Bước chân vào nhà chồng tương lai, tôi như đi lạc về thời “trung cổ”
“Chị đang làm cả gia đình tôi xấu hổ đấy chị có biết không. Liệu liệu mà bó cái bụng vào, đừng có để nó lộ ra, cưới xin xong rồi muốn làm gì thì làm”.
Yêu nhau mới được nửa năm, cũng chưa từng về nhà Phong ra mắt, vậy mà đám cưới vẫn được gấp rút tiến hành vì cái thai trong bụng Mai đã được hơn hai tháng. Mai cũng không ngờ chuyện này lại xảy ra, cả Phong và Mai đều đã rất cẩn thận, nhưng có lẽ số phận đã định như vậy. Nhiều lần Mai được nghe Phong kể về gia đình mình với tất cả sự hồ hởi và tâm đắc rằng gia đình Phong nổi tiếng là có truyền thống gia giáo, sống rất tình cảm nên dù chưa được về nhà Phong ra mắt, Mai cũng vẫn cảm thấy yên tâm và vững tin vào tình yêu này. Vậy nên mới xảy ra câu chuyện đáng nói ngày hôm nay.
Phong đưa Mai về để thưa chuyện cưới xin. Mẹ chồng tương lai của Mai vừa nhìn thấy Mai đã sỗ sàng:
- Chị đang làm cả gia đình tôi xấu hổ đấy chị có biết không. Liệu liệu mà bó cái bụng vào, đừng có để nó lộ ra, cưới xin xong rồi muốn làm gì thì làm.
Lúc bấy giờ, Mai mới hiểu chữ gia giáo mà Phong nói là như thế nào. Trong mấy ngày chuẩn bị cưới xin, Mai thường xuyên đến nhà Phong gọi là để vun đắp tình cảm, để con cái, bố mẹ hiểu nhau hơn. Cũng chính vì chuyện này nên bây giờ Mai mới phải đau đầu suy nghĩ về chuyện tương lai, kết hôn với Phong.
Mẹ chồng tương lai của Mai vừa nhìn thấy Mai đã sỗ sàng. (Ảnh minh họa)
Những người mà Phong hết lời ca ngợi lại mang trong mình tư tưởng nặng nề, phong kiến hà khắc, cổ hủ và áp đặt. Mẹ chồng tương lai của Mai bắt Mai học ngay từ cách chào hỏi gia đình nhà chồng bởi cách mà Mai đang chào, bà cho là vô phép tắc. Theo mẹ chồng Mai, chào hỏi có phép tắc là phải cúi gập người xuống, đợi đến khi người lớn đi qua mới được ngẩng lên. Không những thế, mẹ chồng tương lai của Mai còn tuyên bố:
- Phận làm dâu con nhà này là cấm cãi, cấm trì hoãn. Mọi việc trong nhà đều phải một mình làm hết, không được nhờ cậy ai. Nếu để phát hiện nhờ cậy ai hoặc công việc không hoàn thành thì sẽ phải chịu phạt.
Mai có cảm giác như mẹ chồng đang coi mình là nô tỳ thời phong kiến khi xưa vậy, bà đang dạy bảo một người ở mới về nhà mình chứ không phải là dạy con dâu.
Video đang HOT
Chưa dừng lại ở đó, Mai không được mặc váy. Bố chồng tương lai của Mai chẳng phải đã từng hất tung cả bộ ấm chén khi thấy Mai mặc váy đấy ư. Bố chồng Mai nói:
- Váy vóc chỉ dành cho thứ đàn bà đua đòi, ăn chơi hư hỏng mà thôi.
Nhà chồng Mai có nếp sống y như thời trung cổ vậy mà Mai thì không muốn mình bị lạc trong đó, bởi lạc rồi sẽ không tìm được đường ra. (Ảnh minh họa)
Nghe bố chồng tương lại nói vậy mà Mai vừa ấm ức vừa tủi thân. Ấm ức vì nhu cầu làm đẹp cho bản thân bị cấm đoán, tủi thân vì có khác nào bố chồng tương lai của Mai đang bóng gió răng Mai hư hỏng đâu. Trong khi công việc của Mai lại yêu cầu ăn mặc, ngoại hình, cứ thế, sau này Mai biết phải làm sao ?
Mai chưa về làm dâu mà đã bị cấm đoán đủ thứ. Nào thì không được phép ra ngoài một mình, trừ những lúc đi làm. Tan làm phải về nhà ngay để cơm nước, dọn dẹp. Ban đầu, bố mẹ chồng Mai còn muốn Mai buổi trưa cũng phải rời cơ quan để về nấu nướng cho nhà chồng. Nhưng may có Phong nài nỉ, nói đỡ cho rằng công ty Mai cách nhà quá xa, thời gian nghỉ trưa lại ít nên bố mẹ chồng tương lai của Mai mới tạm thời chấp nhận với thái độ bằng mặt chứ không bằng lòng.
Giờ mỗi ngày đến nhà Phong, với Mai đều như cực hình vậy. Mẹ chồng tương lai của Mai còn bắt Mai mang cả sổ sách ra để ghi chép từng điều bà dặn, thậm chí là phải học thuộc vì bất chợt bà sẽ kiểm tra. Bố chồng tương lai của Mai thì dò xét Mai đủ điều.
Còn một tháng nữa là lễ ăn hỏi và lễ cưới sẽ diễn ra mà thực lòng Mai muốn bỏ cuộc quá. Mai sợ cuộc sống ở nhà chồng như vậy, Mai sẽ không chịu đựng được mất. Nhà chồng Mai có nếp sống y như thời trung cổ vậy mà Mai thì không muốn mình bị lạc trong đó, bởi lạc rồi sẽ không tìm được đường ra. Nhưng còn cái thai này… Mai phải làm gì lúc này đây?
Theo Một Thế Giới
Thon thót giật mình mỗi khi nghe tiếng bước chân con dâu về nhà
"Bà là cái gì mà dám lên mặt với tôi. Bà tưởng nhà này là của bà à? Tôi mới là đứa đứng tên đấy."
Lâu nay người ta bảo, nàng dâu về nhà chồng phải sợ mẹ chồng một phép còn tôi thì ngược lại, không biết kiếp trước tôi làm gì mà bây giờ phải chịu đựng đứa con dâu ghê gớm, hỗn láo này.
Tôi có hai đứa con trai, một đứa mới cưới vợ được gần hai năm nay, còn đứa út vẫn đang học đại học. Nhà tôi ở nội thành Hà Nội. Nhà không nằm mặt phố nhưng cũng thuộc dạng có điều kiện, không đến nỗi thiếu thốn.
Chồng tôi đang làm ở một cơ quan nhà nước, còn con trai tôi hiện đang làm nhân viên ngân hàng. Năm còn học đại học, nó dẫn bạn gái về ra mắt - đó chính là con dâu tôi bây giờ. Lúc đó, nhìn cái đứa con gái trang điểm lòe loẹt, mắt xanh mỏ đỏ, đến nhà bạn trai chơi mà mặc váy ngắn cũn cỡn tôi đã không ưa rồi. Chồng tôi cũng vậy, ông ấy còn khó tính hơn cả tôi, đặc biệt là khoản nhìn người.
Thế nhưng, chẳng hiểu sao nó cho con trai tôi ăn bùa mê thuố.c lú gì mà, bố mẹ có can ngăn chử.i mắng gì, thằng con tôi vẫn đòi cưới nó về bằng được. Cuối cùng chồng tôi đành phải xuống nước khi nó đòi dọn đồ ra ngoài sống. Thôi thì "Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời thôi"
Thế nhưng, đúng là vợ chồng tôi đã sai khi để nó bước chân vào nhà tôi. Ngay từ ngày đầu về làm dâu, nó đã thể hiện là đứa lười nhác, vô ý vô tứ rồi. Con dâu mà ngày đầu nằm ngủ đến 10-11 giờ trưa chưa dậy chào cả nhà. Tôi nấu cơm gọi vợ chồng nó dậy mà hai đứa chúng nó vẫn cứ nằm lỳ trong phòng. Thú thật, nếu là con tôi tôi đã cho nó cái bạt tai rồi. Chỉ cần như thế đủ biết bố mẹ nó dạy dỗ nó như thế nào.
Đến lúc, chồng tôi không chịu được phải mang cả cốc nước vào hất thẳng mặt con trai, chúng nó mới chịu lò dò dậy.
Không chỉ lười nhác, con dâu tôi còn vô lễ đến mức đi làm về nhìn thấy bố mẹ chồng mà cũng không mở miệng chào một câu. Đến khi tôi góp ý với con trai, nó lại quay sang tỏ thái độ với cả tôi.
Sau đó, tôi gọi hai đứa nó đi làm về sớm, ăn cơm xong nói chuyện, nó còn thờ ơ coi như không, đến 9 rưỡi mới mò về đến nhà. Vợ chồng tôi vẫn đi làm như chúng nó, đáng nhẽ ra cưới vợ cho con về ít nhất có đứa con dâu về phụ mẹ nấu nướng. Đây tôi còn đi hầu chúng nó từ việc ăn đến cả chuyện giặt quần áo.
Chồng tôi thấy vợ vẫn vất vả như cũ, thậm chí còn thêm việc dọn phòng cho vợ chồng con, ông ấy bực mình bảo tôi không làm nữa, cứ để đấy cho chúng nó tự dọn. Nhưng tính tôi là thế, để 1, 2 ngày thấy bừa bộn chướng mắt lại làm.
Cuộc sống có lẽ sẽ không có gì đáng bàn nếu không có ngày, chồng tôi đột ngột qua đời. Tôi buồn đau tột cùng khi mất đi người bạn đời, người hiểu tôi nhất. Lúc mà vợ chồng chuẩn bị về hưu, sống hưởng lạc những ngày cuối bên nhau thì ông ấy bỏ tôi đi.
Cùng lúc đó, con dâu tôi trở mặt. Trong nhà, nó vốn sợ chồng tôi nhất, bây giờ ông ấy qua đời rồi, nó chẳng biết nể nả gì. Quần áo mặc xong nó mang cả đống ra bảo thẳng trước mặt tôi "Lát bà giặt cho tôi nhé".
Có hôm tôi đi làm về muộn chưa kịp cắm cơm, nó về chưa có cơm canh dám quay sang chử.i mắng tôi không tiếc lời. Nó cũng gian nanh lắm, trước mặt chồng - con trai tôi, nó vẫn ngọt ngạt tử tế. Nhưng cứ lúc không có con trai tôi ở nhà là nó quay sang hết chử.i, hết ra lệnh mẹ chồng làm cái này cái kia.
Thú thực, bây giờ tôi chẳng thiết tha gì với cuộc sống này nữa. Mong nó sinh một đứa cháu để tôi vui vầy vài năm tuổ.i già rồi theo ông ấy nhưng mà 2 năm rồi, nó không chịu đẻ. Tôi góp ý với con trai thì nó bổ xô vào bảo đang lúc công việc phát triển, chưa sinh được.
Có lần tôi bực quá quát lại nó vài lời, nó đứng chống tay chử.i lại như một đứa chợ búa vô học: "Bà là cái gì mà dám lên mặt với tôi. Bà tưởng nhà này là của bà à? Tôi mới là đứa đứng tên đấy. Không muốn ra đường ở, không muốn thằng An (con trai thứ của tôi) thất nghiệp thì ngậm miệng lại đi".
Con trai về, tôi nói chuyện bảo nó giáo dục lại vợ. Vậy mà nó quay lại bảo tôi đừng khắt khe với vợ nó quá, thời đại bây giờ không còn như trước đây nữa.
Sáng hôm sau, khi thằng con tôi đi làm, con dâu ở lại chất vấn tôi nói gì với chồng nó, để đến tối chồng nó quát nó. Tôi bực mình quá bảo "Tôi không giáo dục được cô thì con trai tôi làm. Nhà này không phải là chỗ chứa phường vô học". Vậy mà nó cầm luôn cốc nước trên tay ném thằng về phía người tôi vỡ choang ra.
Giờ, tôi chẳng sợ nó nhưng cứ nghe tiếng nó về là tôi giật mình, ngán ngẩm. Tôi chỉ mong thằng út ra trường, anh nó xin cho vào một cơ quan nào đó là tôi thỏa mãn rồi. Mới về hưu từ trong Tết giờ, tôi thấy buồn lắm. Cơ ngơi bao năm vợ chồng vất vả dựng lên, tôi cũng tiết kiệm được một khoản tiề.n kha khá nhưng giờ có đứa con dâu hư hỏng như thế này, coi như tôi đã thất bại rồi. Tôi chỉ muốn theo ông ấy đi thôi. Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên động viên lúc này.
Theo Người đưa tin
Vợ về quê nội ở cữ, chồng dẫn người yêu cũ về nhà "ngủ nhờ" Mở cánh cửa vào nhà, đôi giày cao gót lạ hoắc khiến chị nghi ngờ. Vào phòng ngủ, một người phụ nữ trên người chỉ mặc váy ngủ mỏng tang nằm vùi trong vòng tay anh khiến chị chế.t lặng. Chị đến với anh sau 5 tháng tìm hiểu và những lời tán tỉnh &'có cánh' của anh. 3 tháng sau khi nhận...