Chia tay? Ừ, có sao đâu nhỉ?

Theo dõi VGT trên

Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã nhẫn tâm vò nhàu và ném phăng cô đi. Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã đẩy cô vào những cơn sóng gió trong lòng để tự tổn thương.

Mưa xối mát một sáng hè, nắng tan vào những tia nước ngọt lịm như chưa từng hiện hữu. Màu nước không thực chảy dài trên khung cửa sổ, liên tiếp vuốt trôi cái khô ráo bám dính trên đó suốt những ngày qua. Ẩn hiện trên bức tường trong vắt ngăn cách căn phòng và thế giới bên ngoài là những hình thù đủ kiểu dáng, kích cỡ. Trái tim, một kí hiệu mặt cười theo sau bằng cái vẻ bí xị đối lập; 5 ngón tay xếp ngay ngắn, những chữ cái ráp nối lộn xộn hay có chăng là người ta không thể cắt nghĩa được; và sau cùng nhất, xa nhất, là một vòng tròn nho nhỏ, mờ mờ, trống rỗng, còn âm ấm.

Thảo đã làm cái công việc trẻ con đó để lấp đầy buổi sáng vắng vẻ đến rỗng tuếch. Thảo âu yếm gọi trò này là “vẽ lên mưa”. Cô bắt đầu bằng cách in dấu hơi thở của mình trên tấm kính, sau đó chồng lên lớp sương mỏng đục ấy những cảm xúc thất thường của mình. Mỗi ngày mỗi chủ đề khác nhau, tùy vào tâm trạng, nói chung là đa dạng và phong phú vô cùng. Chủ đề hôm nay ấy à?

Thất tình.

Chia tay? Ừ, có sao đâu nhỉ? - Hình 1

Khoảnh sân nhỏ toẻn hoẻn trước nhà cam tâm hứng chịu từng sợi mưa giăng lạnh toát, không có ý kêu ca, chỉ đơn giản là đứng yên cho nó vấy lên mình một chút mới mẻ, cảm giác như được thả hoang sau những ngày nồng mùi nắng. Thảo đột nhiên bật cười thành tiếng khi có ý đem mình đi so sánh với cái sân. Chính là vì, mảnh hồn khô khốc giữa tiết tháng sáu của cô cũng đang khát mưa đến ngây dại. Chính là vì, chợt hiểu ra mưa có khả năng xoa dịu những vết nhức trong Thảo, những vết nhức không cần được hong khô, rát lắm. Những vết nhức đành chỉ chấp nhận ít phút mơn trớn trong sự dịu dàng, chứ chưa thể chữa lành. Cái liều thuố.c thần dược ấy, anh là người duy nhất biết cách pha chế. Anh ra đi ư?

Không sao, còn có mưa.

Tiếng bao tử réo đòi bữa sáng hệt một đứ.a tr.ẻ khó chiều bắ.t có.c Thảo khỏi những tự tình mông lung. Thảo ghét bị đói, cảm giác cồn cào trong bụng, rất xót. Cô mau lẹ đẩy cửa ra ngoài, để lại những hình thù kì quái ban nãy sau lưng, lúc này đã bị mưa làm nhòa. Liệu tình cảm đó cũng có nhạt như thế? Có dễ bị cuốn trôi như thế?

Muốn hỏi anh quá.

Thảo hỏi rất nhiều điều, về đủ mọi khía cạnh, chẳng phải để làm khó anh, chỉ là tò mò vậy thôi. Bao giờ anh cũng trả lời được, nếu không có đáp án sẵn trong đầu, anh sẽ cần mẫn đọc sách tìm tòi cho đến khi hiểu vấn đề mới thôi. Vậy mà khi anh “đá” cô, anh đã xin lỗi, xin lỗi vì anh sẽ mãi không thể trả lời câu hỏi này.

Nhìn từ trên xuống, thành phố buổi sớm trải dài một tấm thảm đủ sắc màu, màu của những chiếc ô gợi nhớ đến cầu vồng, những chiếc ô phơi mình ướt sũng. Thảo nương người dưới cái vòng tròn di động màu đỏ của mình, tay kia đút sâu vào trong túi áo, như không chịu được cái ý nghĩ “lạc lõng giữa một rừng những gương mặt” này. Nhỡ đâu có người vô tình nhận ra tay trái cô hôm nay không cầm một chiếc ô đen tuyền khác thì sao? Nhỡ đâu có người bắt gặp khoảnh khắc thiếu vắng một cái cầm tay ấm áp như mọi ngày thì sao? Nhỡ đâu… ? Nhỡ đâu… cô lại đem mình đặt vào mớ kí ức nồng nàn đã rồi hoen ố đấy mà tị nạnh so đo với thực tại phũ phàng thì sao?

Từ lâu đã dặn lòng phải nâng nước mắt thật cẩn thận, chỉ có thể rưng rưng trên mi thôi, tuyệt nhiên không được rơi. Thế nên Thảo quyết định giấu kín bàn tay mình trong áo, không cần anh, không cần tình yêu nhất thời, tự bản thân có thể ủ ấm bản thân. Cô chấp nhận để một người dễ thay lòng đổi dạ ra đi, cô hận thứ cảm xúc nửa vời kiểu cả thèm chóng chán, cô tập yêu chính mình một cách trọn vẹn như cái thời anh chưa từng xuất hiện.

“Để xem anh có đủ sức quật ngã em không, Hiếu nhé.” Thảo lặp đi lặp lại câu nói đó trong đầu như một loại thần chú kì bí. Cô thách thức anh, cả tình yêu, và nỗi đau. Cô không trông mong chúng đến, nhưng nếu anh đã đang tâm gieo vào lòng cô bão tố thì để xem trái tim này có ngã gục hay không. Để được một lần quay cuồng trong vòng xoáy của yêu ghét, để trìu mến ấp ôm thì quá khứ và khóc vùi khi nhìn lại thì hiện tại. Thảo không cần Hiếu quay về, cô chỉ cần mình, cần chính bản thân mình quay về, hay chính xác hơn là được trả về. “Anh đúng là tàn nhẫn một cách ngọt ngào khi có thể giấu mất cả trái tim lẫn lí trí của em”, trong một bức thư nào đấy dành cho Hiếu, Thảo đã nói như thế. Cô viết rất nhiều thư, nhiều đến mức không đếm xuể. Bao nhiêu ngày xa nhau là bấy nhiêu bức xếp thành chồng, hoặc hơn thế nữa.

Cửa hiệu bánh hôm nay vắng hoe, lèo tèo có dăm ba khách. Cũng chẳng lấy gì làm lạ, thời tiết xấu thế kia thì không mấy ai lại thích lội ra phố cho mưa hắt vào người. Thảo khác. Cô bắt đầu làm những điều trước đây chưa từng thử, bắt đầu lục lại một thói quen đã bị bỏ quên, kiếm tìm một sở thích mà chính mình cũng chẳng thể hiểu nổi do đâu lại thích. Cô vật lộn với thời gian, bới móc những ngóc ngách bám đầy bụi trong tâm trí, mong bản thân được vui vầy cùng những điều xưa cũ, những điều không mang trong mình tên anh.

Thế là đủ, hay có lẽ thôi.

Video đang HOT

Đôi lúc đang xem dở một bộ phim lãng mạn với tô mì trên tay, Thảo lại hỏi thầm thể xác mình rằng: “Sẽ như thế nào nếu đột nhiên anh muốn quay lại? Ví như anh đã hò hẹn với cả trăm cô gái và rồi đa.u đớ.n nhận ra chẳng ai trong số họ được như mình? Liệu mình có chấp nhận không nhỉ?”. Có hay không, tương lai sẽ trả lời. Có hay không, quá khứ sẽ khuyên nhủ. Có hay không, hiện tại sẽ quyết định. Thảo chắc chắn về tình cảm của mình dành cho Hiếu, vậy nên cô vẫn không thể ngừng đặt ra hàng ngàn cái nếu; vậy nên suốt năm tháng 20 ngày qua, chưa từng một lần khuôn mặt anh ngừng đeo bám cô.

Cả giọng nói, nụ cười.

Cả dáng đi, đến từng nhịp đán.h tay.

Nhìn vẫn thấy và lòng vẫn yên khi những hình ảnh đó nhảy múa trước mắt, chỉ hụt hẫng khi bàng hoàng hiểu được tất cả đều là sự nhầm lẫn của tri giác. Điều này tái diễn nhiều lần và hậu quả bao giờ cũng giống nhau. Kết thúc cái thước phim huyễn hoặc đó là khi Thảo thấy như mình đang rơi tự do từ một vách núi thẳng dốc, thấy như bị dội một gáo nước lạnh vào người, không có lấy một chút dễ chịu.

Đón chiếc bánh nóng hổi trên tay, cô đảo mắt nhìn quanh rồi lững thững tiến về phía chiếc bàn kê sát góc quán, thiết nghĩ: cho người ta thấy mặt mũi ảo não ngồi trơ trọi một mình cũng chẳng hay ho gì. Thảo bắt đầu bữa sáng đạm bạc bằng cách soi đôi mắt lạnh câm vào khoảng không trước mặt. Trống trải hơn thường ngày.

Thường ngày sẽ có ai đó tranh với cô phần bánh hấp dẫn kia. Thường ngày cô sẽ mải mê chuyện trò đến quên cả thế giới chung quanh, quên cả người qua lại, quên cả cuộc sống bên ngoài. Hôm nay suy ra có lẽ là một khác ngày, khác trong nỗi buồn vừa mới chớm và một lỗ hổng quá lớn trong tâm hồn.

Mái tóc nâu chưa kịp cúi hẳn xuống, ngay tức thì lại giật nẩy lên. Bàn tay áp trên vai kia cô còn chưa quên, giọng nói nhẹ như hơi thở kia đã rót vào tai cô hàng nghìn câu chữ, trong chớp mắt khuất dạng, giờ đây lại tìm về. Thảo biết mình không mơ, vì đối diện với cô bây giờ là Hiếu. Anh chẳng thay đổi gì nhiều, vẫn vui vẻ, tự tin, tràn đầy sức sống, những phẩm chất đã từng một lần được dành để chinh phục cô.

Hiếu học hỏi từng đường nét trên gương mặt người yêu cũ, năm ngón tay gõ lên thành bàn, vẽ nên một nhịp đều đều, rồi phì cười. Thảo cũng nhìn anh, dưới gầm bàn, hai tay không hẹn mà cùng bấu chặt lấy nhau, tim dộng liên hồi nhưng vẫn cố giữ cho hơi thở bình thản, cô không cười.

-Vui lắm sao? – Thảo mở lời trước, nhướn cao hàng chân mày.

- Uhm. – Anh gật gù lim dim mắt.

- Em ghét cái cách anh trả lời như thế, kiểu như không tôn trọng người hỏi ấy. – Cô chỉ trích, giọng đanh lại.

- Sao lại ghét? Thì anh vui đấy chứ. Gặp lại người quen cũ, chẳng phải nên vui vẻ chào hỏi sao? Phép xã giao thôi mà. – Anh nhấn nhá từng chữ, đã ngừng làm trò với các ngón tay của mình.

“Xã giao” ? Những gì trước kia anh từng nói với em, nay đều đã hóa thành vài lời đẩy đưa ngọt lạt mang tính “xã giao”? Thảo chất vấn anh bằng ánh nhìn khó chịu pha chút ngờ vực, và nếu tinh ý thì người ta sẽ dễ dàng đọc được cả in ít xó.t x.a.

Nhưng Hiếu không mảy may quan tâm đến chuyện đó, lúc này anh đã bị thu hút bởi những người khách ra vào mua bánh, không rõ vì cố tính hay hữu ý mà làm vậy. Đặt vấn đề anh muốn chạy trốn cô? Nhưng nếu thế thì cuộc đối thoại này đã không có cơ hội diễn ra ngay từ đầu. Dẫu sao thì Thảo cũng chẳng còn muốn bận tâm, bất kể ngụ ý của buổi gặp mặt này là gì, trước sau cô đều không cần biết.

Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã nhẫn tâm vò nhàu và ném phăng cô đi. Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã đẩy cô vào những cơn sóng gió trong lòng để tự tổn thương.

Ngày hôm ấy không đợi anh biện minh, Thảo rời khỏi quán, một cách đường hoàng lịch sự. Cô không giày xéo trái tim anh, cũng không vứt nó đi. Chỉ là khi anh muốn quay lại thì cô chọn cách bước tiếp. Nói cô sợ cũng được, thiếu niềm tin cũng được, quá đa nghi cũng không sao. Vì tình cảm đó có lẽ chỉ hời hợt đến thế thôi, đã tuột khỏi tim đơn giản nhờ vào một cơn mưa sáng.

“Anh có thấy những giọt vàng đang đan kín thành phố ngoài kia không Hiếu? Là chúng chế.t đi sống lại đấy, vẫn đẹp rực rỡ, vẫn óng ả một màu vàng tràn ngập. Bản thân em cũng đang chờ đợi cơn nắng cho riêng mình, và điều này chẳng cần phải hỏi anh, vì nhất định sẽ tìm được.”

Theo PLXH

Nếu em nhấn phím Delete

Ngày... tháng... năm...

...

All I want from you is for you to disappear
All I need from you is for you to not be here
I guess it's time you got the news
Gonna replace you
Erase you
Delete you
Delete you...

Em kéo hết rèm, đóng chặt cửa cho âm thanh khỏi thoát ra ngoài. Trong phòng chỉ còn mỗi ánh sáng hắt ra từ màn hình chiếc PC yếu ớt...

...Gonna replace you. Erase you. Delete you...

Trong em đang gào lên theo từng tiếng nhạc. Nhưng hình như em đang cố gắng lừa dối bản thân trước một thực tại. Em muốn delete anh ra khỏi cuộc đời em. Em thua. Em bất lực trước bản thân mình. Em không là một cái PC để có thể nhấn tổ hợp phím Shift Delete mà quên hết anh. Nhưng anh lại là một program quan trọng đã được setup vào em. Cuộc sống của em, từng ngày trôi qua đều có anh hiện hữu. Em bị anh gạt qua bên lề hay em đang muốn bước sang một ngã rẽ mới-ngã rẽ không anh???

Ngày... tháng... năm...

Chuyến bay hạ cánh lúc14:00 nhưng bây giờ đã là 20:00, em vẫn còn ngồi đây. Trong góc quán này em thấy mình nhỏ bé quá. Phố xá tấp nập. Em trơ trọi khẽ rùng mình. Ngoài trời đang mưa, cơn mưa không quá lớn nhưng cũng đủ làm ướt và lạnh lẽo một tâm hồn. Bung chiếc dù màu đen lên, em quyết tâm không ngồi đó mà suy nghĩ vẩn vơ nữa. Càng suy nghĩ càng bế tắc. Em đang đi. Bước nhanh qua dòng người hối hả. Có ai đang rơi vào tình trạng như em không nhỉ? Đi nhưng vô hồn. Đi như muốn trốn khỏi thế giới này. Đèn đường đang chiếu những dãy sang xé toạc màn mưa, hay giọt mưa đang cố gắng phô diễn mình dưới ánh sáng của đêm rằng nó đang tồn tại dù ngắn ngủi trước khi rơi xuống đất và vỡ tan tành? Hình như chỉ có một mình mình điên ... Em muốn em tan ra giữa thành phố xa hoa này. Năm năm, thời gian đủ để gọi là dài cho cuộc sống nhưng đối với tình yêu thì em tin chắc nó chưa được gọi là gì cả. Bằng với thời gian ấy thì khối người đã có happy ending. Nhưng tình yêu của em thì không như thế. Nơi em, có một tình yêu đã trao đi nhưng không hề được trân trọng...

Em lại khóc. Ngồi phệch xuống đường mà khóc. Mưa ướt má em hay nước mắt em đang tuôn không thể dứt? Người người đang đi qua nhanh để tránh khỏi cơn mưa nên không ai thấy em đâu. Họ đang về với một nơi trú ẩn mà ở đó có người đang mong ngóng họ về với ấm áp. Còn em? Em sẽ đi về đâu khi mà vòng tay ấm nóng ngày nào hứa sẽ ôm em đã không còn nữa. Em nghĩ có thể giờ này anh đang sưởi ấm trái tim bằng một người khác em. Em cảm thấy nhói đau nơi góc trái ngực khi tình yêu mấy năm trời của em chỉ đủ cho anh đán.h đổi bằng một cuộc gặp gỡ chóng vánh với cô bé ấy. Đủ nhạy cảm để em thấy rằng anh khác xưa. Nhưng anh không hề biết. Nỗi đau em cam chịu. Bởi em không thể xóa hình ảnh anh, em vẫn muốn thầm lặng đi bên anh, suốt cả cuộc đời...

Ngày... tháng... năm...

...

Burning up all your pictures
Tearing up all your letters
Ripping up all your sweaters
This is, this is for the better
Slashing up all your tires
Smashing up all your flowers
Grabbing back all my power
Cause one lesson is I don't need you
Delete you

Bất chợt em cười chua chát. Nếu em là nhân vật nữ trong bài hát đó thì em làm gì có những tấm hình và những lá thư để mà đốt, mà xé. Vậy ngay cả cách để em trả thù bản thân em cũng không có hay sao? Khoảng thời gian yêu anh, em có được hạnh phúc, thứ hạnh phúc thầm lặng. Anh không cho ai biết em và anh đang là một cặp. Em lặng lẽ bên anh với tư cách là một đông nghiệp thân thiết, là một đứa em gái yêu quý. Em đau khi nghe anh giới thiệu em với người khác như vậy, nhưng em vẫn chấp nhận vì em tin anh. Tin là anh chưa sẵn sàng cho một sự ràng buộc. Em đang tự lừa dối mình rằng em đã xóa tên anh. Em xóa số phone của anh, nhưng em còn nhớ rõ trong đầu. Em xóa Y!M của anh trong friendlist nhưng em còn nhớ anh hay online vào giờ nào và ... Em bướng bỉnh và cố chấp. Em biết em không nên bước vào cuộc đời anh như vậy. Nhưng do em bước vào hay chính anh đã mở cửa và mời gọi em? Lại bướng bỉnh nữa rồi, em không nên đổ lỗi cho anh như thế. Ngày xưa em luôn tự hào rằng vì mình quá quyết liệt nên đã chinh phục được trái tim anh. Em ngu ngốc mà luôn nghĩ mình giỏi giang. Tự mắc phải một cái hố do chính mình đào để rồi giờ đây em muốn trả anh về với chị ấy, muốn trả em về với những tháng ngày không có anh, vô tư nghĩ mình là trung tâm của vũ trụ này... Không được rồi. Mọi thứ đã đến, đã xảy ra và em phải bắt buộc chia thì quá khứ cho những tháng ngày ấy. Em biết anh có một cái gì đó rất khác, rất không-bình-thường. Nhưng em mặc kệ. Cho đến ngày em đến nhà anh và tình cờ thấy được lá thư của chị ấy. Em nhận ra rằng anh là một thằng đàn ông tồi tệ. Vậy mà má.u háo thắng trong em vẫn sôi ngùn ngụt, em muốn có anh bằng bất cứ giá nào. Lừa dối bản thân rằng anh và chị ấy là một mảnh ghép sai lầm. Em sai hay ai sai hả anh? Bây giờ em mới biết được cảm giác đau của chi ấy khi đang bị anh lặp lại những nỗi đau mà chị ấy viết trong thư. Một tình cảm suốt 5 năm trời mà anh còn đối xử như thế thì đối với anh em có là gì.

Nhói đau...

Nếu em nhấn phím Delete - Hình 1

Ngày... tháng... năm...

Tình yêu là một cơn say nắng quá lớn mà thành, em đã từng nghe ở đâu đó câu nói ấy. Cơn say nắng đó có đủ lớn để cuốn anh trôi vụt khỏi tầm tay em không anh? Hình như anh rất yêu cô bé ấy. Cô ấy là đồng nghiệp của anh. Em nhớ có lần anh vì cô ấy mà mắng em té tát. Vậy mà em vẫn tha lỗi cho anh. Em điên rồ đáp chuyến bay đến đây là vì anh. Em muốn một lần gặp anh để anh biết rằng em không ngốc như anh nghĩ. Em sẽ kết thúc tất cả. Em lên kịch bản cho cuộc trò chuyện cùng anh, anh sẽ nói những gì với em, em sẽ khóc trước mặt anh lần cuối cùng rồi em sẽ bước đi những bước nặng trĩu mà lòng thì nhẹ tênh trống rỗng. Thế nhưng... em sợ ngày mai, em thức dậy em không còn niềm vui chụp lấy chiếc điện thoại mà mong ngóng tin nhắn của anh, không còn được nói chuyện với anh hằng đêm dù chúng ta cách nhau gần nửa vòng trái đất. Kỷ niệm bấu víu lấy em, chúng đang từng bước cách nhau 6 giây trôi qua chầm chậm trên nền screensaver trước mắt. Anh ở đấy, gần đấy mà xa đấy. Anh không còn là của em nữa. Em quá yếu đuối, rất rất yếu đuối. Hôm qua, cô bé ấy lại đề nghị một cuộc hẹn với em, nhưng em không dám chấp nhận. Em sợ phải đối diện với sự thật, sợ phải biết là anh và cô bé rất hạnh phúc nơi này, khuyên em nên trở về với thế giới của em. Em sợ hết tất cả mọi thứ liên quan đến anh. Ai cũng tức tối cho em, chính em cũng bực dọc và chán nản bản thân mình.

Thế giới của em vẫn còn nhưng nó sẽ trở nên trống rỗng khi không có anh...

Ngày... tháng... năm...

Không bar, không bạn bè, không online và không anh. Chỉ em với rock và bộn bề công việc. Em thấy hình như mình khá hơn. Em trở về đúng nghĩa lại là em. Em không thể yêu anh bằng một thứ tình yêu thiên sứ. Em thực dụng. Người em yêu phải đáp trả lại tình yêu của em bằng hoặc hơn chứ em không chấp nhận làm một người tình lặng lẽ. Con người là một sinh vật kỳ lạ. Dường như khi đi đến tận cùng nỗi buồn người ta sẽ không còn buồn nữa. Một buổi sáng thức dậy, đột nhiên em thấy mình lạ lắm. Mi mắt em ráo hoảnh. Tình yêu anh bỗng dưng cạn kiệt như những giọt nước mắt của em. Haizz... Em bắt đầu nghi ngờ mình. Nghi ngờ tình cảm em dành cho anh. Háo thắng ư ? Không. Em nhớ là em đã-từng-rất-đau suốt mấy tháng trời cơ mà...Tất cả đâu phải là mơ. Mọi chuyện vẫn vậy, chỉ có em khác thôi. Anh vẫn ngày ngày qua đón em đi làm, ngày ngày vẫn nói chuyện với chị ấy trong những cuộc điện thoại thâu đêm. Anh đểu. Em xin lỗi khi phải dùng từ đó với anh. Nhưng em thấy anh không xứng đáng với tình cảm của em và chị ấy. Mỗi người có một cách yêu khác nhau, có thể chị ấy yêu anh bằng cả 100% trái tim, còn em yêu anh trong đó có 50% là lý trí. Chị ấy lại từ chối một cuộc hẹn với em. Em mỉm cười và tự nhủ lòng thanh thản, khép tay và thành tâm cho một lời chúc phúc. Có thể chị ấy mới đúng là người có thể làm thay đổi anh. Em không đủ khả năng để làm điều đó. Tất cả yêu thương được gói lại trong một câu nói ngỡ như đùa - có gì đâu để nhớ?

Ngày... tháng... năm...

Em đã ngủ một giấc từ bình minh của ngày hôm qua đến bình minh của ngày hôm nay. Hình như em đang đi lạc. Tình dậy thì thấy mình đã ở trong taxi, băng qua những dãy đường dẫn đến một nơi quen thuộc. Hoa giấy vẫn mong manh như ngày nào anh hái tặng em ở khu ký túc. Em đang về với ngôi nhà mà em và anh đã cùng sống. Đáng lẽ nó đã là của em. Cánh cửa vẫn rộng mở nhưng em biết nơi ấy đã có một người khác. Bữa cơm cùng anh đã có người thay em san sẻ. Sự thật dù chua chát đến đâu thì em cũng phải một lần đối mặt... Hạnh phúc hay thinh lặng thì em có làm được gì hơn? Đau, em đã đau rồi. Khóc, em cũng đã khóc rồi.. Anh sẽ không biết là em trở về đâu. Người mở cửa cho em là cô bé ấy ... Em vẫn yêu anh nhưng tình yêu đã chuyển sang một trạng thái khác. Em đâu có "chiếc khăn thời gian" để mà biến một tấm gương đã vỡ trở thành lành lặn được. Vết thương trong tim em, bao giờ cho nguôi ngoai?

Ngày... tháng... năm...

Em vẫn còn kịp nhìn thấy chị ấy ghé nhà mình. À không, nhà của anh chứ. Có thể khi về anh sẽ lúng túng vì sợ chị ấy biết sự có mặt của em trong ngôi nhà ấy. Nhưng anh sẽ bình thản ngay thôi vì em đã đi mà không cho anh một lời giải thích. Em trả về chị nơi chị thuộc về. Không biết là đớ.n đa.u hay hạnh phúc, nhưng em nghĩ chị ấy muốn như vậy. Anh sẽ chôn vùi bí mật là em đã từng tồn tại. Em chẳng còn bận tâm người em từng hết lòng yêu thương sống cuộc đời như thế nào nữa. Em biết anh không xứng đáng. Em không tiếc tình yêu của em, nhưng em tiếc vì em đặt tình cảm ấy nhầm người.

Chia tay đâu phải là kết thúc...

Chia tay để biết chấp nhận những điều phủ phàng nhất trong tình yêu ...

Sân ga vẫn mưa như ngày em mới gặp anh. Đã đi, đã bước vào và qua những cùng cực đau khổ của thuơng yêu. Cái gì không phải là của mình thì sẽ mãi chẳng thuộc về mình. Một điều quá cũ sao bây giờ em mới nhận ra? Hà Nội vẫn đang dang rộng vòng tay đón em trở về. Và em biết nơi ấy có một vòng tay 6 năm rồi vẫn chờ đợi em...

I"m sorry for the way I let go...

Gonna replace you. Erase you. Delete you...

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Tạm ngưng giảng dạy cô giáo xin phụ huynh ủng hộ tiề.n mua máy tính cá nhân
21:00:28 28/09/2024
Lễ tang Phó Giáo sư Đặng Bích Hà - Phu nhân Đại tướng Võ Nguyên Giáp
21:04:03 28/09/2024
Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện, ủng hộ 10 tỷ đồng giúp đỡ đồng bào lũ lụt
20:10:46 29/09/2024
Cô giáo xin phụ huynh ủng hộ tiề.n mua máy tính cá nhân: "Tôi đã sai"
18:25:19 28/09/2024
Phu nhân Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã sống một cuộc đời thanh bạch, cao đẹp
07:46:25 29/09/2024
Lũ quét, sạt lở đất tại Hà Giang khiến 5 người chế.t và mất tích
18:08:30 29/09/2024
Bão Krathon mạnh cấp 15, sẽ đi vào Biển Đông?
13:33:26 30/09/2024
Vàng nhẫn "cháy hàng" khi giá lập kỷ lục, mua thêm 1 chỉ phải chờ cả tiếng
17:41:30 28/09/2024

Tin đang nóng

Nóng: Nữ diễn viên "The Glory" qua đời vì nhồi má.u não
09:33:40 30/09/2024
Hình ảnh cuối cùng của nữ diễn viên "The Glory" trước khi đột ngột qua đời vì nhồi má.u não
12:59:27 30/09/2024
Xoài Non tung ản.h nón.g hừng hực, thứ muốn khoe lại nằm ở cổ tay nhắm thẳng vào Gil Lê
11:11:29 30/09/2024
Cụ ông 96 tuổ.i sống trong viện dưỡng lão: Tự nấu ăn, đặt đồ online
11:32:32 30/09/2024
Bùi Lan Hương tiết lộ phản ứng của Nguyễn Quang Dũng khi cô thi 'Chị đẹp'
09:44:43 30/09/2024
Hôn nhân trái ngược của dàn diễn viên phim thần tượng Đài Loan (Trung Quốc)
12:47:08 30/09/2024
Mẹ đơn thân TPHCM lấy người đàn ông có quá khứ đen tối: 4 năm chưa từng hối hận
11:26:33 30/09/2024
Sự thật về phát ngôn b.ị ch.ê cười của "drama queen" Yuna Vũ tại Đảo Thiên Đường
10:29:58 30/09/2024

Tin mới nhất

Rãnh áp thấp nối với bão Krathon gây mưa giông trên Biển Đông, sóng cao tới 6m

10:50:57 30/09/2024
Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia, hiện nay (30/9) có rãnh áp thấp có trục ở khoảng 19-22 độ vĩ Bắc nối với cơn bão Krathon lúc 7h có vị trí ở vào khoảng 20,2 độ Vĩ Bắc, 122,1 độ Kinh Đông.

Cẩu xe khách và nhiều ô tô khỏi hiện trường vụ sạt lở ở Hà Giang

10:37:35 30/09/2024
Lực lượng chức năng đã huy động cần cẩu cỡ lớn để đưa xe khách và nhiều ô tô, xe máy ra khỏi hiện trường vụ sạt lở tại xã Việt Vinh, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang.

Tài xế xe khách ở Hà Giang kể phút bất lực khi nhìn quả đồi 'đán.h úp'

10:21:38 30/09/2024
Anh Vũ Minh Hoàng (42 tuổ.i, tài xế xe khách Thanh Bằng) cho biết, lúc xảy ra sạt lở, mọi việc diễn ra quá nhanh, cả xe hoàn toàn bất lực.

Chị gái nạ.n nhâ.n vụ sạt lở: 'Em tôi mất tích khi đang giúp dân sơ tán đồ'

10:04:09 30/09/2024
Chị Phạm Thị Hiển (xã Việt Vinh, huyện Bắc Quang, Hà Giang) cho biết, em trai chị đã mất tích trong vụ sạt lở khi đang giúp dân sơ tán đồ đạc.

Người Việt tại Anh chia sẻ mất mát với đồng bào chịu thiệt hại do bão số 3

10:01:53 30/09/2024
Các hội đoàn khác cũng nhanh chóng trao tặng số tiề.n quyên góp với mong muốn hỗ trợ kịp thời tới những người bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi bão Yagi.

Hà Nội: Cháy lớn tại nhà xưởng sản xuất trong đêm, xuất hiện nhiều tiếng nổ

08:00:16 30/09/2024
Lực lượng chức năng huyện Hoài Đức (Hà Nội), đang làm rõ nguyên nhân vụ cháy nhà xưởng sản xuất tại xã Di Trạch vào đêm nay.

Những đêm thức trắng sợ vỡ đê của người dân trên cồn giữa sông Mekong

07:52:39 30/09/2024
Hơn 10 ngày kể từ đợt vỡ đê mới nhất, ông Nguyễn Văn Hiếu (57 tuổ.i, ngụ cồn Phú Đa, xã Vĩnh Bình, huyện Chợ Lách, Bến Tre) đã hết bàng hoàng, nhưng vẫn chưa khắc phục xong hậu quả.

6h sáng nay cầu phao Phong Châu bắt đầu hoạt động

07:17:40 30/09/2024
Theo phương án tổ chức giao thông của Sở GTVT tỉnh Phú Thọ, người, xe thô sơ, mô tô, xe gắn máy (kể cả xe máy điện), ô tô con và xe bán tải được phép lưu thông qua cầu phao Phong Châu.

Sạt lở ở Hà Giang: Tạm dừng tìm kiếm các nạ.n nhâ.n mất tích

07:04:15 30/09/2024
Do mưa lớn, nguy cơ sạt lở đất có thể tiếp diễn nên hoạt động tìm kiếm cứu nạn trong vụ sạt lở đất trên quốc lộ 2 (đoạn qua huyện Bắc Quang, Hà Giang) phải tạm dừng.

Điều tra trách nhiệm vụ sập sân khấu thi Miss Cosmo 2024

06:50:47 30/09/2024
Ngày 29/9, Công an quận 11 phối hợp với Sở Xây dựng TPHCM điều tra trách nhiệm các đơn vị liên quan vụ sập sân khấu cuộc thi Miss Cosmo 2024.

Người thoát chế.t sạt lở Hà Giang: "Vừa nghe hô hoán, đất đã ào ào đổ xuống"

06:48:03 30/09/2024
Khi đất đá từ trên cao sập xuống sáng 29/9 ở Việt Vinh (Bắc Quang, Hà Giang), nhiều người dân và lái xe thoát chế.t trong tích tắc.

Xuất hiện vết nứt dài trên núi Pù Mèo, khẩn cấp di dời nhiều hộ dân

06:24:30 30/09/2024
Một vết nứt lớn bỗng xuất hiện trên núi ở xã Nậm Giải, huyện Quế Phong, tỉnh Nghệ An. Chính quyền phải di dời các hộ dân trong khu vực nguy hiểm đến nơi an toàn.

Có thể bạn quan tâm

Mẹ trẻ thuê nhà cho cả gia đình đi du lịch đảo Phú Quý nguyên 1 tháng: Hải sản ăn "ngập răng", con tha hồ trải nghiệm cuộc sống bản địa, tổng chi phí mới bất ngờ

Netizen

14:44:03 30/09/2024
Được mệnh danh là tiểu Bali của Việt Nam, đảo Phú Quý mang những nét đẹp hoang sơ, mộc mạc nhẹ nhàng, thu hút đông đảo khách du lịch trong và ngoài nước.

Bom tấn hot nhất Steam tung cập nhật mới sau nhiều năm, game thủ thất vọng, chán nản toàn tập

Mọt game

14:29:32 30/09/2024
Cái tên đang được nhắc tới trong câu chuyện chính là Fallout 4. Không thể phủ nhận rằng mặc dù đã là một tựa game có tuổ.i đời tương đối dài, thế nhưng Fallout 4 bất ngờ trở nên rất hot trong thời gian gần đây

Tác động của việc Ấn Độ dỡ bỏ lệnh cấm xuất khẩu gạo phi basmati đối với Việt Nam và thế giới

Thế giới

14:28:01 30/09/2024
Theo Tham tán Bùi Trung Thướng, có những lý do sau dẫn tới việc Chính phủ Ấn Độ đưa ra quyết định trên. Thứ nhất là tăng diện tích gieo cấy.

Nữ đạo chích chuyên lừa đàn ông 'qua đêm' để trộm cắp

Pháp luật

13:35:57 30/09/2024
Giang gây ra liên tiếp 2 vụ lừa đàn ông qua đêm để trộm cắp tài sản, lợi dụng nuôi con nhỏ được hoãn đi tù để bỏ trốn, bị truy nã.

8 công thức nước ép và sinh tố làm đẹp da, tốt cho sức khỏe

Làm đẹp

13:27:39 30/09/2024
Chất chống oxy hóa trong cần tây giúp tăng cường hàng rào bảo vệ da trước tác động tiêu cực của môi trường, nhờ đó làm chậm lão hóa.

Châu Bùi khoe eo thon, Baifern hở lưng trần gợi cảm tại Pháp

Phong cách sao

12:52:16 30/09/2024
Tham dự Tuần lễ thời trang Paris, dàn sao nổi tiếng xuất hiện trong những bộ đồ đơn giản nhưng vẫn gây ấn tượng.

Sao nam đóng Chúng ta của 8 năm sau lần đầu nói về tang sự, chỉ một câu mà gây nhói lòng

Sao việt

12:49:14 30/09/2024
B Trần thú nhận anh là mẫu người đàn ông của gia đình. Bản thân B Trần đã bỏ các cuộc vui từ lâu để dành thời gian cho gia đình.

Lisa lại b.ị t.ố hát nhép

Nhạc quốc tế

12:43:19 30/09/2024
Nhiều phân đoạn cũng được cho là cô hát nhép lộ liễu khi không kịp đưa mic lên miệng hoặc bỏ luôn câu hát mà chỉ tập trung vào vũ đạo, trình diễn trên sân khấu.

Khởi đầu tuần mới tinh khôi, ấn tượng chỉ với hai tông màu trắng đen

Thời trang

12:27:56 30/09/2024
Để khởi đầu tuần mới, tháng mới theo cách thật tinh khôi và ấn tượng, bạn chỉ cần sử dụng váy áo mang tông màu trắng đen theo những cách sáng tạo dưới đây.

Ăn cá thường xuyên có thể bảo vệ chống lại chứng mất trí nhớ, bệnh Alzheimer

Sức khỏe

12:21:15 30/09/2024
Hơn nữa, việc ăn cá thường xuyên đã được chứng minh là hỗ trợ chức năng não nói chung và có thể làm giảm nguy cơ mắc các bệnh thoái hóa thần kinh.