Chia tay để anh được thăng tiến
Hãy chỉ yêu những cô gái không theo tôn giáo để sự nghiệp anh được thăng tiến.
Đầu năm mới người ta chúc nhau vui vẻ và hạnh phúc. Em và anh cũng vậy, chúc nhau hạnh phúc để rồi những ngày đầu năm này lại là một nỗi đau – nỗi đau mà cả hai đều biết sẽ có ngày hôm nay. Nỗi đau chia ly mặc dù vẫn hết lòng yêu thương nhau. Em và anh buông tay là chuyện không sớm thì muộn nên em sẽ mau chóng vượt qua được nỗi đau này thôi.
Em biết lúc này đây anh đang rất lo lắng cho em, lo lắng về tinh thần cũng như sức khỏe. Yêu nhau hơn 2 năm, anh đã quá hiểu em sẽ như thế nào sau mỗi lần giận hờn hay mỗi lần lung lay ý định và chia tay em sẽ như thế nào. Có nhiều cặp đôi yêu nhau 7 – 8 năm nhưng vẫn không thể ở bên nhau, mình cũng chỉ vượt qua 2 năm. Thời gian tuy không dài nhưng cũng đủ để cả hai hiểu về nhau và biết chấp nhận cũng như hi sinh vì nhau. Cũng đủ để cảm nhận được dư vị ngọt ngào cũng như cay đắng của tình yêu. Chắc có lẽ vị đắng của cuộc tình này sẽ mãi theo em mà không hề tan biến, cũng có lẽ vị đắng này sẽ là bài học quý cho anh để chọn cho mình người đi tiếp con đường sau này đấy – ông xã của em à. Hãy chỉ yêu những cô gái không theo tôn giáo để sự nghiệp anh được thăng tiến.
Em biết sẽ rất lâu để quên đi những thói quen mà em và anh đã xây dựng với nhau trong 2 năm vừa qua. Thật khó để chấp nhận thiếu mất một bờ vai, thật khó có thể diễn tả nỗi khi thiếu vắng những tin nhắn chúc ngủ ngon, những lời chúc an lành vào ngày mới. Nó như một lập trình mà hơn 722 ngày qua vẫn xảy ra, mặt dù đã thuộc những gì nhắn cho em nhưng điều đó không làm em thấy nhàm chán mà ngược lại vẫn thấy hạnh phúc. Làm sao có thể quên đi được vào lúc nào anh sẽ nhắn những tin nhắn gì, nội dung ra sao. Nó như đã là tiềm thức, là một cái gì đó quá quen thuộc trong cuộc sống của em. Anh ơi! Em cảm thấy như thế còn anh thì sao? Em biết tâm trạng anh cũng như em, nhưng có lẽ anh mạnh mẽ hơn, bên cạnh anh có bạn bè nên cái buồn, đau khổ của anh sẽ không bộc lộ mà chỉ âm thầm anh mang. Còn em, một mình giữa thành phố, một mình trong căn nhà trọ, ngoài đi dạy thì chỉ một mình với bốn bức tường với nỗi đau. Em sẽ buồn, sẽ đau khổ và cô đơn lắm.
Video đang HOT
Em vẫn hi vọng mình có duyên nợ với nhau (Ảnh minh họa)
Anh à! Mặc dù đã biết ngày này sẽ đến, ngày mà em và anh chấp nhận buông tay nhau nhưng vẫn còn yêu nhau nên em cũng không quá bất ngờ. Cái bất ngờ là nó sớm hơn em nghĩ. Em đã nghĩ mình sẽ còn vài tháng ngắn ngủi bên nhau cho đến khi anh ra trường và thành sĩ quan, nhưng không bao nhiêu dự tính của em đã không còn. Nhưng em hạnh phúc và vui vì những gì mình đã làm được. mình đã rất hạnh phúc bên nhau, đã cố gắng rất nhiều, phấn đấu rất nhiều để bảo vệ và giữ vững tình yêu của mình, hơn hết em nhận ra rằng yêu một người là hi sinh vì người đó. Nhưng cuộc sống không phải chỉ cố gắng của em và anh là đủ để mình cùng nhau xây dựng hạnh phúc. Cuộc sống này thật khó hiểu, con người dù văn minh tiến bộ đến đâu thì những hũ tục, những định kiến cũ xưa vẫn còn, và chính điều đó làm c.hết tình yêu của mình, em thấy buồn cho cái xã hội này khi lí thuyết đưa ra nhưng không có thực hành. Từ trước đến nay em vẫn không tin có sự bình đẳng về tôn giáo, em vẫn không tin chuyện tự do yêu đương tự do kết hôn và ngày càng làm em tin điều đó.
Em không trách anh đã đầu hàng, đã chọn buông tay em khi áp lực gia đình về tôn giáo của em và về sự nghiệp của anh sau này khi lấy em vì hơn ai hết em hiểu anh cũng đã cố gắng như thế nào. Chỉ cần hiểu điều đó thôi là em đã cảm thấy mãn nguyện với những gì mà hiện tại đang diễn ra. Buông tay nhau ra thế này sẽ không ai vui vẻ, nhưng chuyện tình cảm của mình làm nhiều người khác lo lắng: ba mẹ anh, ba mẹ em và rất nhiều người thân khác nữa, nhưng đau khổ nhất vẫn là em với anh. Dù cho kết cục không phải là một giấc mộng đẹp như em và anh đã nghĩ nhưng sẽ không có gì phải hối tiếc khi cả hai cùng cố gắng tuy chưa hết mình nhưng cũng đã kiên trì trong một thời gian. Em biết, anh cũng sẽ không thể nào hạnh phúc nếu như chỉ vì để ở bên em, anh sẽ phải có lỗi với rất nhiều. Và em cũng không thể nào mỉm cười nổi nếu thấy anh như vậy.
Anh đừng quá lo lắng cho em. Lần này em không yếu đuối như những lần trước. Em đã không khóc nhiều như trước, đã mạnh mẽ đối diện với sự thật nhiều hơn rồi. Em buồn khi mất anh nhưng em không gục ngã. Làm như vậy tình yêu này đâu còn ý nghĩa gì nữa khi nó làm cả hai đau khổ và mất đi niềm tin. Anh sẽ không thấy tốt hơn và em không muốn anh cảm thấy có lỗi khi đã buông tay em.
Buông tay nhau chưa chắc em sẽ gục ngã, em hứa sẽ thật mạnh mẽ nhất là trong thời gian này- khoảng thời gian anh đi thực tập. Em sẽ mạnh mẽ để khi anh quay về biết đâu em và anh sẽ lại tiếp tục đấu tranh cho tình yêu của mình. Em biết lúc trước em yếu đuối, làm anh nao lòng, mất tự tin nhưng anh ơi em sẽ cố gắng vượt qua. Em vẫn hi vọng mình có thế cùng nhau thuyết phục bố mẹ anh. Em vẫn hi vọng có kì tích. Em vẫn hi vọng mình có duyên nợ với nhau.
Anh đừng quá cảm thấy có lỗi với em, anh hãy tập trung vào việc học của mình. Tương lai của anh phụ thuộc vào thời gian này. Em không muốn chuyện tình cảm ảnh hưởng đến tương lai của anh như thế cả em, anh và gia đình hai bên đều không vui. Hãy nhớ mãi những kỉ niệm đẹp về em – một người đã đầu ấp tay gối với anh trong một thời gian. Lần cuối cùng chỉ có thể nói: “Ông xã à! Em yêu anh.”
Theo VNE
Em đi giữa mùa xuân nỗi nhớ
Mùa đã gói kỉ niệm vào trong nỗi nhớ, trong đôi mắt em.
Một sáng mùa xuân, điệu đà vì khóm cúc vẫn rực sắc vàng trước ngõ. Mùa đón đợt gió se sắt sao khéo vừa cho em thôi buộc tóc lên cao, sáng ra phố với mái tóc dài thả nhẹ buông phủ bờ vai. Trời xám màu ủ ê cơn mưa bụi lất phất, nghe lạnh giá xôn xao tìm về. Em lại khoác thêm tấm áo bông mềm có túi bởi em biết để đôi tay mình vào đâu khi con phố vắng anh...
Mùa nồng nàn ở lại với mùi sơn còn thoảng từ nhà ai đầu ngõ, với những chậu hoa cúc vàng, thạch thảo ra Giêng rồi vẫn còn nở thắm như đã hứa với người vun trồng chăm bón bấy lâu. Và mùa cũng chỉ lạnh vừa đủ se sắt thôi để người ta tha thiết nắm tay nhau đi về giữa phố. Còn em đan cài đôi tay mình trong những niềm mơ.
Đi giữa mùa xuân, chợt thấy lòng nhung nhớ thật nhiều. Muốn tìm về những tháng ngày hò hẹn, ghé qua hàng kem Tràng T.iền để cùng xuýt xoa vị ngọt lạnh của ly kem sữa, sau đó thì thong dong tản bộ trên con phố ngập sắc ánh đèn. Phố cũng mỉm cười nhìn những lúc chúng mình ngồi tán dóc hệt như hai đứa bạn thân anh ạ. Dẫu biết chặng đường phía trước còn dài, có lắm những khó khăn và thử thách đón đợi, cuộc đời vốn dĩ đâu dễ dàng tròn vẹn như những gì ta mơ. Nhưng có anh ở bên, luôn thương yêu và ân cần chăm sóc nên hãy làm tròn cuộc đời này từ chính trái tim ta.
Em nhẹ bước trong niềm mơ, chậm rãi đi giữa mùa xuân không t.uổi (Ảnh minh họa)
Mùa đã gói kỉ niệm vào trong nỗi nhớ, trong đôi mắt em. Mùa chợt lạnh cho em thấy mình cần một vòng ôm, mông lung những ấm áp của những ngày được vỗ về che chở, mùa lất phất hạt mưa cho thương yêu ướt át và mùa cũng biết em đủ lớn để biết cách lau khô. Dù góp nhặt những tháng ngày trong veo kỉ niệm thì em vẫn không thể nào lấp đầy khoảng vắng những ngày anh xa, nhưng tình yêuđã chia trái tim của em thành hai miền xúc cảm anh ạ, một bên là nỗi nhớ, một bên là tin yêu.
Những ngày mùa xuân lại muốn rũ bỏ đi vài thứ, em không mang theo những nỗi buồn, lo lắng hay những vụn vặt gom nhặt rồi gửi lại hết thảy theo tờ lịch cũ. Để rồi thêm một ngày mới là lại thêm những ngọt ngào thương yêu. Và để mùa xuân lại căng đầy nhựa sống, rạng rỡ và tươi mới như tự ngàn năm rồi vẫn thế phải không anh?!
Bước trên phố, vui ngắm những cánh hoa mà chú công nhân khéo sắp đặt trên vỉa hè, ngắm những dòng xe cộ thư thái đứng chờ đèn đỏ chuyển xanh, những con người thân quen, những câu chuyện còn đọng lại góc quán cà phê, trà nóng. Cảm như mình đã thấm chút vị của Cố đô nên cũng dịu dàng mơ mộng lắm. Vẫn biết có người đang hẹn hò nhau sáng xuân, có ai đó diện váy áo xinh tươi, thẹn thùng e lệ lúc đưa tay đón nhận những đóa hồng tuyệt đẹp. Cũng có ai đó trao nhau thanh socola ngọt lịm trong ngày của tình nhân. Và phố có em - nhẹ bước trong niềm mơ, chậm rãi đi giữa mùa xuân không t.uổi, em không đua đòi, cũng chẳng ghen tỵ với ai cả, bởi định nghĩa hạnh phúc trong em bình dị hơn thế rất nhiều. Em mở chiếc điện thoại, mỉm miệng cười hiền lúc đọc dòng tin nhắn: "Nhớ em lắm, Bảo à!"
Theo VNE
Chồng chăm "vợ bé", tôi lao vào tình cũ Thật sự là lòng tôi đang nghiêng ngả trước những giông bão đang đổ xuống cuộc đời mình. Tôi nhớ cái ngày Hưng hí hửng báo cho tôi chuyện "vợ bé" của anh có thai. Dù cố làm ra vẻ miễn cưỡng nhưng tôi không thể không nhận ra vẻ mãn nguyện trên gương mặt anh: "Anh cám ơn em đã bỏ qua...