Cứ nắm nhé, đừng buông

Theo dõi VGT trên

Bên vệ đường ngày hôm ấy, chỉ có Thành và Ngọc đứng đợi xe, một mảnh im lặng kéo dài, Ngọc cúi cúi đầu, di di chân vào đám cỏ, thi thoảng ngước lên ngóng những chuyến xe qua.

Thành im lặng, một lúc mím môi, nhìn phía trước rồi khẽ nói:

- Ngọc à, trong nhóm chỉ có hai đứa mình cùng được lên tỉnh. Có gì khó khăn cứ nói với Thành nha. Tụi mình cùng giúp nhau.

Ngọc bẽn lẽn, khẽ gật đầu. Thành nói tiếp:

- Mình sẽ đi làm thêm, thi thoảng sẽ dắt Ngọc đi chơi, đi xem thành phố.”

Ngọc mỉm cười, xấu hổ tiếp tục gật đầu. Thành hỏi tiếp:

- Lên tỉnh Ngọc sợ gì nhất?

Ngọc suy nghĩ, cười cười: -”Ừm, lạc đường.”

Thành cũng cười, hít một hơi, lén nắm lấy tay Ngọc: – “Cứ mãi nắm tay Thành, sẽ không sợ lạc đường, chịu không?”

Ngọc để yên tay trong tay Thành, gật gật đầu. Thành mỉm cười, khuôn mặt tràn lên vẻ tin tưởng. Bên vệ đường cỏ xanh mượt có hai bạn trẻ, tay trong tay.

Cứ nắm nhé, đừng buông - Hình 1

***

Quán cà phê buổi chiều vắng khách. Ngọc không mặc đồng phục quán đang ngồi đọc dở một quyển sách, tay cầm bút chì khẽ vạch lên một vài ý chính. Có bàn tay bỗng vỗ lên vai, Ngọc giật mình quay lại thấy Thảo đang cười mờ ám, kéo dài giọng: – Tui biết rồi nha…

Ngọc khó hiểu,cười nhìn Thảo: Chuyện gì?

Thảo hất cằm ra cửa cười đắc ý: – Kia kìa, hoàng tử của bà tới rồi. Hèn chi sáng đòi làm thay à.

Ngọc cười tươi nhìn ra cửa thấy Thành đang đứng đợi bên chiếc xe đạp, vội thu dọn sách vở trên bàn: – Giúp tui chiều nay nghe.

Thảo nhún vai, giọng hờn dỗi: – Biết rồi, biết có người được đi với tình iu rồi.

Ngọc nháy mắt, huých nhẹ vào vai bạn rồi rội vàng chạy ra cửa.

Hai bên đường, hàng cây che bóng mát, Thành thong thả đạp xe, quay lại nói với Ngọc ngồi sau:- Công việc tốt chứ?

Ngọc cười tươi: Mới làm được hai tuần, cũng thoải mái hơn quán cũ. Thành thì sao?

Thành cười: Cũng tốt, vừa dạy thêm ở trung tâm, vừa tranh thủ sửa chương trình cho một hãng phần mềm.

Ngọc chọc chọc tay vào lưng Thành: Vậy hôm nay mời Ngọc bữa thật ngon phải không?

Thành cười vang: Không chỉ mời ăn mà còn chở Ngọc đi khắp thành phố luôn, chịu không?

Bên bờ sông, Thành một tay nắm tay Ngọc, một tay dắt xe. Hai bạn thong thả đi trong hoàng hôn. Thành nhẹ nhàng hỏi:

- Ước gì sau này tụi mình cũng có thể mãi thế này.

- Sao không thể? Ngọc cười đáp.

- Thì cuộc đời ai biết trước được đâu chứ? Thành đứng lại, trông ra mặt sông, nói thế nhưng vẫn giữ nguyên nét cười.

- Thế thì ước nguyện đi, chịu không? Ngọc tinh nghịch ngước nhìn.

Bên bờ sông hôm ấy, khi nắng chiều sắp tắt, có bạn trẻ ngồi gấp thuyền giấy. Thành quay sang:

- Xong chưa, để Thành thả cho.

Ngọc bĩu môi: Ngọc tự thả được, thế mới linh nghiệm.

Nhìn hai con thuyền lập lờ trôi, Ngọc hỏi Thành: – Thành ước gì á?

Thành nghiêng mặt, chỉ chỉ vào má mình. Ngọc hiểu ý, xịu mặt, lén lén nhìn xung quanh rồi vội vàng thơm một cái lên má Thành. Hờn dỗi nói: – Rồi đó.

Thành quay sang nhìn Ngọc,nheo mắt đùa: – Ước mau cưới Ngọc về rồi cùng sinh em bé đó.

Ngọc sững người, la lên: Cái gì? Thành bậy bạ!

Trên bờ sông ngày hôm ấy có hai bạn trẻ, cô gái đuổi sau chàng trai, cười khanh khách. Ráng chiều hơi sẫm màu, trên bờ sông, chiếc xe đạp đứng ngóng hai con thuyền giấy nhỏ mang ước nguyện trôi xa xa.

***

Trong quán cà phê Ngọc đang làm, tiếng đàn bay bổng. Ngọc ngồi trên ghế,tóc buộc đuôi ngựa, nhanh tay kết thúc bản nhạc. Phía dưới rải rác tiếng vỗ tay. Ngọc về chỗ, mặc tạp dề phục vụ vào.

Thảo khoanh tay nhìn bạn: – Càng ngày càng lên tay nha.

Ngọc cười tươi: May mà được làm ở quán này, vừa được luyện tập, vừa kiếm được t.iền.

Thảo hất mặt ra góc quán: – Công tử kia lại đến kìa, coi chừng sắp đổ vì nàng đó.

Ngọc nhìn vị khách rồi lắc đầu: – Đừng nói bậy!

Thảo nhún vai: Hôm nào cũng đến, chỉ nhìn bạn đ.ánh đàn, còn nói không phải, nè bưng cho công tử của bạn đi.

Video đang HOT

Ngọc bưng khay đồ uống lên, nói khẽ: Đừng đoán bậy mà.

Lúc Ngọc đặt đồ uống xuống bàn, chàng công tử ngước lên: – Em là Ngọc phải không? Tôi có chuyện này muốn đề nghị với em.

Ngọc tròn mắt nhìn vị khách, chưa biết nói gì thì anh ta tiếp lời: – Nếu tiện, em ngồi xuống đây. Nói rồi chỉ vào chiếc ghế đối diện.

Ngọc ngó thấy quán cũng đang vắng, ngồi xuống ghế, nhìn nhìn anh ta.

- Anh là Khánh, bên công ty Tài năng mới, anh xem em đàn mấy lần rồi, có triển vọng lắm. Em muốn tiến xa hơn không?

Nói rồi đẩy danh thiếp về phía Ngọc, Ngọc nhận lấy, xem xét, anh ta tiếp lời: – Anh biết em vẫn đang đi học, không sao hết. Anh sẽ tổ chức cho em đi diễn ở mấy phong trà lấy tiếng trước, dần dần quen sẽ đi diễn ở mấy sự kiện. Em thấy sao?

Ngọc mím môi, nhìn tấm danh thiếp. Sau một hồi chỉ nói: – Em cần suy nghĩ đã.

Anh ta cười: – ok, số điện thoại ở đó, đồng ý thì gọi anh. Cơ hội không nhiều. Hi vọng em trân trọng.

***

Thành chăm chú vào màn hình vi tính, gõ gõ trên bàn phím. Điện thoại đổ chuông. – Alô, em nghe.

- Thành hả, mấy chương trình kia em sửa tốt lắm, còn chỉ ra lỗi sai. Bên công ty thưởng thêm t.iền đó.

- Vậy hả anh?Thành mừng rỡ.

- ờ, có chuyện này nữa. Anh muốn Thành hợp tác viết một phần mềm mới. Hơi khó nhưng nếu viết được, t.iền thưởng nhiều lắm đó, còn được xét vào công ty nữa.

- Dạ, bữa tới em qua anh coi thế nào. Thành hào hứng.

- Ừ, vậy nha.

Thành cúp máy, mừng thật tươi, bấm máy gọi cho Ngọc: – Bữa nay Ngọc khỏe không? Hai tuần rồi chưa qua bên đó.

- Ngọc khỏe mà.

- Sợ bữa tới Thành bận nhiều hơn…Ngọc ráng giữ gìn sức khỏe nha.

- Ừm… Thành cũng thế.

- À, cuối học kì, Thành với Ngọc mua ít đồ về quê nghen.

- Ngọc…à…thôi đến bữa đó rồi nói.

- Ừm…nhớ Ngọc lắm. Thành dịu dàng

- …Ngọc cũng thế.

Ngọc cúp máy, Thảo đã đứng bên cạnh: – Bà không nói với ổng, học phí kì này còn chưa đóng nữa.

- Thành cũng như mình mà. Đợi nhà gửi t.iền rồi thêm lương tháng tới góp lại đóng cũng được.

Ngọc thở dài ngó ra ngoài trời đang sâm sẩm tối.

***

Thay đồng phục xong, quay sang cười với Thảo: – Hôm nay lĩnh lương còn được ứng trước. Không phải đợi t.iền nhà nữa. May ghê, sáng nay phòng tài vụ vừa giục đóng t.iền.

Thảo cũng nhanh tay lấy túi: – Ừ, đóng học phí xong là khỏe rồi.

Ngọc gật gật đầu. Thảo quay sang: Ê, bữa nay về muộn hơn mọi khi á, để tui chở bà về không kí túc xá đóng cửa.

Ngọc lắc đầu: Thôi không cần đâu, ngược hướng phiền lắm, tui đi tắt một xíu về đến à.

Thảo gật đầu: Vậy cẩn thận nha. Bye bye

Ngọc ôm túi, đi nhanh đến một con hẻm nhỏ. Hẻm tối om . Ngọc cẩn thận,ôm chặt túi, cố gắng đi nhanh về lối ra. Bỗng hai tên xuất hiện chặn Ngọc lại: – Đi đâu về trễ vậy em,cần anh đưa về không?

- Không cần, xin tránh đường. Ngọc hoảng hốt nói.

- Anh đang kẹt, có t.iền thì mau đưa đây. Tên còn lại lạnh lùng lên tiếng.

- Tôi…tôi là sinh viên, không có t.iền. Ngọc lắp bắp, lùi lại vài bước.

Hai tên kia thấy thế lao lên. Một tên nhanh chóng túm lấy tay Ngọc, bịt miệng đẩy cô áp sát vào tường. Tên còn lại nhặt lấy túi, lục lọi rồi ngẩng lên: – Đi thôi

Tên kia vội buông Ngọc ra: – Kêu lên tao cắt cổ. Rồi xô ngã Ngọc, vội vàng bỏ chạy.

Ngọc chống tay xuống đất thở dốc, định thần, xách ba lô gượng dậy chạy theo. Chớp mắt đã đến đường lớn, Ngọc chỉ thấy xe cộ qua lại dưới ánh đèn vàng , bóng dáng hai tên kia không còn dấu vết. Tiếng kêu “cướp” tắc nghẹn trong cổ họng. Kêu ai bây giờ.

Ngọc ứa nước mắt, kéo ba lô lên xem. Trừ t.iền, mọi thứ đều còn nguyên. Ngọc ngồi dưới bóng đèn, sờ túi quần, lôi ra chiếc điện thoại, bấm số. Đầu dây bên kia, tiếng Thành nhỏ và nhanh: – Alô Ngọc, Thành đang bận, gọi lại Ngọc sau nha. Tiếng tút tút trong điện thoại làm nước mắt Ngọc trào ra.

Cứ nắm nhé, đừng buông - Hình 2

Ngọc đứng dậy, lếch thếch xách ba lô về phía cổng trường, nước mắt bỗng dưng chảy đầy má.

***

Thảo ôm vai bạn: – Giờ mày tính sao?

Ngọc ứa nước mắt: – tao không biết, má tao ở quê cũng mới mổ ruột thừa. Giờ trong nhà một cắc cũng không còn.

Thảo : – Mày gọi cho Thành thử coi?

Ngọc mím môi, lắc lắc đầu. Điện thoại chợt đổ chuông, là Thành. Ngọc đưa điện thoại lên tai: – A lô Ngọc, hôm qua Thành bận quá. Ngọc có chuyện gì không?

- À, không có gì, chỉ là…

Ngọc mới nói đến đó đã nghe trong điện thoại có tiếng con gái gọi: “Thành ơi, để ở đâu”. Ngọc sững người: – Thành đang bận hả?

- Ừm đang bận lắm. Biết Ngọc không sao là tốt rồi. Mấy bữa tới chắc cũng không tới chỗ Ngọc được. Đợi hết bận Thành ghé nha. Giờ Thành phải đi đã. Gọi Ngọc sau nha. Bye bye

Ngọc không kịp nói thêm gì, thẫn thờ buông điện thoại, nước mắt không tự chủ lại ứa ra. Thảo bực tức: – Yêu đương gì, lúc cần không thấy đâu hết à. Không thèm nhờ nữa

Ngọc gục đầu vào tay: Làm sao bây giờ?

Thảo vỗ đầu mình: A, hôm bữa có người mời mày đi biểu diễn còn gì? Hỏi xem còn cần không? Có ứng trước được không?

Ngọc như nhớ ra, vội lục túi xách. Ngọc cầm cái danh thiếp chần chừ, thấy Thảo gật đầu, liền hít một hơi, nhấn nút gọi. – A lô, Khánh nghe.

- Dạ em là Ngọc, hôm bữa anh kêu em đi diễn.

- Ngọc…? À, nhớ rồi. Em đồng ý rồi chứ?

- Em…

- Thôi, em đang ở quán đúng không? Đợi đó anh qua bàn chi tiết.

Ngọc cúp máy, quay sang thấy Thảo cũng gật đầu, đành mím môi, nén một tiếng thở dài.

***

Thành hồi hộp đợi trước văn phòng, người đàn ông đi ra, trao cho Thành một phong bì: – Chúc mừng cậu, phần mềm tốt lắm. T.iền lần này là 10 triệu. Hai hôm nữa, mang theo hồ sơ đến kí hợp đồng chính thức nha chàng sinh viên.

Thành mừng rỡ, vội vàng: – Cảm ơn anh đã giúp đỡ.

Người đàn ông vỗ vai: Là cậu xứng đáng, về nghỉ đi, vất vả cả tháng rồi.

Thành gật gật đầu rời đi, trong đầu hiện lên nụ cười của Ngọc…

Trong quán cà phê, Ngọc mặc một bộ váy xinh xắn, xoay đi xoay lại. Thảo đứng bên trêu: Được rồi, đẹp rồi. Mau đi kẻo người ta còn chờ. Ngọc đỏ mặt, lấy túi xách ra cửa. Khánh đang đợi, thấy Ngọc liền tươi cười: – Hôm nay xinh quá. Ngọc cười ngượng ngùng. Khánh khom người: – mời công chúa. Ngọc cười tươi, khoác tay Khánh: Đừng trêu em nữa mà.

Khánh nắm tay Ngọc: – Diễn ổn rồi chứ? – Ừm, cả tháng mà còn chưa ổn được sao? Ngọc nghênh mặt.

Khánh yêu chiều vỗ vỗ tay Ngọc: – Đi ăn gì ngon chút nghen.

- Để em mời, em còn chưa cảm ơn anh đã cho em ứng lương trước nữa. Ngọc cười.

- Sao thế được, giúp em là việc nên làm mà. Hai người vừa đi bộ, vừa cười nói.

Đằng xa, Thành vừa bước đến, tay ôm một bó thạch thảo tím, tay kia xách một giỏ quà, mặt rạng rỡ. Nhưng nụ cười rạng rỡ theo ánh nhìn mà tắt dần, Thành vội nép sau gốc cây, không tin vào mắt mình. Vội lấy điện thoại, nhấn nút gọi. Một hồi chuông, hai hồi chuông, ba hồi chuông. Điện thoại bị ngắt kết nối. Cảm giác tiếng chân đến gần, Thành bấm nút gọi lần nữa. Tiếng chuông vang lên rồi tắt ngấm, tiếng Ngọc mềm mại: – Phiền phức ghê, thật ngại quá.

- Ai vậy, sao em không bắt máy? Khánh lên tiếng

- À…người… không liên quan.

Ánh mắt Ngọc thoáng chút buồn, mím môi nói. Thành không tin vào tai mình. “Người không liên quan”. Không kịp suy nghĩ, Thành vội bước ra. Ánh mắt chuyển từ mắt Ngọc xuống bàn tay đang nắm của hai người. Thành lặng im không nói, cứ sững người đứng đó.

Ngọc thấy Thành bước ra thì sững người, cả hờn giận, cả bối rối nhìn đi chỗ khác. Khánh ngạc nhiên nhìn Thành, rồi nắm tay Ngọc kéo ngang qua người Thành, nhẹ giọng: – Đi thôi nào

Ngọc cúi đầu bước qua, không dám ngẩng lên. Họ sượt qua vai nhau như thế, tình cảm cũng theo cái sượt vai ấy, rơi vào trống không.

Thành quay người, nhưng Ngọc không quay lại, dù chỉ là một khoảng khắc. “Nhìn em rời bước xóa hết yêu thương ngọt ngào bên nhau, Đã một thời anh tin sẽ không tàn, Còn chiếc hôn trao cho ai vội vàng Em mang mọi thứ xung quanh anh tan vào mưa…”

Thành xòe bàn tay mình ra, nghĩ đến bàn tay Ngọc vừa nắm. Nắm và buông tay một người cũng đơn giản thế sao? Thành ngồi trên bờ sông, túi quà vẫn để một bên, ánh hoàng hôn sà xuống vai áo,từng mảnh yêu thương cứ trôi ngược qua mắt Thành. Điện thoại trên tay im lặng. Không một lời giải thích, không một lí do. Cứ thế im lặng…rời xa.

***

(Một năm sau)

Bệnh viện, Thành trong bộ vest lịch sự, nhăn nhó ôm bụng, ngồi xuống ghế. Bác sĩ đẩy gọng kính, nghiêm giọng: – Kết quả nội soi cho thấy bị viêm dạ dày nhẹ. Uống thuốc là khỏi, ăn uống điều độ chút. Kiêng rượu bia, đồ cay nghen.

Thành dạ vâng, cầm hồ sơ lên bỗng nghe thấy bác sĩ gọi: – Bệnh nhân Nguyễn Thanh Ngọc đã đến chưa vậy?

- Đến rồi, đến rồi đây.

Giọng nói khá quen tai, Thành ngẩng lên, sững người. Thảo đang đẩy Ngọc trên xe lăn, mắt Ngọc được bịt kín, tay cũng bó bột, treo trước ngực. Thảo thấy Thành cũng sững người, nhưng vội đẩy Ngọc qua, đặt hồ sơ lên bàn khám. Thảo quay lại, không thấy Thành nữa nhưng cũng không để tâm. Lúc đẩy Ngọc ra, thấy Thành ngồi ngoài ghế chờ, im lặng nhìn Ngọc. Thảo đẩy Ngọc qua, Thành lặng lẽ đi theo.

Tại lan can bệnh viện, Thành trầm ngâm – Ngọc sao vậy?

- Tai nạn. Thảo hờ hững

- Bác sĩ nói thế nào? Thành hỏi tiếp

- Mắt bị kích thích, mất thời gian mới nhìn lại được, tay gãy, có thể không chơi đàn được nữa.Thảo cụp mắt, nhẹ giọng nói.

Thành im lặng một lúc, nhìn ra xa hỏi: -…Anh ta đâu?

- Không biết, sau khi nghe kết quả thì không thấy mặt nữa.

Thành ngẩng lên nhìn Thảo như xác minh rồi nhìn ra xa. – Thời gian qua, cô ấy …sống ổn chứ?

Thảo nhìn Thành như dò hỏi rồi lơ đãng – Tàm tạm, không được như anh.

Thành im lặng không nói, Thảo đứng một lúc rồi rời đi. Thành nắm c.hặt t.ay mình lại. Thành lặng lẽ nhìn qua ô cửa nhỏ phòng bệnh, trong ấy có cô gái ngồi trên chiếc giường nhỏ dường như đang cố nắm bắt mọi thứ đang diễn ra ngoài ô cửa sổ. Không hiểu sao, trong lòng Thành trào lên thứ cảm xúc khó tả. Anh quay lưng, chầm chầm bước đi.

***

Thảo đẩy Ngọc đến bờ sông, vừa đi vừa nói: – Giờ ra viện rồi, đợi đến ngày sẽ tháo mắt, tháo tay, rồi sẽ xinh như xưa thôi.

- Cảm ơn bạn tốt. Ngọc mỉm cười, rồi hỏi tiếp – Thảo lấy đâu t.iền trả viện phí cho mình vậy?

- Tui làm gì có, người khác trả đó. Thảo trả lời.

- Ai vậy, anh Khánh hả? Ngọc hỏi

- Thôi, bà quên con người đó đi, một khắc còn không xuất hiện mà đòi trả cho bà hả? Thảo lớn tiếng.

Ngọc im bặt không nói gì, Thảo cũng im lặng.

Xe dừng lại, Ngọc hỏi: – Phía trước là cảnh gì?

- Một chiếc xe đạp dựng trên bờ, một đôi trai gái ngồi thả thuyền ra sông, lãng mạn lắm.

Ngọc chợt im bặt, cảm xúc tràn lên, cô nắm c.hặt t.ay xe lại. Kí ức mỏng như làn khói, lơ đãng trôi qua. Một lát cô cười, nhẹ nhàng như đang tự mình thủ thỉ: – Mình cũng từng thả thuyền giấy với Thành như thế, mình vẫn còn nhớ, bạn nói Thành liệu có nhớ không?.

Cứ nắm nhé, đừng buông - Hình 3

- Thành sẽ luôn nhớ.

Ngọc hoảng hốt quay đầu: Ai vậy? Thảo, Thảo?

- Bạn ấy đi mua nước rồi.

Ngọc nhận ra tiếng Thành, dè dặt hỏi: – Thành?

- Ừ, mình đây. Thành từ nãy giờ đứng bên cạnh xe, lên tiếng, rồi ngồi xuống bãi cỏ. Không gian im lặng.

Ngọc lên tiếng: – Chuyện viện phí….Thành đã giúp Ngọc phải không?

- Ừ.

- Cảm ơn … Thành không ghét Ngọc sao? Ngọc cắn môi, ấp úng.

- Chuyện qua lâu rồi mà. Lỗi cũng do Thành nữa. Thành chống tay nhìn trời.

- Dù sao…Ngọc định nói thì Thành cướp lời: – Thành nhớ hồi hai đứa mình bắt đầu lên đây học, đã từng hứa sẽ mãi nắm tay nhau.

Ngọc im lặng, Thành trầm ngâm rồi nói: – Lời hứa đó, giờ vẫn tính, chịu không?

Ngọc nắm c.hặt t.ay mình lại. Nước mắt len qua lớp băng, khẽ khàng chảy xuống. Thành nhìn Ngọc, vươn tay chùi đi giọt mặn ấy, mỉm cười

- Bây giờ, Thành có thể kể cho Ngọc nghe, bầu trời có màu gì? Con sông đẹp ra sao? Ngọc muốn nghe không?

Ngọc gật đầu. Thành ngoảnh ra bờ sông. Cất giọng: – Bầu trời cao lắm, nắng thì có màu hồng nhạt…

Từ xa nhìn lại, có một chàng trai kiên nhẫn ngồi bên một cô gái trên chiếc xe lăn, nắng chiều lấp lánh, không gian bông gian rộng khắp, để mặc gió miên man.

Theo Guu

Gõ quả cầu sắt

Cuối cùng, quả cầu sắt bắt đầu dao động. Sau 40 phút, quả cầu đã lắc lư rất mạnh, không có cách nào bắt nó dừng lại được.

Khi hay tin một bậc thầy ngành tiếp thị sắp từ giã sự nghiệp của mình, hàng ngàn người cùng ngành trong giới kinh doanh đến tham gia buổi tiệc từ biệt của ông. Mọi người đều hỏi ông bí quyết thành công, ông chỉ cười mà không nói gì.

Lúc này, cả khán phòng tắt đèn, bốn người đàn ông to cao lực lưỡng khiêng ra một cái giá có treo quả cầu sắt to.

Gõ quả cầu sắt - Hình 1

Trong lúc mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bậc thầy tiếp thị đi lên. Ông ta gõ vào quả cầu sắt một cái, quả cầu không hề dao động. Cách 5 giây ông lại gõ một cái, quả cầu vẫn không nhúc nhích. Và cứ thế, cứ 5 giây ông lại gõ một cái. Nhưng dù ông có gõ thế nào thì quả cầu vẫn không hề động đậy.

Lúc này, mọi người bắt đầu xôn xao, nhiều người bỏ đi. Ông ấy vẫn chầm chậm gõ quả cầu sắt. Càng lúc càng có nhiều người bỏ đi, chỉ còn lại vài người.

Cuối cùng, quả cầu sắt bắt đầu dao động. Sau 40 phút, quả cầu đã lắc lư rất mạnh, không có cách nào bắt nó dừng lại được.

Kết lại, ông chia sẻ với những người còn ở lại kinh nghiệm thành công của mình: Thành công đơn giản chỉ là làm đi làm lại một việc, với nghị lực kiên cường; lúc thành công đến, bạn muốn cản cũng cản không được.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Ly hôn nửa năm, tôi c.hết sững thấy vợ cũ đẫy đà trong chiếc váy ngắn, nghe em nói một câu mà tôi cả đêm thức trắng
09:35:29 07/07/2024
Mẹ chồng từ trong bếp phi ra với cái chảo rồi đ.ập tan tành chiếc TV mới mua
17:17:06 07/07/2024
Trước lúc qua đời, em dâu để lại cho tôi nửa tỷ và dặn dò một việc khiến vợ chồng tôi rơi vào tình cảnh bị quấy rối liên tục
10:42:03 07/07/2024
Đưa mẹ chồng đi du lịch cùng, chỉ có 4 ngày mà bà làm anh trưởng phòng kém 6 t.uổi của công ty tôi đổ gục
10:38:22 07/07/2024
Ly hôn chồng cũ vì vô sinh, cưới chồng mới có bầu, nhưng xét nghiệm ADN xong lại phải ly hôn
07:46:48 07/07/2024
Ở nhờ nhà chị gái 2 tuần, nửa đêm nghe tiếng la của chị gái, tôi nhìn qua khe cửa phòng ngủ của anh chị thì c.hết điếng vì cảnh tượng này
17:10:53 07/07/2024
Em trai phát hiện con tôi bước ra khỏi nhà của một người phụ nữ lớn t.uổi: Tôi quyết định di chúc toàn bộ tài sản cho em ấy
08:49:42 08/07/2024
Đi công tác suốt 3 tháng, chị dâu trở về với một đ.ứa t.rẻ mới sinh trên tay, anh trai bỗng tái mặt, run rẩy tay chân rồi ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ
09:29:32 08/07/2024

Tin đang nóng

Con gái út Quyền Linh t.uổi 16: Nhan sắc rạng rỡ, chiều cao 1,7m nổi bật
20:30:08 08/07/2024
Nghệ sĩ guitar Minh Mon qua đời ở t.uổi 34
20:22:03 08/07/2024
Bắc Giang cách ly ca bệnh bạch hầu, ngăn ngừa lây lan rộng
20:08:56 08/07/2024
Nữ NSƯT lừng lẫy: Nhan sắc đẹp như công chúa, búp bê, 42 t.uổi mới kết hôn, giờ lại sống xa chồng
20:41:15 08/07/2024
Nữ diễn viên xuất thân trâm anh bí mật kết hôn với nam tài xế, sinh con từ 3 năm trước mà không ai biết
20:34:50 08/07/2024
Mẹ Lee Byung Hun hết lời khen ngợi con dâu
22:58:02 08/07/2024
2 thiếu gia ngành nhựa đẹp trai, giàu có nức tiếng Việt Nam: Vợ cũng là mỹ nhân showbiz tài sắc vẹn toàn
23:11:55 08/07/2024
Phạm Quỳnh Anh tiết lộ một chuyện khi chồng thứ hai cầu hôn: "Bây giờ tôi mới dám kể"
23:04:35 08/07/2024

Tin mới nhất

Sống chung với mẹ chồng 1 tháng khiến tôi động thai, mẩu giấy bà để lại làm tôi không biết mình đã sai hay đúng!

09:41:48 08/07/2024
Sự hỗ trợ đó chưa bao giờ tôi cần. Thời gian đầu thai kì tôi ốm nghén khủng khiếp. Cũng vì thế mà mẹ chồng cứ nhất quyết bắt tôi nghỉ việc.

Hôn nhân đang hạnh phúc thì chồng thay lòng đổi dạ quyết ly hôn, nửa năm sau tình cờ về thăm lại nhà chồng cũ tốt sốc ngất khi thấy cảnh này

09:32:29 08/07/2024
Sau đó chồng tôi đòi ly hôn vợ, dù tôi có níu kéo thế nào anh cũng tuyệt tình rời đi. Anh nói những lời tổn thương tôi sâu sắc, lạnh nhạt để tôi phải đồng ý.

Nóng lòng về nhà với vợ sau chuyến công tác xa nhà, khi cửa được mở ra, tôi c.hết điếng với cảnh tượng trước mắt

09:26:05 08/07/2024
Tôi gọi điện vợ cũng không bắt máy. Tôi sợ vợ gặp chuyện gì nên đ.ập cửa liên tục. 30 phút sau tôi càng sốt ruột hơn, vội chạy đi tìm người phá cửa.

Gặp người cũ của chồng tôi liền sải bước theo sau, nào ngờ lại khiến tôi 'tái mặt' khi nhìn thấy người đi cạnh cô ấy

09:16:11 08/07/2024
Tôi điếng người khi thấy cô ấy đang bế một đ.ứa t.rẻ khoảng 2 t.uổi, thằng bé trông rất giống chồng tôi. Tôi và chồng trước đã ly hôn 5 năm, tôi nuôi con trai.

Luôn nhẫn nhục chịu đựng mẹ chồng, tôi suy sụp khi nghe được kế hoạch đáng sợ của bà

09:07:15 08/07/2024
Nhiều lúc giận chồng rồi lại bị mẹ chồng chèn ép, tôi đã có ý định dừng lại, không thể cố gắng được nữa. Thế nhưng, nghĩ đến đứa con, tôi lại không nỡ.

Ngày cưới, nhận bộ trang sức kim cương hơn 300 triệu nhưng tôi không thể nở nổi một nụ cười, càng thêm căm giận người tặng quà

08:58:17 08/07/2024
Ngày đám cưới của tôi, người đàn ông đó lặng lẽ đến, gửi quà cưới cho một người họ hàng đem vào tặng cho tôi. Bố mẹ tôi ly hôn khi tôi còn bé.

2 năm sống trong nơm nớp lo sợ vì đã bỏ chồng, đến khi mở món quà con trai tặng, tôi như trút được gánh nặng

08:53:59 08/07/2024
Vì món quà sinh nhật con trai tặng mà tôi thao thức cả đêm. Cuối cùng, gánh nặng trong tim tôi cũng được trút bỏ. Chỉ những người làm mẹ mới thấu hiểu được niềm hạnh phúc khi nhận quà của con cái.

Gần cưới vẫn bị người yêu chia tay vì những lý do không ngờ

08:43:12 08/07/2024
Chỉ còn 2 tháng nữa đám cưới sẽ diễn ra, nhà tôi cũng đã mang trầu cau sang nhà gái dạm ngõ. Thế nhưng chỉ vì vài chuyện vụn vặt, mà người yêu quyết định hủy hôn.

Chồng lén lút nhờ mẹ hàng tháng đưa t.iền cho người yêu cũ

08:36:24 08/07/2024
Tôi vừa phát hiện ra chồng hàng tháng vẫn đưa t.iền cho mẹ anh ấy để chuyển cho cô người yêu cũ. Chúng tôi lấy nhau được 3 năm, trước khi yêu tôi, chồng đã có một mối tình sâu nặng với cô người yêu cũ gần 5 năm.

Nửa đêm, mẹ chồng hét thất thanh, mặt tái nhợt nhìn sang tôi rồi nói ra bí mật kinh hoàng

17:06:39 07/07/2024
Bà sợ vì chuyện tàn nhẫn ngày trước mình làm nên giờ khó có cháu bế bồng. Mẹ chồng tôi nói chỉ khi tôi có bầu, cháu sinh ra khỏe mạnh thì bà mới thôi lo âu bất an.

Nợ t.iền nhưng chẳng muốn trả, gái trẻ lại muốn trả bằng thứ 'đắt giá' hơn và cái kết không thể ngờ

17:03:04 07/07/2024
Sau đó tôi nghe cô bạn thân đưa ra một lời đề nghị táo bạo làm tôi kinh ngạc. Liên nói sẽ lấy thân để trả nợ, cô ấy sẽ qua lại với tôi một tuần để trả món nợ này.

Bị bệnh nặng khó qua khỏi, nằm trên giường, tôi lạnh người khi thấy anh rể dúi vào tay 3 tỷ, lý do khiến tôi ngỡ ngàng khó nghĩ

16:59:39 07/07/2024
Cách đây mấy tháng, tôi nghe tin anh rể bị mắc bệnh ung thư gan, không còn sống được bao lâu. Tôi biết gia đình chị gái đang rối rắm vì anh rể bệnh nặng nên thường ghé thăm, phụ giúp việc nhà, động viên chị gái.

Có thể bạn quan tâm

Nga chặn âm mưu đ.ánh cắp oanh tạc cơ rồi tập kích sân bay Ukraine

Thế giới

00:20:57 09/07/2024
Cơ quan An ninh Liên bang (FSB) của Nga thông báo ngăn chặn nỗ lực của đặc nhiệm Ukraine nhằm tuyển mộ phi công Nga để đ.ánh cắp một máy bay n.ém b.om chiến lược Tu-22M3.

Hai người hùng thầm lặng của đội tuyển Anh trong loạt đá luân lưu với Thụy Sỹ

Sao thể thao

00:13:24 09/07/2024
Kyle Walker đưa ra lời khuyên cho thủ môn đội tuyển Anh Jordan Pickford, Declan Rice giúp những người thực hiện quả phạt đền bình tĩnh.

Vợ Ưng Hoàng Phúc vào nhân vật bí ẩn trong MV "Đi sai nước cờ" của chồng

Nhạc việt

23:55:04 08/07/2024
Ca sĩ Ưng Hoàng Phúc chính thức giới thiệu tới người yêu nhạc một sản phẩm mới nhất được anh đầu tư công phu, đó là MV Đi sai nước cờ .

Kỳ lạ ngỗng 'bướu cổ' giá gần nửa lượng vàng, được ví như Rolls-Royce của giới gia cầm

Lạ vui

23:49:17 08/07/2024
Nếu như ngỗng bình thường có cân nặng chỉ khoảng 6-10kg thì loài ngỗng kỳ lạ này có vóc dáng khổng lồ hơn nhiều với cân nặng lên tới 20-25 kg. Nếu được nuôi dưỡng đúng cách, chúng có thể nặng tới 40kg, nặng ngang một chú chó.

Món ăn chỉ "lên ngôi" vào mùa nóng ở Hà Nội: Mách bạn 4 địa chỉ cực chất lượng rất ít người biết

Ẩm thực

23:38:05 08/07/2024
Bánh đúc nộm thường được bán trên những gánh hàng rong, nhưng nếu ghé Hà Nội vào mùa nắng nóng, muốn tìm đến món ăn mát lịm này thì bạn có thể tham khảo một số địa chỉ sau.

T1 kiếm được bao nhiêu t.iền từ chức vô địch EWC 2024?

Mọt game

23:37:45 08/07/2024
Ngày 07/07 vừa qua, T1 đã đ.ánh bại đối thủ Trung Quốc TOP Esports để giành lấy ngôi vương tại giải đấu LOL Esports World Cup 2024.

Xét xử vụ "ma men" gây tai nạn c.hết người rồi bỏ trốn ở Bình Phước: Bản án thiếu nghiêm minh

Pháp luật

23:26:22 08/07/2024
Ngày 8/7/, Tòa án nhân dân huyện Đồng Phú, tỉnh Bình Phước xét xử vụ án Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ do bị cáo Lưu Duy Trọng gây ra.

Xử phạt hàng nghìn trường hợp vi phạm về phòng cháy tại Hà Nội

Tin nổi bật

23:24:06 08/07/2024
Trung tướng Nguyễn Hải Trung, Giám đốc Công an TP Hà Nội cho biết, các cơ quan chức năng của TP Hà Nội đã kiểm tra, xử phạt 3.134 trường hợp vi phạm những quy định về PCCC.

Người phụ nữ phải đi cấp cứu sau khi nộp 50 triệu đồng cho spa

Sức khỏe

23:11:32 08/07/2024
Nữ bệnh nhân 46 t.uổi nhập viện cấp cứu trong tình trạng sốc phản vệ, men gan tăng và có nguy cơ t.ử v.ong do truyền trắng da.

"Juliet Hàn Quốc" làm điên đảo MXH vì nhan sắc nữ thần, 33 t.uổi mà trẻ như đôi mươi

Sao châu á

23:06:52 08/07/2024
Ngay khoảnh khắc Irene xuất hiện, nhiều khán giả đã không giữ nổi sự bình tĩnh khi chứng kiến vẻ đẹp như nữ thần của cô.

Thêm một thần tượng người Việt debut tại thị trường Hàn Quốc

Nhạc quốc tế

23:04:49 08/07/2024
Chàng trai có nghệ danh Kien, tên thật là Nguyễn Trung Kiên, sinh năm 2004 và đến từ Ninh Thuận. Kien cũng là thành viên ngoại quốc duy nhất của ARrC, được tài khoản nhóm giới thiệu bằng caption bằng tiếng Việt.