Chồng muốn sinh thêm con gái, bố mẹ chồng lén hỗ trợ khiến tôi khó lòng từ chối
Không chỉ riêng tôi mà có lẽ chẳng ai từ chối được món quà mà bố mẹ chồng dùng để “hối lộ” con dâu.
Sau khi kết hôn vào năm 25 tuổ.i, tôi lần lượt sinh 3 cậu con trai và có cuộc sống khá yên bình. Vợ chồng tôi sở hữu 2 spa và 1 thương hiệu thời trang thiết kế. Ngoài lúc bận rộn làm việc thì chúng tôi dành hết thời gian cho các con, không quan tâm đến những thị phi xô bồ bên ngoài.
Gia đình hạnh phúc, vật chất đủ đầy. Ai nhìn vào cũng nghĩ tôi sung sướng. Thế nhưng thói đời đâu dễ dàng được bình yên như thế. Không ít người ghen ghét nên đặt điều bịa chuyện về gia đình tôi, bàn tán về chúng tôi với những điều không hay ho chút nào. Nhiều đối thủ cạnh tranh cũng bôi xấu vợ chồng tôi bằng lời lẽ ác ý trên mạng, đi rêu rao rằng sản phẩm do chúng tôi làm có chất lượng kém.
Chúng tôi biết nhưng mặc kệ, ai quá quắt lắm thì vợ chồng tôi mới lên tiếng nhắc nhở hoặc đính chính rõ ràng cho mọi người cùng biết. Có nhiều chuyện ảnh hưởng tới danh tiếng của chúng tôi, thật sự muốn sống bình yên mà thị phi cứ liên tục kéo đến.
Tệ nhất là ai đó đã thêu dệt câu chuyện nói tôi là “ác phụ” nên chỉ sinh con được một bề. Hàng xóm xung quanh đều bàn tán, ra đến chợ tôi còn bị người ta hỏi “Có phải cô là con dâu đẻ được 3 đứa con trai nhà ở dốc C. không nhỉ?”.
Chẳng hiểu sao thiên hạ có thể bịa đặt ra những lời đáng sợ đến vậy! Tôi có 1 cậu con trai lớn 7 tuổ.i và 2 b.é tra.i song sinh 3 tuổ.i. Các bé đến với vợ chồng tôi hoàn toàn tự nhiên. Gia đình 2 bên nội ngoại cũng không có tư tưởng trọng nam khinh nữ. Lũ trẻ được mọi người yêu thương chăm sóc như nhau, cái gì tốt nhất chúng tôi đều dành cho các con. Tôi sợ chúng nghe được tin đồn về mẹ sẽ buồn, nhưng may sao chúng còn quá nhỏ nên rất vô tư không nghĩ ngợi gì.
Chồng cũng an ủi tôi rằng cứ bỏ ngoài tai những lời đàm tiếu của thiên hạ, bởi anh vẫn yêu và trân trọng tôi, không quan tâm ai nói gì. Tuy vậy sau một thời gian chồng tôi lại thay đổi suy nghĩ. Anh đột nhiên bảo tôi rằng muốn sinh một nàng công chúa cho đủ nếp đủ tẻ.
Video đang HOT
Ban đầu tôi cãi nhau với chồng rất gắt vì tưởng anh bị ảnh hưởng từ những lời dị nghị bên ngoài. Tuy nhiên anh giải thích rằng không phải vậy. Dạo này ra ngoài đường anh gặp trẻ con nhiều quá, thấy các b.é gá.i rất dễ thương nên tự dưng anh muốn sinh một đứa.
Chồng dùng rất nhiều lý do để thuyết phục tôi. Nào là các con trai thích có một đứa em gái, nào là nếu có con gái thì nó sẽ xinh đẹp giống tôi, nào là con gái sống tình cảm… Tôi nghe cũng thấy bùi tai vô cùng, suýt nữa thì gật đầu đồng ý thật.
Thế nhưng tôi đã kịp tỉnh táo lại vì chưa quên khoảnh khắc 2 lần lên bàn mổ. Vì một số lý do nên tôi không thể sinh thường, 2 lần mổ đau đến nỗi giờ vẫn rùng mình khi nghĩ lại. Giờ chồng bảo đẻ lần thứ ba, tôi sợ lắm vì vẫn đang bỉm sữa với cặp sinh đôi.
Từ lúc chồng “gợi ý” đẻ con gái đến giờ là 2 tháng rồi. Nhà tôi vẫn vui vẻ bình thường chứ cũng không giận dỗi nhau lâu. Chồng tôn trọng ý kiến của tôi nên bảo khi nào vợ muốn sinh cũng được.
Dù nói vậy nhưng tôi nhận ra thi thoảng chồng cứ thở dài. Sang nhà ông bà nội ngoại chơi cũng giả bộ khóc mếu mách các cụ rằng “thèm có công chúa quá”. Lúc đầu ông bà toàn cười, sau cả 3 đứa con tôi cũng hùa theo nói suốt rằng muốn có em gái nên tôi trở thành mục tiêu được cả nhà xúm vào thuyết phục.
Ông bà nội ngoại đều còn trẻ khỏe nên ai cũng sẵn sàng xung phong trông cháu hộ. Bố mẹ tôi còn hứa sẽ cho cháu gái quà cực “khủng” nếu đẻ được. Bố mẹ chồng cũng không kém cạnh khi cam kết tặng luôn cái nhà cho cháu làm của hồi môn.
Tự dưng tôi thấy hơi khó xử. Giờ tôi bận rất nhiều thứ, cả công việc làm ăn lẫn chăm sóc gia đình. 3 đứa đã đủ bù đầu lắm rồi, giờ thêm 1 đứa sơ sinh nữa chắc tôi phát điên. Chưa kể mất 2 năm tôi mới phục hồi lại được vóc dáng, giờ chửa đẻ tiếp thì khác gì đổ sông đổ bể đâu!
Bao nhiêu thứ khiến tôi đắn đo khi nghĩ đến chuyện mang bầu lần 3. Tiề.n bạc không phải vấn đề cần lo nữa nhưng giờ muốn có con gái cũng khó chứ chẳng đùa. Kiểu gì vợ chồng tôi cũng phải đi làm IVF để chọn lọc, chứ để “thả” tự nhiên thì khéo lại lòi ra thằng thứ tư mất.
Thấy tôi khổ sở vì mơ ước sinh con gái của mình nên anh xã có vẻ xót ruột. Dạo này anh chiều chuộng vợ hơn, tích cực cho tôi đi du lịch, nghỉ dưỡng xả stress, cho tôi tiề.n mua túi xách hàng hiệu, váy áo xinh xắn… 3 con trai cũng thay nhau nịnh mẹ, nhất là cặp sinh đôi dẻo mỏ kinh khủng.
Tối qua tự dưng chồng tôi bảo cả nhà đi ăn hàng. Đang bận cao điểm mùa bán quần áo du lịch hè nên tôi định từ chối, nhưng lũ trẻ năn nỉ quá nên tôi lại chọn đồ đẹp dắt chúng đi ăn.
Bữa tiệc có cả sự góp mặt của ông bà nội ngoại. Chồng tôi bảo lâu lắm cả nhà không họp mặt với nhau nên làm bữa thật ngon ở một nơi đặc biệt. Đó là nhà hàng ở tận tầng 63 của một tòa nhà nổi tiếng giữa lòng Hà Nội. Bàn của gia đình tôi được trang trí rất đẹp, có cả nến và hoa tươi nữa. Cứ như lễ cầu hôn vậy!
Chúng tôi tận hưởng bữa ăn rất ngon và vui vẻ. Lũ trẻ cười đùa ầm ĩ, ước là ngày nào cũng được bố cho đi ăn ở chỗ đẹp như này.
Ăn xong cả nhà ngồi uống trà. Đang nhờ chồng chụp ảnh “sống ảo” thì tự dưng bố mẹ chồng rút ra một chiếc phong bì lớn. Ông bà đưa cho tôi, bảo đây là quà tặng con dâu. Tôi hồi hộp mở ra thì thấy trong đó là cuốn sổ hồng căn chung cư 2 ngủ, nằm ở vị trí đắt đỏ đáng mơ ước.
Cả bố mẹ tôi cũng ngỡ ngàng trước món quà bất ngờ ấy. Tôi hỏi tại sao con lại được quà, ông bà nội của lũ trẻ nháy mắt cười rằng “Quà sớm cho cháu gái”.
Ôi thế này thì làm sao mà tôi đắn đo nổi nữa! Nhà tôi ai cũng thích trẻ con, giờ sinh thêm một tiểu công chúa nữa chắc ông bà mê lắm. Thôi thì lại bầu tiếp vậy!
Trong cuộc họp gia đình để phân chia tài sản, tôi mạnh mẽ từ chối nhận đất đai, chỉ xin được nhận nuôi bố mẹ chồng
Tôi là người mở lời đầu tiên sau khi bố chồng đọc bản di chúc.
Vợ chồng tôi sống chung với nhau hơn 10 năm nay và chúng tôi ở riêng, cuộc sống khá thoải mái, sung túc. Vì đều là dân kinh doanh nên tiề.n bạc vợ chồng tôi không thiếu, trong nhà cũng có giúp việc, con cái có gia sư kèm cặp. Cuối tuần, chúng tôi lại đưa con về nhà nội chơi, cho các con được hưởng không khí yên bình ở quê và trò chuyện cùng ông bà nội.
Nói về bố mẹ chồng tôi, họ đều là nông dân, chân chất, thật thà. Bố chồng tuy ít nói nhưng sống rất tình cảm và thương con cháu. Lần nào chúng tôi về, ông cũng bắt gà bắt vịt làm thịt, còn thịt sẵn cho tôi một con để đem về thành phố với nhiều rau củ, trái cây theo mùa mà ông chắt chiu trồng được. Mẹ chồng nói nhiều hơn và rất dịu dàng, lúc nào cũng dặn dò, nhắc nhở con trai phải biết yêu thương, chăm sóc vợ con chu đáo.
Bố mẹ sống với vợ chồng anh chồng. Anh ấy trái ngược với chồng tôi, không chí thú làm ăn mà suốt ngày chỉ chơi bời nhậu nhẹt. Chồng tôi khuyên bảo nhiều lần mà không có tác dụng, còn bị anh trai mắng là nhiều chuyện, "đội vợ lên đầu"... Vợ chồng anh ấy cãi nhau miết, mẹ chồng tôi kể có ngày cãi nhau 2 lần, toàn những chuyện trời ơi đất hỡi. Lúc cãi nhau còn đậ.p ph.á đồ đạc và xúc phạm phụ huynh của nhau nên ông bà cũng bất lực.
Tháng trước, mẹ chồng tôi cũng vì chuyện của anh chị mà tăng huyết áp, ngất xỉu. Bố chồng đưa mẹ vào viện rồi điện cho tôi. Tôi tất tả đến viện, chăm sóc bà 5 ngày, đến khi mẹ xuất viện rồi mới yên tâm. Trong lúc ở viện, mẹ chồng hay than thở, có khi rơi nước mắt bảo buồn phiền quá nhiều, không đêm nào ngủ ngon giấc vì chuyện của anh chồng. Hết nhậu nhẹt đến vũ phu, nợ nần, con cái còn nhỏ mà không lo làm ăn kiế.m tiề.n. Chị dâu chá.n chồn.g nên cứ chồng say là chử.i, chồng đán.h thì lao vào đán.h lại nên cái nhà cứ như cái chợ, đêm hôm còn ầm ĩ đến mức mọi người xung quanh phải đến nhà can thiệp. Bà nói một câu mà tôi chạnh lòng xót thương: "Chẳng biết đến lúc mẹ già, nằm một chỗ rồi có bị chúng nó hắt hủi đến chế.t không?".
Ảnh minh họa (Nguồn AI)
Chủ nhật tuần trước, bố chồng họp gia đình để phân chia tài sản. Ông viết di chúc tay, phân chia cho anh chồng một mảnh đất rộng 500m2 và căn nhà đang ở để sau này anh ấy thờ cúng tổ tiên. Còn vợ chồng tôi nhận mảnh đất rộng 200m2 cạnh bên, có thể kinh doanh hay xây cất gì thì tùy. Còn phần bố mẹ là mảnh đất rộng 200m2 cuối cùng trong mảnh đất đang sống, ông bà sẽ bán đi để dưỡng già, không làm phiền đến con cháu.
Ông vừa đọc di chúc xong thì tôi lên tiếng từ chối nhận đất, chỉ xin được nhận nuôi bố mẹ chồng. Cả nhà nghe xong thì sửng sốt. Tôi bảo bố mẹ chồng cứ để phần đất của tôi cho anh chồng, anh ấy bán đi lấy tiề.n trả nợ, còn dư dả thì có số vốn làm ăn, gây dựng lại kinh tế gia đình. Riêng bố mẹ thì chuyển đến thành phố sống cùng vợ chồng tôi, chúng tôi sẽ chăm lo cho bố mẹ đến cùng chứ không để mẹ phải lo lắng lúc về già bị con cái hắt hủi nữa.
Anh chồng mừng ra mặt, còn khen tôi là cô con dâu hiếu thảo. Nhưng bố chồng bảo nếu bố mẹ đến sống cùng vợ chồng tôi thì chúng tôi nên nhận 400m2 đất chứ không có lý do gì để cho anh chồng phần đất của tôi. Lúc này, anh chồng trở mặt, mắng tôi cáo già khi nhận nuôi bố mẹ để giành đất đai. Tôi không biết phải làm sao để hợp tình hợp lý mà không gây mâu thuẫn gia đình vì chuyện tài sản nữa?
Sau đám giỗ, em dâu bỗng hỏi vay tôi 1 số tiề.n lớn Em dâu hy vọng lắm nên mấy ngày nay cứ gọi điện hỏi tôi suốt mà tôi lại không biết phải từ chối như thế nào. Ảnh minh họa Hồi giờ, tôi luôn nghĩ gia đình em dâu có kinh tế khá giả. Bởi mỗi lần tụ họp gia đình, em ấy đều chi tiề.n thoải mái, bố mẹ chồng nói thích ăn...