Có nên dừng lại và nói lời chia tay?
Chuyện tình yêu của hai đứa em mới chỉ bắt đầu nhưng em cứ thấy lo lắng quá!
Em năm nay 21 tuổ.i đang là sinh viên năm cuối của 1 trường đại tại Hà Nội. Tuy 21 tuổ.i nhưng anh là mối tình đầu tiên của em bởi vì từ trước đến giờ em chưa bao giờ quen ai. Một phần vì em chỉ tập trung việc học tại trường rồi về nhà trọ, 1 phần do bản tính em nhút nhát không phải là 1 cô gái tự tin duyên dáng thu hút mọi người và một phần là do thực sự em không có niềm tin vào đàn ông thời nay.
Em cứ nghĩ và quyết tâm rằng mình sẽ không có mối tình nào cả trong đời sinh viên, em cũng không thấy cô độc và tủi thân vì điều đó. Dự định của em là học và phấn đấu được tấm bằng đỏ về quê và xin việc đi làm, báo hiếu bố mẹ, bố mẹ em cũng trông ngóng từng ngày con gái về nhà. Mọi chuyện đã không có gì thay đổi nếu như em không gặp anh.
Anh là bạn của chị H sống cùng xóm trọ với em trước đây hơn em 4 tuổ.i. Anh quen chị ấy qua công việc, và anh cùng quê với em. Anh biết em qua lời giới thiệu tưởng chừng đùa vui của chị ấy về em, và anh chủ động bắt chuyện chat cùng em qua mạng nếu rảnh rỗi. Những câu chuyện xã giao và không có gì ấn tượng vì em cũng không online nhiều và anh cũng bận bịu với công việc. Chỉ những tối cuối tuần nếu như có thời gian thì 2 người mới trò chuyện. Em và anh đều coi đó như mối quan hệ bạn bè bình thường vui vẻ của những người độc thân không hơn không kém.
Dần dần khoảng cách giữa cả hai thêm ngắn lại những câu chuyện trở nên gần gũi hơn, nhiều lần anh ngỏ ý muốn gặp nhưng em từ chối vì em không muốn mối quan hệ này tiến xa hơn ngoài tầm mình có thể kiểm soát. Nhưng mọi chuyện lại không theo ý muốn, trong một lần đi đưa thiếp mời cưới của chị gái, em đã gặp anh. Em biết chắc là do chị H sắp xếp nhưng qua lần gặp đó về nhà không hiểu sao hình ảnh của anh cứ đọng lại trong đầu em không thể xóa đi được.
Video đang HOT
Anh kiệm lời, ít nói và không giỏi giao tiếp hay nói chuyện, nhưng chính sự lúng túng thô cứng tẻ nhạt đó của anh lại làm em ấn tượng và nhớ đến. Sau đó anh xin số đt và hai người nhắn tin thường xuyên hơn. Em tìm thấy ở anh điểm chung đó là sự nhút nhát và khó mở lòng với người khác, nhưng nếu đã mở lòng với ai lại rất chân thành.
Quen nhau được khoảng 1 tháng thì anh ngỏ lời muốn em làm người yêu, em thật sự cân nhắc và khổ tâm vấn đề này rất nhiều. Đã nhiều lần em muốn tránh mặt không gặp anh nữa vì em sợ mọi chuyện sẽ tiến triển quá nhanh như thế này. Em đã bảo anh cho em thời gian suy nghĩ, nhưng thái độ của anh quá chân thành và lúc đó em không hiểu sao đã gật đầu đồng ý.
Lúc đó em chỉ nghĩ không muốn làm anh buồn và thật sự em rất muốn hiểu thêm về anh. Em cũng không thể nghĩ rằng một người thận trọng dè dặt như em lại có thể đưa ra 1 quyết định chóng vánh đến vậy. Em cũng đã nói rõ chuyện này với gia đình, có lẽ cả nhà đều rất ngạc nhiên và yêu cầu anh về thăm nhà, anh đã nhận lời về.
Nhưng gia đình em phản đối vì chưa biết rõ về anh và vì gia đình anh ở ngoại thành xa gia đình em, cách sống và hoàn cảnh sống có nhiều điểm khác nhau lắm, bố mẹ sợ sau này về sẽ có những bất đồng trong suy nghĩ. Một phần vì công việc của anh ở trên hn, còn em lại quyết định về quê, tương lai ra sao thật sự không có gì nói trước được, em không dám chắc là tình cảm mới chớm này có thể bền vững nếu như xa mặt cách lòng.
Nhưng anh đối với em rất tôn trọng và chân thành, yêu nhau chưa lâu nên hai người chỉ dừng lại ở cái nắm tay tình cảm. Hôm em phải thi không gặp nhau được em nhắn tin nói em nhớ anh, anh liền phóng xe qua cổng nhà chỉ để nhìn em một chút dù lúc đó đã 12h đêm và trời rất lạnh. Em đi chơi với bạn về muộn quên không mang áo khoác, anh đến nơi đưa cho em cái áo khoác rồi mặc áo len phóng xe về.
Thực sự nếu như nói còn nghi ngờ tình cảm của anh dành cho em thì em không thể, nhưng mọi chuyện không chỉ có riêng 2 người còn có gia đình bố mẹ và những người xung quanh nữa. Noel này em định cân nhắc hay nói với anh chỉ dừng lại ở mức bạn bè, tránh việc sau này tình cảm thêm sâu đậm nhưng mọi chuyện lại không đến đâu lúc đó nói lời chia tay sẽ càng tổn thương cho 2 người.
Nhưng nếu anh cứ đối xử tốt với em như vậy thực sự em không thể nói ra được lời đó, em cũng không hiểu rõ tình cảm của 2 người đã đến mức độ nào rồi và có nên dừng lại tại đây hay không. Xin cho em lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mình dừng lại vì anh có gia đình rồi...
- Em đã từng rung động trước tình cảm của anh, nhưng thật trái ngang, anh là người có gia đình rồi...
Em nghĩ mình nên nói chuyện trực tiếp cùng anh sẽ hay hơn, nhưng có thể em không nói hết được ý suy nghĩ của mình để anh hiểu nên đành qua trang web Eva để gửi đến anh những dòng này.
Thật sự ,từ lúc quen biết anh cho đến giờ, em hiểu được tình cảm anh dành đến em, cũng như anh đã hiểu về em một phần nào đó, phải không? Anh đã có lần nói với em là anh biết em có thương anh, và em thì không phủ nhận điều đó, bởi nếu không sẽ chẳng có một cô gái nào lại chấp nhận vào... cùng anh và thân mật đến mức vậy.
Sau những lần anh lên Buôn Ma Thuột thăm em, hay những lần anh tỏ ra quan tâm đến em, là một lần em phải nghĩ quá nhiều trong đầu. Có đôi lần em cũng nhủ bản thân không nên nhìn sự việc phức tạp để rồi nghĩ ngợi xa vời nhiều quá, nhưng nếu anh đừng quan tâm đến em như thế và em không cảm nhận được tình cảm đó thì sẽ không có gì phải nói và mọi chuyện không phức tạp như lúc này.
Anh nhớ không, em đã từng chia sẻ tâm sự của mình với anh qua điện thoại. Em hiểu tình cảm anh dành cho em là chân thật, nên em rất quý và trân trọng điều đó. Tuy nhiên, cuộc đời không phải lúc nào cũng thuận theo ý mình, em đã từng rung động trước tình cảm của anh, nhưng thật trái ngang, anh là người có gia đình rồi, và trách nhiệm với con cái của anh là khá lớn. Nên xét về lâu dài, em và anh khó có thể hòa hợp để có một kết quả tốt.
Nếu không sẽ chẳng có một cô gái nào lại thân mật đến mức vậy với anh. (Ảnh minh họa)
Nếu anh thương em và tình cảm dành cho em hoàn toàn chân thật thì mong anh khi đọc những tâm sự này của em sẽ hiểu em. Mình nên dừng mọi tình cảm ở đây thôi, anh cũng không muốn em phải buồn nhiều vì chuyện này đúng không? Vì thế, chúng mình hãy chỉ là anh em thôi anh nhé. Những tình cảm đã có giữa hai chúng ta sẽ mãi là kỹ niệm đẹp trong mỗi người. Rồi thời gian sẽ làm anh và em nguôi đi mọi thứ. Em sẽ chôn chặt tình cảm vừa chớm nở dành cho anh, và anh cũng thế, phải không?
Nếu khi nào anh nhớ hay muốn điện thoại cho em, mình vẫn có thể thăm hỏi nhau sức khỏe, cuộc sống vui buồn. Hoặc khi nào anh lên Buôn Ma Thuột, em sẽ nhiệt tình đón tiếp anh như một người anh trai, như là người khách quý của em. Dù về sau em lập gia đình thì mình cũng vẫn là anh em đúng nghĩa, được không anh?
Khi viết những dòng này cho anh là em đã mệt mỏi và suy nghĩ rất nhiều, em không còn sự lựa chọn nào khác. Em thật sự rất tiếc là chúng ta đã có tình cảm với nhau nhưng lại không thể đi chung một con đường. Và em hy vọng thời gian sẽ làm chúng ta nguôi đi tất cả. Anh đừng nghĩ đến em nữa nhé, hãy nghĩ em là người không trân trọng tình cảm của anh, xe.m thườn.g anh, là một người chỉ biết nghĩ đến bản thân mình thì anh sẽ quên em đi nhanh đấy!
Chúc anh vui vẻ và thành đạt
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên tin tình yêu sau 2 tháng... "chat" qua mạng? Em 19 tuổ.i, vừa tốt nghiệp phổ thông, đang học nghề sửa xe máy ở thị trấn. Gần đây, khi chat trên mạng, em quen một bạn gái rất dễ thương. Cô ấy đang học trung cấp dược. Chúng em nói chuyện với nhau rất tâm đầu ý hợp. Sau 2 tháng chat, điện thoại, chúng em đã ngỏ lời yêu nhau mặc...