Có những lần con tim đi hoang như thế…
Nhiều lúc ta cần một khoảng không gian lặng yên, chỉ ta với ta. Tự ấp ôm cái lạnh lẽo của bản thân để biết rằng ngoài kia còn quá nhiều giông bão
Chuyến xe cuối cùng cũng chấm dứt hành trình của nó. Sài gòn ngoan ngoãn quay về với sự im lặng của thời gian…
Không vì một lí do nào cả, ta bước ra phố với chiếc sơ-mi nhạt màu và trong ba lô chỉ chất toàn nỗi nhớ. Thả bước trên những goạn đường đã cũ, ta chợt thấy thành phố hanh hao…
Tiếng lá rơi khẽ trong man đêm như mang trong mình một niềm tuyệ.t vọn.g. Thanh phố bấy lâu cho ta biết bao cơ hội để tìm quên, thấy giọt cà phê rơi xuống cũng mang trong mình một hình ảnh. Đứng giữa cái tĩnh mịch của đèn đường đêm, ta mới thấy thật sự điều gì còn ở lại.
Thả bước trên những goạn đường đã cũ, ta chợt thấy thành phố hanh hao…(Ảnh minh họa)
Nhiều lúc ta cần một khoảng không gian lặng yên, chỉ ta với ta. Thu người. Tự ấp ôm cái lạnh lẽo của bản thân để biết rằng ngoài kia còn quá nhiều giông bão…
Nhiều lúc quá chơi vơi, ta thèm một cái nắm tay, một cái nắm tay hờ thôi cũng là quá đủ. Quá đủ cho một cái tôi yêu lòng, lấy ngọn gió làm niềm tin và lấy ngày mai làm điểm tựa.
Video đang HOT
Ai cũng phải đi qua một đoạn đường mà xung quanh chỉ toàn là những khoảng không trống rỗng. Đó là lúc nhận ra sự mạnh mẽ của bản thân bấy lâu chỉ toàn là hư ảo. Đến chiếc lá về đêm cũng rơi thầm giọt sương mà khóc. Huống chi con người, biết bao nhiêu xúc cảm, con tim chỉ giả vờ mạnh mẽ mà thôi.
Chân vẫn trầm mặc bước đi. Hai tay của chính bản thân mình tự nắm chặt lấy nhau để ngộ nhận rằng còn có chút bình yên vẫn gật đầu ở lại vào những lần trái tim đi hoang như thế….
Ai cũng phải đi qua một đoạn đường mà xung quanh chỉ toàn là những khoảng không trống rỗng. (Ảnh minh họa)
Thành phố cho ta rất nhiều cuộc gặp gỡ. Kẻ đến, người đi. Ngay cả khi dừng xe vội bên một quán ven đường, cũng có thể thấy bao lượt người lướt ngang qua mặt. Nhiều lúc hỏi lòng, ai sẽ dành cho ta…
“Anh là ai đi qua chốn này. Còn em là ai trong cuộc đời anh đây?”
Có những người ngang qua phố này, để lại trong hoang mang một hình dung khuất lối. Có những người, bản thân chỉ nói thích chứ không dám nói yêu. Vì sợ đó là lần cuối cùng cả hai gặp mặt. Nên im lặng nhìn người ta vui vẻ bên ai đó khác. Có lẽ cái giá phải trả để nhận được một tiếng yêu là quá đắt. Vì thế, bản thân phải đang tâm lừa dối chính mình, rằng sẽ có lúc hai đứa nhìn thấy nhau, hay đúng hơn là ai đó nhìn thấy ta,… dù là trong một chiều mưa bão.
Cơn gió nhẹ nhàng lướt qua đây để hàng cây xác xơ chờ đợi. Ngôi nhà nhỏbấy lâu vẫn thiếu tiếng cười đùa. Bạn đang đợi gì? Một cái gõ cửa và một bó hoa? Một cái ôm cuối ngày chào tạm biệt? Hay là bạn chờ đến mòn mỏi sự trở về của một dáng hình nơi ấy mà bản thân đã quá ư quen thuộc?
Bản thân nhiều khi hỏi mình những câu ngây ngô như thế và y như rằng lúc nào cũng nhận về mình sự hụt hẫng.
Có một nỗi nhớ, đèo theo nỗi mong chờ. Mà… rơi xuống. Rơi lẫn trên tay một người. Chai lì với sự chờ mong. Sài Gòn nhạt nhòa, vô hạn…
Theo Blogtamsu
Chồng mặc tạp dề, vợ hạnh phúc!
Phải thừa nhận là, chồng nấu ăn ngon. Em thèm món gì thì chồng nấu món ấy. Chưa bao giờ chồng không đáp ứng yêu cầu của vợ.
Hạnh phúc lớn nhất đời em không phải lấy được người chồng giàu có, giỏi kiế.m tiề.n, lịch lãm, đàn ông, điển trai mà là lấy được anh, người chồng bình thường, không nổi bật nhưng lại luôn biết đeo tạp dề vào bếp. Có thể, bạn bè và người khác sẽ nghĩ em dở hơi, ai cần chồng vào bếp nấu ăn làm gì, chỉ cần chồng kiế.m tiề.n mua nhà lầu xe hơi là đủ. Không phải, nếu chỉ có tiề.n, chỉ có sự giàu sang mà không có sự chia sẻ thì mãi mãi không hạnh phúc phải không anh? Anh vẫn kiế.m tiề.n, đó là điều đương nhiên nhưng anh có thể lâu giàu, hoặc không giàu, chỉ đủ ăn đủ tiêu, và anh biết vào bếp. Với em, thế là hạnh phúc đong đầy.
Mỗi sớm, anh dậy tập thể dục và lại mua đồ ăn sáng về cho em. Em dậy đán.h rwang rửa mặt và ăn sáng, rồi đi làm. Hai vợ chồng có công việc của riêng mình, cũng đều đi làm kiế.m tiề.n, nhưng tối tối, mỗi lần em mệt, anh lại tranh vào bếp. Anh bảo, vợ chồng bình đẳng, mỗi tối sẽ thay nhau nấu cơm. Khi nào ai không nấu được thì nhờ nhau. Hôm nay em nấu thì mai anh nấu, như vậy sẽ rất công bằng.
Mỗi sớm, anh dậy tập thể dục và lại mua đồ ăn sáng về cho em. Em dậy đán.h rwang rửa mặt và ăn sáng, rồi đi làm. (ảnh minh họa)
Phải thừa nhận là, chồng nấu ăn ngon. Em thèm món gì thì chồng nấu món ấy. Chưa bao giờ chồng không đáp ứng yêu cầu của vợ. Món gì ngon mà chồng không nấu được thì chồng sẽ tìm trên mạng, học công thức để nấu. Mỗi bữa cơm chồng nấu thì vợ rửa bát, còn vợ nấu thì chồng rửa bát.
Có hôm, bạn bè tới nhà đông đúc, chồng ra tay vào bếp. Bạn bè khen ngợi vợ lấy được ông chồng đảm đang, chịu khó. Vợ cũng tự hào lắm lắm. Mỗi lần về quê, vợ chẳng dám để chồng vào bếp, sợ mẹ chồng lại nói này kia, bảo vợ bắt nạt chồng. Thế mà chồng cứ mạnh dạn vào bếp thể hiện. Mẹ hỏi thì chồng bảo, chồng học mấy món ngon, muốn thể hiện cho cả nhà ăn. Nhìn ánh mắt của chồng, vợ hạnh phúc lắm!
Việc nhà, việc cửa, chồng chẳng quản. Chỉ cần vợ mệt, vợ nhờ chồng làm là chồng không ngại ngần. Hôm nào chồng mệt thì vợ cũng phục vụ từ A đến Z, chúng mình chẳng phân biệt thứ bậc trong gia đình. Ở nhà chỉ có hai vợ chồng, cớ gì chồng bắt vợ làm, cớ gì chồng để vợ cũng đi làm lại còn một mình nấu nướng, rửa bát dọn nhà. Như thế thật không công bằng cho vợ, vợ cảm thấy thật hạnh phúc vì chồng chia sẻ.
Việc nhà, việc cửa, chồng chẳng quản. Chỉ cần vợ mệt, vợ nhờ chồng làm là chồng không ngại ngần. (ảnh minh họa)
Rồi sau này, gia đình mình giàu có, liệu sẽ như thế nào? Chồng vẫn sẽ vào bếp vì vợ chứ, vẫn sẽ là người chồng đeo tạp dề cùng vợ chứ chồng? Nếu được như vậy, hạnh phúc nào hơn?
Mệt nhất là nhiều người khi nghe chuyện này còn nói, đàn ông vào bếp là hèn. Chồng đừng nghĩ như thế nhé, chồng là người tuyệt vời, vợ tự hào về chồng là được rồi. Nhiều người phụ nữ mong được như chồng mà không được ấy chứ.
Đừng nghĩ mình hèn chồng nhé, hãy cứ là người chồng đeo tạp dề đáng yêu của vợ!
Theo VNE
Em gái tôi lại mang bầu với anh rể Vì say rượu, chồng sắp cưới của tôi làm em gái tôi có bầu. Thật đớ.n đa.u thay cho chị em tôi! Trong một lần say rượu, chồng sắp cưới của tôi đã phạm sai lầm làm em gái tôi có bầu (Ảnh minh họa) Chúng tôi yêu nhau được hơn 6 tháng rồi. Mặc dù đó không phải là thời gian quá...