Cha con cạn tình
Người con trai không nhìn nhận, lạnh lùng kể tội cha trước những người xa lạ để giành lấy phần thắng về mình trong vụ kiện. Bi kịch của một gia đình trí thức khiến những ai tình cờ tham dự phiên tòa đều thấy xót xa.
Băng ghế đầu tiên trong phòng xử dân sự TAND TP HCM được mặc định là chỗ ngồi của các đương sự. Phiên tòa hôm ấy, đầu ghế bên này yên vị bởi người đàn ông tóc bạc trắng. Đầu ghế bên kia là người thanh niên tầm 30 t.uổi, quần áo bảnh bao, gương mặt sáng láng. Nhìn kỹ, không khó để nhận ra mỗi đường nét thanh tú trên khuôn mặt người thanh niên thừa hưởng được từ người đàn ông tóc trắng. Họ là cha con. Băng ghế dài chưa đầy 2m nhưng khoảng trống giữa họ tưởng như là hố sâu thăm thẳm.
Vụ tranh chấp tài sản giữa cha con họ dần mở theo diễn biến phiên tòa. Năm 2005, sau gần 30 năm chung sống, do cuộc sống chung phát sinh nhiều mâu thuẫn, vợ chồng ông quyết định ra tòa ly hôn. TAND quận 9, TP HCM xét xử chấp thuận cho họ ly hôn, phần tài sản gồm 2 thửa đất nông nghiệp, một ngôi nhà do vợ chồng yêu cầu tự giải quyết nên tòa không xem xét.
Sau ly hôn, ông và vợ cùng cậu con trai vẫn sống chung dưới một mái nhà. Để tránh “đụng” nhau, hai bên thỏa thuận phân chia “giới tuyến” bằng cách ngăn ngôi nhà thành hai phần. “Dù đã tạo vách ngăn nhưng chưa có ngày nào tôi yên ổn với mẹ con bà ấy. Hễ thấy mặt tôi là con trai đá thúng đụng nia, c.hửi chó mắng mèo. Tôi chịu không nổi muốn nói chuyện phải quấy thì nó nói tôi không phải cha nó nên không đủ tư cách hầu chuyện. Thậm chí, có lần hai mẹ con bà ấy cùng nhào đến đ.ánh đ.ập, ép tôi viết di chúc để lại toàn bộ tài sản. Vì thương con, tôi cố gắng chịu đựng, không mở miệng báo công an… Nuôi con cực khổ trăm bề, giờ thành tài, nó trả nghĩa bằng cách mong cho tôi c.hết”, ông rưng rưng kể trước tòa.
Sau nhiều năm không nhìn nhận cha, mới đây, cậu con trai tham mưu cho mẹ khởi kiện cha đòi phân chia tài sản gồm căn nhà và 2 thửa đất nông nghiệp.
Tại phiên tòa sơ thẩm TAND quận 9, ông trình bày rằng trước khi cưới vợ, ông được cha mẹ cho 2 thửa đất nông nghiệp làm tài sản riêng. Sau khi con trai chào đời, thấy nhà chật chội, mẹ ông cho ông một khoản t.iền mua nhà ra riêng. TAND quận 9 tuyên xử 2 thửa đất nông nghiệp thuộc tài sản riêng của ông (tài sản trước hôn nhân) nên không phải chia cho vợ. Ngôi nhà là tài sản phát sinh trong thời kỳ hôn nhân, thuộc tài sản chung nhưng xét nguồn gốc mua từ t.iền của mẹ ông nên tuyên ông được phần nhiều theo tỷ lệ 6-4.
Không đồng tình, vợ ông kháng cáo toàn bộ bản án. Theo bà, căn nhà phải được chia đôi, 2 thửa đất nông nghiệp cũng cần “định giá” để thanh toán lại công sức của bà sau 30 năm chung sống đã cùng chồng vun vén, canh tác cho nhiều hoa lợi.
Video đang HOT
Trong phiên tòa phúc thẩm mới đây, người con trai được mẹ ủy quyền nêu quan điểm: “Chúng tôi đến đây không phải để tranh chấp phần đất riêng của… “người này” mà chỉ muốn xin lại một phần công sức của mẹ tôi. Công sức ấy thể hiện ở chỗ đã cùng nhau canh tác, giữ gìn và đóng thuế. Nghĩa vợ chồng mấy chục năm qua, chẳng lẽ đùng một cái ly dị, người vợ phải ra đi tay trắng? Còn căn nhà thực tế do cả hai dành dụm, chỉ vì tin tưởng mà mẹ tôi để… “người này” đứng tên…”.
“Cha anh đã già, phận con cái sao không trả hiếu mà lại cư xử bạc tình đến vậy? Chỉ có con cái bất hiếu chứ cha mẹ nào tệ bạc với con? Hình hài của mình ai cho? Ai dưỡng nuôi anh từ lúc chỉ là một sinh linh nhỏ bé…?”, vị chủ tọa bức xúc nói.
Nghe con trai nói, mặt ông co dúm lại, đôi mắt nhắm nghiền, đau đớn. Vậy mà người con trai vẫn không thèm nhìn qua cha lấy một lần, lớn tiếng kể tội, khẳng định cha là kẻ vô tình, bạc bẽo. Nghe những lời “kết tội” lạnh lùng của con đối với cha, nhiều người dự khán bỗng thấy ái ngại trước bi kịch của một gia đình trí thức. Ông là cán bộ nghỉ hưu, người con trai sau khi tốt nghiệp đại học, nhờ mối quan hệ của cha cũng được nhận làm việc tại một sở lớn ở thành phố…
Sau khi nghị án, tòa tuyên hủy toàn bộ bản án sơ thẩm để điều tra xét xử lại vì còn nhiều chứng cứ chưa được làm rõ. Người con trai phấn khởi ra mặt, quầy quả đi lấy xe. Ông lủi thủi ra ghế đá trong sân tòa ngồi thở. “Ngày ấy ly hôn, vì thương con, muốn thấy con mỗi ngày, tôi đã không bán căn nhà chia đôi để đường ai nấy đi. Nó không hiểu, hỗn hào rồi ra tòa thưa kiện. Tôi già rồi, sống bao năm nữa đâu, sau này tôi c.hết, toàn bộ đều cho nó chứ còn ai vô đây nữa…?”, ông nghẹn ngào nói rồi khó nhọc đứng dậy ra về.
Giữa trưa nắng gay gắt, bóng ông đổ dài dưới sân tòa trông bơ vơ, đơn độc đến nao lòng.
Theo VNE
Hành trình lầm lạc trong thế giới làng chơi
Hai mươi tư t.uổi, 7 năm đốt mình trong thế giới làng chơi nhơm nhớp, bây giờ nghĩ lại T không khỏi rùng mình.
Bạc triệu đổi lấy bạc bẽo
Vì ham chơi, T nghỉ học từ rất sớm. Đám bạn của T đều là con nhà giàu hư hỏng, gia đình thừa thãi t.iền của nên con cái phải đem đi tiêu bớt. T cùng lũ cậu ấm cô chiêu, lúc cắm chốt ở quán nét để chat chit, chơi điện tử thâu đêm suốt sáng, khi dạt nhà đi đến vài tuần liền chơi bời ở những điểm du lịch xa hoa. Được tiêu t.iền thả phanh, T sống với cảm giác mình cũng là ... cô chiêu như ai.
T kể lại cuộc đời lầm lỡ của mình
Cũng từ đó, t.iền trở thành nỗi ám ảnh của T. T không muốn quay về gia đình, nơi hàng ngày cô phải ngửa tay xin bố mẹ từng đồng, nơi cuộc sống tẻ nhạt chỉ dành cho những công chức nhà nước như bố mẹ mình.
Mười bảy t.uổi T xin vào làm ở một quán bia hơi. Trong cơn ngà ngà say, những vị "thượng đế" lắm t.iền nhiều của hào phóng rút hầu bao cho T vì sự phục vụ tận tình và vì sắc đẹp của cô. Có lần, T được người khách giàu có bo cho 200.000 đồng kèm theo lời khen "Em xinh thế này, đi làm ở đây phí quá". Cầm t.iền trong tay, T dần ý thức được nhan sắc của mình. Nó có thể mang lại cho T rất nhiều t.iền.
Sau gần 1 tháng làm việc tại đó, bố mẹ T phát hiện ra và lôi cô về nhà. Một cái như trời giáng khiến T tức tối bỏ nhà xuống thành phố. Lần này T xin vào làm matxa cho một nhà nghỉ.
Ngày đầu tiên, khách của T là một người đàn ông trung niên. Ông ta đến matxa thì ít mà s.àm s.ỡ cô thì nhiều. Ngay lập tức T hiểu, matxa chỉ là nghề phụ. Người ta cần ở T cái khác. Ông ta dúi vào ngực Trang những đồng polyme mới coóng đến nỗi cứa vào da thịt thành vết. T nhắm mắt để mặc ông ta sờ soạng và mặc sức "hành sự".
T chính thức bước vào cuộc chơi với những kẻ "lắm t.iền hám sắc". Những ngày sau đó, T ăn ở tại nhà nghỉ, lúc hứng lên cô thuê trọ ngoài. Tối cứ khoảng 6,7 giờ là bắt đầu trang điểm, khoác hờ hững lên người chiếc áo hai dây và bước vào phòng chờ đợi.
T khoe trên cánh tay trái có chữ "T&T", cô xăm vào để khỏi lạc loài với những "đồng nghiệp" trong làng chơi. Hai mươi tư t.uổi, T đã "chờn" với đàn ông.
Mỗi tối, có khi T kiếm đến t.iền triệu, số t.iền đó cũng chỉ đủ để cô tiêu thoả thuê trong một ngày. "Đồng t.iền kiếm được bạc bẽo lắm, có rồi cũng hết. Hết rồi ngày mai nó tự khắc chui vào túi mình". Vì vậy mà T tiêu t.iền như đốt, đổ vào những đêm đi bar quay cuồng men rượu, những cơn say t.huốc l.ắc và bài bạc thâu đêm...
Đường về không còn xa
Vừa tiếp khách xong, T rời khỏi nhà nghỉ định ra ngoài kiếm tạm cái gì ăn lót bụng. Bỗng có một bàn tay cứng lạnh bóp chặt vai. T quay lại, đó là một người thanh niên trẻ. T nghĩ đây là khách tìm "hàng", đang cơn mệt, T cao giọng "Đừng có phiền chị". Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt anh ta đanh lại, cộng thêm từ phía sau xuất hiện thêm vài người nữa, T đ.âm sợ. T chạy thục mạng về phía nhà nghỉ mà không biết mình là đối tượng trong đợt triệt phá mại dâm của cơ quan công an.
Ngày tôi gặp T cũng là khi T sắp kết thúc đợt cải tạo. Nhớ hồi đầu mới vào, T rất hung hăng, sẵn sàng nhảy bổ vào người khác và luôn tìm cách trốn đi. Bây giờ, T "lành" hơn, hay ngồi lặng lẽ một mình để suy nghĩ về nhưng điều đã qua, về gia đình và tương lai. "Cũng may là em bị bắt, nếu không, không biết giờ này em trở thành cô hồn ở nơi nào", T nói.
Theo Người đưa tin
Tình yêu và lòng thù hận Họ từng có một thời yêu nhau đắm đuối... (Hình minh họa) Cuôc đơi lăm nôi treo ngoe, căp tinh nhân ây tưng yêu nhau, si mê đên đăm đuôi, thâm chi ngươi đan ba kia con sinh cho ga ngươi tinh môt câu con trai khau khỉnh trong khi chông minh vân đang sông sơ sơ bên canh. Vây ma giơ đây,...