Đau đớn khi thấy chồng trở về với cơ thể không còn nguyên vẹn
Hai vợ chồng ôm nhau khóc, các con của tôi cũng khóc theo. Tôi quay qua nói với chồng về được tới nhà là may mắn lắm rồi.
Ảnh minh họa
Một năm trước, do bị vỡ kế hoạch nên tôi dính bầu. Gia đình vốn khó khăn, nuôi 2 con đã phải cố gắng, nay thêm đứa nữa, tôi sợ gánh không nổi. Thế nhưng chồng tôi vẫn quyết tâm để đẻ, anh ấy sẽ cố gắng làm chăm chỉ hơn để nuôi các con.
Khi tôi sinh con được 4 tháng thì chồng đi làm xa với một người bạn. Những tháng đầu anh gửi t.iền đều về cho mẹ con tôi, nhờ có số t.iền đó mà gia đình đỡ khó khăn hơn.
Thế nhưng 3 tháng nay, chồng bảo công ty nợ lương chưa trả, chắc cuối năm trả một thể. Tôi tin tất cả những lời chồng nói. Không có t.iền của chồng gửi về, tôi buộc phải gửi con nhờ hàng xóm chăm sóc, còn bản thân đi làm công nhân.
Ngày hôm qua, tôi đi làm về khá muộn, lúc bước vào nhà, thấy một người đàn ông chống nạng đứng trong bếp. Khi người đàn ông đó quay mặt ra thì tôi bật khóc và lao đến ôm anh.
Video đang HOT
Tôi rất muốn hỏi chồng tại sao lại ra nông nỗi này nhưng cổ họng cứ nghẹn lại, nước mắt tuôn ra. Chồng phải dỗ dành mất một lúc tôi mới bình tĩnh lại được. Anh nói bị tai nạn giao thông, dập ống chân nên phải cắt bỏ phần dưới, mất 1 tháng nằm bệnh viện. Vì không muốn tôi lo lắng, đau buồn, với lại tôi phải ở nhà chăm sóc 3 con nên chồng không dám báo tin. Những người đồng nghiệp của chồng tốt lắm, họ đã giúp đỡ anh suốt thời gian nằm điều trị.
T.iền công ty hỗ trợ, anh đã dùng để chữa chân hết rồi. T.iền vé xe về là do anh em trong công ty góp vào mua cho. Bây giờ chồng chẳng có đồng nào trong người, cơ thể lại bị khuyết tật, anh cảm thấy thật vô dụng, là gánh nặng cho vợ con.
Hai vợ chồng ôm nhau khóc, các con của tôi cũng khóc theo. Tôi quay qua nói với chồng về được tới nhà là may mắn lắm rồi. Trước mắt chồng ở nhà trông con nhỏ cho đỡ tốn t.iền gửi trẻ, còn vợ sẽ đi làm nuôi cả gia đình.
Đứa con gái lớn của tôi, năm nay sẽ vào đại học, con bảo sẽ không học nữa. Ở nhà đi làm công nhân để hỗ trợ với gia đình. Vợ chồng tôi không chịu, bắt con phải tiếp tục việc học, có khó khăn mấy bố mẹ cũng vượt qua.
Nói đến thế rồi mà con vẫn có tư tưởng bỏ học để đi làm. Tôi thật sự không biết có nên cho con nghỉ học không nữa?
Đón con trai từ nhà vợ cũ về, nhìn món đồ chơi bố dượng mua cho bé, tôi bất lực bật khóc
Tôi đi làm xa cuối năm được về nghỉ Tết sớm, vừa về liền sang nhà vợ cũ đón con trai.
Thằng bé mới được bố dượng mua cho mấy món đồ chơi yêu thích nên con muốn mang theo sang nhà bà nội.
Tôi từng ly hôn, cùng vợ cũ có một cậu con trai chung nhưng con ở với mẹ. Cô ấy sớm tái hôn chỉ sau chưa đầy 1 năm chia tay, còn tôi hiện tại đã 3 năm rồi vẫn độc thân. Lúc chia tay con trai tôi mới hơn 1 t.uổi, hiện tại thằng bé lên 4 t.uổi rồi, đang sống cùng mẹ và bố dượng.
Tôi đi làm xa cuối năm được về nghỉ Tết sớm, vừa về liền sang nhà vợ cũ đón con trai. Thằng bé mới được bố dượng mua cho mấy món đồ chơi yêu thích nên con muốn mang theo sang nhà bà nội. Tất nhiên tôi đồng ý.
Về nhà chơi cùng con, thấy đồ chơi của con đều có vẻ đắt t.iền. Tôi thử lên mạng xem giá thì phải đờ người khi biết một món đồ chơi đơn giản dành cho trẻ con mà trị giá đến cả mấy triệu đồng!
Nghĩ đến đồ chơi mình mua dành cho con đắt nhất cũng vài trăm nghìn là cùng, tôi thấy hổ thẹn không dám mang ra nữa. Lòng tôi chùng xuống buồn bã không yên, nhìn con mà thấy xót xa đau đớn quá.
Lúc chia tay con trai tôi mới hơn 1 t.uổi, hiện tại thằng bé lên 4 t.uổi rồi, đang sống cùng mẹ và bố dượng. (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ cũ ly hôn cũng vì bố mẹ cô ấy chê tôi nghèo. Sau 2 năm chung sống, con trai được một t.uổi thì đến chính cô ấy cũng không chịu nổi nữa. Vợ cũ quyết định ly hôn tôi để tìm một chỗ dựa khác vững chắc hơn.
Tôi không trách vợ cũ, những gì cô ấy có thể làm cho tôi cô ấy đều làm hết rồi. Vợ cũ cũng từng yêu tôi rất chân thành, sẵn sàng cãi lời bố mẹ để cưới tôi đấy thôi. Là tôi bất tài không giữ được gia đình. Tôi cố gắng, nỗ lực ngày đêm nhưng mọi thứ vẫn chỉ có vậy, không khá hơn được.
Thời điểm vợ cũ tái hôn, tôi gửi phong bì mừng chứ không tới dự vì trong lòng vẫn còn buồn. Tôi cũng biết cô ấy lấy một người đàn ông có điều kiện lắm, cuộc sống dư dả thoải mái. Cô ấy mang theo con trai của chúng tôi về sống với chồng mới. Nhìn những tấm ảnh đăng trên Facebook vợ cũ thì biết anh ta đối xử với con tôi rất tốt.
Lúc ly hôn tôi không cố giành quyền nuôi con, phần vì con còn nhỏ nên sẽ theo mẹ, phần nữa để mẹ chăm sóc thì chu đáo tỉ mỉ hơn. Và tôi cũng không đủ điều kiện kinh tế mà tranh giành với vợ cũ.
Nhưng ba năm qua, dù ít dù nhiều theo khả năng của mình không lúc nào tôi quên chu cấp cho con trai. Nhiều khi vợ cũ bảo nếu tôi khó khăn thì không cần gửi cũng được. Nhưng cô ấy thừa khả năng nuôi con là việc của cô ấy, còn trách nhiệm và tấm lòng của tôi là việc của tôi.
Cuối năm nghĩ mà chán chường và buồn quá. (Ảnh minh họa)
Tôi thường hay đi làm xa nhà, hễ về là lại đến đón con trai về bên này với mình và bà nội bé. Vợ cũ với chồng mới cô ấy không khó dễ gì, mọi thứ đều suôn sẻ thuận lợi. Thế nhưng nhìn con thì tôi lại không ngăn được nước mắt.
Tôi là một người bố thật thất bại phải không? Tôi không đủ sức lo cho chính đứa con ruột của mình. Thứ tôi có thể cho con quá ít ỏi và nhỏ bé, chẳng thấm tháp vào đâu so với bố dượng của bé. Dù vợ cũ cũng văn minh lắm, luôn dạy con nhớ về tôi nhưng trong lòng tôi vẫn rất sợ hãi. Tôi sợ đến một ngày con quên mình, không muốn gần gũi với bố đẻ nữa. Biết bao giờ tôi mới giàu có và thành công để cho con được những thứ con muốn.
Cuối năm nghĩ mà chán chường và buồn quá. Một người đàn ông không thể lo cho vợ con đúng là người đàn ông thất bại. Cũng vì nghèo khó mà tôi mất vợ rồi, giờ phải làm sao để tôi không mất cả con mình?
Anh tôi đi làm xa mang con riêng về, cả nhà thương chị dâu rồi phải sốc trước sự thật không tưởng Chị dâu dù rất đau khổ và thất vọng nhưng vì yêu chồng nên chấp nhận bỏ qua, chấp nhận chăm sóc nuôi dưỡng đ.ứa b.é như con ruột. Anh tôi cũng lập tức xin về gần nhà với vợ.Anh tôi và chị dâu cưới nhau cách đây gần 3 năm. Trước đám cưới anh đang đi làm xa, sau đám cưới anh...