Bố ăn trộm tiề.n trợ cấp của con trai bại não rồi bỏ trốn
Vừa bước vào cửa, đã thấy mẹ khóc nức nở chạy tới ôm con trai, còn bố vẫn ngồi yên trên ghế sofa ở phòng khách. Cũng từ đó Long vừa sợ, vừa hận bố.
30 năm trước, ngày Long chào đời, cả bác sĩ, cả bố mẹ anh đều nhìn nhau lặng lẽ thở dài vì anh sinh ra không được bình thường như những đứ.a tr.ẻ khác. Vị bác sĩ nói:
- Cháu bé bị bại não bẩm sinh, chắc anh chị sẽ phải rất khó khăn để nuôi lớn cháu đấy. Rồi ông quay đi khi nhìn thấy giọt nước mắt của người mẹ, bố của Long vẫn đứng bất động nãy giờ đột ngột lên tiếng:
- Hay là..để con lại bệnh viện đi. – Anh nói cái gì? Anh định bỏ rơi đứa con đẻ của mình? – Mẹ Long vừa đau buồn vừa sốc. Người bố trở nên to tiếng hơn:
- Thế bây giờ em định mang 1 đứa bại não về nhà sao? Rồi làm sao để nuôi nó?
- Có bại não thì nó cũng là đứa con em dứt ruột đẻ ra, làm sao bảo bỏ là bò. Em không đồng ý. Thấy mẹ cương quyết, bố chỉ biết ôm đầu than thân trách phận:
- Trời ơi là trời, kiếp trước tôi đã làm gì nên tội mà kiếp này lại khổ thế này? Đã nghèo khổ còn sinh ra thằng con bệnh tật.
(ảnh minh họa)
Rồi ông vò đầu bứt tai đa.u đớ.n. Cũng từ ngày mẹ sinh Long ra, bố trở nên trầm lặng hẳn, ông ít khi về nhà vì sợ gặp mặt đứa con trai bại não. Cứ làm về là bố lao ra quán nhậu hoặc chui vào sòng bài. Còn mẹ, nhiều đêm chăm con ốm, bụng thì đói mà chỉ biết rớt 2 hàng nước mắt.
Ngày Long 4 tuổ.i, có 1 lần bố dẫn cậu đi thăm người thân ở xa. Lúc đứng đợi tàu hỏa, bố đẫn Long lại gần thùng rác và nói: – Con đứng đây, chờ bố đi mua đồ ăn cho con, 1 lúc rồi quay lại ngay. Long vâng lời. Thế nhưng, 1 tiếng, 2 tiếng rồi 5 tiếng sau, hết chuyến này đến chuyến khác đã đi nhưng Long vẫn còn đứng đó chờ bố mà không thấy ông quay lại.
Khi ấy, môi cậu tím tái hết vì lạnh, chân tay thì co ro hết cả, Long chỉ biết òa khóc sợ hãi cho đến tận đêm khuya, khi Long gần như ngất đi thì có một chú bảo vệ đi tuần phát hiện ra cậu và giúp cậu tìm về nhà. Vừa bước vào cửa, đã thấy mẹ khóc nức nở chạy tới ôm con trai, còn bố vẫn ngồi yên trên ghế sofa ở phòng khách. Cũng từ đó Long vừa sợ, vừa hận bố. Năm cậu lên 5, mẹ đã đi vận động 1 tổ chức từ thiện quyên góp tiề.n cho con trai chữa bệnh.
Không ngờ, họ tặng cho cậu hẳn 800 triệu. Số tiề.n quá lớn đó khiến mẹ mừng rỡ chưa được bao lâu thì đã phải đa.u đớ.n bội phần khi bố đã cầm theo toàn bộ 800 triệu và bỏ đi biệt tích từ bao giờ. Trước khi đi, ông chỉ để lại lá thư có dòng chữ “Anh không thể ở cùng 1 đứa con bại não, hơn nữa, dù có tiề.n chữa trị hay không nó cũng không bao giờ có tương lai đâu”. Ngày bố bỏ đi, mẹ như hoảng loạn, ôm con đi tìm cha khắp xó mọi nơi, nhưng vẫn bặt vô âm tín. Mẹ đành ngậm ngùi quay về. Hàng ngày bà vẫn mang cả con đến xưởng, vừa làm việc vừa chăm con.
Sau đó, khi mẹ hay tin bố đã sống chung với người phụ nữ khác và sinh được một đứa con khỏe mạnh, bà không rơi 1 giọt nước mắt nào. Ngược lại, người mẹ ấy càng trở nên kiên cường hơn. Cũng từ hôm đó bà đổi tên con trai thành Trí, bà nói với con: – Mẹ mong con phải mạnh mẽ, tài giỏi để sau này không ai có thể co.i thườn.g con. Vì con trai, mẹ ban ngày đi làm công nhân, đêm xuống lại đi nhặt rác, lúc rảnh rỗi còn đi làm bảo mẫu. Nói chung vì kiế.m tiề.n chữa trị cho con, cứ việc gì có tiề.n bà sẽ không ngần ngại.
Thế nhưng suốt 5 năm, mẹ không dám ăn không dám mặc vì số tiề.n bà kiếm được cũng không đủ thuố.c thang cho Trí, một lần bệnh con trai trở nặng, bà lặn lội lên thành phố tìm đến nhà báo nhờ họ giúp đỡ. Vài ngày sau đó, có 1 nhà hảo tâm trên thành phố tìm về quê Trí, người đó nói rằng Trí rất thông minh và sẽ chi toàn bộ tiề.n phẫu thuật bại não cho cậu. May mắn thay, ca phẫu thuật thành công và Trí giờ đã trở thành người khỏe mạnh bình thường, khỏi phải nói mẹ anh vui sướng đến mức nào.
Video đang HOT
Bà tìm đến người đàn ông đã giúp đỡ mình để cảm ơn thì bất ngờ khi ông nói muốn nhận Trí làm con trai. Cũng từ đó, họ trở thành 1 gia đình. Những năm sau đó, Trí càng ngày càng khỏe mạnh và thành tích học tập của anh luôn đạt xuất sắc- một điều hiếm có ở 1 đứ.a tr.ẻ từng bị bại não.
Vừa ra trường, anh đã được làm cho một tập đoàn lớn, tiề.n lương chỉ tính bằng đô. Vì thế, anh luôn biết ơn mẹ và người cha thứ 2 đã cho anh có ngày hôm nay. 1 lần, Trí lái ô tô chở mẹ đi qua chợ, bỗng nhiên thấy mẹ vừa nhìn ra đường thì bật khóc:
(ảnh minh họa)
- Ơ, mẹ, mẹ làm sao thế?
- Dừng xe lại. Trí thấy mẹ khóc thì hoang mang, anh lập tức đỗ xe lại:
- Có chuyện gì thế mẹ?
- Đi xuống đây với mẹ. Trí ngơ ngác theo mẹ đến bên vỉa hè ngay trước mặt 1 lão ăn xin rách rưới:
- Sao vậy mẹ? Mẹ ngập ngừng 1 lúc rồi nấc nghẹn:
- Người này..chính là..bố đẻ con đấy. Trí choáng váng sau lời mẹ nói, anh ngồi hẳn xuống nhìn lại lần nữa:
- Bố con? Chẳng phải ông ta đã cầm 800 triệu và bỏ rơi chúng ta sao?
- Đúng vậy, mấy hôm nay mẹ tình cờ gặp lại ông ta ở đoạn đường này. Nghe nói cô vợ 2 bỏ đi theo người khác và cuỗm hết số tiề.n ông ta mang theo. Rồi mẹ vừa khóc vừa nói:
- Con hãy mua gì cho ông ấy ăn đi. Trí nổi nóng:
- Tại sao con phải làm thế?
- Con à, dù sao ông ấy cũng là bố con. Anh chỉ thấy người đàn ông kia vẫn cúi gằm mặt từ lúc 2 mẹ con bước đến, ông ta lén ngước lên nhìn rồi lại vội vã cúi xuống, đôi mắt hốc hác của ông có vẻ rưng rưng nước mắt:
- Tôi..tôi…tôi sai rồi. Bố..bố..xin lỗi. Trí đứng dậy, nước mắt uất nghẹn trào ra: – Tôi không cần ông xin lỗi. Tôi và ông đã không còn là bố con kể từ ngày ông bỏ mẹ con tôi mà đi. Mặc cho người đàn ông đang lăn lê dưới đất cầu xin khóc lóc, Trí kéo mẹ lên xe và phóng đi. Có thể anh còn thương người bố đó nhưng anh không bao giờ cho phép mình tha thứ cho ông ta.
Phúc Yến / Theo Thể thao xã hội
Nghi ăn trộm tiề.n, mẹ chồng đuổi nàng dâu ra khỏi nhà và điều bất ngờ ngày hôm sau
Tôi nghĩ cô thật thà... Thôi khỏi cần cô làm con dâu nhà này nữa, cô thu dọn đồ đạc mau ra khỏi nhà. Thằng Nam đi công tác về, tôi sẽ bảo nó gửi đơn ly dị cho cô.
Chị lấy chồng ở cách nhà gần 200 cây số. Ngày tiễn chị lên xe hoa về nhà chồng, chị nhớ mãi hình ảnh mẹ rơm rớm nước mắt cầm tay chị mà nói: "Lấy chồng xa, con nhớ phải cố gắng ăn ở thật khéo léo và cư xử tốt để không bị mang tiếng nha con, bố mẹ ở xa chẳng giúp được gì cả".
Cũng may, về nhà anh, chị vẫn có cảm giác thân quen và gần gũi như ở nhà mình. Bố mẹ anh có 2 người con - anh và em gái. Em gái đã lấy chồng, có con và ở cách đó khoảng 5,6 km. Cuối tuần, mẹ con em gái vẫn thường sang đây chơi. Em gái anh cũng rất thoải mái và thân thiện với chị dâu.
Còn về mẹ chồng, chị cũng cảm thấy bà có vẻ hơi khó tính và thường để ý con dâu. Nhưng một phần chị nghĩ vì là dâu mới về, hơn nữa cũng không muốn căng thẳng nên chị vẫn nhẹ nhàng và chăm chú lắng nghe từng ý kiến hay những "phê bình" từ mẹ. Hơn nữa, bản thân chị cũng rất khâm phục mẹ chồng bởi bố chồng mất sớm, bà đã một tay làm đủ mọi việc kiếm sống và lo cho hai con trưởng thành.
Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy cho đến một ngày.
Mẹ chồng đi lễ giải hạn và ghé thăm quê 4 ngày. Hôm về, có lẽ do mệt quá nên mẹ đi ngủ luôn. Ai ngờ sáng hôm sau mới tờ mờ sáng. Mẹ chồng đã đậ.p cửa ầm ầm.
Chị vội dậy mở cửa. Vì ông xã đi công tác nên chị đã chốt cửa trong để ngủ. Vừa ló đầu ra, mẹ chồng đã xơi xơi: "Cô, cô được lắm. Tôi cứ tưởng cô hiền lành, ngoan ngoãn thế nào. Tại sao cô có thể làm điều đó?"
Chị vô cùng ngạc nhiên và không hiểu chuyện gì xảy ra, liền hỏi lại bà: "Mẹ ơi, có chuyện gì vậy ạ?"
- Lại còn vờ vịt nữa, cô theo dõi khi nào mà biết tiề.n tôi để ở trong đó.
- Ôi, mẹ. Mẹ đang hiểu nhầm con rồi đó ạ. Con chưa bao giờ tự ý vào phòng mẹ mà.
- Thôi, tôi hiểu rồi. Tôi nghĩ cô thật thà nên cứ đi mà chẳng khóa cửa gì nữa. Thôi khỏi cần cô làm con dâu nhà này nữa, cô thu dọn đồ đạc mau ra khỏi nhà. Thằng Nam đi công tác về, tôi sẽ bảo nó gửi đơn ly dị cho cô...
Chị biết một khi mẹ đã nổi nóng thì có nói gì cũng như không, nên đã lẳng lặng xếp đồ và đi ra khỏi nhà.
Ảnh minh họa
Sáng hôm sau, cô em chồng đã tíu tít sang nhà mẹ chồng chị.
Sau một hồi huyên thuyên với mẹ, em gái hỏi: "Chị dâu đi đâu rồi mẹ?"
- À, nó bảo không được khỏe nên xin nghỉ phép ít hôm về nhà ngoại chơi rồi.
- Dạ. À mẹ thấy Bông (tên cháu ngoại) mặc bộ đồ này xinh không ạ? Con mới mua đấy.
- Gớm, cô đầu tư quần áo mua sắm linh tinh cho 2 mẹ con nhiều quá đấy. Phải biết tiết kiệm chút đi.
- Đây, đôi giày hôm qua con lấy tiề.n của mẹ mua đây ạ. Tại là hàng hiệu mà lại đang giảm giá, con tiếc quá nên mới về qua nhà mình mượn tạm tiề.n của mẹ.
- Con, con nói sao cơ?
- À, chiều qua con có vào phòng mẹ lấy 5 triệu để đi mua giày. Vì chỉ con mới biết chỗ mẹ để tiề.n tiêu hàng ngày ở đâu mà. Định gọi cho mẹ mà điện thoại hết pin nên thôi. Tối về bảo gọi lại cho mẹ nhưng khi con xong việc đã 11h30 rồi, bảo thôi để mẹ ngủ, sáng nay con qua.
- Trời đất ơi...
- Ơ, mẹ làm sao thế ạ?
Sau khi bà kể lại mọi việc, cô con gái chỉ biết ôm bụng cười ngặt nghẽo: "Mẹ thật là... Thôi mẹ mau gọi điện xin lỗi rồi bảo chị ấy về đi. Mà chị ấy lại mới có bầu nữa đấy, chắc là chưa kịp nói với mẹ".
Mẹ chồng nghĩ bụng: "Thôi chế.t, mình nóng nảy quá. Lại còn bắt con bé phải ra đường vào giữa đêm tối. Mẹ con nó mà có mệnh hệ gì chắc mình sẽ sống không nổi mất...Thôi phải gọi bảo nó về ngay."
- Ừ, thế 2 mẹ con trông nhà nhé. Để mẹ chạy ù ra nhà con bạn thằng Nam đón con dâu về. Rồi ra chợ mua con chim bồ câu về hầm cháo cho Bông và con dâu ăn luôn. Bầu bí bây giờ là phải ăn uống cẩn thận lắm mới được...
Nhìn bà tất tả chạy đi, cô con gái chỉ mỉm cười: "Mẹ vẫn tính nào tật nấy, tuy nóng nảy, bộc trực nhưng lúc nào cũng yêu thương con cái hết mực..."
Theo Giadinhvietnam
Trả giá cuộc đời vì lỡ trộm tiề.n của em chồng Tôi đã lấy trộm số tiề.n gần 60 triệu đồng của em chồng và bị camera ghi lại. Sau đó tôi hôt hoảng ôm đứa con trai đầu bo trốn, lúc đó đang bầu bé thứ hai được 8 tháng. ảnh minh họa Tôi lấy chồng được 3 năm và đã có 2 b.é tra.i. Cuộc sống của chúng tôi cứ thế trôi...