Cay đắng khi mẹ chồng khinh ra mặt vì nhà nghèo
Tôi không biết tôi đã mắc tội gì tày trời gì hay chỉ vì nhà tôi nghèo mà bị nhận những lời cay nghiệt từ mẹ chồng như vậy.
Tôi và chồng tôi yêu nhau từ hồi tôi học đại học năm cuối. Anh là trai phố con nhà có điều kiện, công việc lương cao và có rất nhiều cơ hội thăng tiến. Còn tôi là cô gái tỉnh lẻ. Bố mẹ tôi chỉ làm nông dân, sống ở quê làm ruộng, chăn nuôi chứ không có nghề gì kiếm thêm nên điều kiện kinh tế của gia đình tôi cũng không khá giả gì. Ngay từ năm nhất đại học, tôi đã phải đi gia sư để có t.iền chi tiêu thêm khi lên thành phố học đại học. Tôi quen anh qua một người bạn và đã bị anh chinh phục ngay từ ngày đầu tiên bởi sự chân thành, giản dị. Nhưng khi biết gia cảnh nhà anh tôi vô cùng tự ti vì sự khác biệt quá lớn. Tôi mặc cảm và từ chối anh nhiều lần nhưng dần dần anh đã thuyết phục được tôi. Chúng tôi yêu nhau nửa năm thì anh dẫn tôi về ra mắt bố mẹ.
Lần đầu tiên về ra mắt nhà người yêu, tôi cố gắng tìm một món quà “ra hồn” ra mắt bố mẹ chồng tương lai. Ông bà có vẻ rất quý tôi nhưng khi biết gia cảnh nhà tôi thì thái độ có vẻ khác. Sau buổi ra mắt, biết tôi là con nhà nghèo, bố mẹ anh đã cố gắng chia rẽ tình cảm của chúng tôi và ép anh lấy một tiểu thư con quan cho “môn đăng hộ đối”. Thậm chí, mẹ anh còn tìm gặp tôi và dành những lời lẽ cay độc để bắt tôi trả tự do cho con trai bà. Tôi đồng ý chia tay anh trong đau khổ. Thế nhưng, anh cứ bám đuổi tôi, thề hứa với tôi sẽ thuyết phục bố mẹ anh. Nuôi hi vọng được lấy người mình yêu, tôi đồng ý tiếp tục mối quan hệ này. Thời gian yêu anh, tôi cũng đã cố gắng đến nhà thăm bố mẹ anh, mua quà tặng các dịp đặc biệt như sinh nhật hay kỷ niệm ngày cưới của ông bà. Tôi gồng mình đi làm, kiếm thêm t.iền để mua những món quà đắt t.iền tặng bố mẹ anh để cho ông bà đỡ “khinh” tôi và gia đình tôi. Sau một năm trời kiên trì, bảo vệ tình yêu, bố mẹ anh đồng ý cho chúng tôi làm đám cưới nhưng với điều kiện hai vợ chồng không được ra ở riêng.
Tôi cứ nghĩ sự chân thành, nhẫn nại và cố gắng của tôi được đền đáp. Thế nhưng, tôi như bước vào địa ngục trần gian khi mẹ chồng lúc nào cũng có thái độ khinh tôi ra mặt. Tôi không nghĩ ở cùng với mẹ chồng lại khủng khiếp đến thế. Về làm dâu, tôi không ngại làm việc nhà, nấu cơm, rửa bát, giặt giũ. Dù công việc ở cơ quan bận rộn, tôi cũng cố gắng sắp xếp để về đỡ đần mẹ chồng. Ấy vậy mà, tất cả những việc tôi làm, bà luôn tìm cách “bới bèo ra bọ” và chê bai tôi thậm tệ. Bà coi tôi như một con bé nhà quê không phù hợp với cách nấu nướng, sinh hoạt nhà bà. Chồng tôi biết chuyện, nói đỡ cho vợ thì lại bị là trách cứ là mẹ chỉ dạy cho vợ biết việc mà chưa gì đã xót vợ, bênh vợ.
Ngày tôi sinh con trai đầu lòng, vợ chồng tôi hạnh phúc khôn cùng. Bố mẹ tôi lên thăm cháu thì bà thái độ khinh khỉnh, coi thường bố mẹ tôi là dân nhà quê. Bố đẻ tôi giận bà mà xin phép về quê trước. Mẹ đẻ tôi ở lại chăm con gái ở cữ được một tuần thì về quê, phần vì bực bà thông gia, phần vì bận việc ruộng vườn, chăn nuôi ở quê mình ông không gánh vác hết được.
Video đang HOT
Những ngày tiếp theo đó tôi phải nhờ mẹ chồng lo cơm nước và trông con đỡ. Nhưng bà tỏ thái độ chê bai ra mặt, lườm nguýt đủ kiểu khiến tôi buồn bã, stress cực độ. Thương vợ, chồng tôi có nói chuyện riêng với bà nhưng tình hình cũng không cải thiện được là bao. Bố mẹ tôi thương con gái, thi thoảng gửi con gà, quả trứng lên cho nhưng được mẹ chồng tôi đáp lại bằng lời chê bai, có lần bà còn mang đồ đem cho chứ không ăn.
Từ ngày lấy chồng, tôi cố gắng học hỏi theo cách sống của nhà chồng, của mẹ chồng. Cố gắng nhẫn nhịn làm mọi việc chiều ý bà nhưng dường như với bà sự cố gắng ấy chưa bao giờ là đủ. Tôi có nói với chồng việc ra ở riêng nhưng chồng tôi khuyên tôi nên cố gắng thêm một thời gian nữa để con trai cứng cáp và kinh tế vững vàng hơn. Nhưng ngày nào cũng sống trong tình trạng ấm ức, bực bội mà không biết cách nào để giải toả, ngày nào cũng đối diện với ánh mắt khinh bỉ của mẹ chồng tôi thật sự tôi không khác nào sống dưới địa ngục.Con người sinh ra đâu có quyền lựa chọn bố mẹ, lựa chọn hoàn cảnh. Gia đình tôi nghèo nhưng bản thân tôi vẫn có một công việc thu nhập khá, tôi có tinh thần cầu tiến, có thiện chí để sống hoà thuận với mẹ chồng mà sao bà chỉ biết nhìn vào gia cảnh để đ.ánh giá con người tôi, đ.ánh giá bố mẹ tôi. Tôi thực sự rất buồn và mệt mỏi!
Theo Meyeucon
Cái kết buồn cho người vợ dám vùng lên đ.ánh g.hen
Chị còn chưa kịp làm gì nhân tình của chồng thì mẹ chồng chị đã từ đâu lao tới, mắng nhiếc chị thậm tệ, rằng chị là loại vô học mới nghĩ ra trò đ.ánh g.hen hèn hạ.
Chị bỏ dở công việc dọn dẹp, chạy lên phòng đóng cửa khóc ấm ức. (Ảnh minh họa)
Bố chồng chị mất sớm, mẹ chồng chị chỉ có mình anh để nương tựa nên bà cưng chiều, yêu thương anh hết mực. Trước khi về làm dâu n hà anh , chị cũng đã thấm hết được cái sự nâng niu của bà với anh. Biết rõ nếu lấy anh, chắc chắn chị sẽ thiệt thòi vì mẹ chồng lúc nào cũng bênh con trai mình nhưng không hiểusao , tình yêu của chị đối với anh lại cho phép chị quên đi điều ấy.
Rồi chị về làm dâu nhà anh. Mới được có một tuần nhưng chị đã không thể chịu nổi cái thói nuông chiều con trai vô lối của mẹ chồng. Bà tuyệt nhiên không cho phép anh động tay động chân vào bất cứ việc gì trong nhà dù là nhỏ nhất. Và mọi việc được nhường lại hết cho chị. Anh và chị đều đi làm như nhau nhưng về nhà thì anh được rảnh rỗi ngồi xem ti vi, và đợi tới giờ cơm. Còn chị tất bật với chợ búa, cơm nước. Hễ chị nhờ anh việc gì là anh lại gọi mẹ làm giúp. Mà mỗi lần như vậy, chị lại nhận được những ánh nhìn sắc lẹm của mẹ chồng cùng những câu nói mỉa mai, nhạo báng rằng chị lười biếng, đỏng đảnh, có chít việc nhà mà làm cũng không xong. Những lúc ấy, chị chỉ còn biết nuốt ấm ức vào trong cho êm ấm cửa nhà.
Nhớ có ngày cuối tuần, mẹ chồng chị sai chị dọn dẹp nhà cửa. Do mạng nhện ở cao quá, chị lại sợ độ cao nên nhờ anh giúp sức. Nào ngờ anh vừa trèo lên thang, mẹ chồng chị từ trên lầu xuống đã hét lớn:
- Ối giời ơi, sao cô dám h.ành h.ạ con trai tôi thế kia. Nhỡ không may nó ngã xuống thì làm sao? Cô có đền nổi con trai cho tôi không?
Chỉ là một việc nhỏ nhoi mà mẹ chồng chị cũng làm ầm ĩ lên được. Chị giận lắm nhưng vẫn cố thanh minh hết sức nhẹ nhàng rằng chiếc thang rất chắc, hơn nữa anh cũng chỉ trèo lên có hai bậc sẽ nên sẽ rất an toàn. Nào ngờ mẹ chồng chị liền lớn tiếng lu loa:
- Cô có đẻ ra nó đâu mà cô xót. Con tôi tôi cưng như trứng mỏng, từ nhỏ tôi chưa bắt nó động tay vào việc gì. Nay tôi cần cô về để chăm sóc, phục vụ con tôi chứ không phải để cô sai bảo nó. Cô không làm được thì cút đi cho khuất mắt tôi.
Bị mẹ chồng xúc phạm vô lối. Chị bỏ dở công việc dọn dẹp, chạy lên phòng đóng cửa khóc ấm ức. Anh cũng chẳng lên an ủi chị mà thản nhiên ngồi dưới nhà cười nói với mẹ. Sau hôm đó, không khí trong nhà u ám, nặng nề vô cùng. Chị âm thầm làm hết tất cả mọi việc, tuyệt nhiên chẳng nhờ ai và cũng chẳng nói với ai câu nào kể cả là anh. Chị có cảm giác như chị chỉ là một ô sin cao cấp, phục vụ cho mọi nhu cầu của mẹ chồng và chồng chứ không phải là một người vợ, một người con dâu. Đúng lúc chị mệt mỏi, chán nản nhất thì trớ trêu thay, chị lại phát hiện anh có bồ.
Chị giận dữ, làm ầm ĩ mọi chuyện lên và yêu cầu anh chấm dứt với nhân tình. Anh còn chưa kịp lên tiếng thì mẹ chồng chị đã đứng ra bênh vực:
- Đàn ông ai chẳng năm thế tứ thiếp. Sao cô không trách bản thân cô không biết giữ chồng. Cô phải như thế nào đấy thì con trai tôi mới đi ngoại tình chứ.
Biết rằng có cố cãi với mẹ chồng thì chị cũng vẫn phải nhận thiệt thòi về mình. Vậy là chị tìm cách hẹn gặp nhân tình của anh, yêu cầu cô ta chấm dứt quan hệ với anh mà không biết rằng mẹ chồng chị đã lén lút theo dõi chị.
Chị còn chưa kịp làm gì nhân tình của chồng thì mẹ chồng chị đã từ đâu lao tới, mắng nhiếc chị thậm tệ, rằng chị là loại vô học mới nghĩ ra trò đ.ánh g.hen hèn hạ. Rằng chị đã không biết giữ chồng, không biết chiều chồng còn trách kẻ thứ 3. Trước mặt bao nhiêu người, mẹ chồng chị đã khiến chị mất hết danh dự, thể diện. Còn ả nhân tình của chồng chị thì giương giương tự đắc, vênh mặt lên mỉa mai chị.
Tối hôm đó về nhà chị và mẹ chồng đã xảy ra một cuộc xung đột gay gắt. Chị vốn là con nhà gia giáo, nề nếp nhưng người mẹ chồng quá đáng, bênh con ngay cả khi con mình sai đã khiến chị không thể chịu đựng thêm được nữa. Chị muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này ngay lập tức nhưng chị vẫn còn yêu anh rất nhiều. Nhưng chị phải làm sao để để tiếp tục với một người đàn ông chỉ biết nghe lời mẹ và một bà mẹ chồng nuông chiều con vô lối, ghê gớm, cay nghiệt đây?
Theo blogtamsu
Trót yêu lái xe của người sắp lấy làm chồng Là một cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học đại học, tôi phải chật vật lắm mới qua được 4 năm học. Tốt nghiệp ra trường, tôi không biết kiếm việc làm ở đâu. Giữa lúc đó, tôi gặp Chí là Giám đốc 1 công ty TNHH chuyên kinh doanh những mặt hàng xuất nhập khẩu. Biết hoàn cảnh của tôi, Chí...