Chồng bồ bịch suốt mười năm hôn nhân
Bên nội ai cũng biết chuyện anh lăng nhăng. Mọi người bảo khuyên răn tiếp, chứ tôi mà bỏ đi thì không đủ sức để nuôi con.
Tôi năm nay 37 tuổ.i, kết hôn đã được mười năm và có ba con (hai gái, một trai). Hiện anh có công ty riêng còn tôi ở nhà chăm con. Tôi và anh đều là dân tỉnh lẻ. Nhà anh cũng nghèo như nhà tôi, có điều anh em nhà anh được học hành đến nơi đến chốn. Tôi nghỉ học từ năm lớp 8, lên thành phố buôn gánh bán bưng từ khi mới 13 tuổ.i. Tôi nung nấu ý định đi học lại sau sáu năm miệt mài kiế.m tiề.n cho mẹ sửa lại nhà và lo thuố.c thang cho ba tôi, sau đó ba tôi cũng mất. Lúc đấy, mấy anh chị tôi đã có gia đình, trừ tôi và em trai.
Lúc tôi đi học lại bổ túc, anh trở thành gia sư của tôi. Phải công nhận anh rất thông minh, tôi rất ngưỡng mộ ở anh điều này. Tôi nhanh chóng hoàn thành chương trình phổ thông hệ bổ túc nhưng thi trượt đại học. Tôi học trung cấp và dự tính sau này học liên thông. Ngày tôi nhập trường cũng là ngày anh đi biền biệt. Viện cớ vì công việc, anh đi suốt, không còn mỗi tối ngồi chỉ bài cho tôi hay giúp tôi buôn bán. Tôi rất mực chung thủy cũng như đặt niềm tin vào anh tuyệt đối. Tôi động viên anh cố gắng kiế.m tiề.n xây nhà vì tôi và anh đã đính hôn từ năm tôi học lớp 11.
Ảnh minh họa
Tôi học xong và bắt đầu tìm việc. Không tìm được việc theo ý mình, tôi mở cửa hàng kinh doanh nhỏ. Bước đầu thuận lợi nhưng về sau thấy không ổn nên tôi sang lại cửa hàng và xin vào làm cho một công ty. Lúc đấy, tôi và anh đã có con gái đầu lòng sau sáu năm kể từ ngày đính hôn. Chúng tôi thuê phòng trọ nhỏ sinh sống. Ngày nào anh cũng đi từ sáng đến tối mịt, ít khi về nhà ăn cơm.
Con tôi do sinh thiếu tháng nên khó nuôi, có lỗi do anh rất lớn. Lúc mang bầu hơn bốn tháng, tôi mới biết anh quen với rất nhiều người, có cô đã gọi điện phá tôi vì giữa anh và cô đó xảy ra xung đột. Tôi rất sốc vì tôi tưởng anh cũng chung thủy như tôi. Tôi chỉ biết khóc nhưng rồi cũng cho qua. Có phải tôi quá ngây thơ và thật thà không? Lúc nào tôi cũng nhẹ nhàng với anh. Tôi sẵn sàng tha thứ cho anh nhưng mãi về sau anh mới chia tay với cô ta.
Khi con đầu lòng được hơn ba tuổ.i, anh hợp tác mở công ty cùng một người bạn. Công việc đang trên đà phát triển, lãi nhiều, tôi khuyên anh nên rút ra một ít để làm nhà. Anh bảo để từ từ, anh sẽ tìm miếng đất rộng hơn (lúc đấy chúng tôi đã có miếng đất nhỏ). Tiề.n anh làm ra, tôi không quản lý được. Tôi cần tiêu gì thì anh đưa, anh nói vốn còn lưu động chưa rút được. Rồi chuyện làm ăn của anh gặp trục trặc.
Anh và bạn làm chung xảy ra xung đột vì chuyện tiề.n lãi. Anh tách ra làm riêng, rồi lại hợp tác với người khác nữa nhưng thua lỗ, chúng tôi vẫn ở phòng trọ. Bao nhiêu vất vả khó khăn chồng chất, anh lại tách ra và thành lập công ty của gia đình (bao gồm mấy anh chị em của chồng tôi). Công ty giẫm chân tại chỗ, có lúc tưởng chừng như phải giải thể. Chính lúc khó khăn ấy, tôi sinh lần thứ hai (lần này lại sinh đôi). Tôi phải nghỉ làm, ở nhà chăm con vì không đủ khả năng thuê người. Một mình tôi chăm luôn hai bé, bà ngoại chỉ giúp tôi đến khi cháu hơn một tuổ.i vì bà quá yếu. Chị em mỗi người góp một ít khi tôi khó khăn về tài chính. Nuôi ba bé thật sự tốn kém, một mình anh gánh vác thật cũng khó.
Video đang HOT
Nếu việc chỉ dừng lại đó thì không có gì để nói. Ngày tôi mang bầu lần hai không bao lâu, tôi phát hiện anh cặp bồ với cô tiếp viên ở nhà hàng. Anh hứa mua xe, iPhone… cho cô ta. Tôi giận lắm vì trong lúc khó khăn, công ty vẫn còn lỗ mà anh lại làm như thế. Tuy nhiên, sợ ảnh hưởng thai như lần trước nên tôi cố gắng không nghĩ tới, chỉ thỏ thẻ với anh để anh sửa sai.
Tôi hàng ngày tối tăm mặt mũi với ba đứa con còn anh thì đi từ sáng đến tối, thật sự công việc anh tôi không quản được. Anh chưa hề động tay vào chuyện chăm con, chỉ thỉnh thoảng chở con đi khám khi con bệnh thôi. Đứa lớn cũng vậy, tôi phải dạy cháu học, anh không biết đến. Tôi nhắc nhở thì anh bảo công việc không sắp xếp được. Còn chuyện vợ chồng thì khỏi phải nói. Anh không hề đụng đến tôi kể từ ngày tôi mang bầu lần hai, anh lấy lý do nhà cửa chật chội rồi tôi phải chăm sóc con.
Lúc hai bé sau được hơn hai tuổ.i, nhà nội bảo tôi gửi trẻ để đến công ty quản lý phụ anh, anh kịch liệt phản đối. Tôi cũng đọc được suy nghĩ của anh vì anh sợ tôi sẽ kiểm soát tiề.n nong. Nhiều lúc tôi rất buồn và tủi vì hai lần tôi sinh hay khi con nằm viện, anh chưa lần nào túc trực với mọi lý do không cãi vào đâu được. Rồi chuyện đưa con đi chơi hay Tết về thăm nội, ngoại, anh đều để tôi đi một mình. Chuyện nhà cửa con cái và tiề.n nong rồi chuyện anh lăng nhăng khiến tôi quá mệt mỏi. Tôi bị mất ngủ kéo dài, trở thành tâm bệnh, tôi giấu hết gia đình bên ngoại.
Cách đây ít hôm tôi lại phát hiện cô tiếp viên năm nào nhắn tin cho chồng tôi hết sức nồng nàn vì hôm ấy anh nhậu đến say mèm. Sáng ra, tôi hỏi, anh không thể chối vì còn bằng chứng rành rành. Thực sự, tôi đã quá thất vọng về anh. Đã mười năm trôi qua, ngày nào anh cũng về muộn và luôn trong trạng thái say xỉn, còn tôi luôn chịu đựng và tin tưởng anh đang cố gắng để cho mẹ con tôi được cuộc sống sung túc hơn. Tôi không ngờ ngần ấy năm, anh vẫn qua lại cùng cô gái đó, cung phụng tiề.n cho cô ta. Còn tôi chẳng một xu dính túi, cần gì anh mới đưa.
Hơn một năm nay, công ty làm ăn khá hơn, anh xây nhà cho mẹ con tôi. Tôi bảo anh mở tài khoản cho mẹ con tôi để những lúc ốm đau khỏi phải xin tiề.n anh, anh cũng không đồng ý. Chuyện gái gú, anh bảo chỉ chơi cho vui chứ chưa bao giờ anh có ý định bỏ mẹ con tôi. Tôi thực sự cảm thấy mình bị ức chế bởi câu nói quá bình thản của anh. Trái tim tôi thắt lại và cũng không còn khóc được nữa.
Anh chẳng hề nghĩ tới cảm giác cô đơn trống trải của tôi. Anh như một khách trọ vậy. Nhiều lần tôi tính gửi con để đi làm trở lại nhưng nhà nội bảo chỉ sợ đến lúc nghỉ hè, ba đứa nghỉ thì gửi cho ai, nội già chăm không nổi, ngoại thì ở quá xa. Chuyện anh lăng nhăng bên nội ai cũng biết, mọi người bảo thôi để mọi người khuyên răn tiếp, chứ bây giờ tôi mà bỏ đi thì cũng không đủ sức để nuôi con.
Chẳng lẽ tôi phải cam chịu như thế này, chẳng lẽ mãi mãi anh không nhìn thấy sự hy sinh của tôi? Có công việc nào dành cho tôi, để tôi vừa kiếm ra tiề.n vừa chăm được con? Tôi muốn l.y hô.n vì biết sẽ chẳng bao giờ anh bỏ được chuyện gái gú và cũng vì muốn thoát khỏi nỗi buồn đang mang. Tôi muốn được mạnh mẽ hơn không phải lệ thuộc như bây giờ, tôi phải làm sao đây?
Theo Blogtamsu
Thấy con gái ngủ với trai lạ là cha bạn sẽ làm gì?
Đây là một câu chuyện cảm động của một người cha Nga. Được phát tán trên mạng Redit. Có ai dám làm như ông bố trong câu chuyện này?
Sáng đó, tôi đi xuống cầu thang và đậ.p vào mắt tôi cảnh tượng này - đứa con gái 17 tuổ.i của tôi đang nằm ngủ với một chàng trai lạ trên xa-lông. Chắc chúng đã trải qua một đêm "lao động nặng nhọc". Tôi lặng lẽ làm bữa sáng, quay lên gác nói với vợ, con trai và con gái út của tôi giữ trật tự vì có người đang ngủ.
Bàn ăn của chúng tôi ở đầu kia của căn phòng, cách chiếc xa lông chừng 6 thước. Chúng tôi ngồi xuống và tôi kêu: "Này chàng trai" - chưa bao giờ tôi thấy ai vùng dậy từ trạng thái nằm sang trạng thái đứng nhanh như vậy. "Bữa sáng đã dọn ra rồi". Tôi nói bằng giọng vui vẻ như thể tôi muốn hút hết linh hồn nó ra khỏi cơ thể. Tôi kéo chiếc ghế bên cạnh tôi: "Ngồi xuống đây"! Cả nhà tôi im lặng, ai nhìn vào đĩa người ấy, thậm chí không nhúc nhích.
Thật khó khăn cho chàng trai mông trần bước hết cái khoảng cách 6m ấy, cố gắng che giấu tình trạng "chào cờ buổi sáng". Con gái út của tôi và vợ tôi lộ rõ vẻ lo ngại. Mặc xong mớ quần áo để cạnh bàn ăn, chàng trai ngồi xuống. Con trai tôi vỗ vai nó, nhìn thẳng vào mắt nó thở dài và lắc đầu. Chàng trai thực sự căng thẳng.
Tôi cất giọng: "Anh bạn này, tôi sẽ hỏi cậu một câu. Câu trả lời của cậu sẽ rất quan trọng...đối với cậu". Mồ hôi chàng trai úa ra như tắm.
"Cháu có thích mèo không?"
...
Chàng trai thật dễ mến và thân thiện. Cậu có điều gì đó rất lạ. Con gái tôi cam đoan với tôi rằng cậu là người tốt, rất quan tâm săn sóc nó. Hai đứa quen nhau được gần một tháng.
Kể từ buổi sáng hôm đó ngày nào cậu cũng qua nhà tôi, nhưng không ở lại qua đêm. Cứ mỗi sáng nó qua chở con gái tôi đến trường trên chiếc xe đạp của nó, tan học nó lại chở con bé về nhà, cam đoan con bé làm bài tập đầy đủ. Nó chăm sóc khi con bé ốm mà chúng tôi thì phải đi làm. Nó đầu tư nhiều thời gian và nỗ lực. Mỗi khi con bé dở người, nó bộc lộ sự kiên nhẫn của một thiên thần.
.
Cậu bé nói không có gia đình, không được học hành, không có việc làm tử tế. Nhưng con gái tôi yêu nó, nó yêu con gái tôi. Tôi là ai mà ngăn cản con gái tôi học từ những sai lầm của mình?
Sau hôm đó, mọi sự diễn tiến bình thường khoảng 8 tháng. Một hôm con trai tôi kể rằng chàng trai không có nhà cửa gì cả. Bố nó là kẻ nát rượu đã t.ự sá.t. Ba tuần sau, người mẹ cũng t.ự sá.t mà chế.t.
Khi ấy cậu bé mới 15 tuổ.i. Suốt 3 năm sau đó nó sống vất vưởng trên phố, ngủ trong công viên với đám bạn bè lang thang như nó. Rồi nó kiếm được việc ở công trường xây dựng.
Nó - một chàng trai tầm 18-19 tuổ.i, lễ phép, khi đến cũng cười mà khi đi cũng cười, biết chăm sóc, biết giúp đỡ mà không cần phải nhờ. Nó khiến con gái tôi hạnh phúc. Chàng trai ấy đã không có cơ hội được làm con.
Thỉnh thoảng nó bận việc không đến, chúng tôi thấy nhớ nó. Mặc dù không phải là bạn bè nhưng con trai tôi rất hợp với nó. Con gái út của tôi thì tin nó vô điều kiện, còn bản năng người mẹ của vợ tôi thì dường như đã trở nên lớn hơn. Nhiều khi tôi thấy lo cho nó. Tôi muốn nó được hạnh phúc.
Tôi kể cho vợ và con gái út những điều mà tôi biết về chàng trai. Cả hai đều khóc. Khó khăn lắm tôi mới kể được cho họ câu chuyện ấy. Tôi thấy thất vọng về con gái lớn của tôi. Nó biết chuyện, lẽ ra nó phải nói cho chúng tôi biết. Nó yêu cậu bé. Nhưng lại để cậu ấy lang thang ngoài kia.
Hôm sau, tôi đưa cho thằng bé chìa khoá nhà. Tôi bảo tôi chờ nó về nhà mỗi tối. Về nhà. Suốt mấy tuần sau đó, chúng tôi sửa lại căn phòng lâu nay vẫn bỏ không, tôi đưa nó đi mua đồ gỗ. Nó tỏ ra thạo công việc này. Nó thích xây cất và muốn làm chủ cuộc sống của nó. Chúng tôi thấy cần giúp nó học để có thể thực hiện được ước mơ của mình.
Đó là năm 2000. Giờ đây khi 15 năm đã trôi qua, đứa con trai nhặt được của tôi và con gái tôi đang làm chủ một doanh nghiệp ăn nên làm ra. Vợ chồng chúng đã tặng chúng tôi ba đứa cháu ngoại, trong đó có một b.é tra.i và một b.é gá.i sinh đôi hồi năm ngoái.
Theo Him
Bức xúc cảnh mẹ chồng tốt, con dâu quái tính! Em nhớ có lần đi học về, bước vào nhà là cảnh mẹ em lầm lũi dọn rửa bát chén trong bếp, còn chị dâu em thì ngồi khểnh chân lên ghế, ôm hôn anh trai em!? Nhà em có hai anh em, được ba mẹ dậy dỗ từ nhỏ nên trước nay anh em không bao giờ to tiếng cãi nhau. Anh...