Đến bao giờ em mới chịu quên người yêu cũ?
Anh đã chấp nhận ở bên để kéo em ra khỏi những ký ức về người yêu cũ. Nhưng anh đã bất lực và câu hỏi anh muốn nói với em là: ‘Đến bao giờ em mới chịu quên người yêu cũ?’
Vì anh yêu em nên mới chấp nhận tất cả để ở bên và xoa dịu mọi nỗi đau mà người yêu cũ của em gây ra.
Vì anh yêu em nên chấp nhận tính cố chấp đến khó hiểu của em khi loay hoay tìm lý do để bao biện cho lỗi lầm của người yêu cũ.
Vì anh yêu em nên không nhắc lại những gì hắn đã làm với em. Em nên biết, anh ta không còn xứng đáng để yêu thương nữa rồi.
Anh là người đến sau nên chỉ nhận được tình yêu ít ỏi từ em. Vì anh biết, trước đó linh hồn và thể xác em đã trao hết cho người yêu cũ của mình rồi. Anh chấp nhận xoa dịu mọi tổn thương trong em, chấp nhận quan tâm em nhiều hơn từng ngày để được em yêu thương nhưng không thể chịu được cảm giác ở bên anh mà em vẫn nhớ về người cũ.
Đến bao giờ em mới chịu quên người yêu cũ? (Ảnh minh họa)
Anh ghen, anh không phủ nhận điều đó nhưng vì anh yêu em nhiều quá mới thế. Đừng cố chấp vì em mới 20 t.uổi, vẫn còn cả một khung trời, còn tương lai và rất nhiều khó khăn trước mắt. Hãy quên đi để trưởng thành cô gái ạ!
Điều duy nhất mà anh có thể làm là yêu em và lau nước mắt cho em. Nhiều lúc anh thấy tim mình ngập tràn nắng ấm khi nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của em. Dù thời gian ở bên em không phải là một chặng đường quá dài nhưng đủ để anh biết mình yêu em nhiều như thế nào. Chúng ta đã từng cùng nhau bước qua những kỷ niệm đẹp. Anh vẫn nhớ như in cảm giác được ôm em khi trời đông lạnh giá. Anh là người ở bên cạnh để quan tâm em từng bữa ăn, giấc ngủ. Là người lo lắng cho em mỗi khi em bị ốm. Nhiều lúc anh tự hỏi liệu người yêu cũ của em có làm được như anh không?
Nhiều khi đang trong vòng tay anh, em vô tình nói rằng em nhớ hắn. Nhưng em biết không, hắn đã có người yêu mới rồi. Và không còn đặc quyền để nhận được tình yêu thương từ em nữa. Em cứ tổn thương, cứ nhớ đến người cũ để rồi được gì? Hay chính em đã vô tình tạo nên những vết thương cho người đàn ông đang ở bên cạnh em.
Video đang HOT
Tình đầu thường khó quên nhưng những gì thuộc về quá khứ hãy cho nó ngủ yên và hướng đến cuộc sống mới. Cuộc sống ngoài kia không cho phép em chìm trong chuỗi mộng mị dành cho người ấy nữa. Hãy bước qua lớp sương mù của tình yêu xưa cũ và biết rằng phía trước có một người đàn ông đang chờ đợi em.
Anh sẽ rời xa em một thời gian dù biết rằng điều này thật tàn nhẫn với em và cả anh nữa. Nhưng anh mong khi trở lại em sẽ xóa được ký ức bên người yêu cũ và trở thành một cô gái của anh, chỉ của anh thôi.
Theo Blogtamsu
Giá như em có thể ngừng yêu anh…
Phải đến khi nào em mới có thể yêu một người khác vì họ là chính họ, mà không phải vì họ giống anh?
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì giờ những ký ức mang tên anh có lẽ sẽ không thể dày vò em như thế này. Em rơi vào hố sâu của sự tuyệt vọng, khi tất cả những ký ức của anh lấp đầy trong tâm trí. Em đã từng khao khát mình có một trí nhớ siêu phàm, để có thể nhớ tất thảy mọi điều về anh nhưng cho đến giờ phút này, em chợt thấy hối hận vì điều đó. Em không muốn nhớ đến sự hiện diện của anh, em không muốn nhớ đến những tổn thương mà anh đã gây ra cho em nhưng em không thể nào quên được, những ký ức đó vẫn vò nát trái tim em từng ngày từng giờ, và em dần như bị kiệt sức trong cuộc rượt đuổi giữa bản thân và những ký ức đó.
Giá như em có thể ngừng yêu anh
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì có lẽ đến giờ phút này, em sẽ thôi không còn bật khóc trong đêm, khi những nỗi nhớ anh trào dâng. Em sẽ không còn những tiếng nấc trong đêm, khi vô tình bắt gặp hình bóng anh trong cơn mơ nữa. Em gào thét trong chính cảm xúc của mình, nhưng cái em nhận lại chỉ là một màn đêm im ắng không chút tiếng động, khiến em khẽ rùng mình. Những lúc như thế, em đã từng ước có anh bên cạnh để vỗ về và đưa em vào giấc ngủ. Nhưng rồi bất giác nhận ra, tất cả chỉ là em ngộ nhận.
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì giờ em sẽ không còn trông ngóng những tin nhắn chúc ngủ ngon của anh vào mỗi đêm. Và sẽ không còn sự háo hức vào mỗi buổi sáng thức dậy sẽ nhận được những dòng tin nhắn yêu thương của anh. Em đã quá phụ thuộc vào anh, em vẫn không thể nghĩ mình sẽ có thể ổn nếu như không có anh và em vẫn không tin rằng anh đã rời xa em một cách nhẫn tâm như thế.
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì giờ em đã có thể sánh bước bên một người con trai khác, bằng một thứ tình cảm chân thành như đã từng đối với anh. Nhưng em lại không thể đến với bất kì một người con trai nào nữa, khi hình ảnh của anh luôn hiện diện trong tâm trí. Phải đến khi nào em mới có thể yêu một người khác vì họ là chính họ, mà không phải vì họ giống anh?
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì em đã không tìm kiếm bóng dáng anh trên từng con phố, từng con hẻm như bây giờ. Em chợt thấy hối hận vì đã để trí nhớ của mình ghi nhớ hình bóng của anh quá lâu. Em đã nhớ anh đến mức, đi đâu làm gì cũng nhìn thấy hình bóng của anh đang hiện diện trước mắt. Em đã từng nắm tay một người con trai lạ và gào thét tên anh vì cứ ngỡ đó là anh. Em vẫn không thể tin rằng em đã đ.ánh mất anh.
Giá như em có thể ngừng yêu anh
Giá như em có thể ngừng yêu anh... dù chỉ là một chút thôi cũng được. Chỉ một chút thôi, để em có thể đối xử với anh như một kẻ xa lạ, giống như cái cách mà bây giờ anh đang đối xử với em vậy.
Và giá như, anh không xuất hiện trong cuộc đời em thì hay biết mấy.
Anh đến mang nguồn hơi ấm, xoa dịu trái tim vốn dĩ đã đóng băng từ lâu của em và rồi anh lại cất bước ra đi, trả trái tim của em về trạng thái trước cái ngày mà anh đến.
Em cố gắng kìm nén những cảm xúc của bản thân dành cho anh. Em vẫn mong rằng em có thể quên được anh hoặc là để nỗi nhớ về anh rơi rớt ở một nơi nào đó, mà em không hề biết.
Em phải làm gì để xoá bóng dáng của anh, khi mà cái bóng dáng đó vẫn cứ lượn lờ trong tâm trí? Em phải làm sao để đuổi anh ra khỏi trái tim, khi mà tim em vẫn cứ cố chấp giữ anh lại bên nó? Em phải làm sao để có thể quên được anh đây?
Nếu như em không yêu anh nhiều như thế này, có lẽ quên anh là điều dễ dàng đối với em, khi tình cảm giữa chúng ta đã kết thúc.
Em cô đơn trong chính cái hố mà anh đã tạo ra. Anh đã khiến em rơi vào cái hố đó và rồi anh ra đi, bỏ mặc em trơ trọi một mình trong đó. Em bơ vơ, lạc lõng, em không thể nào tìm ra được lối thoát dành cho mình.
Em tự trách mình tại sao lại quá tin người, đã để một người như anh bước vào trái tim một cách hết sức dễ dàng như thế. Em đã vô tình để anh bước vào trái tim em và phá nát nó.
Cái ngày mà anh đến và cả cái ngày mà anh đi, đều khiến trái tim em thổn thức.
Phải chăng em đã làm điều gì sai hay là anh không phải là người xứng đáng để được nhận thứ tình cảm chân thành mà em trao?
Theo Blogtamsu
Cho em nhớ anh thêm chút nữa! Và rồi anh và em,mỗi người sẽ lại nắm lấy một bàn tay khác...Thế nhưng hôm nay gió mùa về rồi đấy, mình nhớ nhau một chút được không anh? Gió mùa về qua những ô cửa cũ kỹ se sắt lạnh, phủ bụi thời gian. Chỉ là cơn gió vô tình nhè nhẹ mà cuốn bay tất cả, bao kỉ niệm dồn...