Biết mình nghèo tôi chỉ dám hỏi cưới cô bán rau, ai ngờ lúc đón dâu mẹ em lôi thứ đó ra…
Quê hai đứa cách nhau chừng 100 km, nhà lại cùng cảnh làm nông nên mọi tục lệ rườm rà hai bên đều thống nhất bỏ qua cả. T.iền thách cưới bố mẹ Hạ cũng không cần dù mọi người trong xã vẫn duy trì.
Cưới được một cô gái hiểu mình, thương mình thực sự tôi mừng lắm, chỉ cần hai vợ chồng cùng nhau cố gắng khó khăn rồi cũng qua. (Ảnh minh họa)
24 t.uổi tôi vẫn chỉ là một anh thợ bốc vác thuê, công việc không ổn định. Vì ngày nào không có người thuê thì có nghĩa hôm đó tôi không kiếm được t.iền, còn có những hôm chủ cần làm gấp thì tôi lại phải làm thâu đêm tới sáng. Nói chung tôi biết, ở cái thành phố chật hẹp đông đúc này sẽ chẳng có một cô gái nào chấp nhận yêu một thằng bốc vác như tôi chứ đừng nói là theo tôi về làm vợ.
Tôi làm cái nghề này cũng được 4 năm rồi nên nói chung tới giờ tôi không lo không có việc. Nhưng vì cũng còn khá nặng gánh gia đình, tôi còn phải nuôi đứa em học năm cuối đại học giúp bố mẹ nên nói chung vẫn chỉ có 2 bàn tay trắng mà thôi.
2 năm trước tôi cũng từng có mối tình kéo dài 1 năm với cô gái vốn là sinh viên năm cuối cao đẳng, cũng đã từng nghĩ tới một kết cục đẹp sau khi em ra trường. Vì suốt thời gian yêu nhau, tôi cũng yêu chiều em lắm và cũng được em đáp lại tình cảm nữa nên tôi tin tưởng em hoàn toàn. Đợt em đi thực tập tốt nghiệp em cần mua máy tính tôi còn không ngần ngại bỏ ra 8 triệu giúp đỡ em mua và không bắt em phải hoàn lại vì nghĩ kiểu gì hai đứa sẽ lấy nhau.
Đợt em đi thực tập tốt nghiệp em cần mua máy tính tôi còn không ngần ngại bỏ ra 8 triệu giúp đỡ em mua và không bắt em phải hoàn lại vì nghĩ kiểu gì hai đứa sẽ lấy nhau. (Ảnh minh họa)
Ai ngờ ngày em ra trường cũng là ngày tôi thấy em đang ngồi sau lưng, tay ôm eo tình tứ người đàn ông khác trên chiếc xe SH. Tôi còn cứ ngỡ mình nhìn nhầm nên phóng con xe wave cà tàng của mình lên ngang con SH để nhìn cho rõ. Ai ngờ gã kia cố tình chèn xe tôi khiến xe xòe tôi bị kéo lê mất mét. Thấy tôi lóp ngóp bò dậy, người trầy xước c.hảy m.áu cứ ngỡ em sẽ chạy lại đỡ tôi dậy, ai ngờ em lại bình thản ngồi lên xe gã ta phóng vút đi.
Tôi đau không nói lên lời, nhiều người không hiểu chuyện cứ ngỡ tôi thấy gái đẹp đòi phóng lên trêu ghẹo thì bị anh chàng kia dằn mặt cho một trận nên nhìn tôi với ánh mắt kiểu đáng đời cho loại háo sắc. Nhưng có ai biết được rằng cô gái xinh đẹp kia là bạn gái của tôi suốt 1 năm và giờ đi với kẻ khác mà vẫn chưa từng nói với tôi 1 lời chia tay nào, và mãi mãi sau đó cũng không nói.
Tôi biết, em đã theo kẻ giàu mà phụ tôi. Từ đó tôi cũng sống thu mình, khép kín hơn chẳng dám yêu ai nữa. Mãi tới khi đứa em ra trường, đi làm và đã kiếm được việc thì cả nó và bố mẹ đều giục tôi cưới vợ. Mà lúc đó nhà bạn trai của cô em gái cũng muốn hỏi cưới nó trong năm sau nên nó muốn anh lấy vợ trước. Nhưng mà có cô nào chịu lấy tôi bây giờ?
Video đang HOT
Hôm đứa em ra chỗ tôi chơi, 2 anh em đi chợ mà nó cứ bô bô miệng rêu rao hỏi vợ cho anh. Ai ngờ cô bán rau gần đó cũng mạnh miệng bảo: “Chị có đồng ý để em làm chị dâu chị không?”. Ai ngờ nó gật đầu lia lịa còn xin luôn số điện thoại của cô bán rau tên Hạ cho tôi rồi bắt tôi chủ động nhắn tin nói chuyện.
Tôi cũng nhắn cho cô em gái hài lòng, ai ngờ thấy nói chuyện cũng hợp, cuối cùng tôi quyết định mời Hạ đi uống nước làm quen. Hạ bằng t.uổi em gái tôi. Hạ cũng từ quê lên đây buôn bán, bố mẹ em nghèo, nhà lại đông anh em nên học hết lớp 9 là em nghỉ học rồi.
Hoàn cảnh 2 đứa cũng như nhau, chúng tôi bắt đầu cảm thông dần và chỉ sau 2 tháng quen biết tôi quyết định ngỏ lời muốn cưới em làm vợ. Ai ngờ Hạ đồng ý ngay lập tức. Khác với cô người yêu trước của tôi, Hạ chẳng đòi hỏi gì và cũng không bao giờ muốn tôi tặng quà vì hơn ai hết cô ấy hiểu những người lao động kiếm ra đồng t.iền không hề đơn giản chút nào.
Quê hai đứa cách nhau chừng 100 km, nhà lại cùng cảnh làm nông nên mọi tục lệ rườm rà hai bên đều thống nhất bỏ qua cả. T.iền thách cưới bố mẹ Hạ cũng không cần dù mọi người trong xã vẫn duy trì. Cưới được một cô gái hiểu mình, thương mình thực sự tôi mừng lắm, chỉ cần hai vợ chồng cùng nhau cố gắng khó khăn rồi cũng qua.
Đường xa nên tôi cũng cố gắng thuê chiếc xe dâu bình thường để đón dâu. 9 giờ sáng đã tới nhà gái, hôm đó khách khứa họ hàng cũng khá đông. Trước hôm cưới Hạ cũng có nói với em là bố mẹ nghèo nên chẳng cò gì trao đâu, t.iền em tích góp được em mua cái dây 3 chỉ để bố mẹ trao cho em ngày lấy chồng cho đỡ tủi. Tôi cũng đồng ý với việc làm đó của em.
Nhưng đúng lúc mà người chủ hôn giới thiệu bố mẹ cô dâu lên trao hồi môn cho con gái thấy mẹ em cầm cái túi tam tòng đã cũ, cứ loay hoay moi mãi mọi người cười ồ lên. Khi thấy mẹ em trao cho em cái dây 3 chỉ mà em mua trước đó thì có người bảo: “Chắc được 3 chỉ chứ mấy mà bà ấy cất kĩ thế”. Nhưng rồi thấy mẹ vợ tương lai của tôi tiếp tục moi túi thì mọi người tò mò, và cuối cùng bà lôi ra một cuốn sổ đỏ:
“Vợ chồng tôi tích góp bao lâu mua được căn chung cư ở thành phố, nó ở thì ở mà bán thì bán”. Lúc này cả hội trường cưới nháo nhào: “Thì ra cái tin 10 năm trước chồng bà ấy đi đào vàng đào được cục vàng là có thật mọi người ạ, thế mà sống nghèo khổ cả đời khiến mọi người cứ nghĩ… Đúng là chẳng ai ngờ”.
Cả hội trường bất ngờ, vợ chồng tôi cũng bất ngờ, không ai có thể biết bố mẹ vợ tôi có của chìm nhiều đến vậy. Tuy nhiên tôi lấy vợ chứ không phải lấy của thế nên căn nhà đó tôi để tùy vợ quyết định, tôi thì chỉ xác định làm theo kế hoạch trước khi cưới 2 vợ chồng đặt ra là: Tập trung vào nghề bán rau của vợ vì hiện tại vợ tôi nói nó là nghề k.iếm t.iền rất dễ mà không tốn quá nhiều công sức như đi bốc vác.
Theo blogtamsu
Biết mình nghèo tôi chỉ dám hỏi cưới cô bán trà đá, nào ngờ đêm tân hôn choáng nặng
Vài đêm mất ngủ suy nghĩ, số mình nghèo sao dám trèo cao, thôi thì tán em bán trà đá cho chắc vậy. Vậy là sau 1 tháng tán tỉnh Lành đã đồng ý làm vợ tôi.
Vậy là sau 1 tháng tán tỉnh Lành đã đồng ý làm vợ tôi. (Ảnh minh họa)
22 t.uổi tôi theo đám thanh niên ở làng lên thành phố làm phụ hồ. Nói chung lúc đầu nói là làm phụ hồ nhưng sau thì ai thuê gì tôi làm nấy, vì những lúc mưa gió hay hết việc không làm thì lấy gì mà sống rồi gửi t.iền về quê cho mẹ nuôi em nữa chứ.
Mấy năm bươn chải ở thành phố nhưng tôi cũng chả để dư được mấy đồng cho mình, vì hễ ở nhà có việc tôi lại phải gửi về. Bố mẹ quanh năm chỉ cấy ruộng chăn nuôi con gà con vịt thì làm gì có t.iền. 25 t.uổi tôi vẫn chưa có người yêu, nghĩ đời mình chẳng biết bao giờ mới lấy được vợ, quanh năm đi làm thuê, ở nhà trọ lúc nào trên người cũng bộ quần áo đầy vôi vữa bụi bẩn.
Bất ngờ năm đó tôi đem lòng cảm mến một cô gái kém mình 3 t.uổi sống gần dãy trọ của mình tên Duyên. Thực ra người lao động như tôi thì không có duyên gặp mấy cô văn phòng như thế, nhưng do một lần tình cờ trên đường đi làm về nhà, xe Duyên bị thủng lốp mà trời thì tối, vài gã choai choai thấy cô ấy dắt bộ đã buông lời tán tỉnh, chọc ghẹo. Đúng lúc đó tôi đi tới và hỏi cô ấy có cần giúp đỡ gì không và tôi đã giúp cô ấy đẩy xe thêm 1 đoạn đến quán sửa xe và tháp tùng cô ấy về tận nhà luôn.
Bất ngờ năm đó tôi đem lòng cảm mến một cô gái kém mình 3 t.uổi sống gần dãy trọ của mình tên Duyên (Ảnh minh họa)
Sau lần ấy cô ấy có xin số và hẹn đi uống nước để cảm ơn. Chuyện chỉ có thế nhưng tôi đã bị cô ấy hút mất hồn, lần đầu tiên tôi cảm mến một người con gái thực sự. Tôi đ.ánh liều gọi điện rủ em đi cà phê rồi sau đó sang xóm trọ để chở em đi. Nhưng lúc ấy cô bạn cùng phòng Duyên đang đau bụng, Duyên bảo tôi ra ngoài đợi. Tôi đợi nửa tiếng vẫn chưa thấy hai người ra, sốt ruột tôi đi vào trong thì sững sờ khi thấy hai cô ấy nằm dài trên giường xem điện thoại. Cô bạn cùng phòng bảo Duyên:
- Mày ra đi đi không để ông ấy đợi. Mà hình như ông ấy thích mày thật đấy.
- Kệ ông ấy đi, phải biết mình là ai chứ. Mấy ông ở công ty đi SH tán tỉnh tao còn chẳng để ý huống hồ là thằng gã phụ hồ này. Hôm đó ông ấy giúp mình mình cảm ơn nào ngờ lão lại "vào rừng mơ bắt con tưởng bở". Cứ để lão đợi chán rồi tự đi về, mày không đi tao cũng chẳng đi. Có cái vị quái gì đâu mà đi với lão chứ, lần nào cũng vào mấy hàng vỉa hè rẻ t.iền, thế mà cũng đòi tán gái.
Nghe xong câu nói đó của Duyên, tôi tự ái chẳng bước vào gọi em nữa mà lững thững đi về. Đúng là nghèo thì hèn, nghèo thì sẽ chẳng bao giờ tán nổi một người con gái mình thích.
2 tháng sau mẹ tôi cứ giục giã về quê lấy vợ, tôi chán nản chẳng về. Với lại nghe nói ở quê mẹ tôi mối lái cho cái đứa bạn học cùng ngày trước, đứa mà tôi ghét cay ghét đắng nên chẳng ham hố gì về cả.
Mẹ giục quá tôi nói đại mình có người yêu rồi, lúc nào rảnh sẽ đưa về ra mắt. Lúc này tôi mới choáng, giờ biết đưa ai về ra mắt đây? Chiều mưa không có việc nằm nhà chán tôi lại mò ra quán trà đá đầu ngõ. Cô chủ quán nhỏ hơn tôi 2 t.uổi tên Lành, bán quán ở đây cũng phải gần 2 năm rồi nhưng em bảo em làm cái nghề này cũng phải 15 năm rồi. Hồi bé thì theo mẹ, lớn hơn thì bán một mình.
Cô gái da ngăm ngăm, người gầy được cái có cái miệng hay cười dễ thương. Buồn buồn tôi ngồi tâm sự với em về gia đình ở quê về chuyện mẹ giục cưới vợ mà chưa có người yêu. Ai ngờ em vừa cười vừa nói: "Hay đưa em về ra mắt mẹ anh đi em hai bác có ưa không nào?". Tôi quá bất ngờ luôn, nhưng lúc đó chỉ nghĩ em đùa.
Tuy nhiên, những hôm sau ra uống nước, tôi buông thử vài lời tán tỉnh không ngờ thấy em bắt đầu thẹn thùng. Vài đêm mất ngủ suy nghĩ, số mình nghèo sao dám trèo cao, thôi thì tán em bán trà đá cho chắc vậy. Vậy là sau 1 tháng tán tỉnh Lành đã đồng ý làm vợ tôi. Ngày tôi đưa em về ra mắt, nhìn em gầy quá bố mẹ tôi cũng không ưng lắm nhưng sau thấy em nhanh nhẹn tháo vát ông bà cũng gật đầu.
Đám cưới diễn ra vào cuối năm, 2 nhà hai tỉnh nên mọi thủ tục được đơn giản hóa tới mức tối đã cho đỡ tốn kém. Cưới được 3 ngày thì vợ chồng dắt nhau lên thành phố tiếp tục làm việc. Nhà tôi ở quê buông không cửa nên vợ chồng vẫn chưa dám tân hôn vì sợ mọi người ngại, tất cả đành để lúc lên nhà trọ vậy.
Đêm đầu tiên ở nhà trọ cũng là đêm tân hôn của hai đứa. Tôi còn đang lơ mơ vì mấy chén bia chúc mừng của anh em làm cùng lúc tối thì thấy vợ bê ra thứ đó rồi gọi tôi dậy:
- Chồng ơi dậy em bảo cái này.
- Gì vậy vợ.
- Đây là toàn bộ số t.iền em tiết kiệm được sau 15 năm bán trà đá. Em đã mua được 12 cây vàng. Giờ em tính thế này, mình bán đi 1 cây rồi chồng đi học nghề sửa xe máy đi, sau đó về thuê cửa hàng sửa chữa, xe máy.
Nghe vợ nói mà tôi sáng bừng mắt. Đúng là thứ mà tôi mơ ước bao lâu nay chưa thực hiện được. Không ngờ mới cưới nhau mà vợ đã sẵn sàng bỏ hết cả vốn liếng của mình ra cho tôi biết như vậy. Lúc đó tôi đã biết mình không lấy nhầm người rồi.
5 năm qua bằng sự kiên trì cố gắng với vốn liếng ban đầu của vợ, giờ vợ chồng tôi đã có một cửa hàng sửa chữa xe máy khá đông khách, tôi phải thuê thêm 3 nhân viên làm cùng. Vợ không bán trà đá nữa mà em rửa xe cho khách, việc nhiều không hết. Tuy tới giờ vợ chồng và cô con gái nhỏ vẫn đi ở trọ nhưng chúng tôi đã có cửa hàng và cuốn sổ tiết kiệm 700 triệu, tương lai có nhà cũng không còn xa nữa.
Nghĩ lại vẫn cứ như là một giấc mơ, nhưng thực sự có được hôm nay tôi phải cảm ơn người vợ bán trà đá của mình vô cùng. May mắn cho cuộc đời tôi là đã gặp được em, một người không chê tôi nghèo khó mà lại đồng lòng cùng tôi vượt qua gian nan cuộc sống để xây dựng một mái ấm hạnh phúc. Nếu ngày đó Duyên đồng ý yêu và cưới tôi, chưa chắc tôi đã có được những thứ như ngày hôm nay.
Theo blogtamsu
Vừa tới nhà gái đón dâu, chú rể thất kinh thấy bố vợ đang làm điều kinh khủng đó với vợ Ai ngờ vừa bước xuống xe tới cổng nhà gái, Vũ đi đầu đoàn đón dâu đã thất kinh khi thấy bố vợ đang v.én v.áy làm điều kinh khủng đó với vợ mình còn mẹ em đứng cạnh ú ớ không nói lên lời. Trời ơi, vợ con làm sao vậy bố. (Ảnh minh họa) Sau 5 năm yêu nhau và trải...