Đến khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, tôi mới hiểu lí do em lạnh nhạt với tôi
Nhìn thấy hành động của vợ trước cửa trường mẫu giáo của con tôi mới hiểu tại sao bao lâu nay cô ấy cứ lạnh nhạt với chồng.
Năm 27 tuổ.i, tôi cũng kết hôn cùng người con gái mình yêu như bao người khác. Vợ tôi rất xinh đẹp và giỏi giang, từ bé đến lớn sống trong cảnh dư thừa vì nhà có điều kiện.
Sau khi lấy cô ấy, tôi quyết tâm phải chăm lo, mang lại cho vợ cuộc sống tốt nhất có thể. Và cứ thế, cuộc sống sau kết hôn là chuỗi ngày tôi cắm mặt làm việc với hy vọng về một tương lai tươi sáng. Tôi bận rộn với những kế hoạch, quay cuồng trong những buổi gặp mặt bàn chuyện làm ăn và tai hại hơn cả là quên ngay việc chăm sóc cho người vợ mới cưới của mình.
Ảnh minh họa
Có đôi lần cô ấy bóng gió trách tôi tham công tiếc việc, tôi cũng nghĩ hay là thôi không làm nữa, sống đủ như hiện tại là được. Nhưng rồi thấy vợ mỗi lần mua sắm lại dùng đến tiề.n bên ngoại, rồi nói với tôi: “Em dùng hàng tốt quen rồi, những cái khác không hợp”, thì lòng quyết tâm dựng nghiệp của tôi lại sâu thêm.
Một thời gian sau đó vợ tôi mang thai. Tôi rất vui mừng vì sắp đón đứa con đầu lòng, tạm thời giảm nhẹ công việc để có thời gian chăm sóc hai mẹ con. Nhưng dường như mang thai khiến tính khí của vợ tôi đổi khác, cô ấy “nổi đóa” lên mỗi khi tôi có ý định gần cô ấy để trò chuyện với con hay đơn giản chỉ là hỏi xem muốn ăn gì. Tôi cũng là một người đàn ông không nóng tính nên rất nhanh làm hòa với vợ.
Vợ tôi sinh thiếu tháng, là một b.é gá.i. Tuy còn nhỏ nhưng đường nét giống bố mẹ thì không lẫn đi đâu được. Con xinh xắn giống mẹ, mỗi cái mũi nhỏ là mang nét của bố. Cả gia đình tôi đều rất yêu thương thiên thần nhỏ này.
Khi con gái tôi được 4 tháng, tôi bắt đầu bận rộn trở lại. Vợ chồng tôi đón mẹ vợ lên ở cùng để tiện chăm sóc hai mẹ con cô ấy. Mọi chuyện cứ thế trôi qua đến khi con được 3 tuổ.i. Con đi mầm non, tuy rằng không hay khóc nhưng rất kén ăn, đồ ở trường thì “ngúng nguẩy” không chịu ăn nên tôi và vợ thường phải đón con về tầm trưa.
Một lần, tôi bàn công việc xong sớm, thuận đường tới trường mẫu giáo đón con. Trùng hợp thay vợ tôi cũng tới, nhưng là tay trong tay với một người đàn ông khác. Người đó nghiêng người hôn lên má vợ tôi, còn cô ấy thì không phản kháng mà chỉ cười cười hiền dịu. Tôi không ngờ, vợ lại có thể làm điều đó ngay trước cổng trường mẫu giáo của con. Và cũng hiểu tại sao vợ lại lạnh nhạt với chồng. Tôi đa.u đớ.n chỉ muốn quay đầu xe đi về nhưng rồi vẫn kiên nhẫn đứng đó. Con tôi được cô giáo dẫn ra, nhìn thấy mẹ thì nhào vào lòng nhưng đến khi nhìn sang người đàn ông bên cạnh thì con bé hét lên: “Con muốn bố cơ. Chú này xấu lắm! Tránh xa mẹ ra”.
Video đang HOT
Tôi bước xuống xe lại gần, ôm con bé vào lòng. Mặt vợ cứng đờ, nhìn tôi cười gượng. Chưa đầy một tuần sau ngày đó, lời chia tay rất nhanh được vợ tôi đưa ra. Ban đầu tôi cũng rất đa.u đớ.n, nhưng rồi nghĩ lại, thà chia tay còn hơn mang cái tiếng ràng buộc hạnh phúc của cô ấy.
Ảnh minh họa
Tôi chuyển hầu hết tài sản sang tên cô ấy, chỉ giữ lại một căn nhà nhỏ. Con cũng định để vợ tôi nuôi, ít nhất con gái gần mẹ vẫn tốt. Thế nhưng đến ngày chia tay, con khóc ầm đòi ở với bố. Con bé “ngố tàu” gào ầm lên, nước mắt nước mũi lau hết vào ống quần tôi. Và vì thế tôi giành quyền nuôi con gái.
Từ ấy đến giờ cũng gần một năm, những việc tôi tưởng mình không hề làm được, cuối cùng vẫn làm tất cả. Sáng dậy sớm sắp quần áo vào cặp rồi dẫn con gái ăn sáng, đi học, sau đó tôi mới đi làm. Chiều đón con bé về, tắm táp, rồi ăn tối. Trước khi đi ngủ tôi sẽ đọc cho con nghe vài mẩu chuyện nhỏ, dạy dỗ con thế nào đúng, thế nào sai. Tôi học cách cân bằng thời gian dành cho công việc và con gái. Tôi cũng không quan tâm đến vợ cũ nữa. Chỉ nghe qua cô ấy đã tái hôn sau khi “đường ai nấy đi” không lâu. Không có vợ nhưng tôi vẫn có con gái bên cạnh. Tôi sẽ cố gắng làm việc để con có một cuộc sống tốt.
Theo Ngoisao
Lén đi theo bạn trai vào viện thăm mẹ anh, tôi chế.t sững khi tận mắt chứng kiến cảnh đó...
Nhung đứng đó nhìn chằm chằm vào bạn trai và 'mẹ' của anh, người run lên bần bật. Túi hoa quả trên tay cô rơi xuống từ lúc nào không rõ. Nước mắt cứ ứa ra, tim cô quặn thắt.
ảnh minh họa
Từ ngày Nhung và Phúc yêu nhau, lòng cô như phới phới cuộc đời như nở hoa vậy. Từ lâu cô vẫn nói muốn lấy 1 người chồng nhiều hơn mình từ 6 đến chục tuổ.i để được họ quan tâm chăm sóc. Giờ thấy Phúc hơn mình 7 tuổ.i, chín chắn trưởng thành đúng với ý nguyện nên Nhung mừng rơn.
Bạn bè đồng nghiệp thấy Nhung dạo này điệu đà hẳn, đi làm váy vóc bánh bèo miệng luôn tươi như hoa nên lại đâ.m nghi. Có người còn trêu: "Hình như Nhung sắp cho mọi người ăn cỗ rồi phải không, nhìn mặt hớn hở thế này chắc là đang yêu rồi".
Nhung kín tiếng nên chỉ cười e thẹn, nhưng lần này cô nghĩ yêu sẽ chắc chắn cưới nên cô đã cởi mở chia sẻ về người đàn ông tuyệt vời của mình. Mọi người nói: "Cẩn thận bị nó lừa đấy em nhé, điều tra tìm hiểu cho kỹ vào thời giờ đàn ông này nọ không thiếu đâu". Nghe mọi người nói vậy Nhung tự ái lắm, hết sức bảo vệ cho Phúc, cô tin rằng anh không bao giờ là con người xảo trá như vậy.
Thấy Phúc hay dành thời gian đưa mình đi ăn rồi mới về nên cô vui lắm. Anh không bao giờ rủ cô đi qua đêm, hôm nào muốn gần gũi thì hai người đi nhà nghỉ mấy tiếng rồi về. Anh bảo anh không muốn khiến cô bị mọi người ở xóm trọ dị nghị.
Càng nghe Phúc nói vậy Nhung càng thấy yêu anh hơn vì anh biết chu toàn lo nghĩ cho bạn gái. Qua lại với nhau nửa năm cũng có lần Phúc nói về tương lai hai đứa các thứ, nhưng anh bảo anh muốn phấn đấu tích góp thêm để sau này mẹ con cô không phải khổ. Nhung gật đầu tin tưởng và cổ vũ Phúc rất nhiều, thậm chí có lần cô còn đưa tiề.n tiết kiệm cho anh đầu tư làm ăn nữa.
Dạo gần đây thấy Phúc suốt ngày kêu bận, anh nói mẹ anh ốm nên anh phải đến thăm. Nhung đòi đi cùng nhưng Phúc nói: "Ôi mẹ anh ở viện Huyện xa lắm, hơn nữa giờ chưa phải lúc em à. Chờ ít nữa anh đưa em về nhà ra mắt luôn, giờ em đến thăm mẹ anh lại buồn vì để em thấy bà trong bộ dạng mệt mỏi đó. Mẹ hơi đồng bóng nên mong em hiểu".
Nhung nghe xong cười nhẹ: "Dạ vậy sau này bác khỏe chúng ta sẽ về quê anh nhé". Phúc ôm lấy Nhung gật đầu. Hôm đó đang đi làm về thì thấy Phúc phóng xe đi qua. Tự dưng Nhung đuổi theo nhưng mất hút, thấy anh vội vã đi về hướng Bạch Mai. Nhung nghĩ bụng: "Hay mẹ anh ấy ở đây mà anh ấy giấu mình nhỉ, dù sao thì mình nghĩ kỹ rồi mình nên đến thăm bác ấy như vậy mới phải đạo".
Nghĩ rồi Nhung phi xe theo Phúc, cô không dám cho anh thấy vì muốn anh bất ngờ. Sau khi biết phòng bệnh Phúc vừa vào Nhung chạy ù ra mua cân hoa quả. Lúc cô hí hửng đi vào thì chế.t trân khi thấy xa xa bạn trai của mình đang dìu 1 người phụ nữ, chốc chốc họ lại nhìn nhau cười trìu mến. Phúc còn hôn cô ta cháy bỏng rồi họ còn ôm nhau nữa. Túi hoa quả trên tay Nhung rơi xuống sàn khi nghe người nhà của bệnh nhân cùng phòng hỏi thăm:
(Ảnh minh họa)
- Cô Mai mau khỏe cho chồng con mừng, ở viện mãi cũng chán rồi.
- Dạ nửa tháng nữa con xuất viện rồi bác, nửa năm nằm viện con nhớ nhà phát điện rồi.
- Ừ không gì bằng nhà mình đâu cô ạ.
- Dạ.
- Hôm nào bà xã khỏe anh sẽ tặng em 1 thứ.
- Thứ gì vậy anh?
- Bí mật.
- Bà... bà xã sao? Vậy người kia là vợ anh ấy à? Nửa năm chị ta nằm viện là nửa năm anh ấy quen mình sao?
Nhung run lẩy bẩy đi như người mộng du, cô ngồi bệt xuống ghế đá tay chân vẫn run rẩy liên hồi: "Thì ra mình chỉ là trò chơi qua đường và là người thay thế thôi sao?". Ai đi qua cũng ngoái nhìn khi thấy Nhung ngồi khóc như mưa, còn cô lòng quá chát chúa không để ý nhiều đến xung quanh được nữa. Cuộc đời này đúng là có nhiều chuyện bi hài khiến người ta đa.u đớ.n ghê, chuyện thật như đùa cứ diễn ra mỗi ngày khiến bao người phải tổn thương chát chúa. Đêm đó Nhung thu mình vào 1 góc để khóc, cô biết trách ai bây giờ trách mình, trách phận hay trách người?
Theo blogtamsu
Hoảng hồn khi tận mắt chứng kiến "trò chơi" của chồng ở trong nhà bếp Ngó vào trong phòng bếp, tôi hoảng hồn nhìn thấy những cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt mình. Tôi tự hỏi và cấu mình một cái thật đau xem là thật hay là mơ đây, một giấc mơ kinh hoàng khiến người ta sợ hãi. Vợ chồng tôi lấy nhau hơn chục năm nay và chúng tôi có với nhau 2...