Cưới hơn 3 tháng vẫn chưa quan hệ
Tôi đám cưới hơn 3 tháng nhưng tôi vẫn chưa quan hệ được với nhau bởi vì anh bảo rằng mình bị bệnh.
Tôi vì yêu anh nên vẫn chịu đựng và chờ đợi để anh trị bệnh vì vợ chồng sống cả đời với nhau chứ không phải một ngày một buổi.
Gần đây tôi lại thấy buồn vì anh ấy cứ bỏ tôi mà đi hoài. Ở nhà vài ngày là đi, có khi nửa tháng mới về. Cuộc sống như vậy tôi thấy chán lắm nhưng vì yêu anh nên vẫn cố gắng.
Video đang HOT
Khi chưa lấy vợ, anh vẫn bỏ nhà đi thường xuyên. Những người bạn của anh toàn là gay nên tôi nghi ngờ anh ấy cũng bị như vây mới lạnh nhạt thờ ơ với vợ.
Tôi thật buồn và muốn biết sự thật có phải như vậy không hay là vì anh muốn ba mẹ an tâm nên làm đám cưới với tôi. Bây giờ tôi phải làm sao. Nói ra thì sợ bạn bè cười chê còn cứ như thế này tôi chế.t mất.
Tôi thất vọng quá, không biết nói với ai vì xung quanh tôi chẳng có ai trong khi tôi đang sống bên gia đình chồng. Mong muc rỡ rối giúp tôi với nhé
Bạn xem xét lại cuộc hôn nhân của hai người: đến với nhau vì tình yêu hay vì lý gì. Hai bạn đến với nhau có thời gian yêu nhau hay không,nếu có thì biểu hiện của anh ấy như thế nào.
Còn với những gì bạn nói trên chưa có một bằng chứng nào có thể nói anh ấy có bị gay hay không. Chuyện anh ấy thường xuyên đi ra ngoài trong thời gian dài thì bạn nên trao đổi trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau với chồng về chuyện này. Nếu anh ấy không yêu và không muốn sống cùng bạn thì nên trao đổi thẳng để cả hai cùng có hướng giải quyết. Nếu không anh ấy phải có trách nhiệm hợp tác cùng bạn đề giải quyết vấn đề của hai người.
Theo VNE
Ở nơi đâu tôi có thể thấy người
Trong tiếng mưa lặng thầm, hãy để tôi biết ở nơi đâu tôi có thể thấy người.
Tôi đã gặp người 10 năm về trước, khi còn là những cô cậu học trò vùi đầu bên trang sách. 10 năm về trước, chưa một lần trò chuyện, chưa một lần mỉm cười với nhau. Dù ánh mắt đã có đôi lần chạm, tiếng cười đã có đôi lần văng vẳng vào tai của những kẻ giả vờ vô tình. 10 năm sau, tôi gặp lại người. Gặp lại theo cái nghĩa là của sự chuyện trò qua lại vu vơ trên mạng, qua những câu chuyện đời thường người kể tôi nghe. Cái gặp của hai kẻ tha hương, vẫn đang chứa đầy hoài bão, khát vọng của tuổ.i trẻ, vẫn chưa biết nơi đâu là bờ bến dừng chân. Người là chàng trai biên thùy nơi bạt ngàn nắng gió, còn tôi vẫn là cô gái bướng bỉnh ôm hoài bão về một ngày không xa sẽ đặt chân qua bên kia bán cầu, thỏa mãn ước mơ được chu du, được khám phá. Tôi như một cơn gió rong chơi, thích được cảm giác phiêu bồng nay đây mai đó. Nhưng cơn gió vô tình bị níu giữ bởi một người không đâu - là người đó, có biết không người.
Tôi thương người, không bởi những vật chất hào nhoáng xa hoa mà con người ta vốn đặt cho những thước đo về tình yêu, cho cuộc sống. Tôi thương người bởi được nghe cái giọng ngái ngủ như mèo con trong điện thoại mỗi khi tôi gọi người thức dậy, tôi thương người bởi những câu nói ân cần giản dị người dành cho tôi mỗi ngày. Con bé ngốc nghếch là tôi chưa từng nghĩ mình sẽ rung động trước những điều bình dị như vậy. Có phải tại cuộc sống quá đỗi bộn bề để tôi tìm thấy nơi người một sự bình yên. Có phải cuộc sống quá đối phức tạp để tôi tìm thấy nơi người những điều dung dị nhất... Đã bao lần tôi hình dung một cuộc sống màu hồng bên cạnh người, nơi tôi có thể trở về là tôi, như một người vợ đảm đang ngoan hiền. Đã bao lần tôi mơ được nằm bên cạnh người, được lặng nghe hơi thở trầm ấm của người. Nhưng có lẽ chẳng được đâu phải không người. Có lẽ cơn gió sẽ chỉ dừng chân chút thôi để cảm nhận được tiếng lòng thổn thức, đủ để hiểu được một khoảng lặng trong cuộc đời mà nó không dễ gì có được. Hay phải chăng tại tình yêu của người dành cho tôi không đủ lớn để níu giữ tôi lại trong cuộc đời của người?
Hãy để tôi biết, ở nơi đâu tôi có thể thấy người... (Ảnh minh họa)
Người bước vào cuộc đời tôi lặng lẽ âm thầm, và rồi người cũng sẽ ra đi lặng lẽ âm thầm như vậy. Người nói thương tôi, nhưng trong cuộc sống này có bao nhiêu điều người ta muốn mà không làm được, có bao nhiêu thứ mà người ta cần phải chôn chặt trong đáy lòng. Tôi mặc kệ. Mặc kệ cho người nghĩ gì nhưng tôi cứ yêu người đấy thôi. Cho dù sau này người có bảo rằng tình cảm đó là ngộ nhận, tôi vẫn muốn được nói tiếng yêu người. Tôi tự cho mình cái quyền ấy, quyền yêu và khao khát được yêu. Tôi mặc kệ những rào cản, tôi mặc kệ xa cách về địa lý, tôi mặc kệ giọt nước mắt vẫn lăn dài trên hàng mi ướt đẫm mỗi đêm tôi nhớ người. Tôi yêu người, yêu một điều gì đó gần gũi mà quá xa xôi.
Ngoài trời mưa lạnh lắm người ạ, tôi đưa tay với mãi mà sao không chạm được tới người. Trong tiếng mưa tôi nghe thấy tiếng người rất khẽ, rất khẽ dẫn tôi đi trong niềm xúc cảm miên man, trong một thế giới không thực mà tôi tự vẽ ra cho mình. Nhưng xin người, dù một lần thôi, hãy để tôi sống miên man trong cái thế giới ấy. Bởi chỉ có chìm đắm trong thế giới của người, tôi mới tìm thấy được niềm hạnh phúc thực sự. Bởi chỉ trong cái thế giới ấy, tôi mới có thể trở thành một người đàn bàđúng nghĩa. Hãy cứ để tôi nhớ, hãy cứ để tôi yêu, người nhé. Đừng phá tan đi những ảo vọng, những xúc cảm vô biên mà tôi nâng niu tặng người. Trong tiếng mưa lặng thầm, hãy để tôi biết ở nơi đâu tôi có thể thấy người...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bi kịch gợi ý chồng... đi bồ Vì muốn rảnh thân nên không ít bà vợ gợi ý chồng đi bồ để rồi hối cũng không kịp. Vẽ đường cho hươu chạy Có với nhau 3 mặt con, chị Quỳnh chẳng còn ham hố chuyện chăn gối với ông chồng vẫn hừng hực sức xuân của mình nữa. Đó còn chưa kể công việc của chị rất vất vả. Chiều...