Cãi bố mẹ để lấy người mình thích mà không màng tương lai, tôi ân hận chẳng kịp
Phải đến khi trải qua cuộc hôn nhân không như ý, tôi mới hiểu những lời bố mẹ nói luôn đúng.
Thế mà tôi lại làm trái ý để giờ ân hận.
Là con gái duy nhất trong gia đình, ngay từ khi còn nhỏ, tôi luôn sống trong tình yêu thương bao la và sự bao bọc vô bến bờ của bố mẹ. Bởi lẽ đó, tôi trở thành một cô tiểu thư đúng nghĩa. Một cô tiểu thư luôn nhìn cuộc đời bằng màu hồng.
Khi tôi đến tuổ.i cập kê, bố mẹ nhiều lần góp ý tôi nên tìm người đàn ông trưởng thành, có tương lai để dựa dẫm. Phần vì bố mẹ lo con gái khổ do được bao bọc từ nhỏ, phần vì kì vọng tôi có một cuộc hôn nhân viên mãn.
Cãi bố mẹ để lấy người mình thích mà không màng tương lai, tôi ân hận chẳng kịp (ảnh minh họa)
Thế nhưng trái với kì vọng của bố mẹ, tôi quen một người con trai khá trẻ tuổ.i mà theo những người xung quanh nhận định, anh vẫn còn ham vui và không thực sự có chí tiến thủ. 35¹Nhưng vì yêu, tôi cố gắng thuyết phục bố mẹ. Thậm chí, tôi còn dùng những lời lẽ dọa nạt kiểu: “Con sẽ không lấy chồng nếu không phải là anh ấy”. Trước sức ép của con gái, bố mẹ đành chấp thuận.
Khi bước chân vào hôn nhân, tôi mới hiểu những khó nhọc trước giờ mình chưa từng trải qua. Kinh tế khó khăn, gia đình chồng không hỗ trợ, chúng tôi phải vất vả kiế.m tiề.n.
Video đang HOT
Nhiều lần vợ chồng cãi vã vì có những dự tính kinh doanh nhưng không có vốn. Cưới nhau hơn một năm, chồng muốn đi xuất khẩu lao động. Anh nói tôi chạy cho anh hơn 300 triệu đồng để lo liệu mọi việc. Ban đầu, tôi không đồng ý. Nhưng nghe chồng nói đi 3 năm sẽ về, tích cóp một khoản tiề.n lấy vốn làm ăn, tôi lại mủi lòng.
Tôi muốn anh bản lĩnh hơn, muốn anh thực sự đàn ông và tự tin vào mình hơn khi có vốn liếng trong tay. Ngày qua ngày, không có tiề.n, anh sống vật vờ, tôi cũng chẳng vui. Tôi dặn chồng không phải lo lắng chuyện bố mẹ vì đã có tôi ở nhà lo chu toàn.
Suốt thời gian chồng đi, tôi sống trong nỗi nhớ mong da diết. Ở chung nhà chồng lại là dâu trưởng, tôi một mình chăm lo cho bố mẹ chồng.
Thời gian đầu, chồng hay gửi tiề.n về mỗi tháng. Nhưng sau này, anh ít khi gửi đều. Lúc nào tôi cần hoặc anh muốn, anh sẽ gửi về một khoản nhỏ cho tôi chi tiêu.
Gần 3 năm đó, mọi việc ở nhà chồng đều đến tay tôi. Bố mẹ chồng ốm mấy trận nằm viện, con đẻ đều kiếm cớ bận rộn. Con dâu, con rể khác không ở gần bố mẹ chồng nhiều nên ngại chăm.
Thấy được sự chu đáo, ân cần của tôi, bố mẹ chồng gạt bỏ định kiến trước kia, coi tôi như con gái trong nhà. Thấy tôi hao mòn vì thương nhớ chồng, mẹ chồng luôn động viên, an ủi. Tôi cũng quý mến nhà chồng, coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ.
Chờ đợi mòn mỏi cũng đến ngày chồng về nước. Tôi mừng rỡ vì được gặp lại người mình yêu thương sau nhiều năm xa cách. Nhưng khi đến sân bay đón chồng, tôi thực sự choáng váng. Anh bước ra cùng một người phụ nữ bụng bầu trước sự sững sờ của mọi người.
Anh không ngại ngùng khi nhìn thấy bố mẹ và tôi. Anh dắt tay người phụ nữ kia, bảo chúng tôi về nhà để nói rõ mọi chuyện. 3 năm bên đó, anh đã quên đi tình cảm cũ và yêu thương người phụ nữ làm cùng mình.
Anh nói, không phải bản thân muốn phản bội tôi mà bởi vợ chồng “ xa mặt cách lòng”. Anh mong tôi hiểu vì người phụ nữ kia đã mang bầu 7 tháng. Bây giờ, anh phải có trách nhiệm với mẹ con cô ta.
Những câu nói của anh như xát muối vào trái tim tôi. Tôi chế.t lặng trước sự việc hiện tại. Tôi không thể tin nổi, gần 3 năm tần tảo với gia đình, một lòng chung thủy chờ chồng giờ lại đổi lấy sự thay lòng, phản bội.
Cuộc sống màu hồng ngày nào khi còn ở bên cha mẹ, nay đã đổi sắc thành một màu xám xịt. Xám đến mức, sẽ chẳng còn một gam màu nào có thể tô điểm để kéo sắc hồng trở về.
Những giọt nước mắt bất giác rơi, sự đa.u đớ.n chuyển sang ân hận đến tận cùng. Nếu ngày ấy tôi nghe lời cha mẹ, ở giây phút hiện tại, tôi sẽ không thống khổ đến nhường này.
Vất vả nuôi bạn trai, đến lúc thành đạt, lời anh nói khiến tôi tổn thương
Suốt mấy năm nay, tôi cố gắng làm việc chăm chỉ để kiế.m tiề.n chu cấp cho bạn trai. Đến ngày anh ấy thành đạt rồi thì lại ch.ê ba.i tôi đủ lời.
Sau khi tốt nghiệp, tôi đi làm, còn Long - bạn trai tôi vẫn tiếp tục học cao học để có cơ hội kiếm việc làm tốt hơn. Khi gia đình Long không còn khả năng cung cấp tiề.n cho ăn học, anh quay ra nhờ cậy tôi.
Long muốn tôi đầu tư tiề.n cho anh học tiếp, sau này sẽ trả tôi gấp nhiều lần. Xác định yêu là cưới, anh thành đạt thì tôi được mát mặt, anh có chí tiến thủ, tôi cần phải ủng hộ. Vì thế tôi chấp nhận chu cấp tiề.n hàng tháng cho bạn trai.
Suốt 2 năm, tôi nhịn ăn nhịn mặc để có tiề.n cho Long học. Nhiều khi không có tiề.n, tôi phải đi vay để đưa cho bạn trai. Giai đoạn đó tuy khó khăn nhưng tôi cảm nhận được tình yêu và sự đối xử chân thành từ Long.
Học xong, Long may mắn được nhận vào làm trong 1 công ty lớn và lương khá cao. Sau hơn 1 năm phấn đấu không ngừng nghỉ, anh đã được thăng chức phó trưởng phòng tài chính của công ty. Khi tôi đang còn hạnh phúc về thành quả của bạn trai đạt được thì anh nói 1 câu khiến tôi buồn vô cùng.
Long bảo sẽ lần lượt tiến từng chức vụ, sắp tới anh sẽ phấn đấu chức trưởng phòng, rồi phó giám đốc và còn thăng hạng nữa. Long rất biết ơn những việc làm của tôi với anh trong thời gian qua. Nhưng anh cũng muốn người vợ phải tương xứng về trình độ lẫn khả năng giao tiếp. Vì vậy tôi phải tự hoàn thiện bản thân để anh ấy thấy hãnh diện mỗi khi đi bên cạnh.
Tôi thấy bản thân rất tốt, chẳng biết thua kém bạn trai ở điểm nào nữa. Long bảo tôi đi làm 5 năm rồi mà vẫn là 1 nhân viên, thu nhập chỉ là con số lẻ của anh ấy. Anh khuyên tôi nên tham gia những lớp học quản lý để phát triển bản thân, nâng cao chuyên môn và thay đổi thu nhập.
Anh chê tôi ít nói, mỗi lần đưa tôi đi chơi với bạn bè, những người khác nói chuyện vô tư thoải mái, còn tôi chỉ ngồi cười và uống sinh tố. Long khuyên tôi nhanh nhẹn hoạt bát và nói nhiều hơn. Anh không muốn lấy 1 người vợ cứ lầm lì như tàu điện ngầm.
Khi Long còn phụ thuộc vào đồng tiề.n của tôi thì khen bạn gái hiền lành dễ thương. Bây giờ anh kiếm nhiều tiề.n hơn tôi thì ch.ê ba.i đủ lời. Tôi thật sự rất buồn vì những lời nhận xét thẳng thắn của bạn trai.
Bản tính tôi là thế rồi, sao có thể thay đổi được. Theo mọi người, tôi phải làm sao trước những yêu cầu quá đáng của bạn trai đây?
Bạn trai 33 tuổ.i lương chỉ 7 triệu đồng nhưng cứ trì hoãn cưới xin, tôi có nên tiếp tục? Nhiều người khuyên tôi nên buông tay khi bạn trai cứ trì hoãn mãi việc cưới xin, trong khi anh chỉ có thu nhập 7 - 8 triệu đồng mỗi tháng. Năm nay tôi 30 tuổ.i, còn anh cũng đã 33 tuổ.i, độ tuổ.i không quá muộn nhưng cũng không còn sớm nếu muốn lập gia đình. Gia đình, bạn bè ai cũng...