Bức tường giữa em và anh
Anh ơi! Thế là chúng ta đã xa nhau gần 2 tháng rồi anh nhỉ. Bây giờ đối với em khi xa anh em không còn cảm giác đau khổ và dằn vặt mình nữa.
Tình yêu của em dành cho anh vẫn trọn vẹn và nồng ấm như ngày xưa, nhưng chính anh đã đán.h đổ nó đi. Anh biết không, những lần thấy anh vui say với bạn bè là mỗi lần tim em như đau thắt lại. Và từ đó, hai chúng ta tuy ở gần nhau nhưng giữa chúng ta là một bức tường ngày càng cao ngăn cách chúng ta lại làm cho em không còn có thể đến gần bên anh được nữa rồi.
Và bắt đầu từ đó em tập sống với cuộc sống không có anh, anh biết không em đau khổ lắm, em khóc đến nỗi nước mắt của em giờ đây dường như đã cạn rồi anh ạ.
Video đang HOT
Đêm từng đêm anh lao vào những cuộc vui thâu đêm suốt sáng mà không biết rằng anh có nhớ đến em mỏi mòn trông chờ từng tin nhắn của anh không. Em nói chia tay, thì anh bảo em suy nghĩ lại, nhưng em phải suy nghĩ gì đây khi trái tim anh không còn có em nữa.
Em vẫn yêu anh chân thành như ngày xưa anh ạ, cho dù một ngày nào đó bất chợt trên đường anh gặp lại em thì xin anh hãy cho em một nụ cười anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã mệt mỏi quá rồi anh
Anh, khi em ngồi viết những dòng này thì cũng là lúc chúng mình mãi mãi xa nhau. Đã 3 ngày rồi anh và em không liên lạc gì với nhau. 3 ngày, thời gian cũng quả thật là ngắn đối với một ai đó nhưng đối với em thì sao mà nó chậm chạp và nặng nề đến thế.
Em biết để vượt qua được khó khăn này thật chẳng dễ dàng chút nào nhưng em sẽ cố gắng,cố gắng để quên anh,quên đi người mà em yêu. Nhớ ngày chúng mình mới quen nhau, sao anh ân cần và lãng mạn đến thế. Ngày ngày anh gọi điện, nhắn tin hỏi han em. Tối tối anh gửi những bài hát mà em yêu thích qua điện thoại.
Những khi có dịp đi đâu là anh lại có quà cho em, những món quà chỉ vô cùng nhỏ nhoi thôi nhưng em biết nó chứa đựng cả tấm chân tình của anh. Rồi hôm 20/10 anh còn tặng cho em cả một cái đĩa mà chính anh đã ghi âm. Thực sự những lúc đó em rất xúc động nhưng thực sự em chưa xác định được tình cảm thực sự của em dành cho anh là gì.
Thời gian trôi qua mau, có lẽ đúng như bạn em thường trêu em rằng anh đang chơi chiến thuật: "Mưa dầm thấm lâu" cho nên có lẽ em đã yêu anh mất rồi. Nhưng ông trời thật bất công. Đúng lúc em nhận ra được tình cảm thật của mình thì cũng là lúc anh rời xa em để đến với một người con gái khác. Trớ trêu thay, người con gái đó lại không thích hợp với anh để rồi anh quay về xin em tha thứ, xin em cho anh một cơ hội.
Vì còn yêu anh cho nên em đã chấp nhận nhưng chính sự chậm chạp hay đúng hơn là sự "xem xét xem có hợp với nhau không" của anh đã làm cho em quá mệt mỏi.
Em viết những dòng này không phải để trách anh vì thực ra lời yêu anh cũng chưa từng ngỏ nên em thực sự chưa có tư cách gi để mà trách cứ anh. Nhưng anh à, anh không hiểu hay đang cố tình không hiểu vậy anh. Con gái có thì, em không thể cứ mãi chờ đợi anh trong vô vọng thế này được. Chờ đợi làm gì rồi nhỡ đâu cho đến một ngày anh lại nói chúng ta không hợp nhau. Em thực sự đã quá mệt mỏi rồi. Sức chịu đựng của con người là có giới hạn.
Xin anh hãy buông tha cho em. Xin anh đừng dằn vặt em thêm làm gì nữa. Hãy để cho em quên dần anh đi để đến với một người con trai khác, một người yêu em và quan trọng hơn là hiểu em hơn anh. Vĩnh biệt anh, mối tình đầu của em. Xin hãy cho em được gọi như thế một lần dù rằng nó chưa chính thức được là thế theo đúng nghĩa.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ mãi chỉ yêu mình anh Chúng mình đang ở xa nhau quá phải không anh? 4 năm và hàng nghìn cây số liệu có phải là thử thách quá lớn cho tình yêu của chúng mình không anh? Ở đất nước xa xôi kia có người em yêu đang ở đó. Anh đang chuẩn bị cho sự nghiệp, cho tương lai của mình. Cho dù ở rất xa...