Chỉ vì một quả trứng luộc mà bà nội nhốt cháu gái ngoài cửa, để rồi bị chính đứa cháu trai mình yêu thương tạt cho gáo nước lạnh (P2)
Thái độ của mẹ chồng tôi giống như trẻ con ghen tức làm nũng vậy, nhưng tôi cũng có thể hiểu được tâm trạng của bà.
Cuối cùng con gái tôi đỗ vào một trường cao đẳng y dược, sau này tốt nghiệp đi làm ở bệnh viện cũng khá ổn. Chúng tôi khá tự hào về con bé, định bụng sau khi thi xong cả nhà sẽ tụ tập một bữa chúc mừng, thế nhưng vì mấy lời gió thoảng mây bay của mẹ chồng trước đó khiến con bé vướng mắc mãi không quên. Từ đó trở đi, con gái tôi hoàn toàn chẳng còn chút giao tiếp tình cảm gì với bà nội, trừ lúc gặp mặt thì chào hỏi lịch sự vài câu mà thôi, nói gì đến chuyện hiếu kính hay yêu thương bà nữa. Chúng tôi cũng từng cố gắng hàn gắn mối quan hệ giữa hai bà cháu, nhưng cũng chẳng có kết quả gì nên đành từ bỏ.
Năm ngoái bố chồng tôi qua đời, mẹ chồng chính thức đến ở hẳn nhà chúng tôi, bà vẫn đối xử tốt với cháu trai như trước, thậm chí còn nói nhiều lần rằng tài sản của bà sẽ giao lại hết cho cháu trai, dù không đáng tin cho lắm nhưng thật sự mẹ chồng tôi suốt ngày nói như vậy.
Chỉ là chúng tôi đều biết mẹ chồng tôi không có nhiều t.iền, bố chồng tôi mất xong bà không còn nguồn thu kinh tế nữa, mỗi tháng chỉ có hơn 3 triệu t.iền lương hưu mà thôi, còn phần t.iền tiết kiệm thì mấy chục năm qua bà đưa cho chồng tôi với chú út đâu đó bảy tám phần rồi, cũng chẳng còn lại là bao. Đây cũng là lý do khiến chúng tôi cố gắng nhẫn nhịn thói quen sống và quan điểm của mẹ chồng, cũng là lý do bà chọn đến ở nhà chúng tôi để dưỡng lão.
Năm nay con trai tôi thi đại học, thằng bé từ trước đến giờ học lực khá tốt, ở nhà cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, gánh vác toàn bộ hy vọng của chúng tôi. Có thể nói rằng trong suốt 3 năm học cấp 3, chúng tôi tiêu gần trăm triệu cho việc học hành của thằng bé, tất cả vì muốn nó có thể thi đỗ trường đại học top đầu, sau này chức cao vọng trọng, để cả nhà nở mày nở mặt.
Thấp thỏm suốt mấy hôm con trai đi thi, đến cả mẹ chồng tôi ở nhà cũng đứng ngồi không yên, chỉ sợ cháu thi không tốt, ngày nào cũng theo tôi đến cổng trường đợi cháu thi xong. Tình cảm bà dành cho con trai tôi nhiều đến mức khiến tôi có cảm giác tôi không yêu thằng bé nhiều như mẹ chồng luôn. Nhưng ai cũng hiểu, yêu thương quá độ sẽ rất dễ gây ra những hiểu lầm, sai sót không đáng có, thậm chí là cả sự bất lực.
Trường học của con gái tôi ở ngay trong thành phố, bình thường nó rất ít khi về nhà, chỉ mấy hôm trước khi em trai thi nó mới quay về động viên. Bữa tối đầu tiên về nhà nó đùa với em trai:
“Không sao đâu, cứ thả lỏng tâm trạng, nếu không đỗ thì đến trường chị học, trường chị cũng khá tốt, lại còn ít con trai, tương lai em làm hộ lý hay bác sĩ cũng tuyệt đó nhé!”.
Lúc đó, mẹ chồng đ.ập bát xuống bàn ầm một tiếng, cực kì tức giận mà nói:
“Mày đừng có nói nữa, biến về trường của mày đi, tự mình thi chả ra sao lại còn ảnh hưởng đến cả em trai mày à!”.
Video đang HOT
Rõ ràng chỉ là một câu đùa vui mà thôi, thế nhưng mẹ chồng tôi lại nghiêm túc như thế, mắng xong liền chạy đi thắp hương cho tổ tiên khấn vái, con gái tôi cũng chỉ đành im lặng.
Kết quả thi đại học đã có, con trai tôi được 29 điểm, việc học ở trường đại học top đầu không còn lo lắng gì nữa, chúng tôi liền bàn bạc với cả nhà làm một bữa tiệc chúc mừng cho con trai, bữa tiệc này chỉ có 4 người trong gia đình cộng thêm mẹ chồng tôi là được. Thế nhưng mẹ chồng tôi không nghe, bà nhất quyết đòi mời cả gia đình cô hai và chú út tới dự. Tôi nghĩ đi nghĩ lại rồi cũng đồng ý, dù sao tiệc mừng cũng chẳng tốn là bao, con trai tôi lại muốn mời cả bà ngoại và cậu nó đến, trước khi thi, cậu nó hứa sẽ cho nó một chiếc điện thoại mới, giờ nó muốn gặp cậu để “đòi quà”. Như vậy, bên nhà mẹ đẻ tôi cũng đến, tất cả đều là người một nhà, không có gì ngượng ngùng cả.
Ảnh minh họa
Bữa tiệc bắt đầu rất rộn ràng, trên bàn ăn ai ai cũng khen con trai tôi học tốt, ngoan ngoãn, ai cũng nói nó sau này nhất định sẽ thành công xuất sắc, người mẹ là tôi cũng vui vẻ, nở mày nở mặt. Mẹ chồng tôi thì càng khỏi phải nói, tự hào vô cùng, bà kéo tay mẹ tôi kể lể cháu trai ngoan thế nọ tốt thế kia, bà hy sinh nhiều như thế nào, đối tốt với cháu trai ra sao, mãi không dứt chuyện. Thế nhưng khi nói đến chuyện tương lai cháu trai hiếu kính ông bà như thế nào, con trai tôi nói xong lại khiến mẹ chồng tôi thay đổi sắc mặt ngay lập tức. Nó nói:
“Đợi con khai giảng xong, con sẽ đưa bà ngoại và chị gái đến trường con tham quan, con phải cho chị thấy khí thế của trường đại học, chắc chắn đẹp hơn trường của chị nhiều”.
Mẹ chồng tôi hỏi tại sao chỉ đưa bà ngoại mà không đưa bà nội đi, nó lại nói:
“Con đã hẹn với bà ngoại từ lâu rồi, chỉ cần con đỗ đại học là con sẽ đưa bà đến đó đi xem, bà nội cứ ở nhà đừng đi, bà mà đi kiểu gì cũng cãi nhau với bà ngoại con”.
Mặt mẹ chồng tôi biến sắc, không khí lúc đó dường như đông cứng lại, nếu không phải chồng tôi đứng dậy phá vỡ bầu không khí đó thì thật sự mẹ chồng tôi không còn mặt mũi nào để nói chuyện tiếp.
Ăn cơm xong tôi ngồi tiếp chuyện với mẹ đẻ, con gái tôi cũng ra ngồi cùng bà ngoại, con trai tôi cũng bám theo chị gái nó, hai đứa nói chuyện tíu tít, còn mẹ chồng tôi thì chỉ có cô hai và chú út ngồi cùng. Lúc đó tâm trạng mẹ chồng tôi không tốt, chờ đến khi về nhà, bà liền vào phòng mình luôn, chồng tôi vào hỏi thăm, bà tủi thân nói:
“Đúng là nuôi phải đồ vô ơn, mày nhìn xem con trai mày đấy, đúng là vô phúc, nuôi lớn đến chừng đấy rồi mà nó chỉ nghĩ đến ai ấy, có nghĩ đến bà nội nó đâu, mẹ mặc kệ, sau này nó muốn làm gì thì làm”.
Thái độ của mẹ chồng tôi giống như trẻ con ghen tức làm nũng vậy, nhưng tôi cũng có thể hiểu được tâm trạng của bà. Dù sao con trai và con gái tôi cũng là chị em ruột, lúc bé nó chưa biết gì thì không nói, nhưng giờ lớn rồi, đã hiểu chuyện rồi, thằng bé sớm đã biết bà nội không thích chị gái nó. Đương nhiên con trai tôi cũng không phải người ăn cây táo rào cây sung, không biết ơn người chăm sóc mình, sự hy sinh của bà nội nó hoàn toàn hiểu, khoảnh khắc đó tôi thật sự đã nghĩ rằng tất cả những uất ức tủi nhục con gái tôi phải chịu đựng từ bà nội giờ bà cũng đã được trải qua, để thấu hiểu thế nào là cảm giác bị đối xử thiên vị.
Tôi nghĩ bây giờ chỉ có mẹ chồng tôi thay đổi thì sau này cuộc sống mới tốt lên, chứ nếu bà vẫn giữ nguyên tính cách đó thì sớm muộn cũng không còn đứa cháu nào yêu thương bà nữa. Tình cảm phải xuất phát từ đáy lòng, được xây dựng qua năm tháng với sự cho đi không tính toán, chứ không phải chỉ chăm chăm chờ đợi báo đáp. Hi vọng mẹ chồng tôi sớm hiểu ra điều này để t.uổi già được thoải mái tâm trí.
Cháu trai đi xét nghiệm ADN, bí mật động trời của bà nội bị phát hiện
Thấy con càng lớn càng không có nét giống bố, Dũng đưa đi xét nghiệm và phát hiện ra bí mật mẹ giấu kín suốt mấy chục năm.
Một buổi sáng ngày cuối năm giá rét, vợ chồng anh Lê Đình Dũng (35 t.uổi) và chị Hồ Ngọc Hoa (34 t.uổi), quê Ninh Bình, bế con trai 4 t.uổi xuất hiện tại một trung tâm phân tích ADN ở Hà Nội. Đặt con xuống ghế, Dũng nói với cán bộ xét nghiệm "muốn dùng phương pháp hiện đại để xác định huyết thống hai bố con".
Viết xong tờ đơn đề nghị, lấy xong mẫu m.áu, Dũng tiếp tục nhấn mạnh đề nghị "trung tâm làm thật chính xác giúp". Kết quả xét nghiệm được trung tâm hẹn gửi chuyển phát nhanh, sau một ngày sẽ nhận được nhưng Dũng vội xua tay nói sẽ đích thân đến lấy.
Lúc đó các nhân viên trong trung tâm ADN đều nghĩ có lẽ người đàn ông này nghi ngờ con không giống mình, nghi vợ ngoại tình nên đang nóng lòng tìm sự thật.
Phiếu kết quả xét nghiệm ADN xác minh huyết thống, quan hệ trong một gia đình. (Ảnh: CGAT)
Ba ngày sau, Dũng đến trung tâm ADN lấy kết quả. Các cán bộ đều chúc mừng vì đ.ứa t.rẻ chính là con ruột của anh. Nhưng Dũng lại không hề vui vẻ. Anh nhìn lại tờ kết quả rồi lại nhìn vợ nhíu mày vẻ khó hiểu.
Giấy trắng mực đen rõ ràng, Dũng vẫn không "tâm phục khẩu phục". Anh nghi vợ đến mua chuộc trung tâm và nghi cả vị giám đốc trung tâm nhận t.iền để lật ngược kết quả.
Cầm tờ giấy giám định về nhà, Dũng chưa dừng đay nghiến vợ, những ngày sau đó luôn trong trạng thái hậm hực.
Vài ngày sau, khi vợ con ra ngoài đi chơi, Dũng được mẹ đẻ kéo vào phòng nói chuyện, bà thú nhận, thời thiếu nữ có rất nhiều trai làng theo đuổi. Bà cũng từng có mối tình thoáng qua với một người có ngoại hình tương xứng, nhưng vì nhà người đàn ông đó nghèo nên gia đình không cho bà cưới.
Cuối cùng bà chọn kết hôn với một người chỉ cao 1,58 m, vẻ ngoài bình thường. Người đó chính là bố đẻ của Dũng. Còn người bà yêu vì quá đau buồn đã bỏ làng ra đi. Dũng chính là "sản phẩm" của mối tình không thành đó.
Con trai của Dũng hiện tại thừa hưởng tất cả nét đẹp ngoại hình từ chính người tình của bà ngày đó. Thậm chí, bà còn công nhận, cháu nội càng lớn càng giống bạn trai năm xưa của bà.
Nghe xong câu chuyện, Dũng ngớ người, anh vội xin lỗi vợ vì bao lâu nay chịu sự dày vò từ chồng.
Theo bà Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm ADN, lúc đầu xem kết quả, Dũng nghĩ trung tâm móc ngoặc với vợ anh để cho kết quả gian lận. Một đ.ứa t.rẻ sinh ra, có thể giống mẹ, có thể giống cha, nhưng cũng có thể chẳng giống cả hai, mà giống một người thuộc thế hệ trước của cả hai bên - ông bà nội ngoại.
Chuyên gia cũng chia sẻ thêm, quan niệm "con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" ăn sâu vào suy nghĩ của nhiều người Việt. Không ít người hay dựa theo vẻ ngoài này để đ.ánh giá đ.ứa t.rẻ sinh ra có giống với bố mẹ hay không và thường trẻ giống bố mới êm cửa ấm nhà.
Tuy nhiên thực tế không ít trẻ sinh ra không có nét giống bố mẹ. "Khoảng 20% ca xác định huyết thống cha con mà tôi đã thực hiện trong các năm qua xuất phát từ lý do con không giống bố", bà Nga cho hay.
Mỗi người mang một bộ ADN duy nhất, kết hợp 50% gene từ mẹ và 50% gene từ bố. Vì thế thông thường trẻ sẽ mang trong mình những nét của cả bố và mẹ, xét cả về ngoại hình lẫn tính cách.
Tuy nhiên những đặc tính này còn phụ thuộc vào điều kiện sinh tồn, nên sẽ có những trẻ không giống cha mẹ, họ hàng. Thậm chí, hai đ.ứa t.rẻ có cấu trúc di truyền giống hệt nhau (sinh đôi cùng trứng) lớn lên trong những hoàn cảnh sống khác nhau thì có thể rất khác nhau về cả ngoại hình và tính cách.
Tưởng tôi chửa con gái mẹ chồng đuổi tống, đến khi biết sinh cháu trai thì đòi "đợi cai sữa rồi đón về nuôi" Thời đại thừa nam thiếu nữ như bây giờ mà vẫn còn có người như vậy. Sau nhiều chuyện không thể nhìn nổi mặt nhau nữa, tôi và mẹ chồng đã chính thức không thể đội trời chung. Từ nay, ở đâu có bà sẽ không có tôi và ở đâu có tôi cũng đương nhiên không có bà. Chồng tôi là con...