Chồng “3 ngày 1 lần”, vợ nhắm mắt “yêu” nhanh
Sự luộm thuộm, cẩu thả, nhếch nhác của người chồng chính là nguyên nhân “giế.t chế.t” khát vọng yêu của vợ.
Tránh của nào, trời cho của ấy…
Ngày nào Lan lên diễn đàn cũng thấy các bà vợ than phiền về tội chồng lười. Nhiều trường hợp đến hài hước. Đọc nhiều cái mà chị cứ rũ ra cười. Chị cũng rút ra được nhiều kinh nghiệm và tìm cách chọn anh chồng nào đó “ổn” hơn một chút.
Vậy mà đúng là, tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, chị lại vớ phải ông lười tắm.. siêu hạng. Ngày mới gặp, chị choáng ngợp bởi vẻ sáng sủa, thông minh, người ngợm lúc nào cũng thơm phưng phức mùi nước hoa đầy nam tính, anh Giang làm trái tim chị xao xuyến bởi vẻ lịch thiệp, chỉn chu và quan tâm hết mực tới người yêu.
Ngày yêu nhau, ngoài vẻ ngoài, anh còn rất chịu khó. Chị bảo gì cũng làm, nói gì cũng nghe nên chị thấy thích. Đúng là khi yêu người ta thường bộc lộ những thứ tốt đẹp nhất, khi đã lấy được rồi thì bản chất bắt đầu “lộ nguyên hình”. Anh luôn có tôn chỉ và đề nghị chị phải nghiêm túc tôn trọng đó là 3 ngày tắm 1 lần.
Càng ngày, chị càng thấy chá.n chồn.g (Ảnh minh họa)
Chị bảo thấy bắt đầu ghê ghê “chuyện ấy” từ một năm lại đây. Chị nhớ có lần anh đi ăn nhậu đến khuya mới về. Chưa kịp cởi giầy, tháo tất, anh đã nhảy uỵch lên giường ngáy vang.
Video đang HOT
Nhìn anh nghiêng đầu, dãi chảy ầm ầm ra gối, chị nổi da gà và tắt đèn đi nằm. Gần sáng, khi đã đã tỉnh rượu, anh nằng nặc đòi “yêu”.
Anh vừa ghé miệng định “mi” vợ, chị ọe một tiếng rồi nôn thốc nôn tháo ra giường. Thì ra là mùi bia, mùi rượu, mùi hành sống, mùi mắm tôm, mùi thịt bê, mùi thuố.c l.á ở miệng chồng quện vào với nhau tạo ra một thứ mùi tổng hợp đã đẩy chị vào tính huống dở khóc dở cười.
Rồi lần khác trong lúc vợ chồng đang tay trong tay, men tình lâng lâng. Anh quàng tay ôm vợ, kéo đầu chị vào tấm ngực trần vạm vỡ của mình. Chị ngoan ngoãn nép vào chồng như con thỏ con tìm nơi ẩn nấp. Nhưng đột nhiên chị vùng dậy, hét lớn: “Tắm chưa hả ông tướng?”
Anh ngơ ngác nai tơ, mắt chớp lia lịa: “Anh tắm rồi, thơm thế này cơ mà!”. Vừa nói anh vừa cúi đầu “check”. Chưa đầy vài giây, mặt anh đã nhăn như cái bị rách, anh than thở: “Lạ thế, vừa tắm mà bây giờ đã”…
“Anh tắm khi nào?” Chị hỏi với.
“Ba ngày trước, anh cứ ba ngày một lần mà!” Anh tranh thủ biện minh.
Chưa hết, chị ngửi thấy mùi ghê ghê bốc ra từ chân anh. Chị nhắc: “Anh vào rửa chân tay đi, kinh thế hả trời?”. Anh vừa đưa chân lên ngửi, vừa cãi cố: “Thơm đấy chứ, hôi đâu mà hôi”. Chị gạt chân anh ra, không may hơi mạnh tay, anh ngã dúi dụi. Anh giận tím mặt, ôm gối quay đầu vào tường ngủ một mạch đến sáng.
Chồng là “mèo chúa ở bẩn”
Anh Khang được mệnh danh là “mèo chúa ở bẩn”. Anh có thói quen ba ngày tắm một lần và không bao giờ chịu thay quần áo khi chưa mặc trọn 7 ngày. Thói quen ấy anh có từ ngày là sinh viên.
Hồi ấy, anh học trường xây dựng, lớp có 200 người thì quanh đi quanh lại chỉ thấy có mỗi một người đẹp ngồi tít tận góc cuối cùng của hội trường. Nói là người đẹp nhưng thực chất là “cá sấu” nên các anh chẳng phải điệu với ai, anh lại càng có cớ để ở bẩn.
Có những lần dậy muộn, anh còn cuống quýt vơ đại cái áo vắt ở đầu giường từ hôm nào, chẳng thèm đán.h răng rửa mặt, cứ thế “phi” thẳng lên lớp.
Đầu bù tóc rối, hôi rình lên đến nơi thì thấy xung quanh cũng toàn “anh kiệt” như mình cả, thế là lại cười xòa, chúng mình cùng ở bẩn… Anh yên tâm lắm!
Đến khi đi lấy vợ rồi, anh vẫn giữ nguyên cái tính ấy. Chỉ khổ chị Nhã, vợ anh, ngày nào cũng phải giục chồng tắm giặt. Anh sinh năm Mèo nên vợ cứ trêu vui là “mèo chúa ở bẩn”.
Từ ngày lấy anh đến giờ, chị lúc nào cũng than vãn rằng mình bị lừa. Hồi ấy, chị còn tưởng rằng anh là chàng trai chỉn chu nhất trên đời, bởi lúc nào anh cũng xuất hiện trước mặt chị trong một bộ dạng bảnh bao nhất có thể.
Đến khi lấy nhau rồi, về ở chung một nhà, những thói xấu của anh mới dần lộ diện. Chị tức lắm nhưng chỉ biết cắn răng chịu đựng, tự nhủ sẽ dần uốn nắn chồng vào khuôn khổ.
Nhưng đã hai năm trôi qua mà anh vẫn chứng nào tật nấy. Nếu không có chị nhắc nhở, anh vẫn thản nhiên mặc đi mặc lại những chiếc áo đã cáu bẩn ở cổ, đi những đôi tất đã bốc mùi khăm khẳm.
Vợ nhắc, anh chỉ cười hề hề: “Đàn ông chẳng ai tắm nhiều cả”.
Ban đầu mỗi lần anh muốn “chuyện ấy”, chị đều quyết liệt bắt anh phải đi tắm rửa mới “cho”. Ban đầu, anh tỏ ra nhân nhượng, miễn cưỡng làm theo yêu cầu của chị. Về sau, anh chẳng chịu nghe. Chị đành nhắm mắt “yêu” vội cho xong.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khát vọng đường về của người con gái lầm lỡ
Sau 7 năm dìm thân thể mình như món hàng, Linh ngộ ra, nếu tiếp tục dấn thân vào con đường sa đọa thì chính mình đã tự vứt bỏ tương lai. Có được suy nghĩ và động lực lớn, Linh quyết tâm đứng dậy làm lại cuộc đời.
Truân chuyên một kiếp má hồng
Tôi gặp Linh vào một buổi chiều tại Trung tâm Lao động - giáo dục số 2 (Ba Vì - Hà Nội). Đó là những ngày cuối cùng của Linh ở trung tâm, chỉ còn vài ngày nữa cô sẽ rời nơi đây trở về với cuộc sống đời thường. Một năm trôi qua vừa nhanh, vừa chậm nhưng cũng đủ để Linh thành một con người mới, có cuộc sống mới. Linh đang dọn dẹp lại căn phòng của mình, trên khuôn mặt còn vương vấn chút âu lo, nhưng vẫn tạo cho người đối diện biết cô đang hạnh phúc, niềm vui dù cố nén lại nhưng vẫn ngập tràn ánh mắt.
Nguyễn Thị Linh, SN 1989, quê ở huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa, là một cô nhi ngay từ khi mới lọt lòng, cha mẹ Linh mất trong vụ ta.i nạ.n đường thủy. Linh được người chú ruột nhận về nuôi dưỡng, tuổ.i thơ vất vả với những mất mát đau thương khiến Linh trưởng thành hơn đám bạn cùng trang lứa. Hoàn cảnh gia đình người chú khó khăn nên Linh đành phải dở dang con đường học hành. Năm 16 tuổ.i, Linh theo người họ hàng ra Hà Nội tìm việc, với ngoại hình xinh đẹp, lại khéo ăn nói, cô dễ dàng xin được công việc tiếp viên.
Làm "tiếp viên" được một thời gian thì Linh quen Thành, một khách hàng của quán. Sau một năm biết nhau, Linh quyết định nghỉ việc, dọn ra ngoài sống chung như vợ chồng với hắn. Nhưng cô gái không ngờ rằng, người mà Linh gọi là "chồng" ấy sẽ khiến cô phải chịu trăm nỗi đắng cay sau này.
Để có tiề.n trang trải cho cuộc sống "lứa đôi", Linh chấp nhận làm nhiều công việc nặng nhọc, bốc hàng đêm ở chợ đầu mối, quét dọn chợ sau giờ tan phiên..., thậm chí để có tiề.n cho hắn chơi c.á đ.ộ bóng đá cô phải vào BV bán má.u. Còn người "chồng hờ" của Linh thực chất là một "cây tầm gửi" chuyên sống bám, hắn không chịu lao động, cũng chẳng đỡ đần cô được chuyện gì. Đã thế vì "căn bệnh" ghen tuông vô cớ, không ít lần hắn bạ.o hàn.h Linh .
Cuộc sống vất vả, thiếu thốn khiến Linh từ một thiếu nữ trẻ trung, yêu đời trở thành người đàn bà sầu tư, khắc khổ. Nhiều người thương Linh, đã khuyên cô nên bỏ "cái nợ đời" ấy đi. Nhưng Linh như người bị trúng bùa, cứ lao đầu vào yêu bất chấp những đắng cay phải chịu.
Cuộc sống của Linh cứ thế trôi qua với những trận đòn roi vô cớ. Sống với nhau được 5 tháng thì Linh phát hiện mình đã có thai, mơ ước về cuộc sống mới đầy lạc quan lại nảy nở trong cô. Nhưng ước vọng nhỏ nhoi của Linh đã bị chính người "chồng hờ" tước bỏ khi đứa con còn trong trứng nước.
Mất con, Linh vật vã như một người điên, niềm tin vào cuộc sống lụi tàn. Có lẽ khi đã bị dồn vào bước đường cùng, con người ta thường có những suy nghĩ "tận diệt". Mất đi hi vọng, niềm tin, cuộc sống của Linh tan vỡ, cô bắt đầu hận đời, hận người, hận số phận vốn mang lại quá nhiều tủi cực cay đắng với kiếp "hồng nhan bạc mệnh" như cô.
"Số phận đã mỉm cười với em". Ảnh: Lê Hoàng
Những bước trượt... không phanh
Cú sốc đầu đời quá lớn khiến Linh không còn là chính mình. Linh trở nên bất cần, cô buông thả bản thân, chấp nhận làm "bồ nhí" của một gã cai thầu xây dựng. Hưởng thụ cuộc "già nhân ngãi, non vợ chồng" được 5 tháng thì bị vợ của gã phát hiện. Không còn chỗ dựa, Linh bắt đầu học cách kiế.m tiề.n của một gái bán hoa chuyên nghiệp. Những ngày đầu không có mối, Linh phải phơi mặt ra đường vẫy khách, những vị khách của Linh bất kể lứa tuổ.i, thành phần, chỉ cần có tiề.n là Linh đều đáp ứng. Chính sự dễ dãi đấy mà dưới con mắt của đám "đồng nghiệp", Linh là "gái bán hoa" hạng bét, giá bèo bọt. Sau 7 tháng làm "gái bán hoa" lề đường, Linh quen và chấp nhận làm "gái bao" của một đại gia trong ngành bất động sản. Có tiề.n, Linh học cách hưởng thụ, cô lao vào những cuộc chơi không có điểm dừng, bắt đầu học hút thuố.c, đi bar nhảy nhót và chăm chút cho bản thân. Trong những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng ấy, Linh bị đám dân "bay" rủ rê "đập đá". Gã tình nhân chỉ một tuần qua "thăm" Linh một lần, giải quyết nhu cầu và ném cho cô nắm tiề.n. Thừa tiề.n, thiếu tình, Linh điên cuồng lao vào cuộc chơi. Không chỉ "hút", Linh chuyển sang "ke đá", cảm giác mạnh hơn, "phê" hơn càng khiến Linh ngập sâu. Nhưng rồi cuộc vui nào cũng sẽ có điểm cán đích. Thị trường bất động sản đóng băng, chuyện làm ăn của "người tình" liên tục thua lỗ, hắn cũng bỏ rơi Linh. Không còn đại gia chu cấp, Linh lại "đầu quân" vào một đường dây gái gọi chuyên nghiệp. Để có tiề.n, Linh không chỉ đi khách theo sự điều động của "tú ông", mà còn móc nối với đường dây gái gọi khác để "cày" thêm. Vốn xinh đẹp, Linh nhanh chóng nổi lên bởi cách "làm tiền" rất chuyên nghiệp của mình.
Đường về đã có... tương lai
Những tháng ngày sa chân vào chốn bùn đen, nhơ nhớp cũng có lúc tâm hồn chai sạn của Linh thức tỉnh. Nhiều lúc hối hận, Linh muốn vứt bỏ tất cả để quay về, mong người chú ruột tha thứ. Nhưng ý nghĩ ấy chỉ mới thoáng qua, thì những cơn nghiệ.n lập tức ập đến hàn.h h.ạ. Cứ thế, vòng xoáy của cuộc đời m.a tú.y -mại dâm - bệnh tật biến Linh thành một tấm thân tàn tạ.
Linh còn nhớ rõ cái đêm bị bắt, sau khi tiếp khách xong thì mất sức, Linh đành phải nhờ đến "ke đá trợ lực" để tiếp lượt khách tiếp theo. Đang "hành sự" thì bất ngờ cửa khách sạn mở toang, Linh nghe rõ tiếng nói của lực lượng CA. Bị bắt và đưa vào trung tâm lao động xã hội để phục hồi nhân phẩm, hàng đêm đối diện với bức tường lạnh lẽo, Linh thấy nuối tiếc những gì đã mất. Linh không dám gọi điện về báo tin cho người thân, ai hỏi cô cũng chỉ lắc đầu nói mình là cô nhi. Những ngày cải tạo tại trung tâm, Linh bị hàn.h h.ạ bởi cơn thèm thuố.c, cô như bị điên, la hét, cào cấu, đậ.p ph.á, thậm chí lao đầu vào tường định t.ự t.ử. Các cán bộ ở trung tâm thương cảm với hoàn cảnh của Linh nên họ không chỉ giúp Linh cai nghiệ.n mà còn dành thời gian tâm sự, khuyên bảo Linh trở về con đường thiện. Nhờ sự chân thành của các cán bộ mà tâm hồn vốn đã chai sạn của Linh đã tìm thấy sự ấm áp tình người. Linh kể: Nhiều khi ngồi nấu cơm, nhìn làn khói bay trong gió chiều, cô nhớ thắt ruột hình ảnh quê hương. Không biết người chú ruột còn giận Linh không, và mọi người sẽ nghĩ gì khi biết cô sa ngã thế này. Câu hỏi cứ trăn trở, dằn vặt khiến Linh không đủ can đảm đối mặt với những người thân của mình.
Thế rồi như định mệnh, trong những ngày cải tạo ở trung tâm, Linh gặp được người đàn ông đã làm thay đổi cuộc đời cô. Anh đến với Linh bởi sự cảm thông sâu sắc, anh là em trai của một chị bạn cùng phòng trong trung tâm, hiểu rõ hoàn cảnh éo le của Linh, anh càng thương cô hơn. Vượt qua mặc cảm, dư luận, anh đấu tranh bảo vệ tình yêu với cô gái một thời lầm lạc. Lúc đầu do mặc cảm, Linh không dám đối mặt với hạnh phúc bất ngờ có được, thế nhưng trong sâu thẳm trái tim người con gái, khát khao về một mái ấm hạnh phúc mãnh liệt hơn bao giờ hết.
23 tuổ.i, sau 7 năm truân chuyên, Linh đã tìm lại được mục đích sống. Đường về tuy còn gian nan nhưng Linh có niềm tin, bởi bên cô còn có người đồng hành tin cậy. Đối với Linh, tấm chân tình ấy nặng gấp vạn lần so với những xấp tiề.n dày nhơ nhớp trước đây Linh kiếm được.
Theo PLXH
EA muốn lật đổ 'Fast and Furious' bằng Need For Speed Gã nhà giàu này đang gấp rút tìm kiếm hãng sản xuất có thể tạo nên một bộ phim đua xe "bom tấn" trong giới điện ảnh Hollywood. Sau khi loạt game và phim về chuyện đán.h đấm của những con robot (Real Steel) ra mắt, EA đã bày tỏ khát vọng muốn làm một bộ phim ăn theo game đua xe nổi...