Có nên tha thứ cho người bạn thân đã từng sống không sống thật?
Tôi nên làm như thế nào đây, tha thứ bỏ qua tất cả để mọi chuyện trở về như trước đây hay tiếp tục ôm nỗi buồn vào người. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Tôi tưởng rằng những chuyện tôi sắp viết đây thường thì chỉ có trên phim nhưng sự thật nó đã xảy ra. Đọc rồi bạn hãy cho tôi lời khuyên tôi nên làm gì đây.
Tôi là đứa con gái cá tính và vui vẻ, đồng thời tôi rất nhạy cảm và đôi khi hay giúp người, những chuyện không liên quan nếu thấy bất bình tôi đều giúp cả. Năm nhất học cao đẳng, ngày đầu tiên đi học, với cá tính của mình, tôi đã làm quen được 1 bạn gái dưới quê lên. Tình bạn phát triển và thân thiết, tôi đã đưa cô gái ấy về gia đình mình sống. Ba mẹ tôi cũng thương người và giúp đỡ, nhận cô gái ấy làm con trong gia đình mà không lấy bất cứ 1 món t.iền phụ thu như ăn ở điện nước gì cả. Cô ấy tên là Hằng.
Thời gian làm bạn và sống chung, tôi xem Hằng như người em gái, mọi chuyện tôi đều tâm sự và lo lắng cho Hằng và Hằng cũng như vậy với tôi. Hằng có 1 người bạn trai học chung cấp 3, đến khi học xa họ vẫn quen nhau. Cậu ấy thường lên chơi với Hằng và đó là 1 người đàn ông hiền lành và tốt bụng. Nếu tôi kể ra bạn sẽ không thể nghĩ rằng trên đời lại có 1 người con trai tốt như vậy đâu.
Và tôi cũng thân với cậu ấy như với Hằng vậy, chúng tôi thường đi du lịch với nhau. Bao nhiêu giận hờn, yêu thương của đôi bạn đều được tôi chứng kiến, thậm chí có lúc tôi là người hòa giải họ. Hằng không đẹp và không giỏi, dáng người không cao nhưng cậu ấy rất yêu Hằng, mọi thứ đều cho Hằng, hi sinh cho Hằng. Nhưng Hằng vẫn mong muốn nhiều hơn thế, cô cho rằng t.uổi thơ vất vả nên được quyền mong muốn người chồng giàu có và hoàn mỹ. Cô luôn đòi hỏi cao từ cậu ấy, nhiều lúc tôi thấy quá đáng nhưng chỉ khuyên và không xen vào.
Tôi tưởng sẽ được ăn đám cưới của họ khi họ ra trường, nhưng mọi thứ thay đổi. Cô ấy quen 1 người con trai khác ngay khi còn quen cậu bạn tôi. Cô ấy nói chia tay bạn trai ấy là đúng, 1 người đàn ông không bản lĩnh, không tốt,”bỏ là đáng”. Tôi nghe thấy choáng váng vô cùng nhưng không gì đau đớn cho tôi hơn. Người tôi coi là em gái lại chơi tôi 1 cú quá đau. Hằng nói Hằng không có quen người khác mà bỏ cậu con trai kia. Cô ấy nói xạo tôi dủ điều, lấy cả danh dự 1 con người ra mà thề thốt với tôi vì biết nếu nói sự thật với bản tính của tôi, tôi sẽ không bỏ qua. Thế là tôi tin Hằng và khuyên cậu con trai kia đừng buồn nữa. Hằng không phải người xấu, Hằng chia tay vì nỗi khổ riêng.
Nhưng tình cờ đi xem phim với người yêu tôi, tôi đã thấy Hằng tay trong tay ôm 1 người khác cười nói trước mặt tôi. Hằng thấy tôi,chúng tôi nhìn nhau và như hiểu mọi chuyện. Hằng im lặng bước đi. Còn tôi đúng đó, cảm giác đau thắt nghẹn ngào, không hiểu sao tôi đau nhói cả người nhưng không khóc được, thất vọng về mọi thứ…
Tôi gọi cho cậu bạn kia để nói cho cậu biết sự thật, cậu cũng như tôi, đau đớn và lặng câm… Sau ngày hôm đó, tôi nghe mọi người và cậu bạn kia nói rằng, Hằng nói tôi là đứa bạn xấu, chơi với tôi chỉ hư ra mà thôi. Tôi nghẹn ngào. Tôi không gặp Hằng nữa và cô ấy cũng đã dọn ra khỏi nhà tôi.
Đã 1 năm chúng tôi không gặp,tôi vẫn chơi thân với cậu bạn trai cũ của Hằng. Nhưng hôm nay cậu trai ấy nói chuyện với tôi, tôi mới biết đươc cậu ấy đã quen người khác được 2 tháng cũng đang hạnh phúc. Nhưng Hằng đã nhắn tin nói ân hận và xin lỗi, mong sẽ được quen lại và Hằng nói cũng nhớ tôi, muốn nói chuyện với tôi. Nghe nói ngày nào cô ấy cũng đi nhậu, khóc lóc và ân hận.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn bỏ qua, cậu bạn tôi cũng vậy, cậu ấy còn yêu Hằng nhưng người yêu mới của cậu ấy không có lỗi. Nhưng cậu ấy nói với tôi Hằng chia tay người kia là vì còn yêu cậu ấy và Hằng cũng biết vì cậu ấy còn yêu Hằng. Cậu ấy hỏi ý của tôi nhưng tôi còn không biết bản thân mình nên làm gì nữa. Tôi làm sao đây, bỏ qua những việc Hằng đối xử với tôi và khuyên cậu bạn tôi quay lại, nhưng người yêu mới của bạn trai ấy đâu có lỗi.
Chúng tôi có nên tin Hằng thật lòng hay lại đang dối trá. Có độc giả nào biết Hằng thật lòng muốn sửa sai hay đang dối trá cả hai chúng tôi đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên chấm dứt sau 6 năm?
Yêu nhau 6 năm nhưng anh chưa bao giờ dẫn em về ra mắt. Có nên chấm dứt để đi tìm hạnh phúc khác?
Em và người em yêu đã gặp nhau từ khi còn là học sinh cấp 3. Tình cảm của chúng em những năm đầu tiên là những năm ngọt ngào, trong sáng nhất của t.uổi học trò. Anh ấy sống thiên về nội tâm. Ít khi bộc lộ tình cảm nhưng ai cũng nhận ra anh ấy đã yêu em rất nhiều.
Chúng em cứ thế sống qua những năm tháng t.uổi học trò hồn nhiên và sôi động. Tình cảm cũng có hai lần đứt gãy vì em ham vui, em không chịu được sự nhàm chán và vô tâm đúng như bản chất của anh ấy. Nhưng sau tất cả, em trở về anh ấy vẫn đón nhận em. Thậm chí ngay cả khi biết em đã không giữ mình được nguyên vẹn.
Rồi bọn em tốt nghiệp phổ thông với nhiều ước mơ. Anh ấy đã vào ngành công an theo ước muốn của gia đình. Em học ngành kế toán dù đó chưa bao giờ là ước muốn của em. Em có hỏi anh ấy có yêu ngành công an không thì anh ấy chưa bao giờ cho em một câu trả lời rõ ràng. Em hiểu có phần rất lớn vì gia đình nên anh đã theo học ngành đó nhưng vì tôn trọng anh nên em không hỏi thêm vì anh không bao giờ công nhận. Một phần nào đó em nhận ra người yêu em không phải là một người có chính kiến lắm. Nhưng không vì thế mà em không tôn trọng anh ấy. Em chỉ hơi lo sợ người đàn ông mà em lựa chọn có thể hơi quá phụ thuộc vào bố mẹ.
Rồi tiếp sau đó là hai năm trời bọn em xa cách. Em đã phải vượt qua rất nhiều nước mắt trong suốt hai năm trời đó. Ngày lễ tết em cô đơn và tủi thân vô cùng. Mỗi lần anh điện thoại về, em lại chỉ tức giận và trút hết giận hờn lên anh. Nhưng anh vẫn gọi điện về đều đặn. Em mong một lá thư, 1 món quà ngày lễ tết nhưng anh ấy chưa lần nào gửi. Vì anh ấy không thích lãng mạn như thế. Anh chỉ thường xuyên gọi điện về nhưng không bao giờ có những lời chúc ngọt ngào hay thăm hỏi ngày kỷ niệm hay ngày lễ tết. Em tủi thân phát khóc lên thì anh ấy xin lỗi và hứa sẽ bù đắp cho em khi anh trở về.
Học xong hai năm, em đi làm kế toán cho 1 công ty của gia đình còn anh ấy về một phường ở Hà Nội nhận công tác. Bọn em được gặp nhau nhiều hơn nhưng mọi chuyện không hề như em hình dung.
Qua thời gian học sinh là hai năm xa cách, em cứ ngỡ là sẽ phải khác những đôi yêu nhau khác vì bọn em đã yêu nhau đến hơn 4 năm trời.Thế mà không. Vẫn còn nguyên những bất đồng, những bất ngờ về nhau mà em không ngờ là vẫn tồn tại. Em cứ ngỡ em đã hiểu người em yêu quá rõ vậy mà khi ở gần bên nhau, chúng em vẫn phát hiện ra những sự thật về nhau mà chúng em phải cố gắng để thông cảm và sửa chữa cho nhau.
Anh dửng dưng không giới thiệu em với ai (Ảnh minh họa)
Mỗi khi bên em, anh hay có điện thoại của gia đình, em thấy anh ấy nói dối bố mẹ là đi làm, rồi là đi đá bóng, đi với mấy anh em trên phường. Em hỏi tại sao lại nói dối bố mẹ thì anh ấy giải thích không muốn bố mẹ có thành kiến với em vì anh dành thời gian cho em nhiều hơn. Nhưng em không thấy an lòng mà chỉ thấy thất vọng.
Chưa một lần nào anh công khai đưa em về nhà giới thiệu với gia đình mà gia đình anh ấy chỉ biết về em như một mối tình của anh từ thời học sinh. Chị gái anh cũng đã có lần gọi điện cho em, nhưng là để nhắc nhở em đừng lên đơn vị thăm anh quá nhiều ảnh hưởng đến rèn luyện của anh. Lần ấy em đã vâng dạ nghe lời chị không lên thăm anh nữa nhưng trong lòng vẫn tủi thân vô cùng.
Em có lần đã đặt vấn đề hỏi thẳng anh vì sao không công khai chuyện tình cảm của chúng em với gia đình thì anh đã trả lời em rằng anh ấy không muốn bố mẹ anh và em phải đối đầu quá sớm.
Em đã tự dằn vặt mình rất nhiều. Gia đình em không được ấm êm như các gia đình khác. Bố em có quá khứ sai lầm, mẹ em cũng không phải một người phụ nữ chu đáo. Từ nhỏ em đã sống với ông bà ngoại và được ông bà rèn giũa lời ăn tiếng nói, đi đứng chào hỏi, nội trợ như những cô gái khác.Nhưng em lại không phải người con gái đẹp. Em không biết vì gia cảnh em, hay vì trông mặt bắt hình dong mà bố mẹ chưa thấy em mà anh đã lo sẽ có thành kiến.
Em đã buồn và suy nghĩ rất nhiều. Em biết giữa hai gia đình chúng em không môn đăng hộ đối nhưng ở thời đại này rồi, với lại em và anh ấy rất yêu nhau.
Sau khi nhận công tác ở phường tại Hà Nội rồi, người yêu em lại có rất nhiều công việc. Cả tuần chúng em chỉ gặp nhau có một lần. Còn điện thoại thì vài ba lần một tuần anh gọi hoặc nhắn tin rồi cũng mất hút. Em nhớ lại những xa cách trước đây và cảm thấy anh ấy thậm chí không còn quan tâm đến em nhiều được như khi ở xa. Anh ấy đã giải thích đó là vì đặc trưng của công việc trong ngành. Em cảm thông nhưng không tránh khỏi xót xa.
Đã có lần em bị chậm kinh, cứ ngỡ có thai. Em nói cho anh ấy biết và anh ấy đã rất buồn. Dù có dự định đám cưới nhưng anh ấy vẫn không giấu được em vẻ âu lo. Em cũng hoang mang và ái ngại khi mà có thể sẽ phải tổ chức đám cưới với bụng bầu và cha mẹ chồng chưa một lần chính thức. Nhưng rất may là em đã có kinh trở lại nhưng sau lần ấy em đã rất suy sụp vì những gì có thể xảy ra.
Anh ấy đã nói về tương lai của hai đứa rất nhiều. Em đã rất hạnh phúc khi nghe những điều ấy. Gia đình em đều biết anh và đều rất thích anh. Trong mắt gia đình em, anh đã chẳng khác gì người trong nhà. Nhưng về phía gia đình anh thì .....
Em không hiểu nổi vì em thể hiện ra là người con gái không có khả năng cư xử trước người lớn t.uổi hay vì một lý do gì mà anh không muốn giới thiệu em với bố mẹ. Em rất ngại phải mang vấn đề này ra nói vì không muốn bị anh ấy nghĩ em muốn trói buộc nhưng anh ấy cứ im lặng làm em không thể không suy nghĩ. Có thể bố mẹ anh không chấp nhận em và anh ấy đang trốn tránh việc công khai đứng ra bảo vệ em ?
Đã có nhiều lúc bọn em xảy ra xung đột và nói ra những lời tổn thương nhau. Em đã rất hoảng hốt khi nhìn nhận ra 1 điều. Anh ấy đã có vị trí rất vững chãi trong cuộc sống, gia đình, bạn bè em. Còn em không có 1 vị trí nào trong cuộc sống anh ấy. Em luôn giữ ảnh của anh trong điện thoại, lắc bạc anh tặng em luôn đeo trên tay nhưng ảnh em trong ví anh luôn cất kỹ. Nếu anh ấy có vô tình quên đi em thì cũng rất khó có thể khơi lại hình ảnh của em giữa công việc công tác vô cùng bận rộn.
Em đang rất sợ. Liệu người yêu em có giống như những người đàn ông lừa dối, ngại công khai vì sợ ràng buộc trách nhiệm tự cho mình một đường thoát khi không thể đi ngược lại ý kiến bố mẹ?
Sau gần 6 năm trời yêu thương thật lòng, liệu em có nên dứt bỏ để tự tìm cho mình một lối thoát? Xin hãy giúp em tìm ra câu trả lời và giải thích cho em lý do chuyện này lại xảy ra với tình yêu của em. (Em gái).
Em đau khổ không biết làm gì (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một gái còn trẻ, đã ra trường, em yêu một anh công an và buồn bã vì dạo này anh ấy không còn quan tâm đến em như xưa.
Bọn em đã có những tháng ngày tình yêu thật đẹp, hai người đã vượt qua mọi khó khăn để đến với nhau. Tình yêu t.uổi học sinh trong sáng và thơ mộng, kế đến, khi hai người phải xa nhau hàng trăm cây số, nhưng bằng tình yêu, suốt cả hai năm trời, cả hai vẫn giữ vững được tình yêu của mình. Dù có những hiểu lầm và giận dỗi, cuối cùng cả hai đã ra trường và có công ăn việc làm tử tế.
Nhưng cuối cùng, điều em mong muốn lại không đến. Có điều kiện kinh tế, công việc ổn định, song tình cảm mà cả hai dành cho nhau lại không được như ban đầu. Mà cụ thể là về phía anh ấy. Anh ấy không còn quan tâm, chăm sóc em như trước. Anh ấy không bao giờ có ý định giới thiệu em với gia đình, còn em thì yêu, tự hào và luôn chờ mong một lời đính ước của người mình yêu.
Quả thật, như những gì anh ấy thể hiện, thì có lẽ, anh ấy đã không còn yêu em nữa. Hoặc tình cảm đó đã phai nhạt nhưng vì nghĩa vụ và trách nhiệm, vì mọi chuyện đã có mà anh ấy không nỡ rời xa em. Do đó, anh ấy không có những biểu hiện săn sóc, quan tâm như những đôi lứa đang yêu. Còn em thì ngược lại, thời gian càng lâu, em càng yêu và muốn ở bên anh ấy nhiều hơn.
Thực sự, với một người đàn ông, nếu xác định với ai, anh ta sẽ không ngại ngần giới thiệu cô gái đó với bạn bè gia đình, nhưng với anh bạn công an của em, anh ta không làm điều đó dù yêu nhau đã lâu. Như vậy, tình cảm của anh ấy không hết mình và thật lòng. Nếu muốn em hãy nói chuyện rõ ràng và dứt khoát để anh ấy cho em một cái hạn nào đó, nhưng có lẽ, theo chị, anh ấy sẽ chỉ khất lần mà thôi. Yêu nhau từng ấy thời gian, em có đủ quyền để yêu cầu anh ấy nói chuyện rõ ràng rành mạch về chuyện cưới xin, còn nếu như anh ấy không chịu xác định thì tốt nhất, hãy chia tay để đi tìm hạnh phúc khác. 6 năm nhưng người ta không còn mặn nồng thì thà đi tìm mối quan hệ mới còn hơn.
Chúc em may mắn và hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu em để được em yêu! Hãy luôn bên anh như những gì mà trước kia em đã từng làm, hai ta sẽ cùng vượt qua mọi khó khăn thử thách để cùng nhau đi đến bến bờ của hạnh phúc em nhé... Em à, chả phải anh đã đi nửa vòng trái đất để tìm gặp em hay sao? Trong ngần ấy năm anh đã không để ý...