Bồi hồi khi nắm tay vợ cũ trong đám cưới con trai…
Cái nắm tay gần 10 năm xa cách, không thể nói là không cảm xúc. Trong thâm tâm, tôi vẫn luôn nhớ về những ngày tươi đẹp bên vợ con.
Chúng tôi quyết định l.y hô.n bởi cả hai không thể hàn gắn tình cảm của mình. Sau l.y hô.n, tôi và vợ cũ đã có công việc và cuộc sống mới khá ổn định, kinh tế không còn chật vật như thời sống chung không lối thoát. Dù vậy, sự đền bù tiề.n bạc của chúng tôi chẳng thấm vào đâu so với những tổn thương đã gây ra cho các con.
Cũng vì buồn bã chuyện cha mẹ l.y hô.n, hai đứa lớn bỏ quê theo bạn vào nam. Hai đứa nhỏ nghỉ học giữa chừng vì học lực sa sút, về sống nhà ngoại. Có một thời gian con trai lớn của tôi tập tành cờ bạc, lừa người quen để mượn tiề.n, ăn cắp xe. Đứa con gái thì bồ bịch lung tung như thể bất cần đời.
Tôi biết nguyên nhân khiến con hư nên bàn với vợ cũ lên kế hoạch “nam tiến”, nhân tiện đưa hai đứa nhỏ vào thăm anh chị chúng. Những ngày đoàn tụ ngắn ngủi cùng nhau, tôi cảm nhận được nỗi khát khao về một mái ấm có cả ba lẫn mẹ của các con.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, sau đó quyết định vào nam lập nghiệp với mong mỏi định hướng, dìu dắt các con vào đời.
Năm bố con tôi ở cùng nhau trong một căn nhà trọ. Hai đứa lớn đã có việc làm ổn định và dần thay đổi tính nết theo chiều hướng tích cực. Lúc này con út tôi cũng đã 18, bắt đầu học nghề.
Thời gian này, tôi có tìm hiểu một phụ nữ, thỉnh thoảng tôi đưa cô ấy về gặp gỡ các con. Tình cảm của tôi và người mới chỉ dừng lại ở mức độ một tình yêu đơn thuần, của những người đến với nhau bởi thiếu thốn tình cảm, chứ chưa có sự chia sẻ, trách nhiệm. Các con tôi đã lớn, chúng không phản đối, vì cảm thông cuộc sống đơn chiếc của bố.
Dù vậy, tôi cảm nhận rằng, với cả năm bố con, vị trí người vợ, người mẹ là mãi mãi không ai thay thế được.
Video đang HOT
Trong khi đó, vợ tôi vẫn trách nhiệm với các con thì vẫn như ngày nào. Tôi thì mỗi ngày mỗi tỉnh ngộ ra. Tôi cũng tự dằn vặt mình vì đã làm tổn thương vợ và các con nhiều quá.
Rồi như trời đất đưa đẩy. Thằng con trai lớn đòi cưới vợ, nó gọi điện về quê muốn mẹ và bố đứng ra lo.
Vợ tôi bươn bả từ quê vào gặp năm cha con tôi để bàn chuyện cưới hỏi. Gia đình tôi những ngày ấy chen chúc trong nhà trọ tuy chật chội nhưng rất vui vì không thiếu ai, tôi cảm nhận được sự ấm áp dù trên danh nghĩa, vợ chồng tôi đã không còn gì.
Chúng tôi tổ chức cưới vợ cho con trai rất chu đáo. Hôm ở nhà hàng, người dẫn chương trình yêu cầu cha mẹ cô dâu, chú rể tay trong tay lên sâu khấu. Chúng tôi bất đắc dĩ nắm tay nhau một cách rạng ngời, trong niềm hãnh diện và cả mong ước của các con.
Không hiểu sao, từ sau ngày cưới của con trai, tôi có ý định tái hôn với vợ cũ.
Cái nắm tay gần 10 năm xa cách, không thể nói là không cảm xúc. Trong thâm tâm, tôi vẫn luôn nhớ về những ngày tươi đẹp bên vợ con, lại nghĩ và thương cô ấy đang sống cô độc, nhất là những đêm ở bên các con trong căn nhà trọ chật hẹp, tôi chạnh lòng khi nghe tiếng trở mình, thao thức suốt đêm của cô ấy.
Không hiểu sao, từ sau ngày cưới của con trai, tôi có ý định tái hôn với vợ cũ. Mọi người ai cũng ủng hộ tôi, từ con cái đến họ hàng, bạn bè. Không chỉ là tình cũ nghĩa xưa, mà cả sự xốn xang trong lòng như cảm giác mới biết yêu lần đầu!
Tôi có chủ quan không khi nghĩ rằng, chúng tôi sẽ sống tốt bởi cả hai đều rút được kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân đổ vỡ cách đây 10 năm.
Theo PLO
Tôi quá sai lầm khi tái hôn với con gái tân
Hai cuộc sống khác biệt, hai trải nghiệm khác nhau...
Với bất cứ ai, gia đình luôn là nơi họ mong ngóng được trở về sau mỗi ngày bận rộn và mệt mỏi nhưng với tôi lúc này, tôi thực sự cảm thấy sợ khi phải về nhà. Nhà với tôi là nơi chứa đựng quá nhiều những cuộc cãi vã, những mối quan hệ phức tạp và những lời gằn hắt nhau. Cho tới giờ tôi không thể trả lời được rằng mình cưới người vợ thứ hai này là đúng hay sai.
Chỉ nhớ, thời điểm tôi tái hôn, ai cũng khen ngợi tôi trông thế mà tốt số, lớ ngớ lại vớ được gái tân, lại còn đẹp như tranh làm vợ. Cuộc hôn nhân đầu của tôi tan vỡ khi tôi bước sang tuổ.i 30. Vợ chồng tôi đều có học vấn cao, kiếm được nhiều tiề.n nhưng cả hai lại không hiểu cho nhau nên cuộc sống hôn nhân đồng sàng dị mộng. Chúng tôi không cãi vã, không tranh luận nhưng gần như chẳng nói với nhau một lời. Hai con người hoàn toàn không cùng chí hướng, không đồng điệu về tâm hồn. Kết quả của cuộc hôn nhân đó là chúng tôi l.y hô.n, tôi nhận trách nhiệm nuôi con bởi lẽ tôi hiểu dù thế nào đi chăng nữa việc một người phụ nữ có con nhỏ sẽ khó tìm được hạnh phúc mới hơn là đàn ông.
Sau khi cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ, tôi nhận ra sai lầm của mình. Lẽ ra tôi nên sống khác đi, bảo ban vợ và cùng xây dựng tổ ấm của mình thì tôi cũng lại hằn học và buông xuôi. Sau khi l.y hô.n, tôi ý thức hơn hẳn và khao khát tìm cho mình một người mới để cùng nhau vun vén.
Hai cuộc sống khác biệt, hai trải nghiệm khác nhau...
Rồi tôi gặp cô ấy, người vợ thứ hai của tôi bây giờ. Cô ấy kém tôi 8 tuổ.i, mới ra trường được hơn 1 năm. Gia đình cô ấy có điều kiện, bản thân cô ấy lại xinh xắn nên khi đi làm được rất nhiều người chú ý. Thế nhưng oái oăm là cô ấy lại đem lòng yêu mến tôi. Thời gian đầu tôi cảm thấy ngại nên né tránh vì tôi nghĩ cô ấy nên yêu và cưới một chàng trai còn độc thân, như thế sẽ phù hợp hơn với cô ấy. Nhưng tôi càng tránh thì cô ấy càng tiến lại gần tôi. Cô ấy nói yêu tôi và không ngại chuyện quá khứ.
Cô ấy tìm cách tiếp cận tôi, gần gũi con gái riêng của tôi và làm tôi mủi lòng. Tôi tin, tình yêu của cô ấy dành cho tôi là thật. Và rồi chúng tôi đã được đến bên nhau, bố mẹ cô ấy dần chấp nhận tôi, coi tôi như con trai trong nhà. Thế nhưng cuộc hôn nhân tính đến giờ là gần 3 năm lại không hề hạnh phúc như tôi nghĩ.
Cô ấy là con nhà giàu, tính tiểu thư, lại quen được nuông chiều nên khi về làm vợ, chỉ đơn giản làm tốt vai trò đó thôi cô ấy cũng chưa làm được chứ đừng nói là phải đóng vai một người mẹ. Cô ấy bắt đầu cảm thấy bực tức khó chịu với con riêng của chồng khi phải san sẻ một phần nào đó thời gian và tình cảm. Tôi nhận ra rằng cô ấy có thói quen chiếm hữu và không muốn phải sẻ chia dù rằng cô ấy đã chấp nhận chuyện cưới một người đàn ông từng có vợ.
Càng sống cô ấy càng mang chuyện quá khứ ra để đày đọa và giày vò tôi. Mỗi lần vợ chồng có gì bất đồng cô ấy lại liên tục nói về cái điệp khúc &'Anh phải hiểu anh tốt số như thế nào mới lấy được gái tân như tôi làm vợ'...
Những lời cô ấy nói khiến tôi cảm thấy đau lòng và chán nản vô cùng. Khi cô ấy sinh thêm cậu con trai cho tôi thì mọi chuyện càng trở nên rối tung hơn vì cô ấy luôn đòi hỏi và giành quyền lợi cho con. Tôi hiểu cô ấy đã tốt, đã yêu tôi thật lòng như thế nào nên mới chấp nhận lấy tôi. Thế nhưng cuộc sống hôn nhân lúc này đang là gánh nặng và áp lực tâm lý nặng nề với tôi.
Giá mà ngày đó tôi tìm cho mình một người phụ nữ khác từng trải hơn, từng đi qua nỗi đau hơn thì có lẽ giờ đây cuộc hôn nhân thứ hai của tôi sẽ được đảm bảo hơn nhiều.
Theo Khám Phá
Không dám tái hôn vì 1 nách 2 con Vợ bỏ nhà theo người khác, mình tôi nuôi hai con, gặp người con gái mà tôi yêu nhưng tôi cũng sợ không dám tiến xa... Càng bên cô ấy tôi càng thấy yêu nhưng lại không thể mở lời để nói về chuyện gia đình mình. Tôi sợ một cô gái trẻ như vậy sẽ không thể chấp nhận được việc phải...