Chế.t lặng khi đêm tân hôn chồng ngồi cạnh bàn thờ của vợ cũ
Tôi như chế.t lặng khi thấy chồng mới cưới đang ngồi uống bia bên cạnh bàn thờ, tay ôm di ảnh thờ của vợ cũ.
Tôi yêu anh mất rồi, tôi yêu cái chất lãng tử, yêu cả sự chung tình đến cuồng dại của anh (Ảnh minh họa)
Tự nhiên tôi thấy tủi thân và có cảm giác chông chênh về những gì anh dành cho mình.
Tôi cũng là kẻ đến sau, là người thay thế trong trái tim chồng tôi bây giờ. Chính lúc này, tôi cũng chẳng bao giờ nghĩ, mình sẽ lên đây kể cho mọi người nghe.
Tôi gặp anh rất tình cờ. Hôm ấy, tôi được chị gái nhờ đi đón cháu hộ. Ra trường, nhìn toàn phụ nữ đi đón con, lác đác chỉ vài bóng người đàn ông. Trong đó, anh nổi bật hơn hẳn. Nhìn anh lãng tử với mái tóc để dài kiểu nghệ sĩ, rồi đeo trên vai cây đàn ghi ta với cách ăn mặc cũng chẳng giống ai. Nhìn anh ôm hôn con gái mà tôi thầm khâm phục. Nhưng một người phụ nữ lớn tuổ.i ở đâu chạy đến, giật con bé ra khỏi tay anh rồi vội vã bước đi, mặc bé con khóc lóc. Còn anh thì mắt đỏ hoe, bất lực đứng trơ ra ở sân trường.
Hôm đó, không chỉ tôi mà còn rất nhiều người khác tỏ ra thương cảm thay cho anh. Sau hôm đó, vì muốn nhìn thấy anh thường xuyên hơn nên tôi tự nguyện đón cháu hộ chị gái hàng ngày. Và ngày nào, tôi cũng thấy anh đứng ngoài cổng trường nhìn vào, mắt dáo dác tìm con gái mình.
Cũng chính tôi đã tới bắt chuyện cùng anh, rồi xin số điện thoại của anh. Tôi biến thành cái cọc tự đi tìm trâu khi tôi rủ anh đi uống cà phê, ngồi nghe anh kể chuyện về người vợ cũ đã mất. Có khi, anh vừa kể vừa khóc. Anh hối hận khi từng để chị cô đơn, trống trải một mình trong căn nhà lớn để đi diễn thâu đêm (anh là nghệ sĩ đán.h đàn ghi ta và organ), rồi đi nhậu, đi chơi cả tuần mới về. Để rồi, vợ anh bị trầm cảm nặng sau sinh và chọn cái chế.t để tự giải thoát mình.
Anh tự mắng mình là kẻ khốn nạn và đáng bị gia đình vợ khin.h b.ỉ, ruồng bỏ. Anh bảo, anh vẫn còn yêu vợ nhiều lắm, nhưng giờ, anh chẳng thể cứu chị sống lại, thậm chí cũng chẳng được gần con (con anh ở với ông bà ngoại, ông bà không cho anh gặp con). Anh mất tất cả rồi.
Video đang HOT
Những khi ấy, tôi lại nhẹ nhàng vỗ về anh, lại an ủi anh. Tôi sẽ ở bên anh mãi mãi, sẽ giúp anh quên đi người cũ đã khuất. Dần dần, chúng tôi xích lại nhiều hơn cũng nhờ những câu chuyện kể hoài không hết về vợ cũ của anh. Tôi cũng nhận ra rằng, trong trái tim anh, người vợ cũ tuy đã mất nhưng vẫn còn sống, thậm chí vẫn chiếm vị trí rất quan trọng. Nhưng tôi yêu anh mất rồi, tôi yêu cái chất lãng tử, yêu cả sự chung tình đến cuồng dại của anh.
Ngày cưới, ba mẹ tôi buồn rười rượi vì không cấm cản được con gái khi đến với người đàn ông từng có vợ. Chỉ riêng tôi thì vui phơi phới. Cuối cùng, sau bao nhiêu khó khăn, tôi đã được ở bên anh, chính thức với vai trò người vợ.
Đám cưới bên nhà anh, chúng tôi cũng thấp hương thông báo với vợ cũ của anh. Tôi trong bộ áo dài cô dâu cầu xin chị hãy giúp chúng tôi sống hạnh phúc, giúp tôi có thể khiến anh quên được chị đi.
Đêm tân hôn, tôi đợi mãi không thấy anh vào phòng. Gần 1 giờ đêm, tôi rón rén xuống nhà nhưng không thấy bóng dáng anh. Tôi lẳng lặng đi lên trên tầng 3 thì thấy phòng thờ vẫn sáng ánh điện. Tôi như chế.t lặng khi thấy chồng mới cưới đang ngồi uống bia bên cạnh bàn thờ, tay ôm di ảnh của người vợ cũ. Tự nhiên tôi thấy tủi thân và có cảm giác chông chênh về những gì anh dành cho mình.
Thấy tôi, anh vội vã để lại di ảnh vợ lên bàn thờ, rồi dắt tôi về phòng. Đêm tân hôn của tôi cũng như bạn Thanh, chồng tôi có vẻ say xỉn nên ngủ gục không biết trời đất gì. Còn tôi, cô dâu mới thì ấm ức khóc cả đêm.
Những ngày sau, anh đối xử với tôi rất chừng mực, chẳng quá thân thiết mà cũng chẳng lạnh nhạt. Anh thực hiện đúng vai trò của một người chồng, không hơn không kém. Nhiều khi, vợ chồng đang ân ái, cao trào, anh lại ghì chặt tôi mà gọi tên vợ cũ. Lần đầu tiên như vậy, tôi đẩy anh ra, anh lại ôm chặt lấy tôi mà khóc. Còn bây giờ tôi gần như chai sạn, chẳng chút cảm giác nào.
Rồi căn nhà chúng tôi ở, hình như với chồng tôi nhìn đâu cũng thấy bóng dáng chị, giống như chị vẫn con đang hiện hữu vậy. Tự bao giờ, anh hay ch.ê ba.i và so sánh tôi với vợ cũ. Chẳng hạn cùng một món ăn, anh sẽ bảo vợ cũ anh nấu ngon hơn. Hay khi tôi diện một bộ váy mới, cắt một đầu tóc mới, anh sẽ bảo vợ cũ trước đây mặc đẹp hơn tôi bây giờ. Rồi tôi đòi thay bộ áo cho ghế salon mới, anh chẳng nói rằng gì. Nhưng khi tôi chọn vải bọc, anh lại bảo khiếu thẩm mĩ của tôi thua xa vợ cũ của anh.
Cáu tiết lên, tôi hằn học với anh, chúng tôi cãi nhau thường xuyên vì vợ cũ anh. Anh đã để chị xen vào cuộc sống chúng tôi quá nhiều. Nói cách khác, anh muốn tôi giống hoàn toàn vợ cũ của mình.
Cuộc sống cứ nặng nề như vậy trôi qua, tôi cứ chịu đựng và trông chờ anh sẽ thay đổi. Cũng đến ngày chúng tôi có con. Và anh cũng chăm sóc tôi kĩ hơn. Tôi thầm cảm ơn đứa con đã giúp anh thay đổi, giúp anh yêu thương tôi hơn. Nhưng rồi tôi nhanh chóng nhận ra anh làm vậy chỉ vì ám ảnh chuyện cũ. Anh sợ tôi cũng giống vợ cũ anh. Tôi bắt đầu hối hận thật sự khi chấp nhận là kẻ thay thế trong trái tim anh.
Đỉnh điểm là 2 tuần trước, khi con bệnh, tôi hối hả đưa con vào viện. Gọi cho anh hoài không được nên lo cho con, tôi đưa con vào viện trước. Mẹ tôi vào viện thì kể rằng, em trai tôi đi làm về và đã nhìn thấy chồng tôi ôm 1 bó hoa ra nghĩa trang thăm vợ cũ. Mãi gần 10 giờ đêm, anh mới bật điện thoại và điện lại cho tôi.
Tôi như chế.t lặng khi thấy chồng mới cưới đang ngồi uống bia, tay ôm di ảnh của người vợ cũ (Ảnh minh họa)
Tôi hỏi anh đi đâu, anh bảo anh đi đám cưới. Tôi kể lại chuyện mẹ tôi kể. Anh gằn giọng “Ừ, anh vào thăm vợ cũ, bù đắp cho cô ấy là sai sao?”.
Đêm đó, tôi đã có quyết định cho mình. Sau khi con xuất viện, tôi về nhà, thu dọn hết đồ đạc và trở về nhà mẹ đẻ. Tôi đã cố gắng hết sức nhưng không thể kéo chồng về với cuộc sống bình thường được. Thôi thì, cứ để anh chìm vào cuộc sống quá khứ với người anh yêu cả đời. Tôi chỉ hối hận vì trước đó đã chấp nhận lấy anh. Để giờ, con trai bé bỏng chưa đầy 5 tháng tuổ.i của tôi sắp phải sống cuộc sống không có cha.
Giờ đơn l.y hô.n tôi đã thảo, chỉ chờ gửi đi. Nhưng đến giờ này, tôi vẫn mong đợi một phép màu xảy ra để con tôi đủ cha đủ mẹ. Tôi tự đặt thêm một tuần nữa để xem chồng phản ứng như thế nào rồi mới nộp đơn. Tôi làm vậy có đúng không mọi người?
Theo Afamily
Tâm sự của người vợ bị chồng coi là tình xưa đã quá cố suốt 10 năm
Cứ nghĩ sau khi làm mọi thứ rõ ràng, anh sẽ vì gia đình này mà làm tất cả nhưng không ngờ với anh mọi thứ đều không bằng được mối tình đầu đã quá cố cách đây 10 năm.
Với tất cả các bà vợ thì chồng tôi là người chồng lý tưởng cả về ngoại hình và tính cách. Sống với nhau gần 10 năm, anh chưa bao giờ nặng nhẹ với tôi một câu. Trong mắt tôi anh lúc nào cũng là người chồng quan tâm, yêu thương vợ con.
Tôi ít hơn anh 7 tuổ.i. Ngày đó tôi yêu anh là mối tình đầu tiên nhưng với anh tôi là hình ảnh của người con gái mà anh đã từng yêu sâu đậm ngày trước. Anh chưa từng kể cho tôi về chị, tôi cũng chưa bao giờ biết mặt người đã khiến anh ngày đêm thương nhớ ấy. Tôi chỉ biết rằng tôi có khuôn mặt rất giống chị ấy.
Tôi vẫn sẽ mãi hạnh phúc cho rằng anh yêu tôi nhiều như tôi yêu anh cho tới khi tôi về lại ngôi nhà cũ của bố mẹ anh. Nhìn đồ ngày xưa của anh tôi chỉ muốn giữ lại từng thứ, từng thứ một nhưng khi thấy được cuốn nhật ký đã úa vàng ghi tên anh và một người con gái xa lạ tôi đã hoàn toàn thay đổi ý nghĩ.
Tất cả mọi thứ về tôi trong anh chỉ là hình ảnh người yêu cũ đã quá cố 10 năm về trước. (Ảnh minh họa)
Đọc từng trang nhật ký của chồng mà tôi nghẹn thở. Tình yêu anh dành chị sâu nặng quá. Anh yêu chị từ những cử chỉ nhỏ nhất, mỗi hành động của chị anh đều viết ra đầy yêu thương và trân trọng. Nửa sau của cuốn nhật ký mang lại cho tôi nỗi đau của người bị lừa dối. Anh viết rằng ngày anh gặp tôi như gặp lại chị thêm lần nữa, tất cả những gì anh đã làm cho tôi là anh nghĩ đang làm cho chị, thậm chí đứa con mà chúng tôi đang có anh cũng nghĩ nó là con của anh và chị. Tôi cười hay tôi khóc thì trong mắt anh tôi chưa bao giờ được là tôi mà luôn là chị ấy...
Gấp lại cuốn nhật ký của anh tôi quyết định tìm hiểu rõ hơn về chị trước khi đối mặt với anh. Người đầu tiên tôi gặp là mẹ chồng. Mẹ kể lại rằng chị mất vì một ta.i nạ.n trên đường về nhà anh. Sau cú sốc đó, anh như người mất hồn, không ăn, không ngủ bên nhà chị cả tháng trời. Phải rất lâu sau đó, anh mới khôi phục lại tinh thần sống tiếp. Anh lao vào làm việc, lao vào nghiên cứu cho tới khi gặp tôi. Mẹ nói rằng ngày đó anh nhìn tôi như nhìn thấy chị vừa trở về từ cõi chế.t.
Sau đó tôi thu xếp mọi chuyện, một lần tới thăm mộ chị. Tại đó tôi gặp anh. Hơi sững sỡ một chút khi anh nhìn thấy tôi đến nhưng anh vẫn lặng lẽ đứng đó nhìn di ảnh của chị. Anh nói với tôi rằng từ khi chị mất đây là lần thứ hai anh đến nơi này, lần đầu tiên là ngày chị mất. Nhìn thấy tôi ở đây tức là có lẽ tôi đã biết mọi chuyện, anh vẫn luôn dằn vặt đau khổ khi trước mắt anh, tôi và chị lúc là một người, khi thì lại là hai người.
Ngày hôm nay anh đến đây vì muốn bắt đầu lại một lần nữa. Trước mộ của người quá cố, anh thú nhận anh không bao giờ quên được chị nhưng cũng xin tôi tha thứ, mong tôi chấp nhận chuyện này mặc dù anh đã nhận ra tôi là tôi, chị là chị. Anh hy vọng tôi vì con của chúng tôi cần một người bố và một người mẹ thật sự yêu thương nó mà chấp nhận anh, chấp nhận chị trong cuộc sống của vợ chồng tôi.
Anh đã lừa dối bản thân anh và tôi trong 10 năm trời. Nếu chỉ cần một câu nói mà tôi phải tha thứ cho anh thì mọi thứ thật sự quá đơn giản rồi. Và con gái của tôi nữa, nó sẽ nghĩ thế nào khi biết rằng bố nó luôn nghĩ nó là con của anh và người phụ nữ đã qua đời cách đây hàng chục năm...
Theo Tintuc
Lần đầu công bố di ảnh cơ trưởng Germanwings 4U 9525 Di ảnh vị cơ trưởng nỗ lực phá cánh cửa thép trong chuyến bay tử thần 4U 9525 được đặt trang trọng tại phòng lưu niệm trụ sở Germanwings ở Cologne, Đức. Theo Daily Mail, Germanwings đặt di ảnh của Patrick Sondheimer, cơ trưởng 4U 9525, cạnh những bức hình của các thành viên phi hành đoàn thiệ.t mạn.g ngày 24/3 trên 1...