Câu chuyện đầy đau đớn của cô gái sinh ra không có â.m đ.ạo
“Tôi phải chạy máy giãn nở mỗi ngày 8 tiếng đến mức â.m đ.ạo bầm dập và c.hảy m.áu chỉ để có thể trở thành người phụ nữ bình thường.”
*Câu chuyện được cô gái Tasha Bishop, 20 t.uổi kể lại…
Khi lên 9 t.uổi, tôi nhớ đã nghe các bạn kể về lần đầu có k.inh n.guyệt. Trong khi bạn bè đã bắt đầu trổ ngực thì tôi không thấy có động tĩnh gì. Khi bạn bè hỏi tôi đã có k.inh n.guyệt chưa, vì quá xấu hổ và áp lực mà tôi đã nói dối. Nhưng lời nói dối không dừng lại ở đó. Tôi thậm chí còn nói với mẹ rằng mình đã hành kinh. Và đến giờ nhìn lại, tôi thấy rằng mình thật ngu ngốc.
Hai năm sau, tôi 15 t.uổi và kì k.inh n.guyệt vẫn chưa đến. Đó là điều lúc nào cũng choán tâm trí của tôi khi hàng tháng lại phải nói dối và lén lút t.hủ t.iêu đống băng vệ sinh không hề được sử dụng. Cho đến một ngày, tôi đã thú nhận tất cả. Trong khi tôi sợ mẹ sẽ tức giận về tất cả những chiếc băng vệ sinh bị lãng phí thì thực tế mẹ chỉ buồn cười là tôi đã nói dối. Mẹ chỉ bảo chắc không có vấn đề gì lớn mà có lẽ chỉ là do tôi phát triển muộn.
Nhưng một năm sau, khi tôi vẫn chưa hành kinh thì mẹ bắt đầu sốt ruột. Tôi bắt đầu hoảng sợ và nghĩ rằng mình không phải là một người con gái thực sự. Vì vậy, hai mẹ con đã đến gặp bác sĩ, và sau nhiều lần thăm khám, tôi đã được cho đi siêu âm và đến lúc này mọi người mới nhận ra điều bất thường.
Vẻ ngoài rạng rỡ, ít ai biết Tasha Bishop lại có một cơ thể không hoàn chỉnh.
Tôi đã được sinh ra không có tử cung, không có cổ tử cung, một buồng trứng và chỉ một phần â.m đ.ạo. “Cháu dường như không có bất cứ thứ gì bên trong,” bác sĩ nói. Đó là một cách không nhạy cảm khi nói với tôi rằng tôi đã được sinh ra không có tử cung, không có cổ tử cung, chỉ có một buồng trứng và một â.m đ.ạo trông bình thường bên ngoài, nhưng không có tác dụng gì bên trong.
Các bác sĩ đã làm rất nhiều xét nghiệm, thậm chí là cả một bài kiểm tra nội tiết tố để kiểm tra xem tôi có thực sự là phụ nữ. Cuối cùng, tôi được chẩn đoán mắc bệnh Mayer Rokitansky Kster Hauser Syndrome (MRKH), một căn bệnh hiếm gặp do một vấn đề phát triển trong dạ con.
Video đang HOT
Ở độ t.uổi 16, tôi thấy chới với khi không hiểu mình là nam hay nữ. Câu hỏi: “Liệu tôi có phải là phụ nữ khi không thể quan hệ t.ình d.ục bình thường và không thể có con?” lúc nào cũng choán hết tâm trí. Nếu tôi muốn l.àm c.huyện đ.ó, tôi cần phải trải qua “quá trình làm giãn cơ” rất hại sức khỏe và đau đớn.
Tôi đã tránh né làm quen với các bạn trai vì nghĩ rằng mình không hoàn chỉnh. Cho đến một ngày, tôi gặp được tình yêu của đời mình và không thể cưỡng lại được tình cảm đó. Sau hai tháng hẹn hò, khi chuyện ấy được đề cập, tôi đã phải lấy hết can đảm để kể với anh ấy sự thật. Thật tuyệt vời anh ấy không hề do dự mà tỏ ra sẽ vẫn ở cạnh tôi.
Chúng tôi đã ở bên nhau khoảng một năm trước khi tôi tới bệnh viện Queen Charlotte ở London để điều trị giãn nở. Khi 18 t.uổi, tôi phải thường xuyên ở bệnh viện chạy máy làm giãn 8 giờ mỗi ngày. Chiếc máy giãn nở ban đầu sẽ chỉ bé bằng một nửa cây bút, rồi sẽ to dần cho đến khi bằng kích thước của d.ương v.ật bình thường. Khi đó, bạn sẽ “tạo ra” một â.m đ.ạo đủ để l.àm c.huyện ấ.y. Tôi phải bôi một thứ gel khủng khiếp để gây tê mọi thứ bởi vì nó rất đau đớn. Mỗi ngày 8 tiếng rất dài, đau đớn và kinh khủng.
Â.m đ.ạo bị bầm, c.hảy m.áu và thô ráp. Nhưng điều tồi tệ nhất là bạn không thể dừng lại. Và rồi ngày hôm sau lại phải tiếp tục. Giống như việc ngày hôm sau bạn lại chọc ngoáy vào vết thương ngày hôm qua và phải tự chính mình làm việc đó. Không người bạn hay người thân nào biết rằng tôi đang ở trong bệnh viện trải qua tất cả những đau đớn này chỉ để có thể trở thành người phụ nữ bình thường.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày mà tôi mặc một chiếc quần lót sexy đứng trước gương và cảm thấy chưa bao giờ tự tin đến vậy. Lần đầu tiên của tôi hoàn toàn tuyệt vời khi người yêu nâng niu và trân trọng từng khoảnh khắc.
Đến nay, tôi vẫn phải sử dụng máy làm giãn nở thường xuyên. Â.m đ.ạo của tôi giống như một bó cơ, về cơ bản, và nếu tôi không “tập thể dục” nó thường xuyên, nó sẽ trở lại như trước đây.
Về việc mang thai, tôi cảm thấy may mắn vì mình không phải chịu quá nhiều áp lực. Dù không thể làm mẹ thực sự, nhưng tôi vẫn có nhiều biện pháp khác để có đứa con của mình.
Theo Khám phá
Con sinh ra không có “cái ấy”, chồng mời thầy bói về tìm lý do để rồi sốc nặng khi...
Lục tìm đồ đạc của Hương, Thắng mong tìm được thứ gì đó. Cho tới khi sờ vào chiếc gối Hương nằm...
Hương hôm nay đưa con về nhà ngoại, Thắng mới dám mời thầy bói về nhà. (Ảnh minh họa)
Thắng và Hương sau 2 năm tìm hiểu thì đã quyết định đến với nhau bằng một đám cưới giản dị. Hai bên gia đình đều không có điều kiện nên hai vợ chồng chỉ muốn tổ chức đơn giản, không cầu kỳ, miễn sao mọi người nhiệt tình đến chung vui, chúc phúc và hai vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau là được.
Thắng là chàng trai chăm chỉ, hiền lành, chịu khó. Lập gia đình rồi lại càng cần mẫn hơn. Thắng biết Hương lấy mình là thiệt thòi nên luôn cố gắng hết sức có thể để mang lại cho Hương một cuộc sống tốt đẹp hơn. Còn về phía bản thân Hương, Hương chỉ cần có được một người chồng biết quan tâm, yêu thương, lo lắng cho mình như Thắng. Còn về chuyện Thắng giàu có hay không, Hương chẳng quan trọng. Với Hương, hạnh phúc được duy trì bằng chính trái tim chân thành của hai người chứ không phải chỉ phụ thuộc hoàn toàn vào t.iền.
Nhìn cuộc sống giản dị nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười vui vẻ của vợ chồng Hương mà những cặp vợ chồng khác đang sống một cuộc sống sung túc, giàu sang vẫn phải thốt lên lời ghen tỵ. Chính bản thân Hương và Thắng cũng cảm nhận được niềm vui ấy và luôn hy vọng rằng, tất cả những gì mình đang nắm giữ trong tay sẽ lâu bền mãi mãi. Nhưng người tính làm sao lại được với trời.
Phát hiện mình mang thai hơn một tháng, Hương mừng rơi nước mắt. Báo tin này cho Thắng, cả hai vợ chồng ôm chặt lấy nhau, im lặng hồi lâu vì quá xúc động rồi bật cười lớn thành tiếng vì quá hạnh phúc. Thắng bỏ hết mọi khoản chi tiêu vặt cho bản thân mình, dồn t.iền lại để chăm sóc sức khỏe cho Hương. Thắng kêu Hương xin giảm bớt công việc, chú tâm vào việc dưỡng thai, mọi thứ cứ để Thắng lo. Nhìn cảnh Thắng tíu tít chăm sóc mình, Hương rơi nước mắt. Hương thật sự không dám tin cuộc đời mình lại lấy được người chồng tốt như Thắng. Nhưng...
Ban đầu, Thắng cứ nghĩ là chuyện bình thường, nhưng cái đầu trọc lốc của con trai, cứ làm Thắng băn khoăn mãi. (Ảnh minh họa)
Bầu đến tháng thứ 5, Hương thấy trong người không được khỏe. Những cơn đau lạ, không rõ nguyên nhân làm Hương thấy lo lắng. Hương định nói chuyện này với Thắng nhưng thấy Thắng dạo này cũng đã quá vất vả về Hương rồi nên Hương không muốn Thắng lo nghĩ nhiều thêm. Hương tự đến bệnh viện một mình.
"Ung thư", hai chữ đó như nhát dao đ.âm thẳng vào tim Hương. Chuyện gì vậy? Ung thư là sao chứ? Liệu có nhầm lẫn gì không đây? Hương yêu cầu làm xét nghiệm lại vì không dám tin những gì mình đang đọc được.
- Cô nên bỏ đứa con để giữ lại tính mạng cho mình. Nếu điều trị tốt, cô có thể khỏi được bệnh vì đây mới là gia đoạn đầu.
Lời bác sĩ Hương nghe như sét đ.ánh ngang tai. Bỏ con ư? Không, Hương sẽ không làm như thế. Ung thư, có lẽ đã là số mệnh bất định. Nhưng đứa con này, đến với Hương là vì chữ duyên nên Hương sẽ giữ nó lại, dù cho có thế nào. Hơn nưa, cái thai cũng đến tháng thứ 5 rồi, chỉ còn ít tháng nữa thôi, Hương tin mình sẽ chịu đựng được. Vậy là mặc cho bác sĩ khuyên can, Hương vẫn quyết giữ con lại và một mực yêu cầu bác sĩ giữ bí mật trong khoảng thời gian Hương điều trị bệnh. Bởi Hương rõ hơn ai, biết chuyện này, Thắng sẽ không bao giờ đồng ý để Hương giữ con lại. Nhưng đứa con này, bây giờ chính là sinh mạng của Hương rồi.
Hương không hóa trị, chỉ dùng thuốc bác sĩ kê đơn để không quá ảnh hưởng đến sức khỏe của con. Hương không đến viện nằm mà chỉ âm thầm dùng thuốc và lén đến gặp bác sĩ. Không ngày nào là Hương không bị những con đau h.ành h.ạ. Nhưng cứ nghĩ đến sức khỏe của con, Hương lại cố gắng chịu đựng. Càng ngày, Hương càng xanh xao, vàng vọt. Thắng lo lắng lắm, giục giã Hương đi khám xem thế nào thì Hương khăng khăng:
- Phụ nữ mang thai, thay đổi thế này cũng là chuyện bình thường, có gì đâu mà anh cứ khéo lo.
Hương sinh sớm 3 tuần, sinh mổ. Sức khỏe của Hương yếu quá buộc bác sĩ phải mổ bắt con. Bế con trong tay, Thắng bàng hoàng. "Ơ, con mình sao không có tóc" - Thắng tự lẩm bẩm. Ban đầu, Thắng cứ nghĩ là chuyện bình thường, nhưng cái đầu trọc lốc của con trai, cứ làm Thắng băn khoăn mãi. Ít nhiều nó cũng phải lơ thơ vài sợi tóc chứ, sao lại nhẵn thín thế kia. Thắng hỏi Hương lý do, Hương nhất định không chịu trả lời, chỉ mang khuôn mặt mệt mỏi, phờ phạc ôm con đi ngủ. Hương, hình như sắp không chịu đựng được nữa rồi.
- Này, hay vợ mày giấu diếm mày, lén lút với ai khác cũng nên. Tao biết ông thầy này cao tay lắm, chuyện gì cũng bói ra được, mày thử xem.
Cậu bạn thân mách nước, Thắng cũng bán tín bán nghi và rồi chấp nhận làm theo. Hương hôm nay đưa con về nhà ngoại, Thắng mới dám mời thầy bói về nhà. Cúng bái một thôi một hồi xong, thầy nói chẳng có chuyện gì đáng ngờ, chỉ có điều số Thắng mất vợ sớm. Thắng giật mình, số mất vợ sớm là sao cơ chứ. Hương mới sinh con, còn đang sống sờ sờ ra kia mà. Thắng không tin, trả t.iền tiễn thầy về. Nhưng nghĩ lại lời thầy nói, cộng với những biểu hiện đáng ngờ của Hương gần đây, cả cái đầu trọc lốc của con trai, Thắng cũng thấy hoang mang. Lục tìm đồ đạc của Hương, Thắng mong tìm được thứ gì đó. Cho tới khi sờ vào chiếc gối Hương nằm...
Mắt Thắng tối sầm lại, trời đất quay cuồng, thuốc thang gì thế này, lại còn cả hồ sơ bệnh án. Hai chữ "Ung thư" lại tiếp tục là nhát dao nhọn đ.âm sâu vào tim Thắng. Thắng ngã quỵ xuống sàn nhà. Hương có bệnh, nhưng lại giấu Thắng. Chuyện con Thắng sinh ra không có tóc, chẳng phải do nó bị ảnh hưởng bởi thuốc thang điều trị bệnh của Hương hay sao. Còn cả Hương nữa, Hương định giấu Thắng đến bao giờ cơ chứ. Hương muốn Thắng ôm hận suốt đời này ư? Lao nhanh về nhà vợ, Thắng phải cứu lấy Hương, lấy con Thắng, lấy hạnh phúc mong manh đang trên bờ vực thẳm của sinh tử này.
Theo blogtamsu
Tôi nghĩ đến cái c.hết khi biết mình có thai Tôi nhắn tin cho anh: Anh có muốn giữ con không? Anh bảo: "Chưa phải bây giờ, năm nay năm t.uổi, nó sinh ra sẽ khắc anh. Sang năm thì giữ". Tôi nghĩ đến cái c.hết khi biết mình có thai Anh 30 t.uổi, nhân viên kế toán cho một công ty có tiếng, có tri thức, học vấn, công việc ổn định....