Đỗ Mỹ Linh định cho Facebook ‘chìm’ luôn vì quá sợ hãi?
Cách giải quyết của Đỗ Mỹ Linh sau khi bị cư dân mạng mổ xẻ trang cá nhân khiến nhiều người bất ngờ.
Sau khi đăng quang Hoa hậu Việt Nam 2016, Đỗ Mỹ Linh trở thành cái tên gây chú ý nhất truyền thông trong mấy ngày vừa qua. Nhất cử nhất động của người đẹp, thậm chí là trang cá nhân và status cách đây nhiều năm cũng bị dân mạng ‘mổ xẻ’. Mặc dù ngay trong đêm đăng quang, Mỹ Linh đã khóa Facebook nhưng những bức ảnh chụp lại status của Hoa hậu vẫn tràn lan trên mạng. Sau khi bị soi mói như vậy, Đỗ Mỹ Linh đã nghĩ ra cách giải quyết khá bất ngờ là bỏ không dùng Facebook cũ nữa.
Vừa qua, thí sinh cùng phòng với Đỗ Mỹ Linh tại cuộc thi Hoa hậu Việt Nam 2016 – Sái Hương Ly đã chia sẻ một clip livestream trên trang cá nhân. Lúc thực hiện livestream này thì Đỗ Mỹ Linh cũng có mặt trong phòng cùng Sái Hương Ly. Vì vậy lúc đó đã có người đặt câu hỏi cho tân Hoa hậu: “Bao giờ thì bạn Hoa hậu mở Facebook trở lại?”. Hương Ly đã trả lời rằng đây là câu hỏi riêng tư nên không thể trả lời giúp được. Về phần Mỹ Linh, đang trong quá trình chuẩn bị để đi ăn nên không trả lời trực tiếp trước ống kính, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng Hoa hậu nói về vấn đề này một cách khá ngắn gọn: “Bạn định cho Facebook chìm luôn đây, quá sợ hãi”.
Đỗ Mỹ Linh đưa ra cách giải quyết sau khi bị soi status nhạy cảm
Hình ảnh của Đỗ Mỹ Linh và Sái Hương Ly được chụp lại từ livestream
Video đang HOT
Đỗ Mỹ Linh số báo danh 145 và Sái Hương Ly số báo danh 151 ở cùng phòng với nhau tại cuộc thi Hoa hậu Việt Nam 2016
Facebook của Đỗ Mỹ Linh bị mổ xẻ trước đó
Theo giadinhvietnam.com
Sợ hãi tìm chỗ trốn mỗi khi nghe tiếng chồng về
Sau khi đã dạy vợ đến nơi đến chốn, chồng tôi đi xuống dưới nhà nhưng chốt cửa bên ngoài lại. Tôi sợ đến mức cứ ngồi im không biết làm gì cả.
Tôi và chồng kết hôn được gần 1 năm. Chúng tôi vốn là bạn từ hồi nhỏ, yêu nhau khi hai đứa học năm cuối phổ thông trung học. Anh là chàng trai hiền lành, ít nói nhưng lại sống tình cảm và luôn quan tâm tới người khác. Vào đại học, tôi và anh phải tạm xa nhau khi tôi học ngoài Bắc, anh học trong Nam. Thế nhưng tình cảm tôi và anh dành cho nhau không hề thay đổi.
Năm cuối đại học gia đình anh có chuyện. Bố anh vì làm ăn thất bại nên thường xuyên rượu chè về nhà sinh chuyện đán.h v.ợ con. Suốt mùa hè năm ấy anh ở nhà không rời mẹ và em gái nửa bước vì sợ bố có hành động dại dột. Nhiều hôm bố uống say đuổi 3 mẹ con anh ra khỏi nhà, phải sang nhà ông bà nội ngủ nhờ.
Vì bố anh không dám sang nhà ông bà nội quấy phá nên ông bà bảo mẹ và em anh ở lại đó luôn, rồi động viên anh vào học nốt năm cuối. Lúc đầu anh do dự không muốn đi, nhưng sau vì mẹ anh khóc lóc ghê quá nên anh mới miễn cưỡng đi vào học nốt. Có lẽ những lần nhìn thấy bố đán.h m.ẹ đã ảnh hưởng trầm trọng tới con người anh mà sau này tôi mới nhận ra.
Khi anh học xong, chính tôi đã nói với bố mẹ xin việc cho anh. Biết chúng tôi yêu nhau, lại thương cho hoàn cảnh của anh bố mẹ tôi đã đồng ý. Sau khi hai đứa có công việc ổn định, bố mẹ tôi lại đứng ra tổ chức lễ cưới cho bọn tôi vì khi đó gia đình anh gần như không còn tài sản gì đáng giá bởi đã phải bán hết để trả nợ cho lần làm ăn thất bại của bố anh.
Cũng may là từ khi anh trở ra Bắc làm việc, bố anh đã bớt rượu chè hơn, mẹ và em gái đã có thể trở về nhà sống như trước đây. Tuy nhiên, có lẽ vì thời gian dài ông chìm trong men rượu nên thần kinh đã bị ảnh hưởng, thỉnh thoảng ông lại đuổi vợ con đi.
Có lẽ những lần nhìn thấy bố đán.h m.ẹ đã ảnh hưởng trầm trọng tới con người anh mà sau này tôi mới nhận ra. (Ảnh minh họa)
Sau khi cưới được nửa năm, chúng tôi thuê nhà ra ở riêng vì anh nói rằng không muốn sống chung cùng bố. Tôi nghĩ chồng có lý do của riêng mình nên cũng không hỏi han gì thêm. Lúc ấy bố mẹ tôi cũng ngỏ ý cho vay tiề.n để mua nhà nhưng hình như chồng tôi ngại vì đã nhờ vả nhà ngoại quá nhiều.
Cứ nghĩ ra ngoài vợ chồng sẽ được sống tự do thoải mái hơn. Ai ngờ thời gian ấy, tôi lại phải chứng kiến sự thay tính đổi nết của chồng. Một lần đi làm về, khi tôi đang đứng nói chuyện cười đùa với con nhỏ nhà anh hàng xóm đâu ngõ thì chồng cũng về tới. Chồng quát và bắt tôi về nhà ngay lập tức. Vừa bước vào nhà, anh đã hùng hùng hổ hổ:
- Từ giờ anh cấm em đứng đó nói chuyện kiểu đó với lão Hùng.
- Ơ, anh làm sao thế. Em chơi với cái Bông chứ có làm gì đâu mà anh nổi xung lên?
- Chơi với con hay lợi dụng tình tứ với bố? Không nói nhiều, anh bảo không được là không được.
Từ hôm ấy tôi thấy chồng thay đổi hẳn, không còn là người đàn ông hiền lành bao nhiêu năm qua mà tôi biết nữa. Anh đột nhiên dữ tợn và kiểm soát vợ chặt chẽ hơn, và đặt biệt rất dễ nổi cơn ghen.
Tuần trước, một buổi sáng tôi dắt xe ra cổng đi làm. Vô tình lại gặp anh Hùng, chúng tôi gật đầu chào nhau một cái xã giao, tôi còn chẳng dám ngước mặt lên xem anh ấy nhìn mình thế nào nhưng ngay lập tức bị chồng kéo xe lôi thẳng về nhà:
- Anh làm gì vậy, để em đi làm.
- Không làm gì cả, ở nhà ngay. Cô đi làm mà vừa ra tới ngõ đã đưa mắt tình tứ với giai thế kia thì đến công ty chắc là cũng chỉ làm cái việc đó thôi.
- Anh... anh ăn nói cho tử tế. Tôi thật không ngờ.
Tôi vừa rơm rớm nước mắt vừa định dắt xe đi làm không ngờ chồng đã nhanh tay khóa xe lại và cầm chìa khóa. Anh lôi tôi vào nhà, chúng tôi giằng co một hồi, tôi định chạy ra ngoài thì chồng lại chặn được. Lần này anh khóa luôn cửa và kéo tôi lên tầng 2 của ngôi nhà trọ.
- Này thì cãi lại này, không nghe thì ông cho 1 trận phải nghe thì thôi. Khôn hồn thì phải nghe lời, không từ mai ông cho ở nhà luôn, không làm gì hết.
Chồng vừa nói vừa đán.h tôi tới tấp. Tôi có la hét giãy giụa cũng chẳng ai biết. Mãi sau tôi phải xuống nước va.n xi.n anh mới chịu tha. Tôi choáng váng hoàn toàn, không biết tại sao chồng tôi lại thay đổi đến như vậy.
Sau khi đã dạy vợ đến nơi đến chốn, chồng tôi đi xuống dưới nhà nhưng chốt cửa bên ngoài lại. Tôi sợ đến mức cứ ngồi im không biết làm gì cả. Từ đó đến chiều, thỉnh thoảng anh lại lên xem tôi thế nào, lúc mang cho tôi chai nước, lúc mang cho tôi cái bánh mì. Anh không đán.h tôi lần nào nữa nhưng cứ nghe tiếng chân chồng bước lên cầu thang là tôi sợ hãi tìm chỗ trốn.
Tối hôm ấy anh lại biến thành con người khác hẳn. Anh xin lỗi rồi lau rửa vết thương cho tôi. Anh cầu xin tôi đừng nói với bố mẹ tôi về chuyện này, anh hứa sẽ không bao giờ đán.h đậ.p tôi nữa.
Từ đó đến nay đã 5 hôm, những vết bầm do anh gây ra vẫn chưa mờ hết. Tôi vẫn xin nghỉ ở nhà và giấu chuyện bố mẹ. Nhưng tôi luôn sống trong lo sợ không biết chồng có còn như vậy nữa không. Tôi sợ anh mắc bệnh nên mới hành xử như vậy chứ bình thường anh rất yêu tôi. Tôi có nên đưa chồng đi khám hay là chuyển về nhà bố mẹ đẻ sống để tránh trường hợp xấu nhất? Mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo VNE
Tôi sợ hãi cực độ mỗi lần gần gũi vì anh mắc chứng bạo dâm Tôi thực sự không biết nên làm gì nữa, cứ nghĩ đến mỗi lần hai vợ chồng gần gũi là tôi lại thấy vô cùng sợ hãi... Ảnh minh họa Tôi năm nay 27, kết hôn được hơn 2 năm, vợ chồng tôi vẫn chưa có con, tất cả chì vì chuyện chăn gối của hai đứa không hòa hợp. Chồng tôi là...