Cực hình mỗi khi phải tìm hiểu một người đàn ông
Hơn một năm nay mình đã quen biết và tìm hiểu rất nhiều người, vậy mà không ai được lâu dài. Mỗi khi đi với họ mình cảm thấy không vui, không thoải mái, như cực hình.
Mình là đồng tính nữ, từ lúc nhỏ đã biết giới tính khác với các bạn nữ cùng trang lứa. Đến khi lớn lên mình đã yêu cô bạn thân, một tình yêu đúng nghĩa và trong sáng. Chúng mình yêu nhau được năm năm thì chia tay, đến nay được hơn một năm, chính mình là người có lỗi vì đã phụ tình cảm của cô ấy chỉ vì bản thân không đủ mạnh mẽ, dũng cảm để vượt qua định kiến của gia đình và xã hội. Cô ấy giờ đã có hạnh phúc mới, mình thấy rất mừng.
Ảnh minh họa: Internet
Mình rất thương gia đình nên sẵn sàng làm tất cả để họ được vui. Mình phải gồng người quen rồi tìm hiểu người khác giới. Hơn một năm nay mình đã quen biết và tìm hiểu rất nhiều người, vậy mà không ai được lâu dài. Mỗi khi đi với họ mình cảm thấy không vui, không thoải mái, như cực hình. Mình hay nổi cáu với họ. Nhiều đêm khóc thầm một mình vì cảm thấy mệt mỏi, bế tắc, không biết phải làm sao cho đúng.
Mình yêu con gái và chỉ có cảm giác với con gái thôi, tại sao phải cố gượng ép mình làm khác đi? Nếu không làm như vậy thì gia đình mình buồn. Giờ phải làm sao đây, mình thật sự đa.u đớ.n và khó chịu khi phải sống một cách giả tạo như vậy. Tại sao mình lại hèn nhát thế, không dám sống thật với bản thân, xin mọi người hãy cho mình lời khuyên.
Theo Ngoisao
Không thể quên anh sau khi 1 tuần tiếp xúc
Chỉ tiếp xúc với anh khoảng một tuần nhưng kỷ niệm về anh mãi còn trong tâm trí tôi. Hơn 2 năm nay, tôi cố quên anh mà không thể.
Tôi gặp anh cách nay 2 năm, rất tình cờ trong một lớp tập huấn. Anh đẹp trai, lịch lãm, có cái nhìn cuốn hút làm tôi vương vấn mãi. Anh chủ động làm quen, chúng tôi chuyện trò rất vui vẻ. Anh nói có nhiều người yêu, tôi đùa: Vậy anh lừ.a đả.o người khác rồi? Anh cười thật tươi vì câu nói này. Lớp học ngắn ngủi, chúng tôi chỉ tiếp xúc nhau được khoảng một tuần, kỷ niệm về anh mãi còn trong tâm trí tôi.
Hơn 2 năm nay, tôi cố quên anh mà không thể. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn nhắn tin cho nhau, chủ yếu tôi thăm hỏi anh. Anh thông minh nên hiểu tôi có tình cảm, cũng cho tôi biết đã có người yêu nhưng dự định đôi năm nữa mới lập gia đình. Anh còn là người có điều kiện, sự nghiệp vững chắc, gia đình giàu có, nên dù nhiều lần anh đề nghị gặp mặt tôi vẫn luôn né tránh.
Thời gian 2 năm qua chúng tôi chỉ nhắn tin liên lạc, không gặp mặt, dù nơi ở cách nhau chừng 30 km. Tôi biết mình thật ngốc khi mãi nhớ về anh, nhưng không biết phải làm sao để quên. Trong đầu luôn nhớ về những câu chuyện vui đùa khi còn học chung, rất tự nhiên như đôi bạn thân thiết từ lâu lắm. Tôi mong được gặp lại anh mà không đủ tự tin, sợ gặp rồi mãi mãi không quên anh được. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Cháu yêu chú nhiều hơn chú tưởng Cháu yêu chú. Yêu chú từ khi bắt gặp chú cho tiề.n những người ăn xin trên đường. Cháu cũng không biết từ bao giờ mình gọi chú là chú. Có lẽ là do chú bắt cháu gọi như vậy cho vui và từ vui thành thói quen. Bây giờ cháu vẫn gọi cháu tiếng chú thân thương dù cháu biết rõ, chú...