
Cái kết không như mơ cho người chồng quá nuông chiều, nhẫn nhịn vợ
Chiến lật đật chạy vào thì Hằng ném nguyên chiếc khăn tắm vào mặt Chiến rồi bỏ nhanh ra ngoài. Trước khi đi, Hằng còn không quên ngoái lại nhìn Chiến và tặng kèm thêm câu nói: "Đồ ăn hại"!
Hằng là cô gái mà mọi chàng trai đều mơ ước. Thông minh, xinh đẹp, giỏi giang lại vô cùng tâm lý. Vì vậy khi chiến thắng được rất nhiều kẻ địch để có được tình yêu của Hằng, Chiến đã hãnh diện và tự hào lắm. Sau hai năm tìm hiểu, yêu thương, cuối cùng, Chiến cũng đưa được nàng về dinh trong sự ngưỡng mộ của nhiều kẻ.
Ngay từ khi bắt đầu, Chiến đã luôn là người theo đuổi và cần Hằng hơn nên cuộc sống hôn nhân, Chiến luôn tìm cách để Hằng được hài lòng. Tất cả mọi việc, Chiến luôn hành động theo ý thích của Hằng. Hằng muốn, Chiến sẽ làm. Hằng không thích, Chiến sẽ từ bỏ. Một ngày không được nhìn thấy Hằng, Chiến đã muốn phát điên lên rồi. Chiến luôn lo sợ một ngày sẽ mất Hằng, và khi ấy, chắc Chiến chẳng sống nổi.
Hằng tài giỏi hơn Chiến nên công việc thuận lợi, thuận buồm xuôi gió. Hằng được đề bạt, thăng chức, và bắt đầu từ đây, Hằng bắt đầu thay đổi. Nếu như trước kia Hằng điềm tĩnh, nhẹ nhàng bao nhiêu thì bây giờ Hằng lại hay nổi nóng và dễ cáu giận bấy nhiêu. Mà với Chiến, mỗi khi Hằng nổi giận thì chẳng khác nào có động đất. Vì vậy, dù mình có là người đúng đi chăng nữa thì Chiến cũng luôn tìm mọi cách xoa dịu cơn giận dữ của Hằng. Được Chiến nhường nhịn lâu quá, Hằng thành ra tự cho mình cái quyền được nổi nóng, được bắt nạt Chiến. Còn Chiến, vì Hằng, Chiến có thế chấp nhận và chịu đựng tất cả.
Hằng ngày, cũng đi làm như Hằng nhưng Chiến dành hết mọi công việc về mình. Chiến nghĩ Hằng bận rộn, vất vả hơn nên cần có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn. Hằng đi làm về chỉ có một việc duy nhất là ngồi vào bàn ăn mà thôi. Thậm chí, đồ đạc cá nhân của Hằng cũng do Chiến chuẩn bị, mà lần nào cũng vô cùng chu đáo, đầy đủ.
Nhưng dạo gần đây Chiến không biết tại sao mình lại vô cùng đãng trí. Đi chợ mà quên mua hết thứ nọ đến thứ kia. Thức ăn thì hôm mặn, hôm nhạt. Đồ đạc chuẩn bị cho Hằng cũng hôm đủ hôm thiếu. Hằng vốn đã nóng tính, Chiến không làm Hằng hài lòng, Hằng lại càng có thêm cơ hội nạt nộ Chiến. Yêu Hằng, thương Hằng nên Chiến cố gắng nhẫn nhịn. Chiến có đi khám sức khỏe thì được biết do Chiến quá căng thẳng thần kinh nên cần bớt công việc đi và nghỉ ngơi nhiều hơn. Nhưng bây giờ Chiến mà nghỉ thì ai sẽ lo lắng cho Hằng.
Có phải chăng sự nuông chiều, nhẫn nhịn quá mức của Chiến đã đẩy Chiến vào tình cảnh mệt mỏi thế này không? (Ảnh minh họa)
Tối đó, sau khi tan làm, do thấy không còn chút sức lực nào để làm việc nhà, Chiến định bụng lên phòng nằm nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt rồi sẽ dậy dọn dẹp, làm bữa tối. Ai ngờ do mệt quá, Chiến thiếp đi lúc nào không hay. Bị tiếng quát tháo ầm ĩ của Hằng làm tỉnh giấc, Chiến vội vàng rời khỏi giường lao nhanh xuống tầng trệt:
- Anh là cái gì vậy? Không nấu nướng được thì bảo tôi một câu, anh định để tôi c.hết đói à!
- Anh... anh xin lỗi, anh sẽ nấu bữa tối cho em ngay đây!
Chiến lắp bắp rồi nhanh chóng vào bếp. Một lúc sau, Chiến đi ra với tô mì nóng hổi trên tay và nhìn Hằng mỉm cười âu yếm. Nhưng vừa mới nhấp môi vào chiếc thìa, Hằng đã đưa ánh mắt giận dữ nhìn Chiến rồi hất đổ cả tô mì:
- Đồ ăn hại, anh định g.iết tôi hay sao mà cho tôi ăn cái thứ của nợ này!
Chiến nếm thử thì ngọt vô cùng. Có lẽ do vẫn còn choáng vì mệt nên Chiến đã nhầm đường với bột ngọt. Vậy là mặc cho Hằng quát tháo, mắng mỏ, Chiến vẫn ngồi im chịu trận. Sự im lặng của Chiến khiến Hằng bực bội hơn, Hằng lao vào phòng tắm để xả cơn giận thì đột ngột hét lớn:
- Nước lạnh thế này, anh có làm được không thì bảo tôi một câu!
Chiến lật đật chạy vào thì Hằng ném nguyên chiếc khăn tắm vào mặt Chiến rồi bỏ nhanh ra ngoài. Trước khi đi, Hằng còn không quên ngoái lại nhìn Chiến và tặng kèm thêm câu nói: "Đồ ăn hại"!
Ngồi một mình, Chiến bắt đầu suy nghĩ và hình như, Chiến đã sai ở đâu đó. Có phải chăng sự nuông chiều, nhẫn nhịn quá mức của Chiến đã đẩy Chiến vào tình cảnh mệt mỏi thế này không? Nhưng Chiến lại không biết phải làm gì vì Chiến sợ nếu Chiến không làm Hằng hài lòng, Hằng sẽ bỏ Chiến mà đi mất.
Theo Một Thế Giới
Vạn người theo đuổi không bằng một người yêu thương Hãy luôn khắc ghi rằng: Một người cả đời chỉ yêu bạn, thương bạn, lo lắng cho bạn, đây mới chính là hạnh phúc. Vạn người theo đuổi không bằng một người yêu thương. Vạn người nuông chiều không bằng một người thấu hiểu. Vạn người xã giao, bông đùa không bằng một người tận tâm bên cạnh lúc ốm đau, hoạn nạn....