Chiếc lá cô đơn
Nó lang thang đọc những dòng tâm sự trên mục Lời Yêu, nó chợt muốn viết, viết thật nhiều để xua tan những cảm xúc đang làm nó nghẹt thở.
Cuối cùng nó cũng đã có sự lựa chọn cho mình, giờ nó là chiếc lá cô đơn, không còn ở bên cạnh cây hay không còn bị gió cuốn đi nữa. Nó và Andy có 2 tháng bên nhau, 2 tháng với một tình yêu không trọn vẹn. Ngắn ngủi thế thôi nhưng cũng đủ yêu, đủ cảm nhận nỗi buồn, đủ thấy nó đang ghen và cũng đủ để lại trong lòng nó một vết xước.
Nó chợt nhận ra Andy không hề yêu nó, nó không hận Andy mà nó thầm cảm ơn Andy vì đã dạy nó một bài học về lòng tin và cảm ơn vì Andy đã làm nó thấy bị tổn thương! Nó đáng bị thế, nó làm tổn thương người khác nhiều rồi và giờ nó nên nhận lại. Nó đã tin Andy yêu nó, nó ngộ nhận hay chỉ vì Andy quá giỏi trong việc làm người ta có cảm giác Andy yêu người ta thật lòng.
Nó và Andy cũng có nhiều kỉ niệm vui lắm, Andy cũng rất tốt với nó. Nó sẽ nhớ, nhớ cái ôm đầu tiên, chân nó run cảm giác ấm áp, nhớ nụ hôn lần đầu nhưng đầy mãnh liệt không e dè, nhớ ánh mắt vô hồn của Andy. Nó sẽ nhớ rất nhiều để rồi nỗi nhớ ấy dần trôi vào dĩ vãng, đi vào một góc trong trái tim nó, nó mong mong khoảng kỉ niệm đó sẽ ngủ yên trog sâu thẳm trái tim nó.
Giờ nó đang bắt đầu với cuộc sống mới, nó làm lại từ đầu. Dù có thể bắt đầu này sẽ không bao giờ đẹp bằng cánh cửa nó đã tự đóng nhưng nó chấp nhận. Nó đang dần tỉnh giấc, dù chậm chạp nó không mong chờ nữa, không ngộ nhận nữa.
Năm cũ cũng sắp qua đi, nó mong chờ năm mới đến, xua tan mọi nỗi buồn, mang lại hạnh phúc cho những người nó yêu thương. Nó xin lỗi, một lời xin lỗi dù đã quá muộn màng.
Andy à, hãy nhớ rằng con đường anh đi đã từng có em nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin lỗi, hiện tại anh chưa thể quên em
Xin lỗi vì anh vẫn không thể quên em. Cuối năm anh đã từng hy vọng sang năm mới mình có thể đóng lại tất cả những tình cảm trong lòng. Những rung động, những niềm vui em mang đến cho anh, cả những ngọn lửa mà anh tự đốt lên để tự sưởi ấm trái tim mình.
Không hiểu sao dù biết rằng mình không thể, mình phải thoát ra khỏi cái hoàn cảnh mà mình đã tự tạo ra và tự nhốt mình trong đó. Anh luôn tự lừa dối bản thân rằng cái người bạn trai em nói là không có thật. Nhưng để giải quyết điều gì chứ, mọi việc đã an bài rồi phải không em. Anh ghét cái cách mà em gọi anh khủng khiếp, mặc dù đó là tên của chính anh. Nó tạo ra mà một bức tường quá lớn mà anh sẽ không thể vượt qua nổi. Và mỗi tin nhắn hiếm hoi của em đều nhắc cho anh nhớ cái giới hạn của mình, không ngừng dội nước dập tắt những hơi ấm còn lại trong tim. Anh không hiểu tại sao, trái tim anh lại vẫn cứ rung động khi nhìn thấy những gì thuộc về em, trong thế giới của em. Anh không biết bao giờ mình có thể để cái trái tim nổi loạn này trở về với trạng thái bình thường. Có thể phải để nó được ngâm thêm nhiều nước lạnh trong một thời gian dài nữa thì nó sẽ đầu hàng thôi. Tự nhiên lại cười với chính bản thân mình, tại sao lại có thể cố chấp đến cái mức độ khó tin đó.
Mình đã có biết gì nhau nhiều đâu, đến nói chuyện với nhau như mức bạn bè bình thường cũng không được, tại sao anh lại có thể như thế được. Anh không giải thích được bản thân mình vì sao lại như thế, bạn bè nói với anh rằng hãy lập một mối quan hệ mới, để có thể quên em. Anh đã thử nhưng không làm được, tất cả đều tỏ ra nhạt nhẽo đến đáng sợ. Thà anh cứ tiếp tục nhìn thấy những dòng tin nhắn em gọi tên anh kiểu đó còn thấy đỡ nhạt hơn. Tiếp tục chờ đợi, khoảng cách và thời gian sẽ làm phai nhạt tất cả. Anh hy vọng một ngày nào đó mình đối diện với em mà không run, có thể nói cười một cách bình thường, có thể nhìn em mà trái tim không rung động. Hy vọng một ngày nào đó anh có thể coi em như một người bạn, thực sự là một người bạn tốt. Đằng nào thì năm nay anh cũng rút được quẻ Hung, trong đó nói rằng mình sẽ không thành công trong con đường tình cảm. Sign...! Anh xin lỗi anh không thể quên em hiện tại.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã đi ngang qua cuộc đời em "Mối tình đầu như đi trên cát bước nhẹ nhàng mà lún thật sâu". Thế đấy, mọi thứ dường như lại hiện về trong lòng, lại hiện về những kỷ niệm của tôi và anh, của một mối tình đầu thật đẹp, thật thơ ngây của tôi dành cho anh. Một thời tôi yêu anh chân thành và đơn phương, tình yêu của...