Chồng gây sự vì không sinh được con trai
Từ khi biết vợ lại mang bầu con gái chồng tôi thường xuyên rượu chè và kiếm cớ gây sự với tôi
Vợ chồng tôi năm nay đã ngoài 30 tuổ.i, đã có một đứa con gái lên 5 tuổ.i, và đang chuẩn bị sinh tiếp b.é gá.i thứ 2. Lần đầu tiên tôi sinh, biết vợ sinh con gái chồng tôi đã tỏ thái độ buồn bã ra mặt, nhưng vì mới có một đứa nên mọi chuyện cũng không quá căng thẳng.
Lúc chuẩn bị mang bầu đứa thứ 2, chồng tôi suốt ngày lo lắng và bảo tôi đi tìm hiểu, gặp gỡ bác sĩ xem làm thế nào để sinh con trai.
Quan điểm của tôi thì con nào cũng là con, nhưng chiều chồng nên tôi cũng tìm hiểu trên mạng và hỏi han bạn bè đi trước, chúng tôi còn gặp cả bác sĩ để canh ngày rụng trứng, và ăn uống theo hướng dẫn, chồng tôi cứ chắc chắn đứa thứ 2 sẽ là con trai. Đi đâu anh cũng khẳng định, chắc chắn đứa này là con trai.
Nhưng thật trớ trêu, khi thai được hơn 3 tháng, tôi đi siêu âm thì bác sĩ bảo vẫn là gái. Đến nay thai dã được 7 tháng tuổ.i, đi đâu bác sĩ cũng khẳng định bé là con gái.
Video đang HOT
Với tôi, chuyện trai hay gái thì không quá quan trọng, con nào cũng là con, cái cốt yếu là nuôi con khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Nhưng với chồng tôi và gia đình nhà chồng lại không như thế.
Từ khi biết tôi có bầu đứa thứ 2 lại là con gái, chồng và bố mẹ chồng tôi buồn ra mặt. Dù chồng tôi chỉ là con thứ, trước chồng tôi có một anh trai cũng đã sinh được 2 cháu trai. Nhưng bố mẹ chồng thì không đáng ngại, vì dù sao ông bà cũng không ở với tôi cả đời. Có điều chồng tôi, từ khi biết vợ lại mang bầu con gái anh thường xuyên tụ tập bạn bè, bia rượu sau giờ làm và và kiếm cớ gây sự với tôi.
Anh bỏ bê cả việc đón con từ nhà trẻ về để đi bia rượu với bạn bè, đẩy hết việc nhà cho tôi, dù tôi đang bụng mang dạ chửa vô cùng mệt mỏi. Đã vậy, nhiều hôm trở về nhà trong cơn say, anh lại chử.i bới và dọa dẫm đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.
Buồn và lo lắng, tôi đã nhờ bố mẹ 2 bên và anh em trong gia đình khuyên can, nhưng chồng tôi vẫn không thay đổi. Chỉ còn 2 tháng nữa là tôi sinh đứa con thứ 2, nhưng thay vì động viên vợ, lo lắng cho vợ thì chồng tôi lại suốt ngày chì chiết, gây sự với tôi. Tôi chỉ mong chồng đọc được những dòng này để hiểu và chia sẻ với tôi.
Theo Đất Việt
Từ ngày tôi sinh được con trai, chị dâu luôn tìm cách gây sự
Tôi vẫn nghe người ta nói đến sự khủng khiếp về cuộc chiến giữa các nàng dâu. Về phần mình, tôi đâu có muốn gây sự với ai. Thế nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng đừng...
Tôi là con dâu út trong gia đình, vì hoàn cảnh nhà chồng khó khăn nên khi cưới về, vợ chồng tôi sống riêng cùng mẹ chồng ở nhà dưới, còn gia đình anh trai chồng ở nhà trên. Không gian ngôi nhà chật hẹp nên gần như mọi sinh hoạt từ ăn uống đến đi lại của hai gia đình nhỏ đều ra đụng vào chạm.
Mới đầu, quan hệ giữa tôi và chị dâu khá tốt, hầu như chưa khi nào xảy ra xích mích, ganh ghét gì. Thi thoảng, hai chị em vẫn cùng ngồi tâm sự , buôn bán đủ thứ chuyện ở cơ quan, chuyện làm đẹp, chăm sóc con cái... Hứng chí lên, chúng tôi còn rủ nhau đi mua sắm, làm tóc hay đi siêu thị.
Hai con gái của anh chị cũng khá ngoan nên mỗi lần đi công tác xa về, vợ chồng tôi đều mua quà cho các cháu. Hai anh chị vì thế cũng có vẻ hài lòng về sự khéo léo và biết điều của dâu út. Cuộc sống của hai gia đình nhỏ vẫn bình lặng trôi qua như thế. Tôi cảm thấy may mắn vì mình điều hòa được khá tốt các mối quan hệ ở nhà chồng.
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi tôi có bầu và bác sĩ siêu âm nói là con trai. Chị dâu thường xuyên gây chuyện với tôi, làm gì chị cũng "đá thúng đụng nia", tỏ thái độ khó chịu. Không những thế, suốt ngày, chị xỉ.a xó.i, nó.i xấ.u tôi sau lưng với bà con hàng xóm, chuyện bé chị xé ra to.
Có lần, chồng tôi đi liên hoan với công ty về muộn, đang mang bầu, dễ tủi thân nên tôi có nổi nóng, cãi nhau với chồng. Sau đó, tôi cũng nguôi ngoai và vợ chồng lại vui vẻ bình thường. Chuyện chỉ có vậy mà chị lại thêu dệt đến tai hàng xóm rằng, chồng tôi không "nhịn" được vợ có bầu nên đã ra ngoài "ăn phở", về nhà không xóa sạch dấu vết nên bị phát hiện. Rồi chị bảo hai vợ chồng tôi cãi nhau suốt đêm, căng thẳng tới mức tôi dọn dẹp quần áo đòi bỏ đi...
Không chỉ có vậy, rất nhiều lần, chị còn gây chuyện vô lý với tôi. Những lúc ấy tôi thường im lặng cho xong thì chị nói tôi khinh người, không tôn trọng chị. Khoảng sân, ngõ là không gian sinh hoạt chung, chị cũng không quét dọn như mọi khi. Rác của nhà chị dùng xong cũng vứt hết vào thùng nhà tôi. Mình tôi bụng mang dạ chửa nhưng vẫn nai lưng ra dọn dẹp và đi vứt rác.
Chồng tôi đi công tác về, vẫn mua quà cho hai cháu nhỏ như mọi khi. Các cháu hồ hởi đem về khoe mẹ thì bị chị mắng cho một trận tơi bời vì tội chưa hỏi ý kiến đã tự ý nhận quà của người khác. Rồi chị ý tứ rằng, chú thím đừng chiều cháu quá, vô tình làm các cháu sinh hư...
Từ khi tôi sinh con trai thì tình hình càng trở nên căng thẳng hơn. Là chị dâu, sống chung dưới một mái nhà và đã qua hai lần sinh nở nhưng chị chẳng đỡ đần tôi được chút nào. Cứ có cơ hội, chị lại tìm cách đá đểu, chọc tức tôi. Vì vụng về, chưa biết chăm con nên thi thoảng tôi để con bị sặc sữa hay khi con gắt ngủ tôi không biết, cứ đè ra cho bú, thế là con càng quấy khóc thêm... Thấy vậy, chị lại bồi thêm mấy câu chua chát như "khổ thân cháu tôi, có con mẹ vụng thối vụng nát", "không chăm nổi thì vội đẻ làm gì?"... Có ai đến thăm, chị cứ bô bô lôi mấy chuyện đó ra kể khiến tôi vô cùng xấu hổ.
Hôm nào con tôi ngoan thì không sao nhưng cháu mà quấy khóc là chị lại có cớ xỉ.a xó.i khiến đầu óc tôi như muốn nổ tung. Phần vì nể nang chị là chị dâu, phần vì tính tôi vốn ít nói, hay chịu đựng nên tôi thường im lặng. Nhưng chị không biết điều mà còn ngày càng quá đáng hơn. Có lẽ, chị chỉ mong có dịp để cãi nhau tay đôi với tôi.
Cứ mỗi lần có chuyện không vui, nếu không gây sự được với tôi, chị lại quay ra quát mắng hai đứa con gái nhỏ: "Tao vô phúc mới sinh toàn con gái nên bị người ta khin.h thườn.g, đối xử chẳng ra gì". Thương hai cháu nhưng tôi cũng không dám nói gì vì sợ góp ý, mọi chuyện lại càng trở nên rắc rối. Từ đó, gia đình luôn căng thẳng vì những lý do không đâu từ chị. Bản thân tôi vừa nuôi con nhỏ, vẫn phải đảm bảo việc nhà mà thần kinh lúc nào cũng căng như dây đàn.
Cũng phải nói thêm rằng, mẹ chồng tôi dù bận phụ giúp tôi chăm con nhưng vẫn rất yêu thương và quan tâm tới hai cháu gái con chị. Bà rất công bằng trong mọi ứng xử. Nhiều lần thấy "chướng tai gai mắt", bà có lên tiếng khuyên bảo nhưng chị lu loa lên rằng mẹ chồng ghét bỏ, đối xử không bất công với chị.
Thực sự tôi đã nín nhịn rất nhiều nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng đừng". Cứ tình trạng này chắc cũng có ngày tôi phải "tuyên chiến" với bà chị dâu ngang ngược và vô lý này mất.
Theo blogtamsu
Vượt rào' với chị hàng xóm hơn 14 tuổ.i Chị bỏ qua chuyện đó cho tôi, chị em vẫn bình thường nhưng khi có chồng chị về mọi thứ trở nên khó khăn và gượng gạo. Ảnh minh họa: Internet Tôi 21 tuổ.i, đang học đại học; chị 35 tuổ.i, buôn bán thực phẩm nhỏ gần nhà, có một con trai. Tôi và chị sống cùng một chung cư mini, chị ở...