Cứ gần gũi vợ, chồng lại gọi tên người khác
Trong một lần anh nhậu say về, anh đã tát tôi và nói “cô là đồ đàn bà xấu xa, tại cô mà tôi đã đán.h mất người tôi yêu nhất, tôi căm thù cô…”
(ảnh minh họa)
Chúng tôi kết hôn sau 4 năm yêu nhau. Với tôi, anh không phải là mối tình đầu nhưng tôi lại là mối tình đầu của anh. Dù vậy nhưng trong thời gian quen anh, tôi rất nghiêm túc trong các mối quan hệ của mình, còn anh thì ngược lại. Trong thời gian yêu tôi, anh đã nhiều lần lừa dối tôi qua lại với các cô gái khác nhưng vì yêu anh, tôi đã bỏ qua tất cả và tổ chức đám cưới với hi vọng anh sẽ thay đổi. Đến nay, chúng tôi đã có hai con gái giống anh như đúc, anh luôn tỏ ra là người chồng, người cha tốt, rất yêu vợ thương con. Tôi đã thấy thật hạnh phúc và tự hào về anh, về sự lựa chọn của mình và tin tưởng anh tuyệt đối. Nhưng tôi đâu ngờ…
Trong một lần anh nhậu say về, anh đã tát tôi và nói “cô là đồ đàn bà xấu xa, tại cô mà tôi đã đán.h mất người tôi yêu nhất, tôi căm thù cô…”, anh đã nói rất nhiều về người con gái ấy nhưng lúc đó tôi quá bất ngờ nên chỉ biết đứng nhìn anh mà không thể làm được gì. Tôi thấy choáng váng, ù tai và tim tôi như có ngàn mũ.i da.o đâ.m vào đa.u đớ.n vô cùng. Sau đó tôi tìm hiểu thì được biết trước đây anh có quen cô gái tên T, là em họ của bạn anh nhưng mẹ anh không chấp nhận cô ấy nên khi anh cưới tôi thì cô ấy cũng đi lấy chồng xa, đã hơn 5 năm nay không về quê nhà. Chính vì vậy mà anh bảo là tại tôi nên cô ấy hận anh không về quê.
Từ đó đến nay đã hơn 3 năm trôi qua, trước mắt mọi người, anh vẫn là người chồng, người cha tốt luôn biết yêu thương, chăm sóc vợ con, phụ giúp vợ những công việc hàng ngày mà những người đàn ông khác ít khi làm nhưng có ai hiểu cho tôi, mỗi khi đêm đến hoặc khi anh đi nhậu về thì anh lại là một người hoàn toàn khác. Anh đán.h đậ.p, lăn.g m.ạ tôi bằng những lời lẽ cay nghiệt không dành cho con người, mà nếu chỉ có vậy thì tôi cũng cố gắng để sống cùng anh cho các con tôi có cha nhưng anh đâu chỉ dừng lại ở đó. Mỗi khi gần gũi tôi, anh luôn miệng gọi tên người con gái ấy… cũng là người chồng đầu ấp tay gối nhưng tôi thấy như mình phải sống với hai người đàn ông khác nhau, lúc bình thường anh yêu chiều tôi hết mực đến nỗi một số chị em ở cơ quan và hàng xóm phải ghen tị với tôi nhưng đâu có ai biết được phía sau cánh cửa phòng ngủ, cuộc sống của tôi như thế nào…
Tôi đã phải sống trong nỗi đa.u đớ.n, nhụ.c nh.ã, sợ hãi đó mà không biết chia sẻ cùng ai và cũng không thể l.y hô.n vì cả hai chúng tôi đều là cán bộ trong một cơ quan nhà nước. Tuy địa vị xã hội không bằng ai nhưng cũng là người có học, hơn nữa các con tôi còn quá nhỏ, tôi không muốn chúng phải sống trong cảnh có mẹ thì thiếu cha hay có cha thì không có mẹ.
Video đang HOT
Tôi không biết cuộc sống của mình còn kéo dài như thế này bao lâu nữa nhưng tôi luôn sống trong cảnh sợ hãi, tinh thần hoảng loạn…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bức thư cho người tôi yêu!
Gửi anh - người cho em biết em lại có thể thêm một lần nữa yêu thương.
Tình yêu anh dành cho em không lãng mạn, không lấp lánh như mối tình đầu. Nhưng nó đủ ấm áp để cho em cảm thấy bình yên, đủ tin tưởng để cho em tự tin nắm tay anh đi hết quãng đường dài phía trước.
Anh à! Hôm nay anh lại đi công tác xa, thấy nhớ anh vô cùng. Lần đầu tiên em nhắn tin cho anh rằng em nhớ anh. Anh ngạc nhiên lắm đúng không? Kể từ ngày quen, chẳng mấy khi em gọi cho anh để hỏi rằng anh đi làm về có mệt không. Chẳng mấy khi em nhắn cho anh một tin nhắn chúc anh một ngày mới tốt lành. Lần đầu tiên em nhắn cho anh, một tin nhắn yêu thương.
Dạo này anh bận, anh không còn nhiều thời gian dành cho em như trước nữa. Mình làm việc cùng một cơ quan thế mà cũng chỉ tranh thủ gặp nhau sau mỗi giờ em lên lớp, chỉ kịp đi chung với nhau một đoạn đường từ trường về nhà. Mỗi dịp cuối tuần anh và em lại mỗi người một nơi với những công việc riêng của mình. Và em bắt đầu ghét anh, ghét vì chẳng được nhận những điều mà trước đây anh vẫn dành cho em. Vậy mà trước đây em đã từng ghét chính những điều em đang cảm thấy thiếu vắng. Em ghét mỗi sáng sớm nhận lời chúc ngày mới tốt lành. Em ghét phải trả lời điện thoại của anh mỗi tối. Ghét phải tìm lí do để từ chối cuộc hẹn với anh. Ghét tất cả những gì anh dành cho em.
Em - một cô gái sắp bước qua tuổ.i 27, một cô gái cũng đã có những phút giây ngọt ngào bên người yêu thương, một cô gái đã từng nếm trái nỗi đau khi tình yêu tan vỡ, một cô gái ngỡ rằng sẽ chẳng bao giờ có thể bắt đầu yêu thương. Và anh, chính anh đã giúp em hiểu rằng em lại có thể thêm một lần nữa yêu thương. Em cũng chẳng biết những gì em dành cho anh có phải là tình yêu không? Nhưng anh và nỗi nhớ trong em là có thật.
Em nhớ lần đầu tiên gặp anh vào một buổi tối giữa mùa Thu. Thật tình cờ anh nhắn tin làm quen, em mỉm cười rồi anh cũng sẽ giống như những người con trai khác, những người đã từng đi qua cuộc đời em.
Em nhớ lần thứ hai, lần thứ ba và nhiều hơn nữa gặp anh... lúc nào em cũng vội. Cũng chẳng biết tại sao mỗi lần gặp anh em lại cứ bảo với anh rằng em vội lắm, hình như là em cố tình lẩn trốn ánh mắt anh.
Em nhớ... nhớ lắm cảm giác hụt hẫng khi chẳng còn thấy anh xuất hiện trước mặt em. Em cảm nhận được rằng anh đã từ bỏ... từ bỏ một điều gì đó chưa kịp bắt đầu. Mỗi ngày trôi qua em lại cảm nhận rõ hơn, và cứ thế anh và em xa dần...
Tình yêu anh dành cho em đủ ấm áp để em cảm thấy bình yên (Ảnh minh họa)
Em nhớ ngày trở lại... ngày em đi công tác ở Cẩm Khê. Một mình ở thị trấn miền trung du mưa và buồn kinh khủng. Mỗi ngày đi làm về lại nằm co ro trong chăn xem phim đến quá nửa đêm. Em mới cảm nhận được nỗi nhớ anh... nỗi nhớ dịu nhẹ, len lỏi trong em. Và em đã làm một điều tưởng chừng như chẳng bao có thể... gửi cho anh một tin nhắn... một tin nhắn đầu tiên kể từ ngày em quen anh. Và em sẽ chẳng bao giờ phải hối hận vì đã để anh ra đi.
Em nhớ mỗi lần em đi công tác xa nhà, anh là người nói chuyện với em mỗi tối. Em sợ cảm giác phải ở một mình nơi xa lạ. Em biết anh rất buồn ngủ, ngày đi làm buổi tối muốn có thời gian nghỉ ngơi, thế nào có hôm phải thức nói chuyện với em đến tận 2h sáng. Mỗi lần nghe anh nói "ngủ thôi em nhé, anh buồn ngủ rồi, mai còn đi làm nữa" em lại có cảm giác hụt hẫng vô cùng. Biết rằng tối mai sẽ được nói chuyện cùng anh thế nhưng vẫn muốn giữ anh bên mình thêm một chút nữa.
Em nhớ lắm cảm giác mỗi lần tiếng chuông điện thoại reo mà chẳng phải là anh. Nhớ cảm giác mỗi tối đi vào giấc ngủ muộn mà không thấy anh gọi điện. Biết anh bận, anh mệt nên anh chẳng thể gọi cho em. Không dám hờn trách anh một điều gì cả. Em chỉ biết rằng anh đã là một thói quen, một thói quen ngọt nào.
Em nhớ lần đầu tiên anh nói nhớ em. Ngày em trên xe đi công tác Sơn La. Cảm giác hạnh phúc khi nghe ai đó nói một lời yêu thương em đã lãng quên từ lâu. Cảm giác đó em không hề có với những người đàn ông đã từng nói với em nhưng điều như thế và có thể hơn như thế. Nhớ cảm giác anh tắt máy và chỉ nhắn cho em vỏn vẹn ba từ "anh yêu em".
Em nhớ tất cả những kỷ niệm về anh. Nhớ những lần gặp vội vàng ở trường. Nhớ những buổi tối anh đến chơi rồi lại về online đến khuya mới ngủ. Nhớ cảm giác buồn buồn khi nghe anh thông báo cuối tuần anh lại đi công tác xa. Nhưng em lại không thể nhớ nổi em bắt đầu nhớ anh từ lúc nào. Nỗi nhớ không ồn ào, không cháy bỏng nhưng nó đủ cho em biết rằng anh đã thực sự ý nghĩa trong cuộc đời em.
Và em nhớ... nhớ lần đầu tiên anh ôm em vào lòng và nói rằng "anh yêu em, mình yêu nhau em nhé".
Hôm nay, anh lại đi công tác ở Hòa Bình. Nhớ anh vô cùng. Ước một ngày cuối tuần để đi chơi cùng anh chẳng có. Lần đầu tiên, lần đầu tiên em nói với anh rằng " em nhớ anh".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cảm xúc không tên Một chút buồn, một chút vấn vương và cả tiếc nuối một điều gì đó đã qua. Giờ này đáng lẽ em đang chìm trong giấc ngủ một cách ngon lành, ấy vậy mà hôm nay lại ngồi hí hoáy. Muốn viết một điều gì đó, muốn làm một việc gì đó mà cuối cùng thì chẳng đâu vào đâu. Tâm trạng mang...