“Chân đi 2 hàng”, tôi không dám mặc váy
Tôi sơ bi phat hiên vi chân tôi đa đi hai hang.
Nhưng năm thang măc ao trăng tinh khôi cua tôi diên ra như môt giâc mơ đep, sang sang đap xe lên thi trân hoc, chiêu vê phu giup gia đinh viêc đông ang, chăn trâu căt co trên triên đê, ngăm anh hoang hôn rơi xuông phia chân nui. Co le vi thê ma khi biêt tin minh đô Đai hoc, chuân bi lên Ha Nôi đê sông cuôc đơi sinh viên, tôi đa khoc nưc nơ vi không nơ đi xa khoi quê minh. Nhưng rôi bô me đông viên tôi cô găng hoc tôt, kiêm thât nhiêu tiên đê giup gia đinh, giup quê hương thoat khoi canh ngheo khô, tôi lai vưng tin, gat nươc măt đê lên đương.
Tôi sơ bi bô me phat hiên ra…
Qua thât la Ha Nôi khac xa so vơi nơi tôi tưng ơ, no xô bô, nhôn nhip, đông đuc va phưc tap hơn nhiêu lân. Trong suôt quang thơi gian đâu, tôi con co cam giac sơ hai nơi nay va không it lân nghi đên viêc…bo vê quê lây chông cho xong. Nhưng rôi cung cô găng kim nen lai đươc, hoăc cung co thê la nhơ anh, ngươi đan ông đa ơ bên che chơ cho tôi khi tôi cam thây bôi rôi va suy sup nhât. Ban đâu la nhưng la thư không ngươi gưi, đươc ban be chuyên tay nhau trên giang đương, sau la nhưng tin nhăn đông viên. Cuôi cung tôi mơi biêt đo la anh, va cung không ngân ngai tâm sư vê cuôc sông cua minh. Dân da, anh đa co đươc sư tin tương cua tôi, chung tôi hen găp nhau ơ ngoai, đi café, lang thang phô xa. Rôi tôi ôm lây anh trong nhưng ngay gio lanh, đo la luc tôi biêt răng minh đa yêu.
Video đang HOT
Không lâu sau đo, anh ru tôi đi nha nghi quan hê. Tôi đa rât sôc va lâp tưc tư chôi, tôi thây điêu đo thât đang sơ, con anh không phai la ngươi tôt. Nhưng anh môt mưc khăng đinh đo la vi anh yêu tôi chư không phai muc đich gi khac. Tôi cung mui long, va rôi chung tôi cung quan hê thât. Đung la no khiên tôi cam thây hưng thu, chung tôi rât hoa hơp va thương quan hê rât nhiêu lân, co nhưng ngay con 4,5 “hiêp”. Co đưa ban bao tôi, “chân đi hai hang”, ban đâu tôi không biêt la gi, sau mơi hiêu đo la dâu hiêu nhân ra la đa “quan hê” rôi.
Lai đươc thêm viêc tôi co thai sau nhưng lân “mây mưa” không sư dung biên phap an toan. Tôi đa khoc rât nhiêu, anh cung noi răng muôn giư đưa be nay nhưng ca hai chung tôi đêu đang đi hoc, gia canh đôi bên lai không kha gia gi cho cam, nên nêu cươi vao luc nay coi như lai bit kin đương tương lai cua hai đưa, cuôi cung tôi quyêt đinh bo cai thai, môi quan hê cua chung tôi tư đo cung lung lay, ca hai đêu cam thây chan nhau. Va bây giơ thi ro môn môt, chân tôi đa đi hai hang như bi vong kiêng, tôi không thê khep chân lai đươc nên không dam măc vay ma chi măc quân ông rông cho đơ lô. Ngay vê quê tôi đưng ngôi không yên chi sơ bi phat hiên, nêu bô me biêt tôi đa quan hê, thâm chi pha thai thi chăc chăn ho không cho tôi trơ lai Ha Nôi. Tôi đau khô vi đa lưa dôi chinh ngươi thân cua minh.
Theo Phunutoday
Chồng đã không còn lườm nguýt mỗi khi tôi mặc váy
Có lần cả nhà đi chơi, ra đến cổng bà hàng xóm cứ tấm tắc: "Cô Thúy mặc cái váy này xinh quá, đúng là gái một con trông mòn con mắt. Chú Hưng thật là khéo chọn vợ" khiến chồng tôi mặt cũng tươi hẳn ra.
Khi còn yêu nhau anh đã tỏ rõ quan điểm không thích người yêu trang điểm đậm và mặc váy ngắn. Tôi vốn là một cô gái xuất thân từ nông thôn không phải người ăn diện nên cái yêu cầu này của người yêu cũng chẳng làm ảnh hưởng gì đến sở thích của tôi cả.
Đi làm hay đi chơi với anh tôi cũng chỉ trang điểm qua một chút và không bao giờ mặc váy. Nhìn mấy chị mấy cô cứ phải loay hoay chỉnh váy lúc đi ngoài đường, khi ngồi trên xe khiến tôi nghĩ mặc quần áo vẫn thuận tiện và an toàn nhất mà cũng chẳng làm mất đi cái vẻ nữ tính của mình.
Yêu nhau 3 năm, tôi và anh làm đám cưới. Hồi chưa bầu bí thì tủ của tôi vẫn chẳng có một cái váy nào. Bầu bí thì có thêm vài cái mặc vào giai đoạn cuối mang thai cho thoải mái. Chồng tôi cũng không có ý kiến gì vì bụng vợ to như thế cứ bắt mặc quần thì ai chịu cho nổi.
Lúc chửa tôi tăng 14kg vậy nhưng sau khi đẻ tôi lấy lại vóc dáng rất nhanh. Hết 6 tháng nghỉ sinh đi làm mọi người trong công ty ai cũng tấm tắc khen tôi trẻ và đẹp ra, duyên dáng hơn rất nhiều. Khi trở lại công việc tôi mới thấy công ty có nhiều thay đổi, có rất nhiều em trẻ mới vào làm, em nào cũng mặc váy nhìn đội hình công ty đẹp lên hẳn.
Thấy tôi vẫn không chịu thay đổi, mọi người xúm vào khích lệ: "Chị mặc váy đẹp mà, chị thay đổi phong cách đi cho nó trẻ trung". Nếu không thay đổi tôi cũng thấy mình hơi lạc lõng giữa đồng nghiệp vì vậy mà cũng quyết tâm đi mua váy về mặc. Chồng thường đi làm sớm hơn và về muộn hơn nên việc tôi mặc váy anh cũng không biết.
Nếu không thay đổi tôi cũng thấy mình hơi lạc lõng giữa đồng nghiệp vì vậy mà cũng quyết tâm đi mua váy về mặc. (Ảnh minh họa)
Nhưng một hôm khi tôi đón con từ lớp về đã thấy xe anh dựng ở sân. Nhìn thấy tôi mặc váy bế thằng cu anh lườm nguýt và nhăn mặt: "Ái chà, dạo này vợ mặc váy đấy. Lại a dua theo mấy cô rồi đấy hả. Cẩn thận với chồng đấy". Thấy chồng có vẻ khó chịu tôi bào chữa: "Vợ có a dua theo ai đâu. Giờ xấu rồi cũng phải làm đẹp để giữ chồng chứ. Mà chồng thấy vợ mặc váy thế nào?". "Chả thấy thế nào cả", anh vừa nói vừa bế con vào nhà làm tôi mất cả hứng.
Thấy anh không phản đối kịch liệt nên tôi cũng không phải lén lút chồng mỗi khi mặc váy nữa. Anh cũng chỉ lườm lườm một cái rồi đi làm chứ không có phản ứng nặng gì. Để chồng không còn cái định kiến với việc vợ mặc váy, mỗi lần diện đồ tôi lại hỏi cậu con trai đang tập nói trước mặt anh. "Mẹ mặc váy này có đẹp không?". Thằng bé gật gù rồi bảo: "Chẹp" khiến hai vợ chồng phải phì cười.
Có lần cả nhà đi chơi, ra đến cổng bà hàng xóm cứ tấm tắc: "Cô Thúy mặc cái váy này xinh quá, đúng là gái một con trông mòn con mắt. Chú Hưng thật là khéo chọn vợ" khiến chồng tôi mặt cũng tươi hẳn ra.
Cứ như vậy, anh chuyển từ ánh mắt lườm lườm sang bình thường rồi gần đây đã nở nụ cười khi nhìn thấy tôi diện chiếc váy mới. Một lần đi ăn liên hoan ở công ty, tôi chọn chiếc váy ngắn hơn so với những chiếc váy vẫn mặc đi làm, cứ nghĩ chồng sẽ xa xẩm mặt mày thế nhưng thật không ngờ khi thấy tôi bước ra anh lại hớn hở bồng thằng cu đến và hỏi: "Con có biết ai đây không?". Thằng bé nhanh nhảu: "Mẹ Thúy bố ạ". "Không phải, cô nào đấy chứ", anh trêu con. "Không mẹ Thúy đấy, mẹ Thúy mà", thằng bé lăn cả ra nhà ăn vạ miệng thì mếu máo "mẹ Thúy mà" khi anh cố tình trêu con. Chỉ đến khi tôi bế con lên và âu yếm: "Đúng rồi, mẹ Thúy đây mà" thì con mới chịu nín.
Vậy là tôi đã thành công trong việc thuyết phục chồng xóa bỏ tư tưởng không muốn vợ mặc váy từ hôm ấy. Bây giờ thì tôi thoải mái diện những thứ mà tôi thích tuy nhiên tôi cũng biết ăn mặc có giới hạn để tránh làm chồng phật ý.
Theo Blogtamsu
Gửi những cô nàng không bao giờ mặc váy Những cô gái, không bao giờ mặc váy. Những cô gái, cần phải có lý do thì mới làm đẹp. Họ, chung quy lại đều rất đáng thương. Đơn giản thôi, với tôi, con gái trên đời này có hai loại: loại mặc váy và không mặc váy. Và tôi thực sự muốn bày tỏ sự "quan ngại sâu sắc" với những cô...