Bố mẹ chồng cay nghiệt, đã thế chồng lại hay bồ bịch tôi nên làm thế nào?
Cuộc sống của mình như địa ngục, nhà chồng đã cay nghiệt, mình không những không nhận được sự cảm thông chở che của chồng mà chồng lại còn bồ bịch liên miên
7 năm trước mình xây dựng gia đình với anh. Cưới về mình có bầu ngay. Dù bốmẹ chồng rất cay độc, nhưng mình vẫn giữ trọn đạo làm con không cãi lại nửa lời. Anh làm bộ đội đi làm xa nhà, bố mẹ anh khó tính lắm, bố chồng thì mỗi khi mình đi làm vắng thậm chí vào phòng riêng lục cả túi xách của mình. Mỗi khi mình sang ngoại về là bố chồng tìm cớ đ.ập p.há, mẹ chồng hậm hực mặt nặng mày nhẹ tìm có c.hửi. Vợ chồng mình gọi điện thoại cho nhau cũng c.hửi vì sợ tốn t.iền.
Sau khi sinh khoảng nửa năm, mình phát hiện chồng có dấu hiệu ngoại tình. Từ đó mình để ý hơn nhưng anh xoá hết tin nhắn và dấu vết, thêm vào đó anh công tác xa suốt ngày nên mình cũng không làm gì được. Một năm sau nữa, mình đọc trộm tin nhắn của anh với một người lạ, mình đoán đó là bạn của bồ chồng. Mình âm thầm lấy số đt và làm quen, sau đó cô bạn kể hết cho mình nghe chuyện chồng mình bồ bịch. Mình đã lên tận nơi gặp gỡ gia đình bồ của chồng- em ấy là học sinh cấp 3 nơi chồng mình công tác và mình khuyên can mong em ấy hiểu và để chồng quay về với gia đình. Hơn nữa em ấy còn ít t.uổi nên tập trung học hành , lo cho tương lai, cuộc sống còn nhiều người tốt cho em ấy chọn lựa ( chứ mình không đ.ánh g.hen mà chỉ nói chuyện phân tích). Nhưng rốt cuộc họ vẫn tiếp tục không dừng lại.
Video đang HOT
Dù tôi đã khuyên ngăn, nhưng chồng tôi vẫn qua lại với cô gái ấy.
Trớ trêu thay lúc đó mình phát hiện mang bầu bé thứ 2. Mình ngậm đắng nuốt cay vì đã mang bầu và thương con nên chỉ khuyên can chồng. Bố mẹ chồng dù biết chuyện nhưng vẫn đối xử tệ mạt với mình hơn, liên tục đuổi mình. Mình vì thương con nên vẫn cố gắng nhẫn nhịn và im lặng cho qua. Bé thứ 2 nhà mình sinh ra trong nước mắt nên ốm đau, mắc bệnh bẩm sinh. Sinh ra ở luôn trong viện, 2 lần phẫu thuật ở khoa nhi Việt Đức, bé đau đớn nhưng qua khỏi và về nhà. Trong khi con ốm nằm viện, chồng về trông vợ con nhưng vẫn trốn ra ngoài gọi cho gái. Mình đau đớn cùng cực nhưng vẫn cố nhịn để có thể nuôi con qua giai đoạn khó khăn này. Nhưng được mười tháng thì em bé mất, những tưởng sau sự ra đi của con, chồng mình sẽ hối lỗi. Hoá ra hắn vẫn vậy,vẫn ngựa quen đường cũ, thói nào tật nấy. Cách đây nửa năm, chị mình bắt gặp hắn ngủ với chị dâu mình, thật sự quá sức chịu đựng với mình. Nhưng họ đã van xin và cả gia đình đã tha thứ cho cả 2 và cả 2 hứa sẽ sửa chữa, vậy mà bốn tháng sau mình phát hiện họ vẫn tiếp tục.
Mình thấy thật khốn nạn nên đã về nhà mẹ đẻ và gửi đơn xin ly hôn. Tuy nhiên, quá nhiều người khuyên mình là hãy vì đứa con mà suy nghĩ lại. MÌnh thật sự quá căm hận. Cuộc sống của mình như địa ngục, nhà chồng đã cay nghiệt, mình không những không nhận được sự cảm thông chở che của chồng mà chồng lại còn bồ bịch liên miên, nhưng cũng thương con k biết làm sao đây? Mọi người cho mình lời khuyên?
Theo Blogtamsu
Gái 30 t.uổi mà chưa s.ex là hơi phí!
Dù nổi tiếng là chơi bời, lăng nhăng, bồ bịch, cặp kè,... nhưng vẫn chưa "quan hệ" bao giờ.
Tôi là một cô gái có suy nghĩ hiện đại, phóng khoáng, vẻ ngoài ưa nhìn. Với chiều cao ngót nghét 1,7m, khuôn mặt khá gợi cảm, lại biết cách ăn mặc chưng diện; tôi biết không ít chàng trai phải ngước nhìn khi tôi lướt qua.
Thời sinh viên, khi chúng bạn đồng lứa hoặc là mài mòn đít quần trên giảng được hoặc yêu đương nhắng nhít thì tôi đã có được một công việc bán thời gian nhiều người mơ ước và kết quả học tập đáng nể. Ra trường, với lợi thế ngoại hình và kinh nghiệm, cộng thêm tiếng Anh như gió tôi chẳng khó khăn gì để đầu quân vào một công ty nước ngoài.
Ba năm sau, tôi lên chức trưởng phòng marketing với thu nhập nhiều người mơ ước. Một cuộc sống năng động, một công việc yêu thích, đi nước ngoài như đi chợ, tôi biết hẳn nhiều người ghen tị. Tôi biết tôi là ai và tôi có những gì; thế nên người yêu tôi phải "chất" một chút. Chí ít địa vị, thu nhập của anh phải ngang tôi, ngoại hình cũng phải thuộc dạng điển trai.
Có thể bạn nói tôi kiêu kỳ, chảnh chọe,... Nhưng xin thưa, tôi luôn nỗ lực gấp đôi người khác cho học hành, cống hiến cho công việc, chăm sóc cho ngoại hình,... thì tất nhiên tôi có quyền yêu cầu có một người yêu xứng đôi vừa lứa.
30 t.uổi, tôi trải qua chục mối tình, giám đốc có, trưởng phòng có, tây có, ta có,...Vậy mà chung kết lại vẫn chưa có ai để kết hôn. Nhìn lối sống năng động, phóng khoáng, thay bồ như thay áo của tôi khiến không ít người nghĩ tôi sành sỏi trong "chuyện ấy"; chứ ít ai ngờ tới một người cầu toàn như tôi sẽ vô cùng khắt khe trong việc lựa chọn "người đàn ông đầu tiên" trong cuộc đời mình.
Nhiều khi tôi tự hỏi không biết mình có phải là người "kỳ cục" trong thời đại này không khi 30 t.uổi vẫn chưa một lần "nếm mùi đàn ông". Xuân - bạn thân của tôi phang thẳng: "Mày không kỳ cục, nhưng hơi phí".
Đến ngay cả em họ, nổi tiếng ngoan hiền cũng nghi ngờ: "Với ai dù nam hay nữ thì 30 t.uổi chưa s.ex đều là bình thường, chỉ có điều chị là 1 người phóng khoáng, bồ bịch quá trời mà không s.ex thì quá lạ. Gái ngoan bây giờ khi yêu còn s.ex nữa là... Nói ra cũng chẳng ai tin đâu".
Theo Eva
Xa nhau chầm chậm thôi Vẫn biết là sẽ xa nhau, vậy sao không thể xa nhau chậm một chút, để em có thể quen dần với nỗi cô đơn, với sự lạnh giá khi không có anh bên cạnh. Hà Nội những ngày đông buốt giá. Từng hàng cây trụi lá, khẳng khiu nằm trơ mình nơi góc phố. Đâu đó, lác đác vài chiếc lá vàng...