Cái kết đắng chát cho người con gái tham phú phụ bần
“Nghèo khó với em như vậy đủ rồi. Em không thể chờ, mà biết chờ tới bao giờ hả anh? Khát khao đổi đời đang trong tầm tay, em nhất định không bỏ lỡ…”
Long và Nga biết nhau từ thời niên thiếu. Khi các bạn cùng trang lứa được vui chơi thì Long và Nga – ngoài những buổi lên lớp còn phải còng lưng với đủ thứ việc. Từ mò cua, bắt ốc, câu cá, mót khoai, cắt củ đót thuê cho tới việc đồng áng… Dù gia đình khó khăn, nhưng vì ham học lại thông minh nên bố mẹ Long và Nga luôn gắng tạo điều kiện để hai đứa đi học với mong ước sau này có thể thay đổi cuộc đời. So với Long, tham vọng trong Nga luôn lớn hơn. Hồi ấy là trước vụ cấy, người ta lái máy cày khắp cánh đồng để làm đất, Long với Nga thì đi hết ruộng này sang ruộng khác bắt giun. Nhìn các bạn được chơi đùa sau khi tan học, Nga dõng dạc nói: “Lớn lên, bằng mọi giá em sẽ thoát khỏi cuộc sống cơ hàn này và phải thật giàu có, thật sung sướng”
Với nỗ lực gấp hai gấp ba người khác, đôi bạn rồi cũng có được niềm hãnh diện khi cầm trên tay tấm giấy báo đỗ Đại học. Nga học đại học kinh tế quốc dân, còn Long học đại học Bách khoa. Trong những năm ấy, Long và Nga dựa vào nhau để cố gắng vươn lên. Trong gian khó, họ hứa sau này sẽ luôn ở bên nhau và cùng nhau gầy dựng tương lai. Tưởng như tình yêu đi lên từ thuở cơ hàn đầy tình nghĩa ấy sẽ rất chắc chắn, bền chặt. Thế nhưng, mọi chuyện thay đổi khi Nga bắt đầu khóa thực tập năm cuối tại một công ty tài chính.
Hà, giám đốc công ty là một người giỏi giang, giàu có, chưa vợ. Có lẽ chính sự chân chất nhưng đầy nghị lực của Nga đã cuốn hút Hà. Sau khi ra trường, Nga nhanh chóng được nhận làm chính thức tại công ty và nhận được ưu ái và quan tâm rất nhiều từ chàng giám đốc trẻ ấy. Đích thân Hà “cầm tay chỉ việc” cho cô, đưa cô đi thực tế khách hàng. Anh còn tranh thủ mọi cơ hội để mời Nga đi cafe, ăn uống, dự tiệc và tìm cớ tặng cô những món quà nho nhỏ mà giá trị có khi bằng cả tháng lương…
Bị vật chất làm cho mê muội, cô gái ấy dần xiêu lòng anh giám đốc mà quên mất người bao năm qua luôn ở bên cô. Mọi thứ quanh Nga bắt đầu thay đổi, cô ngày càng quan tâm tới quần áo, làm đẹp. Đôi lúc, Nga vô tình khen ngợi, so sánh Long với anh giám đốc trẻ rồi tỏ ra ao ước và ghen tị cho người có may mắn làm vợ anh ta. Nga buồn rầu với sự khó khăn của mình. Trong khi đó Long vẫn miệt mài đi làm tại công ty điện tử của Nhật, tối dạy thêm cho một nhóm học sinh giỏi với mong mỏi sớm mua được một căn nhà chung cư cho cuộc sống sau này của hai người.
Tất nhiên Long có nhận ra sự thay đổi của Nga. Nhưng Nga có trăm ngàn lí do xóa tan đi nghi ngờ của Long, nào là: “mình đi làm, phải lịch sự”, “làm đẹp cho em cũng là làm đẹp cho anh” hay “em so sánh thế để lấy động lực phấn đấu”… Hơn nữa, thi thoảng Nga cũng mua tặng Long quần áo và cùng Long sắm sửa đồ đạc cho cả hai bên gia đình nên Long vẫn tin tưởng nhiều ở Nga.
Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lộ ra, ấy là vào ngày Lễ tình nhân, Long đã chuẩn bị sẵn mọi thứ để đợi đưa Nga đi chơi. Tới tận 9 giờ, Nga gọi điện nói không thể đi vì chị bạn bị ngã xe nên vừa đưa chị ấy về phòng. Long không đi chơi nữa mà lên nhà cậu bạn cùng cơ quan để cùng làm nốt đồ án. Đằng nào nếu hôm nay không phải ngày lễ thì Long cũng định lên đó.
Video đang HOT
Phi xe một mạch rồi chợt Long khựng lại trước một nhà hàng sang trọng ven Hồ Tây, một dáng hình quen thuộc níu kéo anh dừng lại. Cô gái ngồi sau cánh cửa kính phía bên tay phải Long không ai khác, chính là Nga. Diện chiếc váy xanh mắc t.iền hôm trước cô khoe là chị cùng cơ quan cho vì mua xong chị ấy lại không thích, gương mặt Nga rạng rỡ hạnh phúc với người đàn ông ngồi đối diện. Long biết đó là sếp của Nga. Long đứng đó hồi lâu, trong lòng dâng lên một mớ cảm xúc lẫn lộn khó diễn tả.
Chừng mười phút, Long nhấc điện thoại, gọi điện, Nga không nghe máy nên Long nhắn tin: “Váy xanh, hoa hồng đỏ, hộp quà tím… Em đừng nhìn ra ngoài đường vì anh không muốn gặp phải ánh mắt em. Em… hôm nay xinh lắm”.
Theo phản xạ. Nga đưa mắt nhìn ra bên ngoài. Trong phút chốc, Long thấy gương mặt Nga biến sắc rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh khi người ngồi đối diện tiếp tục câu chuyện dang dở.
Tối đó, Nga cũng không buồn nhắn tin lại, cho tới tận mấy ngày sau cô mới chủ động trò chuyện với Long. Có điều, Nga không nói lời xin lỗi và giải thích như Long mong đợi. Những lời Nga nói giống trăm ngàn mũi tên xuyên vào trái tim Long.
- Xin lỗi anh, nhưng quả thực từ khi quen anh Hà, em mới biết thế nào là yêu. Em sẽ cưới anh ấy.
- Em à, em chỉ đang bị hút hồn bởi những thứ vật chất trước mắt mà thôi. Cùng nhau cố gắng, rồi anh sẽ dành cho em tất cả. – Trong câu nói của Long lộ rõ sự hoang mang, chới với. Anh muốn níu kéo mối tình đầu của mình.
- Không. – Nga nói giọng đầy cương quyết. – Nghèo khó với em như vậy đủ rồi. Em không thể chờ, mà biết chờ tới bao giờ hả anh? Khát khao đổi đời đang trong tầm tay, em nhất định không bỏ lỡ. Thời gian qua, em đã cố gắng bù đắp cho ân tình của anh rồi đó thôi. Áo quần, đồ đạc… em đã mua xem như để trả nợ anh. Hãy buông tha em.
Như kẻ “há miệng mắc quai”, sau khi nghe rõ rành từng lời Nga nói, Long c.hết lặng người. Long đau đớn nhận ra bấy lâu nay việc Nga chăm sóc lại cho mình, chăm lo cho bố mẹ mình không phải vì tình yêu giữa những con người bao năm đồng cam cộng khổ. Hóa ra, Nga làm điều đó để “trả nợ” Long.
Giống như người bị đa chấn thương, từ trái tim cho tới lòng tự trọng, Long thấy chỗ nào cũng đau đớn. Nga làm như vậy khác nào coi thường, miệt thị, thậm chí như ban ơn cho tình cảm chân thành Long dành cho cô. Trong hoang mang, Long không biết phải làm sao . Nhưng rất khó để ngay lập tức có thể từ bỏ Nga. Long còn nghĩ, biết đâu đó là do Nga bị choáng ngợp trước tương lai mà anh giám đốc của cô đã vẽ ra.
Bởi thế, Long tìm tới bạn bè Nga nhờ họ khuyên can cô, Long cũng về nhà thưa chuyện với bố mẹ Nga để hai bác thức tỉnh con gái. Kết quả chỉ là sự thất vọng. Buồn chán, Long vùi mình vào công việc để nguôi ngoai nỗi lòng.
Vô tình, một người anh thân thiết cùng cơ quan Long lại cũng là bạn cùng cấp III với Hà. Trong một dịp họp lớp, Hà dẫn Nga theo để giới thiệu bạn gái. Lần ấy, Hà mới hay không phải tình yêu của anh đã làm Nga rung động, mà chuyện cô đến bên anh cũng là tính toán.
Nga chưa bao giờ nói về mối tình đầu của cô. Hóa ra, Nga cũng nói dối Hà không ít chuyện, Nga nói Long chỉ là ông anh họ luôn quan tâm, chăm sóc cô như em gái ruột nhưng rất phiền phức vì cứ muốn can thiệp vào chuyện riêng của cô. Hà không hề biết lúc nhận lời yêu của Hà, Nga cũng đang yêu Long. Tới lúc này Nga vẫn một mực chối và luôn miệng: “Em chỉ yêu mình anh, đó là tình yêu chân thành và trong sáng”.
Một người thành danh như Hà đủ tỉnh táo để biết đằng sau tình yêu “chân thành và trong sáng” của Nga là một bài tính không hơn không kém. Hà tự hỏi khi lòng tham vô đáy của con người dâng lên thì ắt Nga sẽ “được voi đòi tiên”. Lúc ấy, có lẽ Nga cũng hất Hà ra như cô đã làm với Long. Hà quyết định chia tay Nga.
Dù rất đau đớn khi người mình yêu bỏ mình và giờ cô ấy lại bị người cô lựa chọn từ bỏ, nhưng Long cũng chỉ động viên Nga chứ không có ý định quay lại. Mặc dù Long vẫn còn rất yêu Nga nhưng tình yêu ấy không ngọt ngào nữa mà đắng cay, chua xót. Cốc nước hất đi rồi không thể nào lấy lại, cũng như vết thương lòng Nga gây ra cho Long sẽ chẳng có thuốc nào chữa lành được…
Theo Thế giới trẻ
Người cũ lấy vợ rồi vẫn quay lại làm phiền tôi
Lấy vợ rồi người cũ vẫn thường xuyên điện thoại, nhắn tin nói lời yêu thương và đòi gặp tôi để tâm sự, giải thích...
Tôi và người cũ cùng quê, yêu nhau 4 năm học đại học. Hứa hẹn ra trường có công việc ổn định hai đứa sẽ làm đám cưới. Vậy mà anh ta đã thay lòng đổi dạ, ra trường được gần 1 năm, một mặt vẫn hẹn hò, vẫn nói lời yêu thương với tôi, nhưng mặt khác anh ta lại chuẩn bị đám cưới với một người con gái gia đình giàu có khác. Đến khi tôi biết chuyện, anh ta nói xin lỗi tôi và giải thích do hoàn cảnh bắt buộc, không xin được việc nên anh ta cưới cô gái kia để bố mẹ cô ấy lo chạy công việc cho anh.
Lấy vợ rồi người cũ vẫn thường xuyên điện thoại, nhắn tin nói lời yêu thương và đòi gặp tôi để tâm sự, giải thích (Ảnh minh họa)
Bất ngờ và thất vọng về tư cách đạo đức của người yêu nên khi biết anh ta có ý định cưới vợ, tôi đã cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc với con người bội bạc và thực dụng ấy. Tôi thay số điện thoại, thay email, khóa tài khoản facebook, chuyên nhà trọ và cấm bạn bè của mình không ai được nói cho anh ta biết mọi liên lạc của tôi. Vậy mà không biết bằng cách nào, anh ta vẫn tìm được ra số điện thoại, email và thường xuyên điện thoại, nhắn tin cho tôi, xin cho tôi gặp anh ta để tâm sự và để anh ta giải thích, nói hết nỗi lòng của mình.
Tôi không đồng ý, anh ta còn đến tận công ty của tôi đang làm và điện thoại cho tôi xuống gặp anh ta, nếu không anh ta sẽ lên tận phòng để làm ầm lên ở đó. Không còn cách nào khác, tôi buộc phải xuống gặp anh ta ở quán cà phê, và nói anh ta đừng làm phiền tôi nữa, vì dù sao anh ta cũng đã là đàn ông có vợ, tôi không muốn vợ anh ta hiểu lầm, rồi nghĩ tôi phá vỡ hạnh phúc gia đình anh ta. Hơn nữa, với tôi và anh cũng không còn gì để tâm sự, giải thích, tôi mong anh hiểu và đừng làm phiền đến công việc, cuộc sống của tôi.
Vậy mà anh ta vẫn không chịu, cứ vài hôm lại tìm đến nhà trọ của tôi, hoặc tìm đến công ty của tôi và hẹn gặp tôi, nếu không ra gặp thì anh ta dọa sẽ lên tận phòng làm việc để nói chuyện. Anh ta vẫn giải thích rằng anh ta không yêu vợ, nhưng chấp nhận cưới cô ta chỉ vì hoàn cảnh bắt buộc, sau khi cưới vợ rồi anh ta và tôi vẫn có thể quay lại hẹn hò yêu đương như ngày xưa, anh ta sẽ tìm cơ hội để tìm việc cho tôi và ly dị vợ, lúc ấy sẽ cưới tôi.
Tôi đã tát vào mặt anh ta và nhổ toẹt vào cái suy nghĩ của anh ta, nói đừng bao giờ đến gặp để nói với tôi những điều như vậy nữa vì tôi không bao giờ chấp nhận lấy một người đàn ông như vậy làm chồng. Vậy nhưng anh ta vẫn không chịu hiểu, suốt ngày nhắn tin, điện thoại cho tôi để nói những lời yêu thương, anh ta còn nói nếu tôi yêu người đàn ông khác thì anh ta sẽ không để tôi yên.
Tôi đang vô cùng lo lắng và muốn chấm dứt mọi chuyện với anh ta, nhưng tôi không biết làm cách nào để thoát khỏi con người bội bạc đó.
Theo Đất Việt
Trong lòng bạn chứa thứ gì? Tốt và không tốt hoàn toàn không có phân giới rõ ràng, chính xác, có chăng thì chỉ là cảm giác trong lòng người mà thôi. Có một lữ khách trẻ t.uổi tình cờ gặp một người lớn t.uổi rất hiểu thiền lý ở trên thảo nguyên, anh ta hỏi cụ già: "Ông sống ở đây có tốt không?" Cụ già hỏi ngược...