Đã bao lâu rồi bạn chưa có một bữa cơm gia đình?
Dù bạn là ai, ở vị trí nào trong xã hội, bận rộn đến mức nào thì hãy cố gắng tìm về với bữa cơm gia đình của mình, có thể nó rất đơn sơ, giản dị nhưng nó có thể chữa lành vết thương khi bạn vấp ngã.
Mỗi gia đình đều có một nét văn hóa đặc trưng riêng, một trong những nét văn hóa đẹp của nguời Việt Nam đó chính là bữa cơm gia đình. Dù đi đâu, bận rộn thế nào chúng ta vẫn không quên vào lúc 6h ta có hẹn với ăn tối cùng gia đình. Đó không phải là khuôn khổ mà là thói quen, nề nếp nhưng vô tình tạo sự gắn kết giữa các thành viên, khiến bạn có trách nhiệm với chính gia đình của mình.
Nhịp sống gấp gáp thời hiện đại đang làm những bữa cơm gia đình truyền thống sum vầy thiếu vắng dần trong mỗi gia đình, nhất là những gia đình trẻ ở thành thị. Bạn mải mê với công việc mà quên đi mình từng có những bữa cơm gia đình ấm áp.
Lao vào công việc, học tập như vũ bão để rồi lướt qua thời khắc sum vầy cuối ngày. Đôi khi cảm thấy chạnh lòng vì không thể cứ đúng 6h cùng ăn cơm với gia đình như trước vì phải lăn lộn trên trường hay lăn lê chỗ làm. Có đôi lúc rất muốn về sớm để cùng ăn cơm với gia đình nhưng rất không thể. Và đành lủi thủi ăn cơm một mình với căn bếp rộng thênh thang lúc 9, 10h tối.
Bữa cơm gia đình có một phép nhiệm màu kì lạ, đôi khi chỉ là rau muống luộc chấm nước mắm nhưng vẫn khiến ta rất muốn chạy về nhà thật nhanh để được cùng ăn với gia đình, hay đơn giản là món trứng chiên lại ngon hơn món trứng thịt của nhà hàng. Đôi lúc thật không hiểu sức hút của bữa cơm gia đình.
Bữa cơm gia đình là vậy, nhưng trong số chúng ta vẫn chưa cảm nhận được sự quan trọng của bữa cơm gia đình là như thế nào. Bản thân người viết có một khoảng thời gian chán nản với gia đình và luôn về trễ để bỏ bữa hay kiếm cớ đi ra ngoài vào giờ ăn. Nhưng rồi có những sự cố ập đến khiến người viết tự hứa với bản thân mình rằng dù có bận rộn đến mức nào vẫn sẽ không bỏ bữa với gia đình. Đúng thật cuộc đời mỗi người chúng ta đều phải gặp những sự cố thì mới biết quý trọng cái mình đang có.
Dù bạn là ai, ở vị trí nào trong xã hội, bận rộn đến mức nào thì hãy cố gắng tìm về với bữa cơm gia đình của mình, có thể nó rất đơn sơ, giản dị nhưng nó có thể chữa lành vết thương khi bạn vấp ngã ở bên ngoài, hàn gắn sự yêu thương trong gia đình.
Video đang HOT
Nếu bạn là một người trường thành và đang đi làm hãy cố gắng vun đắp một bữa cơm gia đình đúng nghĩa trong tương lai cùng người vợ/ chồng của mình.
Nếu bạn là sinh viên xa nhà, hãy về nhà khi còn có thể.
Nếu bạn đã có một bữa cơm gia đình, hãy vun đắp và giữ gìn để nó luôn là một bữa cơm gia đình có ý nghĩa.
Mùa trung thu sắp đến hãy về nhà và ăn cơm cùng bố mẹ, ông bà…
Đã bao lâu rồi bạn chưa có một bữa cơm gia đình?
Mai Lan
Lần đầu tiên ra mắt nhà bạn trai, điếng người vì bị quạt thổi t.ốc v.áy… lên đến ngực
Nhà bạn trai Linh không dùng bàn ghế ăn. Tới bữa cơm gia đình trải chiếu ngồi quây quần. Linh giúp mẹ Đồng chuẩn bị thức ăn. Giữa lúc Linh hai tay hai bát bưng ra thì cái quạt khỉ gió thổi thẳng vào cái váy xếp li mỏng mảnh. Cái váy phồng lên. Phần phật tốc lên đến ngực...
Suốt từ chiều đến giờ cái Linh nhốt mình ở trong phòng không cho phép ai vào làm bố mẹ nó lo cuống. Rõ hôm nay là ngày cái Linh đến nhà bạn trai "ra mắt". Mấy hôm liền thấy nó cứ tíu ta tíu tít chuẩn bị từ váy vóc, giày dép cho tới quà cáp cơ mà. Sáng nay lúc thằng Đồng đến đón nó ra khỏi nhà, cái Linh còn bừng bừng phấn chấn. Thế mà tự nhiên trưa nay nó lại về sớm, hai mắt đỏ bừng. Rồi nó cứ khóa cửa trốn trong phòng, rấm ra rấm rứt khóc.
Tiếp cận cái Linh không được bố mẹ nó đành gọi điện nhờ cái Hà. Cái Hà là bạn thân nhất của cái Linh. Chúng nó chơi với nhau từ ngày cấp 3 đến giờ. Vừa nhận được điện thoại của mẹ cái Linh, cái Hà vội vã lao đến.
- Cái con dở hơi kia, mở cửa cho tao. Khóc cái gì mà khóc?
- Hu hu hu
- Nín. Nói tao nghe, lão Đồng bắt nạt mày à? Hay bố mẹ, người nhà lão Đồng không vừa ý mày, nói gì để mày phải khóc.
- Không phải thế.
Cái váy phồng lên. Phần phật tốc lên đến ngực. Cả nhà Đồng hóa đá. Còn Linh đứng đó như trời trồng (ảnh minh họa)
Cái Linh rưng rức. Thì ra để chuẩn bị cho ngày ra mắt cái Linh rủ cái Hà đi mòn dép hết mấy chục cửa hàng. Cuối cùng hai đứa mới ưng ý một chiếc áo thêu hoa sen phối với một cái chân váy xếp ly khá bắt mắt. Lúc cái Linh mặc bộ váy lên ai cũng khen đẹp, nhã nhặn. Đến bố mẹ cái Linh cũng cảm thấy không thể chê trách một điều gì.
Vấn đề nảy ra khi Linh đến nhà Đồng. Vì nhà bạn trai Linh ở khu tập thể cũ hơi thấp và chật chội nên không dùng bàn ghế. Khi ăn cơm cả gia đình trải chiếu rồi cùng ngồi xuống quây quần. Linh giúp mẹ Đồng chuẩn bị thức ăn. Giữa lúc Linh hai tay hai bát bưng ra thì cái quạt khỉ gió thổi tốc thẳng vào cái váy xếp li mỏng mảnh.
Vèo, cái váy phồng lên. Phần phật tốc lên đến ngực. Cả nhà Đồng hóa đá. Còn Linh đứng đó như trời trồng.
Quá xấu hổ Linh vội lùa mấy miếng cơm rồi vội vã cáo từ, bắt taxi về trước. Suốt từ trưa đến giờ, cứ nghĩ đến cái "tai nạn" ngớ ngẩn đó Linh lại trào nước mắt, thấy tủi thân, xấu hổ với nhà Đồng.
Nghe Linh kể cái Hà vừa thương bạn vừa buồn cười. Nó chỉ biết vớt vát hỏi Linh:
- Thế lão Đồng, sau đấy lão ấy bảo gì với mày?
- Anh ấy bảo tao: em yên tâm, cả nhà anh coi như chưa nhìn thấy gì hết!!!
Bảo
Bởi vì im lặng chúng ta đ.ánh mất nhau mãi mãi Im lặng không có nghĩa là hết yêu thương nhưng cứ như vậy chúng ta sẽ đ.ánh mất nhau trong hàng ngàn hàng vạn câu hỏi tại sao... Sự im lặng đã g.iết c.hết tình yêu của chúng ta. (Ảnh minh họa: Hoàng Xuân Hiếu) Chúng tôi, mà đúng hơn là chỉ mình tôi vẫn luôn sống trong mối hoài nghi về lý...