Chỉ vì tin bồ bỏ vợ mà một đại gia như tôi phải lê lết ngoài đường trong tình cảnh đói rách
Rồi tôi ngang nhiên ngoại tình, vợ tôi biết khóc hết nước mắt, cô ấy tìm mọi cách để níu kéo tôi nhưng tôi không chịu, tôi bảo tôi hết yêu vợ rồi và mục đích cô ấy níu kéo tôi cũng chỉ là muốn túi t.iền của tôi mà thôi.
Tôi nhìn hàng phở bốc khói nghi ngút mà bụng réo sùng sục, nhưng trong người tôi giờ chỉ có 10 ngàn đồng, không đủ t.iền để ăn một bát phở. Tôi cũng không dám tiêu hết, vì còn bữa trưa, bữa tối, mà ngày mai, ngày kia, tôi cũng chưa biết được làm cách nào để ra t.iền. Những lúc đó, tôi lại nhớ đến mâm cơm nghi ngút khói mà vợ tôi nấu cách đây 10 năm, và càng nhớ, nước mắt tôi càng chảy dài.
Thời đó, tôi bắt đầu phất lên từ việc buôn gỗ. Có t.iền, tôi mạnh dạn đầu tư vào chuỗi nhà hàng ăn uống cùng bất động sản. Chẳng mấy chốc, tôi trở thành đại gia, t.iền cứ thế vào túi ào ào. Có t.iền, tôi trở thành một người khác, tôi không phải sống khổ sở, tằn tiện như trước nữa, tôi bắt đầu cho phép mình có cuộc sống hưởng thụ. Tôi thường xuyên đi du lịch, tiệc tùng, đến những nơi sang tọng. Và cũng nhờ những lần đó mà tôi gặp được Huyền – cô gái đẹp nhất mà tôi từng gặp.
Lúc đó tôi đã có vợ và 2 con nhưng khi gặp Huyền thì trái tim tôi lại lỗi nhịp một lần nữa. Huyền xinh đẹp và thông minh quá mức, trong khi vợ tôi chỉ sở hữu nhan sắc bình thường, không giỏi giao tiếp, chỉ biết quanh quẩn ở xó bếp và nuôi con. Sự xuất hiện của Huyền giống như một luồng gió mới làm cho cuộc đời tôi bước sang một trang khác.
Lúc đó tôi đã có vợ và 2 con nhưng khi gặp Huyền thì trái tim tôi lại lỗi nhịp một lần nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi lao vào Huyền như một con thiêu thân. Tôi sẵn sàng chi t.iền cho những cuộc ngao du sơn thủy cùng người đẹp. Huyền biết chút ít về kinh doanh nên có khi nàng cũng cố vấn giúp tôi mấy thương vụ. Điều này càng khiến cho tôi tin tưởng Huyền hơn.
Rồi tôi ngang nhiên ngoại tình , vợ tôi biết khóc hết nước mắt, cô ấy tìm mọi cách để níu kéo tôi nhưng tôi không chịu, tôi bảo tôi hết yêu vợ rồi và mục đích cô ấy níu kéo tôi cũng chỉ là muốn túi t.iền của tôi mà thôi, tôi dứt khoát viết đơn ly hôn để được danh chính ngôn thuận đến với Huyền.
Nào ngờ tối hôm sau, vợ tôi đưa về cho tôi một tập ảnh, tôi cầm lên xem thì thấy ảnh Huyền đang nắm tay một người đàn ông khác đi ngoài đường. Tôi không tin, mang đến hỏi Huyền thì Huyền khóc lóc, bảo vợ tôi thuê người ghép ảnh để hại cô ấy, Huyền bảo cô ấy yêu tôi còn không hết, sao lại có thể đi với người đàn ông khác được. Tôi tin Huyền, về nhà đ.ánh cho vợ một trận thừa sống thiếu c.hết rồi đưa đơn ra tòa.
Tôi chỉ chu cấp cho vợ một số t.iền nhỏ để nuôi con, hai đứa con của tôi cũng không muốn ở với tôi nên tôi càng rảnh. Sau khi hoàn thành thủ tục ly hôn, tôi đưa Huyền về nhà sống và chúng tôi có khoảng 3 tháng sống trong hạnh phúc.
Video đang HOT
Mặc vợ tôi khóc lóc, can ngăn, tôi vẫn đưa đơn ra tòa (Ảnh minh họa)
Nếu không có cú sốc đó thì tôi vẫn nghĩ rằng, Huyền mới là người phụ nữ của cuộc đời tôi. Tôi còn nhớ đợt đó công ty của tôi đang giành một hợp đồng béo bở với một công ty nước ngoài, tôi dốc hết t.iền của vào để đ.ánh một trận lớn, nhưng rồi tá hỏa khi thấy trong hợp đồng mọi điều khoản đều bị sửa lại theo hướng bất lợi cho công ty của tôi. Xui xẻo nối tiếp nhau, những hợp đồng sau đó của tôi đều bị hủy, số t.iền tôi phải đền bù, phải trả t.iền lương, t.iền mặt bằng, t.iền ngân hàng cứ thế đội lên gấp đôi, gấp ba. Chỉ trong vòng mấy tháng, từ chỗ là đại gia tôi đã trở thành con nợ rồi phải tuyên bố phá sản. Lúc đó, Huyền mới lộ ra bản mặt cáo già, thì ra cô ta chỉ là một quân cờ mà đối tác của tôi tung ra, nhằm dụ tôi sập bẫy. Và tập ảnh cô ta đi cùng một người đàn ông khác là có thật chứ không phải ảnh ghép.
Nhưng khi đó mọi chuyện đã quá muộn màng. Tôi mất nhà, mất công ty, phá sản và kiệt quệ hoàn toàn. Không những thế, còn phải trốn chui trốn lủi vì những món nợ khổng lồ. Lúc này, tôi mới thấm thía những lời vợ tôi nói trước đó. Tôi đã bỏ cô ấy đi không một chút ăn năn, bỏ mặc con tôi chừng ấy thời gian để đi theo bồ và giờ phải nhận một kết cục cay đắng.
Giờ đây tôi phải chịu kết cục cay đắng (Ảnh minh họa)
Chuỗi ngày sau đó của tôi thật thê thảm, không có t.iền, không có nhà, tôi chỉ biết đi lang thang ngoài đường, đội mũ trùm sụp mặt để tránh bọn đòi nợ và người quen. Tôi không dám đi xin việc khác vì chỗ nào cũng đầy nguy hiểm, thế là tôi đành lân la những khu chợ khuân vác, xin làm việc chân tay, kiếm chút t.iền trang trải các bữa ăn. Những đêm trời rét, một mình co quắp ở dưới mái hiên, không có chăn, bụng đói, tôi mới biết mình quá dại dột khi bỏ vợ để đi theo bồ. Chỉ vì sự nông nổi đó mà giờ đây, tôi đã phải trả một cái giá quá đắt, nhưng nói gì thì nói, mọi chuyện cũng đã quá muộn màng. Hy vọng đây cũng là bài học đắt giá cho những gã đàn ông có lối sống bội bạc và nông nổi như tôi.
Theo Blogtamsu
10 năm t.uổi xuân hy sinh cho anh để đổi lại một kết cục cay đắng
10 năm qua, tôi sống không lý trí khi hi sinh hết vì anh để đổi lại được gì. Anh, mẹ anh, gia đình anh quay ngoắt đổi thái độ sau khi đã đạt được những gì mong muốn.
Tôi và anh quen nhau khi mới 20 t.uổi. Vì anh và tôi bằng t.uổi, lại cùng học đại học nhưng là hai trường khác nhau. Hai trường cũng xếp vào top đầu ở Hà Nội.
Khi tôi quen anh là lúc anh vừa chia tay mối tình đầu từ hồi cấp ba. Tôi được một người bạn cùng lớp giới thiệu, sau đó chúng tôi yêu nhau.
Khi đó anh chỉ là một sinh viên bị tụt ca, chơi game nhiều, cắm đồ vô số, vì thất bại trong mối tình đầu, anh đã lao vào game để quên đi mọi thứ. Tôi thương anh, vì yêu và thương nên ở bên cạnh mong có thể lấp đầy giúp anh.
Sau một thời gian anh cũng yêu tôi và tiến bộ dần. Tôi hướng dẫn anh học để trả nợ môn và tìm cách để anh cai nghiện game. Tôi đi gia sư để k.iếm t.iền cùng anh trả các khoản nợ cắm đồ. Sau đó, tôi ra trường trước, anh học kỹ thuật, lại bị tụt ca nên ra sau tôi 2 năm.
Vì vừa ra trường, tôi lại xin được việc ở quê nên định về quê làm. Thế nhưng lúc đó, mẹ anh lại gọi điện nói chuyện với tôi. Bà xin tôi ở lại hướng dẫn anh, ở cạnh anh và hoàn thành nốt việc học để lấy được bằng. Mẹ anh nói, coi như nợ tôi vì bà sợ nếu tôi về quê rồi thì anh lại sa chân vào con đường cũ.
Rồi tôi cũng đồng ý vì nghĩ vừa thương anh, thương cả mẹ anh vất vả ở quê. Suốt 2 năm sau đó, tôi ở cạnh động viện và cũng gần như học cùng anh đến khi anh ra trường đi làm.
Nhưng đáng buồn là anh vẫn còn nặng tình với cô gái ấy. Trong ngày sinh nhật của tôi, anh hẹn gặp đi uống cà phê với mối tình đầu của mình, bỏ mặc tôi một mình ở nhà đợi anh về đến 10 giờ tối.
Sau đó, chồng của cô ấy tìm tôi trên facebook rồi vào nói chuyện. Anh ấy bảo họ đã có một đứa con chung và không muốn con trai của họ không cha không mẹ. Nếu vợ anh ấy còn tiếp tục gặp gỡ, qua lại với người yêu tôi thì sớm muộn cuộc hôn nhân của họ cũng chấm dứt. Vì vậy, anh ấy nhờ tôi hãy... "cưới" anh sớm để giúp cuộc sống của họ yên ổn.
Sau cuộc nói chuyện đó, tôi thấy thật nực cười và thương hại anh ta phần hơn. Một người chồng không quản được vợ, để vợ đi gặp lại tình cũ mà còn có thể đi cầu xin tôi như thế.
Nhưng sau đó, tôi thấy anh thay đổi. Anh đã đoạn tuyệt với cô ta, cũng có thể chính cô ấy đã cắt đứt trước. Tôi đòi cưới, anh bảo cho thêm thời gian, để sự nghiệp ổn định, có thể lo được cuộc sống của cả hai rồi mới cưới, nhưng tôi bắt anh phải đăng ký kết hôn với tôi trước. Bố mẹ anh không hài lòng lắm nhưng cũng đồng ý vì nghĩ đến ân nghĩa mấy năm qua tôi bên anh.
Nhà tôi xin một cái lễ coi như cúng tổ tiên và để cả hai nhà qua lại. Thời gian trôi đi, anh cũng yêu thương tôi như bao cặp vợ chồng son mới cưới khác. Thế nhưng, bi kịch bắt đầu khi anh ra trường làm việc.
Tôi ra trường trước, công việc thuận lợi hơn, anh thì ngược lại, lương tháng có tháng không nhưng tôi không nề hà gì, luôn động viên anh cố gắng, thậm chí tôi còn cùng anh đi công tác vì lĩnh vực anh làm tôi cũng rành.
Thế nhưng, bố mẹ anh lại tỏ ra không hài lòng. Họ luôn cho rằng, tôi kiếm nhiều t.iền hơn thì sau này sẽ không coi anh ra gì, rồi tôi sẽ nắm toàn quyền. Bố mẹ anh luôn gây áp lực lên anh, nào là con trai thì phải thế này thế kia... Tôi biết bố mẹ anh cũng muốn tốt cho anh thôi, tôi cũng biết gia đình anh còn sống kiểu gia trưởng, phong kiến lắm, nên tôi âm thầm chịu đựng hết.
Anh bắt đầu chán cuộc sống, hoặc có lẽ do tôi không để ý nên không thể hiểu được. Anh đã ngoại tình với một cô sinh viên năm 2 suốt một năm trời. Anh giấu tôi, t.iền làm ra cũng cho cô ta.
Tối hôm đó, tôi hỏi anh thì anh không nói gì. Tôi bỏ sang nhà bạn anh cũng không nhắn tin hay hỏi tôi đi đâu.Tôi buồn lắm, gọi điện cho mẹ tôi. Mẹ tôi lúc đó động viên rồi khuyên tôi bình tĩnh. Tôi nhắn tin hỏi anh xem anh luốn ly hôn để ở với cô ta hay tiếp tục sống. Anh xin lỗi và muốn tôi cho anh cơ hội làm lại từ đầu. Lúc đó, tôi lại động lòng, vì quá yêu anh nên đã tha thứ.
Sau đó, tôi và anh chuyển vào nam lập nghiệp. Sự nghiệp của cả hai cân bằng, anh kiếm được nhiều t.iền hơn. Tôi đã đưa kế hoạch giữa năm có con và cuối năm sẽ cưới, anh rất ủng hộ toi.
Nhưng đùng một cái, chỉ vì xích mích nhỏ mà anh giận tôi rồi gấp quần áo bay ra Hà Nội luôn. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ anh ra ngoài đó nghỉ ngơi, nhưng anh lại được bố mẹ tác động rồi thay đổi hoàn toàn. Có lẽ cũng một phần do anh tích lũy áp lực nên bùng phát.
Sau đó tôi gọi điện, anh bảo muốn tiếp tục thì tôi phải thay đổi, phải nghe theo gia đình anh sắp đặt, nếu không sẽ ly hôn rồi cúp máy. Lúc đó, tôi thấy chán và buồn vô cùng. Buồn vì suốt 10 năm qua bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu vất vả cùng vượt qua, những ngày tôi vừa đi làm vừa đi gia sư tận 11 giờ đêm anh đến đón. Những quãng ngày cả hai đi xe máy cùng nhau, vượt 100 cây số sang sỉnh công tác để hỗ trợ anh.
Tôi chỉ ước có một gia đình, nơi có một người chồng yêu thương tôi và có một đứa con. Được cùng chồng đưa con đi công viên chơi và up ảnh lên facebook khoe bạn bè. 30 t.uổi, tôi chỉ mong muốn một điều đơn giản như vậy thôi. Vậy nhưng, tất cả dường như chỉ là mơ ước.
Buồn và thất vọng vô cùng với gia đình anh. Mẹ anh, con người từng van nài cầu xin tôi ở bên cạnh anh lúc cần thiết, khi đã đạt được rồi thì quay ngoắt thái độ không thương tiếc. Trong khi tôi như con thiêu thân khờ dại sống hết mình với họ, đổi lại là như vậy. Tại sao cuộc sống này lại có những con người như vậy.
Tôi đã dứt khoát, tháng sau tôi sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn, để anh ta tìm vợ mới, mẹ anh ta kén con dâu cho phù hợp. Chỉ đáng tiếc là tôi quá ngu dại, tin vào những lời đường mật để rồi sống trong ảo vọng.
10 năm, tôi phải sống sao, cần bao lâu để có thể cân bằng lại đây khi có quá nhiều kỷ niệm. Giá như tôi đã từng yêu, giá như đây chỉ là mối tình thứ mấy chắc tôi đã không phải khổ sở như thế này. Cay đắng, đớn đau quá. Tôi phải làm sao để tìm lại ý nghĩa cuộc sống lúc này đây? Xin hãy cho tôi vài lời tư vấn.
Theo Người đưa tin
Mặc tôi can ngăn, vợ vẫn đặt vé đi du lịch Tết Vợ nói Tết là thời gian nghỉ ngơi, nên cô ấy đi du lịch chứ không muốn về quê chồng để làm ô sin như năm ngoái. Vợ nói Tết là thời gian nghỉ ngơi, nên cô ấy đi du lịch chứ không muốn về quê chồng để làm ô sin như năm ngoái. (Ảnh minh họa) Tôi 28 t.uổi, vợ tôi 26...