Chí Trung: ‘Đừng so hài truyền hình với sân khấu’
“Nghệ thuật phải khiến người ta bỏ t.iền mua vé, đội mưa đội nắng đến với người nghệ sĩ, không phải cái thứ văn hóa vé mời hay thưởng thức nghệ thuật miễn phí”, danh hài xứ Bắc chia sẻ.
Chí Trung và Xuân Bắc trong “ Gặp nhau cuối năm”.
- Có nhiều người nhận xét rằng vốn gây cười của các nghệ sĩ hài dường như đã cạn kiệt bởi có quá nhiều các vở hài phải dùng những câu chuyện nhảm nhí, rẻ t.iền để chọc cười khán giả. Anh nghĩ sao về ý kiến này?
- Xin hỏi rằng những người có nhận xét trên họ xem hài ở đâu? Họ xem trên truyền hình hay ở nhà hát, xem bằng vé mời hay tự bỏ t.iền ra mua? Xin đừng xem truyền hình để nhận xét về sân khấu. Tôi ghét nhất ai chưa xem chúng tôi diễn trên sân khấu nhưng nhận xét “cứ như đúng rồi”.
Xin thưa rằng hài trên truyền hình là hài xem miễn phí, hài “mậu dịch”, ngay cả người thực hiện cũng chỉ coi là “chuyện thoáng qua” nên làm đơn giản, sơ sài. Rất ít những chương trình hài truyền hình được đầu tư kỹ càng về tâm, tài, t.iền như Gala Cười, Gặp nhau cuối năm… Và đương nhiên, đó là những chương trình luôn được cả nước mong đợi. Bạn muốn thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật đích thực, có đầu tư, có trí tuệ, xin hãy bỏ t.iền túi ra mua một chiếc vé đến rạp kịch. Bạn đòi hỏi gì nhiều khi chỉ muốn xem thứ nghệ thuật “mậu dịch” không phải bỏ t.iền ra mua?
Trên sân khấu, nếu chúng tôi diễn những tác phẩm nửa vời, những thứ nghệ thuật vớ vẩn, khán giả sẽ bỏ về ngay lập tức, người nghệ sĩ như chúng tôi chỉ có “c.hết đứng” trên sân khấu. Làm sao những thứ hài nhảm, hài nhạt, cười gượng có thể tồn tại?
Chúng tôi không diễn những vở hài nhảm nhí. Bạn nên nhớ chữ hài với chữ hề là khác nhau hoàn toàn. Chỉ có một con đường, gạn đục khơi trong để làm nghệ thuật đích thực, thứ nghệ thuật phải khiến người ta bỏ t.iền mua vé, đội mưa đội nắng đến với người nghệ sĩ, không phải cái thứ văn hóa vé mời hay thưởng thức nghệ thuật miễn phí.
- Chí Trung diễn những vở hài đích thực trên sân khấu nhưng tại sao lượng khán giả đến rạp xem cũng chỉ lác đác?
- Bạn thừa biết ở miền Bắc điều kiện cuộc sống của chúng ta như thế nào. Chưa cần nói đến cuộc sống còn nhiều khó khăn, chỉ nói khí hậu, chúng ta chỉ có đúng 2 tháng tử tế, còn lại 10 tháng là vứt đi, nóng thì nóng quá, lạnh thì lại lạnh quá, giữa nóng và lạnh thì nước mưa nhoe nhoét. Bước chân ra đường đã ngại, làm sao lôi được khán giả đến rạp hát?
Hơn nữa, nghệ thuật lại là thứ nhu cầu cuối cùng mà người ta cần đến. Người ta không thể sống được nếu không được ăn, uống, mặc quần áo, yêu… (nói xin lỗi thậm chí không sống được nếu không bài tiết), nhưng vẫn sống tốt nếu không đi xem kịch, xem phim hàng tháng trời, nếu không nói là hàng năm trời. Thế nhưng, dù chỉ có 10 khán giả ngồi xem, chúng tôi vẫn diễn, thậm chí còn diễn hay và hết mình hơn bởi chúng tôi rất trân trọng những người khán giả đích thực đó.
- Khán giả đến rạp xem lác đác nhưng sân khấu vẫn sáng đèn, người nghệ sĩ vẫn phải diễn, vậy chắc hẳn vấn đề “cơm áo gạo t.iền” với người nghệ sĩ không phải đơn giản?
Video đang HOT
- Đúng vậy. Ngoài những vở diễn đích thực trên sân khấu, chúng tôi vẫn phải “chạy show” để phục vụ cho cái gọi là cơm áo gạo t.iền. Tôi vốn là một người thực tế. Tôi thực tế để lo toan đời sống cho anh em. Người nghệ sĩ, bật đèn lên là ông hoàng bà chúa, tắt đèn đi cũng là những con người, tức là cũng có gia đình, nhu cầu, trách nhiệm, cơm ăn áo mặc như bao người bình thường khác.
- Luôn phải lo cho sân khấu được sáng đèn hàng đêm, chăm lo dàn dựng kỹ lưỡng cho các vở diễn, thường xuyên đi lưu diễn các tỉnh, đảm nhiệm các vai diễn nặng ký như Táo giao thông trong “Gặp nhau cuối năm”, thêm vào đó phải chăm lo cho gia đình của mình luôn êm ấm và hạnh phúc. Anh có đủ sức khỏe để cáng đáng?
- Với tôi, gia đình và sân khấu là hai thứ quan trọng nhất. Để cho hai thứ đó luôn tốt đẹp và song hành, điều đầu tiên với tôi là phải có một sức khỏe tốt. Tôi tránh các thức ăn khiến mình có thể bị tiểu đường, tim mạch. Tôi cũng phải chăm lo cho đôi mắt bởi công việc của tôi phải đọc nhiều sách vở, Internet để chiêm nghiệm về cuộc sống và biến thành các vở diễn và vai diễn.
Công việc cũng buộc tôi phải đi lại nhiều, lưu diễn nhiều nơi, phải tiếp xúc nhiều với ánh nắng, khói bụi… ảnh hưởng rất nhiều đến đôi mắt. Nhiều khi làm việc căng thẳng đến mức mắt nổ đom đóm, huyết áp tụt. Tối về đến nhà, đến bữa cơm “gắp thức ăn vào tận mặt con” vì nhìn không rõ, duy chỉ có một cái lợi là “mắt mờ nên nhìn vợ lúc nào cũng thấy đẹp” (cười)
Nói đùa vậy, với người nghệ sĩ như tôi, đôi mắt mà mờ đục không nhìn thấy gì thì cực kỳ khổ sở, coi như tự đóng sập cửa nhốt mình lại. Nhờ bí quyết của một người bạn cũng từng bị bệnh về mắt nhưng đã khỏi hơn một năm nay. Hiện tại, tôi không còn tình trạng nổ đom đóm mắt, các cơn đau đầu cũng thưa dần và giờ mất hẳn.
- Có sức khỏe tốt, có đôi mắt sáng rồi, kế hoạch sắp tới của anh là gì để có thể hút khán giả đến rạp đông hơn?
- Con đường đi trước mắt của sân khấu kịch phía Bắc vẫn là hài kịch nhưng sẽ là hài mang tính trí tuệ cao. Cái tâm của người nghệ sĩ được phải thể hiện qua từng vở hài, dù nhỏ dù to cũng phải dàn dựng kỹ lưỡng, gửi gắm từng thông điệp nhỏ của cuộc sống, phải thực tế, phải có ích và phải cần cho ai đó.
Mình cũng phải tự đứng lên và tạo thành một con sóng thị trường, tạo nhu cầu muốn xem cho khán giả bởi ai cũng tiềm ẩn nhu cầu thưởng thức giải trí, nhưng cuộc sống mệt mỏi khiến họ sẵn sàng quên lãng. Vì thế, mình phải có cách để khuấy động, mình treo băng rôn đầy trời, đ.ánh trống gõ mõ, phát loa … tìm mọi cách để bỗng chốc biến cái nhà văn hóa vắng tanh thành một điểm văn hóa đông đúc người xem.
Theo Tintuconline
Vân Dung: 'Tôi thu mình vì sợ lỡ mồm gây scandal'
"Tôi rất sợ vô tình một lời nói, hoặc hành động hơi hơi quá một chút sẽ có rất nhiều con mắt đổ dồn sự chú ý vào mình", nghệ sĩ hài xứ Bắc chia sẻ.
- Chị có thể chia sẻ về cuộc sống hiện tại?
- Một cuộc sống bình yên, vui vẻ, nghỉ ngơi và làm việc.
- Có bao nhiêu % con người thật của chị được mang lên sân khấu hài?
- Tôi nghĩ là 90%. Tôi thích được đứng trên sân khấu, khi lên sân khấu được nói, diễn và thoải mái thể hiện. Mặc dù, ở ngoài mọi người thấy tôi sống thu mình, ngại ra chỗ đông người, giao tiếp kém, không sôi nổi như trên sân khấu, nhưng con người thật của tôi ngoài đời không hẳn là muốn sống khép kín.
Tôi rất sợ vô tình một lời nói, hoặc hành động hơi hơi quá một chút sẽ có rất nhiều con mắt đổ dồn sự chú ý vào mình. Là người của công chúng nên lúc nào tôi cũng sợ lỡ đâu một lời nói, hành động hơi quá một chút sẽ gây scandal. Như vậy mọi người cũng sẽ nghĩ lại là chiêu trò gì đó để PR, đ.ánh bóng tên t.uổi.
Không chỉ riêng tôi, nhiều nghệ sĩ hài họ cũng rất sợ bị hiểu lầm là cố tình gây scandal, vì vậy, ngoài đời đôi khi sống rất thu mình. Còn lên sân khấu, nghệ sĩ không sợ ai nói, nhận xét gì, vì tất cả mọi thứ là vai diễn. Khi tôi hóa thân vào một vai diễn, tôi phải sống đúng với hoàn cảnh của nhân vật nên tôi rất thoải mái, không bị gò ép, tôi có thể được nói, chạy tung tăng, hò hét, thích lắm.
- Sau 10 năm đứng trên sân khấu hài, chị có tự bằng lòng với vị trí của mình?
- Đương nhiên là hài lòng, vì tôi là một người học hành bình thường, tài năng có hạn, không xuất chúng hay có đặc đ.iểm gì kinh khủng nhưng đến bây giờ, tôi đã có một vị trí nhất định trong lòng khán giả.
Được sinh ra trong gia đình nghệ thuật, nên tôi xác định sẽ theo đuổi con đường nghệ thuật dù ngày trẻ, không hiểu rõ mình sẽ làm gì. Và sau 10 năm đứng trên sân khấu diễn hài, khán giả đã cho tôi quá nhiều thứ, để có được ngày hôm nay, tôi cảm thấy tự hài lòng.
- Theo chị, lý do giúp chị có được chỗ đứng như hôm nay trong lòng khán giả là gì?
- Các bạn tôi thường nói, tôi là người may mắn. Nhưng tôi nghĩ không phải thế, may mắn chỉ là một phần rất nhỏ. Khi ra trường đi làm, tôi đã xác định gia đình mình nghèo nên tôi phải thật cố gắng để đi trên đôi chân của mình, phải nuôi sống bản thân và gia đình bằng chính nghề tôi học hỏi và tích lũy kinh nghiệm. Dù khó khăn, gian khổ ra sao, tôi tự động viên mình luôn phải cố gắng hết sức.
Khi bạn bè có thời gian ở nhà chăm sóc chồng con, hạnh phúc bên gia đình thì tôi không có thời gian như thế. Tôi phải đi lang thang khắp mọi nơi, biểu diễn ở các tỉnh thành, nơi biên giới xa xôi, những nơi xe ô tô không vào được, người diễn viên phải xuống chân đất lội bộ hay đi xe ngựa, xe bò để vào. Tôi không được nhìn thấy con lớn từng ngày, một tháng, hai tháng thậm chí bốn tháng tôi mới được về thăm con một lần. Và khi tôi đã bước chân ra sân khấu, dù có 1 khán giả hay 10.000 khán giả, tôi vẫn phải cố gắng diễn hết mình, như một sự tôn trọng khán giả và cũng là cái bệnh nghề nghiệp, bệnh tôi bây giờ nặng quá rồi, không chữa được. (Cười)
- Vai diễn nào khiến chị nhớ nhất sau 10 năm đi diễn?
- Ngày xưa có vai phù thủy là tôi thích và nhớ nhất. Còn sau này, những vai diễn trong chương trình Táo quân, Gặp nhau cuối năm khiến tôi ấn tượng nhất.
- Theo chị, cái khó nhất khi diễn hài là gì?
- Cái khó nhất là lấy được tiếng cười của khán giả, diễn phải như không diễn.
- Chị có thể chia sẻ bí quyết để làm được điều đó?
- Tôi nghĩ người nghệ sĩ phải có cái duyên trời cho, kinh nghiệm, phải sống đúng với nhân vật, chịu khó quan sát những chi tiết thật ngoài đời.
- Chị cùng với những nghệ sĩ hài tài năng như Xuân Bắc, Tự Long, Quang Thắng... đã làm nên một thế hệ nghệ sĩ hài khiến công chúng thuộc nằm lòng. Theo chị, thế nào được gọi là thành công đối với người nghệ sĩ?
- Tôi nghĩ đó là khi khán giả nghĩ và thốt lên rằng, những vai diễn như thế này không ai có thể thay thế được Vân Dung, Xuân Bắc, Quang Thắng hay Tự Long... khi đó tôi đã thành công.
- Hiện tại, chị có nhận nhiều show diễn nữa không?
- Từ khi con bắt đầu lớn, cách đây khoảng 2 năm, tôi bắt đầu nhận ít show diễn hơn. Tôi không nhận những show đi tỉnh kéo dài hàng tháng nữa vì bây giờ kinh tế của tôi cũng không phải quá khó khăn, tạm đủ nuôi sống gia đình. Hơn nữa, con bắt đầu lớn, tôi cũng muốn ở bên cạnh để chăm sóc.
- Nhóc tì cũng được 10 t.uổi, chị vẫn chưa có ý định sinh thêm một "cây hài" con?
- Tôi muốn lắm, nhưng thứ nhất là tôi đã có t.uổi, thứ hai là tôi sinh con đầu, nuôi nấng khá khó khăn, vất vả nên tôi đang cân nhắc có nên sinh thêm em bé nữa không hay. Còn ông xã tôi thích trẻ con lắm.
- Người bạn thân thiết nhất trong nghề của chị là ai?
- Là anh Quang Thắng. Chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm vui, buồn, nhưng chỉ cần nhìn thấy nhau là không nhịn nổi cười, vui lắm (Cười)
- Thời gian tới khán giả sẽ gặp lại Vân Dung trong vai diễn nào?
- Vân Dung, Quang Thắng, bác Phạm Bằng và anh Quốc Khánh vừa thực hiện một seri hơn 10 tiểu phẩm hài để xả stress. Bộ tứ sau nhiều năm vắng bóng sẽ quay lại, hy vọng chúng tôi sẽ mang được tiếng cười cho khán giả.
Theo VTC News
Minh Béo đe dọa khiến “con nợ”làm liều Để thu hồi được nợ, Minh Béo không chỉ đến dọa nạt, quát tháo mà thậm chí còn dọa g.iết khiến con nợ của anh phải làm liều! Đó là chân dung chủ nợ khét tiếng Út Gầy do nghệ sĩ hài Minh Béo thủ vai trong bộ phim điện ảnh"Giấc mộng giàu sang". Đây là vai diễn khá đặc biệt với Minh...