Cuộc gặp gỡ với nhân tình của chồng khiến tôi về nhà quyết viết đơn ly dị
Hùng hổ lao đi tìm người tình của chồng để đ.ánh g.hen, để dạy cho kẻ thứ ba đó một bài học. Nhưng rồi rốt cục, tôi thấy lòng nặng trĩu. Và điều đầu tiên tôi làm sau khi về nhà là viết đơn ly dị.
Ở t.uổi 40, tôi chưa bao giờ thử hình dung xem cuộc sống của mình sẽ ra sao khi tôi trở thành một người đàn bà bỏ chồng. Hai đứa con, bao sự kì vọng của gia đình, danh dự và sĩ diện của bản thân…
Tất cả mọi thứ không cho phép tôi để cơn nóng giận tức thời hay những giận hờn vu vơ làm ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình. Bởi thế mới có chuyện, ngày hôm nay, khi tôi viết đơn ly hôn, không chỉ anh mà tất cả những người biết tôi đều bị sốc.
Khi biết chồng có bồ, tôi đã rất đau đớn nhưng đủ bình tĩnh để tính chuyện xử lí người tình!
Khi tôi biết chồng mình có bồ, tôi vẫn bình tĩnh lạ thường. Người đàn bà không còn trẻ, cũng đi qua đủ những đắng cay, cũng không ít lần va vấp trong đời như tôi đâu phải dễ dàng mà để ảnh hưởng tới gia đình và những điều thiêng liêng khác. Tôi bình tĩnh, tìm cách giải quyết vấn đề trong im lặng để không bôi tiếng xấu cho chồng, không khiến các con phải xấu hổ vì có bố phản bội mẹ. Nhưng rồi, mọi dự định của tôi đều không như tôi toan tính.
Tôi khá bất ngờ khi điện thoại cho người tình của chồng và nhận được một cuộc trò chuyện khá thẳng thắn, không sợ hãi, e dè của cô ta. Tôi không đoán được tình địch của mình bao nhiêu t.uổi nhưng tôi biết chắc cô ta cũng là đối thủ đáng gờm mới có được sự bình tĩnh đến như thế. Chúng tôi hẹn gặp nhau vào chiều thứ 7, ở một quán cà phê. Tôi nghĩ đó là sự cao thượng, văn minh và tỏ ra hơn đối thủ của mình.
Nhưng tôi đã bị choáng váng thực sự khi nhìn thấy chị. Chị hơn tôi t.uổi, tôi tin chắc là như thế. Không những vậy, chị còn… là người khuyết tật. Cổ họng tôi nghẹn đắng lại khi vừa nhìn thấy chị trên chiếc xe lăn, và nhất là khi nhìn thấy cái bụng lùm lùm của chị.
Giữa họ đã có một mối tình sâu đậm trước khi tôi là vợ anh
Bao nhiêu điều định nói phút chốc bay biến khỏi đầu tôi, tôi không nhớ được gì cả, tôi cứ ngồi thần ra, không biết phải bắt đầu câu chuyện ra sao. Thậm chí, tôi nghĩ nếu lúc đó có ai nhìn thấy, họ sẽ nghĩ tôi mới là kẻ đi cướp chồng người với điệu bộ hoảng loạn của mình.
Chính chị là người mở đầu câu chuyện. Chị nói lời xin lỗi tôi đầu tiên và cũng thẳng thắn công khai chuyện cha đ.ứa b.é trong bụng chị đúng là chồng tôi. Chị cũng nói hai người vốn yêu nhau từ thời còn là sinh viên, nhưng rồi vì chị gặp tai nạn giao thông, mất đi một chân, chính lí do này đã khiến mẹ anh kiên quyết phản đối. Ngày ấy chồng tôi còn trẻ nên không vượt qua được rào cản của gia đình, anh đã trở thành kẻ nhẫn tâm khi bỏ rơi chị để nghe theo lời mẹ.
Chị cũng kể, lúc đó chị không biết phải làm thế nào với tình yêu của mình. Chị vừa hận, vừa thương anh. Hận vì anh bỏ rơi mình, nhưng lại thương nếu bắt anh lấy mình sẽ khổ. Khi anh quyết định dừng lại, chị lặng lẽ rời đi, trong cô đơn…
Video đang HOT
Cuộc gặp gỡ với người tình của chồng đã cho tôi can đảm viết đơn ly dị
Sau này chị sống một mình, cho tới khi t.uổi ngày một nhiều và chị thực sự muốn có một đứa con để nương tựa t.uổi già. Chị đã nghĩ đến anh – người đàn ông mà bao năm qua chị không thể quên, cũng không thể yêu ai khác. Họ đã liên lạc lại với nhau và tất nhiên, điều gì đến… cũng phải đến.
Nghe xong câu chuyện mà chị kể, tôi không biết có phải mình ngốc không nhưng tôi tin là thật. Người đàn bà ấy nói rành rọt từng lời, không nao núng, không run sợ như thể chị sẵn sàng đối diện với cơn cuồng ghen của một người vợ bị cướp chồng như tôi. Nhưng tôi nào có làm được gì, tôi chỉ thấy lòng nặng trĩu và xin phép ra về.
Hôm đó, tôi đã viết đơn và đưa chồng kí. Anh im lặng rồi xin lỗi tôi. Tôi không phải cố muốn tỏ ra mình cao thượng, nhưng rõ ràng, giờ chị ấy cần anh hơn tôi. Chồng tôi chắc hẳn cũng rất khổ tâm vì năm xưa anh đã bỏ rơi chị. Còn tôi – tôi là người đàn bà cứng cỏi và có đủ năng lực để tự mình sống. Chúng tôi hoàn toàn có thể trở thành những người bạn…
Tôi quyết định ly hôn với chồng. Tôi luôn nói với các con: Các con không nên trách bố, ngược lại, nên tự hào về bố. Các con cũng nên cảm thấy vui vì có thêm một người em, hãy yêu thương và chăm chút cho em. Đôi khi tôi vẫn tin, cuộc đời có những ngã rẽ bất ngờ như thế. Trước biến cô này, tôi bình tâm đón nhận. Điều quan trọng là tôi tìm thấy sự thanh thản ở trong lòng. Tôi không đành lòng nhìn người phụ nữ thiệt thòi đó phải khổ đến cuối đời.
Vậy nên, giờ tôi trở thành người đàn bà bỏ chồng nhưng trong lòng cảm thấy vui!
Theo Hạ Băng (Khám phá)
Nhân tình của chồng ngang nhiên thách thức tôi làm gái hư
Tưởng như cuộc sống gia đình sẽ mãi êm ấm trôi đi nào ngờ một ngày anh trở về trên tay cầm "đơn ly hôn" khiến tôi như c.hết đứng.
Mọi người thường nói vợ chồng tôi là một cặp trai tài gái sắc (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi lấy nhau cũng 5 năm có 2 mặt con trai gái đầy đủ, tôi làm kế toán trưởng công ty xây dựng còn chồng làm giám đốc công ty sản xuất. Nhà cửa to đẹp rộng rãi cuộc sống vợ chồng chẳng còn phải bận tâm gì ngoài làm tốt công việc mỗi ngày.
Chồng tôi là người đàn ông ít nói nhưng đã nói ra là chuẩn và chắc, khiến ai cũng phải nghe răm rắp. Anh sống kín đáo rất ghét chuyện trai gái vợ chồng ngoại tình phản bội nhau. Anh là dạng người sống cổ điển không chơi bời chỉ biết đến công việc và vợ con. Tuy làm giám đốc nhưng anh ăn mặc rất giản dị, vợ mua cho cái gì là mặc cái đó chứ chẳng bao giờ đòi hỏi cũng chẳng tự động mua cái gì. Thôi thế cũng tốt vợ khỏi lo lắng chuyện chồng say nắng bên ngoài.
Không phải tự khen mình mà nhiều người nhận xét tôi là một người phụ nữ hiền lành xinh đẹp, mọi người thường nói vợ chồng tôi là một cặp trai tài gái sắc, gia đình chuẩn mực rất đáng làm gương học hỏi.
Tuy công việc bận rộn là thế dù trong nhà có 2 người giúp việc nhưng tôi vẫn cố gắng sắp xếp thời gian chuẩn bị bữa tối tươm tất ngon lành cho chồng con ăn mỗi ngày. Chồng tôi là người ăn uống rất sành sỏi, anh không thích những món ăn của chị giúp việc nấu mà chỉ mê mẩn những món vợ nấu thôi.
Là người rất coi trọng bố mẹ cũng như họ hàng nhà anh ấy, hiểu và tôn trọng sự hiếu thuận của chồng nên tôi luôn ủng hộ những việc anh làm cho dòng họ của mình. Nhà rộng rãi bố mẹ anh mỗi lần ra chơi vài tháng tôi cũng đón tiếp rất nhiệt tình chu đáo, các cháu nhà anh đi học hay họ hàng có ai bị bệnh tật gì đều lên nhà anh tá túc và chưa bao giờ tôi phàn nàn hay khó chịu với bất kỳ ai. Chính cách đối đãi phóng khoáng của tôi mà anh rất nể phục và yêu vợ hết mực. Bố mẹ chồng tôi cũng thường khen con dâu:
- Nhà mẹ phải tu đức 3 đời mới có được cô con dâu ngoan hiền giỏi giang thế này đây.
Nghe những lời mẹ chồng nói mà lòng tôi lâng lâng hạnh phúc và thêm yêu mẹ hơn bao giờ hết, đúng là một lời nói có giá trị ngàn vàng không sánh nổi.
Tưởng như cuộc sống gia đình sẽ mãi êm ấm trôi đi nào ngờ một ngày anh trở về trên tay cầm "đơn ly hôn" khiến tôi như c.hết đứng. Mới trước đó tôi còn hãnh diện khoe với bạn bè về người chồng thủy chung của mình vậy mà chỉ vài phút sau anh làm tôi đau đến tột cùng. Tay run run cầm lấy tờ giấy, không kiểm soát được suy nghĩ tôi xé nát vụn rồi hét ầm lên:
- Anh làm cái trò gì thế này, gia đình đang hạnh phúc sao anh lại muốn ly dị, phải chăng anh có người con gái khác rồi phải không?
- Em nói đúng, anh đã phải lòng một người con gái khác, anh thành thật xin lỗi mẹ con em.
- Trời ơi, sao anh lại đổ đốn ra thế này, bình thường anh là người hiền lành rất ghét loại người đã có gia đình mà còn đi mây mưa với đàn bà khác vậy mà bây giờ chính anh lại mắc vào lưới tình.
- Anh biết lỗi của mình rất lớn, nhưng trí não anh không điều khiển được con tim em biết không?
- Cô ta là ai mà anh dám bỏ tất cả để đi theo? Có xinh hơn em không? Giỏi giang như em không? Đức độ như em không mà lấy cắp được trái tim của anh thế này.
- Không, cô ấy không có đ.iểm gì hơn em cả, sẽ chẳng có người phụ nữ nào hơn được em cả.
- Vậy tại sao em không giữ được trái tim của anh? Anh nói cho em biết đi, em sẽ làm tất cả để giành lại anh từ tay cô ta.
- Anh cũng không biết nữa, chỉ biết bây giờ trái tim anh đang thổn thức khát khao được ở bên cô ấy.
- Anh cút đi, cút đi với nó đi, tôi căm thù anh, ghê tởm anh.
Chưa kịp nói dứt lời chồng tôi đã bước vào phòng dọn quần áo vào va li, thấy chồng đi thật tôi cuống cuồng chạy lại ôm anh quyết sống c.hết cũng phải giữ anh ở lại với mẹ con tôi. Nhưng ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn tôi và từ từ gỡ tay vợ ra khiến tôi đau nhói con tim, không còn đủ động lực để giữ anh lại bên mình nữa.
Nhiều ngày nằm bệt buồn bã cơm chẳng muốn ăn, cáo ốm mệt không đi làm được, con cái thì giao phó hết cho ô sin còn tôi một mình nằm ủ rũ trong phòng, càng nghĩ càng ức càng đau khổ, chỉ trong mấy ngày thôi mà tôi đã tiều tụy nhìn như người không còn sức sống. Khi sự đau khổ đã nguôi ngoai dần thì một người phụ nữ rất kiên cường mạnh mẽ như tôi không chịu khuất phục một con bé vắt mũi chưa sạch đó, đứng lên và bước đi tìm gặp kẻ thù để tìm hiểu ngọn nguồn của cuộc chia ly này.
Nghĩ là làm tôi bắt đầu hỏi han tìm tung tích nơi chồng đang ở để trực tiếp đối diện xem nó hơn ở đ.iểm gì mà cướp được trái tim anh.
Sau một ngày lùng sục dò tìm tôi cũng mò đến được nơi người chồng phản bội đang sống. Người ra đón tôi không phải là anh mà là một cô gái trẻ hơn tôi nhưng ăn nói lấc cấc, mặc quần áo như thiếu vải. Nhìn mặt thì rỗ chằng rỗ chịt mà chẳng hiểu sao chồng tôi lại bị cô ta lấy mất trái tim. Tôi đi thẳng vào vấn đề:
- Cô có phải là Nhung không?
- Đúng, còn bà chị có phải là vợ của anh Hòa không, nhìn cũng không đến nỗi nào, ăn mặc cũng rất sành điệu thế mà lại bị chồng bỏ rơi.
- Có phải cô đã cho anh ấy ăn bùa ngải gì không, chứ loại người như cô ném ra đường cũng chẳng có người nhặt.
- Tôi cảnh cáo chị không được xúc phạm đến tôi nhé, ăn nói cẩn thận không chẳng còn quần áo mà về đâu, anh ta chủ động đến với tôi yêu tôi chứ ai thèm dở những trò bẩn thỉu như chị nghĩ. Chị có muốn biết tại sao anh ấy rời bỏ không?
Nghe đến đây tôi thực sự ngỡ ngàng không sao trả lời được, chỉ lắc đầu ra hiệu không biết. Chỉ chờ có thế cô ta cười phá lên rồi nói:
- Lần đầu tiên anh ấy ngủ với tôi tôi đã cảm giác là anh ấy đang thiếu thốn sự ân ái vợ chồng, anh ấy lao vào tôi mạnh mẽ như con ngựa hoang, với sức của chị sao chịu nổi. Với tôi chuyện chiều chuộng đàn ông thì rất dễ dàng nhưng với con người ngoan hiền của chị thì làm sao có thể làm được những điều đàn ông mong muốn chứ. Thôi chị hãy về suy nghĩ đi, nếu như làm được điều như gái hư này thì hãy giành anh ấy với tôi còn không hãy ký đơn ly hôn cho nhanh để lâu mệt lắm.
Đi trên đường đầu óc tôi nghĩ miên man đúng là tôi thực sự quá đoan trang hiền lành, cũng nhiều lúc chồng cần phá cách nhưng tôi lại không chiều theo ý muốn của anh, thật không ngờ bây giờ xảy ra cơ sự như thế này, tôi cũng chỉ biết khóc chứ làm sao cứu vãn được tình anh đã đổi thay.
Theo Kiến Thức
Nhân tình của chồng ngang nhiên thách thức tôi làm gái hư để giành lại lấy hạnh phúc 'Có phải cô đã cho anh ấy ăn bùa ngải gì không, chứ loại người như cô ném ra đường cũng chẳng có người nhặt'... Vợ chồng tôi lấy nhau cũng 5 năm có 2 mặt con trai gái đầy đủ, tôi làm kế toán trưởng công ty xây dựng còn chồng làm giám đốc công ty sản xuất. Nhà cửa to đẹp...