Đã xác định sẽ cưới, vậy mà tôi chung thủy yêu anh còn anh liên tục phản bội
Tôi chung thủy yêu anh nhưng sao anh lại luôn lừa dối tôi?
Tôi 27 tuổ.i, có công việc ổn định. Cách đây gần 3 năm, tôi gặp và quen anh. Lúc đó, anh đang công tác ở gần nhà tôi, còn tôi đang chờ thi công chức. Yêu nhau được 6 tháng, tôi thi đậu và được cử đi làm việc ở một huyện khác. Tình yêu của chúng tôi bình lặng, cũng thi thoảng giận hờn, cãi nhau như bao cặp đôi khác.
Nhưng có một số chuyện cứ lặp đi lặp lại, tôi đã tha thứ nhiều lần nhưng sau đó một thời gian anh lại tái diễn khiến tôi mệt mỏi và mất hết niềm tin. Tết Đinh Dậu gần đến mà tôi thấy vô cùng trống trải, bế tắc, không biết phải giải quyết thế nào. Vì vậy, hôm nay tôi viết bài lên mục tâm sự, mong quý độc giả cho tôi lời khuyên.
Ảnh minh họa.
Sau khi yêu nhau được một năm, xác định không thể lấy nhau vì đặc thù của ngành tôi là hai vợ chồng không được công tác trong cùng một cơ quan, tôi quyết định chia tay anh. Bởi nếu một trong hai người chuyển về một huyện gần nhau thì cũng mất ít nhất 30 phút đi xe mô tô, trong khi anh lại không muốn như thế.
Lúc đó anh đã khóc rất nhiều, nói rằng anh rất yêu tôi, nhưng do điều kiện công tác, lại sợ làm mất tuổ.i thanh xuân của tôi nếu cứ yêu anh nên anh chấp nhận để tôi ra đi. Lúc đó tôi đã nghĩ, chẳng qua anh đang ngụy biện, nếu yêu tôi thật lòng, anh đã chẳng dễ dàng buông bỏ đến thế.
10 ngày sau đó, tôi phát hiện anh nhắn tin tán tỉnh người con gái khác trên mạng xã hội (do lúc trước anh cho tôi tài khoản và mật khẩu). Thời điểm đó, tôi khóc như điên dại và đa.u đớ.n thật nhiều vì nghĩ sao anh nhanh quên tôi đến vậy. Lúc chia tay còn khóc lóc mà giờ đã nhắn tin tán người khác như chưa có chuyện gì. Tôi gọi anh nói chuyện. Anh quanh co không thừa nhận vì nghĩ tôi không biết. Tôi đã gửi hết tin nhắn anh gửi cho người ta để anh đọc.
Anh giải thích vì buồn quá nên nhắn tin chơi thôi chứ không có gì. Vì quá yêu anh nên vào thời điểm đó tôi nghĩ: cứ yêu anh, đến đâu thì đến, chứ chia tay đau khổ quá nên tôi đề nghị quay lại, đồng thời yêu cầu anh phải chấm dứt với người con gái kia. Anh nói: “Nếu em muốn quay lại cũng được nhưng anh vẫn sẽ nhắn tin với em ấy. Nếu được thì tiếp tục, nếu không thì chấm hết”.
Tôi đồng ý nhưng lên kế hoạch là sẽ bắt cá hai tay, tìm được người phù hợp tôi sẽ đá anh để trả thù. Với bản tính chung thủy, yêu ai yêu hết lòng nên tôi chẳng thể làm được, còn anh thì tiếp tục nhắn tin với người con gái kia để tôi không đọc được.Một tháng sau đó, kiểm tra tin nhắn trên mạng xã hội ở điện thoại của anh, tôi phát hiện anh đi uống cà phê với một người con gái khác nữa.
Tôi hỏi anh: “Đến thời điểm bây giờ, anh muốn chọn ai trong 3 người?” thì anh nói chọn tôi. Nói rõ hơn, trong 3 người chỉ có tôi là người có công việc ổn định và kinh tế gia đình hơn hẳn 2 người con gái trên rất nhiều. Tôi mù mờ cho qua với điều kiện là anh phải chấm dứt với hai người con gái trên. Sau đó, anh dứt hẳn.
Sau những sự việc trên, chúng tôi yêu nhau và quan tâm nhau nhiều hơn vào hai năm sau đó, thậm chí anh xác định sẽ lấy tôi khi tôi 29 tuổ.i, hứa sẽ chung thủy không lừa dối tôi, không để ý tán tỉnh ai nữa. Anh thường xuyên vào nhà tôi chơi, quan tâm đến gia đình tôi cả những việc nhỏ nhất. Tôi vui và tin anh.
Đến năm thứ ba yêu anh, vào khoảng tháng 8, tôi đọc được tin nhắn của một người con gái rủ anh đến nhà chơi. Lúc đó, tôi đã nhắn tin lại: “Mình đang chơi ở nhà người yêu, xin lỗi bạn nhé”. Tôi hỏi thì được anh giải thích, người này anh gặp khi đi công tác bên Đoàn thanh niên, họ thích anh nhưng anh chỉ xem là bạn.
Hơn nửa tháng sau, tôi lại thấy người này nhắn tin cho anh với nội dung trách anh sao lại thích thì nhắn tin, không thích thì chặn. Tôi đã tự nhắn tin lại nói rõ mình là người yêu của anh, vì tôi về nên anh mới chặn tin nhắn, sau đó tôi đề nghị chia tay với anh. Anh giải thích anh chỉ yêu tôi và không thể để mất tôi.
Còn người đó anh chỉ nhắn tin bạn bè bình thường, mới đi ăn chè một lần vì nể người ta đã giúp anh. Người đó công việc không ổn định, lại thua tôi về mọi mặt, hơn nữa anh không hề có tình cảm với người ta. Tôi bỏ qua cho anh. Sau đó, anh không hề nhắn tin hay gặp mặt người này.
Đến dịp gần Tết, tôi thấy anh lại nhắn tin tán tỉnh với một người con gái làm giáo viên cấp 3 nhưng cứ nghĩ tôi không biết (tôi vô tình mở được mật khẩu trang cá nhân của anh) nên anh tiếp tục thề thốt với tôi bằng cả tính mạng của anh, bố mẹ anh và cả dòng họ anh nếu nhắn tin với ai khác ngoài tôi. Tôi đã thử lòng anh bằng cách xin mật khẩu trang cá nhân nhưng anh nhất định không cho vì lý do tôi hay ghen. Tôi đã nói rõ cho anh biết những tin nhắn anh nhắn với người đó tôi đọc được hết rồi và đề nghị chia tay. Anh nói đã sai và tùy tôi quyết định.
Tôi là người hiểu chuyện, chẳng ghen vô cớ bao giờ. Anh cứ như thế, hỏi sao tôi không tin và không ghen. Muốn người ta tin thì mình phải thành thật, đằng này anh cứ liên tục lừa dối tôi. Tôi chung thủy yêu anh nhưng sao anh lại luôn lừa dối tôi? Xác định lấy tôi nhưng sao anh vẫn nhắn tin tán tỉnh người khác? Phải chăng anh đang đi tìm một người thích hợp hơn? Tôi có quá ngu ngốc khi cứ yêu anh như vậy không? Xin độc giả cho tôi khuyên hữu ích chứ đừng ném đá hay chỉ trích tôi. Chân thành cảm ơn.
Theo phununews
Video đang HOT
Không phải vì em 'nhơ nhớp', mà bởi anh không thể trao thứ tình yêu thương hại
Kiên say mèm. Lại một đêm nữa hay trở về nhà trong trạng thái không kiểm soát. Kiên còn chẳng nhớ ai đã đưa hắn về nhà... Lần nào cũng vậy.
Đặt Kiên nằm lên giường, Nhung kéo chiếc chăn đắp lên cho Kiên khỏi lạnh rồi lặng lẽ trở vào khu bếp bắc nồi nấu cháo. Nhung cũng chẳng rõ bao giờ Kiên mới dậy, mà dậy rồi liệu có ăn cháo cô nấu không nhưng Nhung vẫn làm. Mọi thứ mà Nhung làm như một thói quen...
Kiên nôn thốc tháo ra đất, ra giường. Nhưng lại lao vào đỡ anh dậy, dọn dẹp. Tới nửa đêm, thấy Kiên ngủ ngon giấc, Nhung mới yên tâm ra về. Cô lặng lẽ rời đi, chốt cửa và đoán rằng, ngày mai tỉnh dậy, chắc gì Kiên đã nhớ những điều hôm nay cô làm cho anh.
***
Kiên tỉnh dậy, đầu đau nhức và toàn thân ê ẩm. Anh mở chiếc điện thoại, nhìn vào cuộc gọi gần nhất. Kiên thở dài. Anh lại gọi cho Nhung. Lần nào cũng thế, chỉ có một số điện thoại đó, vào mọi lúc nguy khốn nhất anh đều gọi cho cô bạn đã chơi 10 năm qua.
Kiên bước vào gian bếp, thấy một mẩu giấy nhỏ được đặt trên bàn ăn. Nhung nhắn lại, nhắc anh bật bếp đun lại cháo cho nóng. Sau một cơn say quả thật lúc nào ruột gan Kiên cồn cào, chỉ muốn có bát cháo nóng ăn cho ấm bụng. Anh làm theo những gì Nhung dặn. Ăn xong bát cháo, Kiên thấy người tỉnh táo hẳn.
Nhung cũng chẳng rõ bao giờ Kiên mới dậy, mà dậy rồi liệu có ăn cháo cô nấu không nhưng Nhung vẫn làm. Mọi thứ mà Nhung làm như một thói quen... (Ảnh minh họa)
Đi làm muộn nửa ngày, Kiên nhận tờ phiếu phạt. Kiên đã quen rồi với những việc đó. Hôm nay, Kiên có một kế hoạch khác, đó là ghé qua thăm Nhung và cảm ơn cô về những gì mà hôm qua Nhung đã làm.
Căn phòng trọ của Nhung ở cách không xa nơi Kiên làm. Anh ghé qua đó sau khi tan sở. Khi Kiên tới nơi, Nhung đang nấu bữa tối:
- "Ơ, đến khi nào thế, sao không vào nhà, ăn gì chưa, tiện tôi nấu luôn?"
- "Uhm, cho ăn ké với nhé"
Nhung mỉm cười sau khi Kiên gật đầu đồng ý.
Suốt cả bữa cơm, Nhung im lặng không nói gì, cô chỉ chăm chú vào chiếc tivi đang phát bộ phim.
- "Hôm qua cảm ơn Nhung nhé, không có Nhung chắc tôi chế.t mấ.t xá.c ở đâu rồi cũng nên"
- "Uhm, khách sáo quá, ơn huệ gì, ăn cơm đi. Tôi cũng quen với mấy việc thế rồi chứ có phải lần đầu đâu".
- "Nhung mệt vì tôi lắm nhỉ?"
- "Uhm, mệt. Biết thế sao không sống tử tế cho tôi nhờ"
Kiên cúi gằm mặt xuống, gắp vài hạt cơm đưa lên miệng một cách uể oải:
- "Nhiều lúc tôi cứ cảm giác mình như người điên vậy. Chẳng hiểu sao tôi cứ thích làm khổ mình như thế. Giá mà..."
Nhung lặng người. Cô cầu mong Kiên nói trọn vẹn câu nói đó, nhưng anh bỏ lửng...
***
Nhung lựa bộ đồ đẹp nhất và chờ đợi Kiên tới đón. Cô tự hỏi mình đang làm điều gì thế này? Tại sao Kiên cứ như một ám ảnh của đời cô, dù chưa bao giờ cô cảm thấy mình được nhận lại một chút ân tình. Vậy mà mỗi lần Kiên nhờ, Nhung lại gật đầu đồng ý, chỉ cần Kiên gọi, chẳng bao giờ Nhung có thể khước từ.
Tại sao Kiên cứ như một ám ảnh của đời cô, dù chưa bao giờ cô cảm thấy mình được nhận lại một chút ân tình. Vậy mà mỗi lần Kiên nhờ, Nhung lại gật đầu đồng ý, chỉ cần Kiên gọi, chẳng bao giờ Nhung có thể khước từ. (Ảnh minh họa)
Kiên xuất hiện trước cổng của nhà Nhung trong bộ dạng thật bảnh bao. Nhung bước tới, dịu dàng và e ấp:
- "Ơ... hôm nay... trông đẹp nhể"
Đôi má Nhung ửng đỏ vì lời khen ngợi chẳng đầu, chẳng cuối của Kiên.
- "Vậy bình thường Nhung xấu lẳm hả?"
- "Không phải thế, nhưng hôm nay đẹp khác thường".
Nhung lên chiếc xe máy của Kiên. Cả một đoạn đường dài, Nhung im lặng. Kiên len lén kéo tay cô quàng qua eo mình.
- "Sao ngồi xa thế, ôm vào Kiên đi, không lạnh đấy. Vả lại, đóng vai người yêu thì phải thế trông mới giống chứ"
Nhung không rụt tay lại, cô ngượng ngùng ôm lấy vòng eo của Kiên. Làm bạn bao năm, nhưng những cử chỉ tình cảm này, Kiên và Nhung chưa bao giờ dùng để đối xử với nhau.
Cuối cùng cũng tới nơi, Nhung thấy tim mình thổn thức và run run. Kiên bước đến từ phía sau, nắm lấy bàn tay Nhung tình tứ:
- "Vào thôi em..."
Đây là lần đầu tiên Nhung nghe thấy những lời ngọt ngào đó thốt ra từ Kiên. Cô vẫn có cảm giác lâng lâng như người trong mơ.
Hôm nay là ngày người con gái mà Kiên yêu đi lấy chồng. Với Kiên, đó là nỗi đau quá lớn khiến anh suy sụp suốt thời gian qua. Ngần ấy thời gian, nếu không có Nhung, chẳng hiểu đời Kiên sẽ trôi theo hướng nào. Ngay cả tới lúc này, anh cũng vẫn phải nhờ Nhung để cứu rỗi cho cái danh dự cuối cùng còn lại.
Rời khỏi đám cưới với tâm trạng nhẹ lâng lâng trong lòng. Kiên đảo mắt khắp nơi tìm Nhung. Thì ra, cô lặng lẽ đứng nép mình ở một góc khuất...
"Có lẽ một đứa con gái như mình, một đứa con gái từng bị gã đàn ông khác chà đạp lên thân thể không đáng để lưu lai một chút gì tốt đẹp trong tâm trí Kiên đúng không? Một lời yêu Nhung cũng không dám nói vì chưa bao giờ Kiên coi mình như một người đàn bà..." (Ảnh minh họa)
- "Nhung, sao thế? Sao lại đứng đây một mình?"
- "À... mình... không sao cả. Chúng ta về thôi".
Trên đường về, Nhung chủ động đưa tay ôm lấy Kiên. Nhung dựa đầu vào vai anh, tự nhiên, nước mắt tuôn rơi:
- "Mọi chuyện qua rồi, giờ chúng mình... lại là bạn đúng không? Mọi thứ chỉ là một giấc mơ mà thôi, phải không?"
Kiên im lặng cho tới khi thấy Nhung bật khóc. Anh dừng xe, quay lại nhìn Nhung:
- "Nhung sao thế?"
- "Có bao giờ, Kiên thử quay đầu nhìn lại, xem Nhung đang nhìn Kiên thế nào không? Gần 10 năm qua, lúc nào Nhung cũng lặng lẽ sau lưng Kiên, nhưng chẳng bao giờ Kiên thấy mình đúng không? Có lẽ một đứa con gái như mình, một đứa con gái từng bị gã đàn ông khác chà đạp lên thân thể không đáng để lưu lai một chút gì tốt đẹp trong tâm trí Kiên đúng không? Một lời yêu Nhung cũng không dám nói vì chưa bao giờ Kiên coi mình như một người đàn bà..."
Nước mắt Nhung cứ thế trào ra... Đây là lần đầu tiên Nhung dám nói với Kiên những lời này. Kể từ sau cái lần Nhung bị hãm hại bởi một gã đàn ông tồi tệ, thân thể hoen ố, cô giấu nhẹm tình yêu của mình vào trong lòng mà không dám thổ lộ. Kiên thì vẫn vậy, vô tâm và không đoái hoài, anh không nhận ra tình yêu mà Nhung dành cho mình.
Nhung xuống xe, vẫy một chiếc taxi và chạy trốn khỏi Kiên. Còn Kiên đứng lại... sừng sờ!
(Ảnh minh họa)
Nhung tránh mặt Kiên. Cô không đủ can đảm để đối diện với Kiên sau khi đã thú nhận lòng mình. Nhung cũng không hiểu vì sao ngày hôm đó cô lại quyết định nói ra tất cả sau gần 10 năm chôn giấu trong lòng vì mặc cảm quá lớn. Nhung rời bỏ thành phố này đi, để quên đi mối tình này, để chôn những nỗi đau mà cô đã trải qua.
Kiên biết Nhung sẽ đi xa, nhưng anh cũng không dám tìm Nhung. Anh sợ sự xuất hiện của anh lúc này làm cho Nhung bị tổn thương. Giá mà Kiên có thể nói với Nhung một điều rằng, cô quá tốt và đáng được yêu thương, yêu thương một cách thực sự. Anh không muốn nhận lời yêu Nhung chỉ để an ủi trái tim đa.u đớ.n của cô khi mà anh không hề yêu cô. Tình yêu là thứ không ai có thể khống chế được, vì thế, dù xó.t x.a và thương Nhung nhiều đến mấy, anh cũng không thể lừa dối tình cảm của cô và nhận mình yêu Nhung được. Đó là lí do dù anh biết tình cảm của Nhung nhưng không hồi đáp! Thậm chí còn cố làm những điều tồi tệ để cô thấy đớ.n đa.u mà từ bỏ thứ tình yêu tuyệ.t vọn.g này.
Thôi thì, cứ để Nhung đi, một chân trời nào đó, sẽ có một người yêu Nhung thật lòng chứ không phải thứ tình yêu thương hại mà lúc này anh có thể trao cô.
Theo Phununews
Biết có chồng sướng thế em lấy lâu rồi! Hạnh phúc của người phụ nữ chính là có được tấm chồng biết yêu thương và trân quý mình. Qua cái tuổ.i băm em mới có chồng các chị ạ, mà em lại không nghĩ khi có chồng em lại sướng đến thế cơ. Mọi việc trong nhà đã có chị giúp việc làm hết, từ cơm nước, lau dọn nhà cửa đến...