Bi kịch người vợ trẻ bị h.ãm h.iếp trước ngày cưới
Ám ảnh từ lần bị hãm hại khiến người phụ nữ trở nên lãnh cảm trong chuyện vợ chồng. Để hàng ngày chiều chồng, chị âm thầm sử dụng thuốc hỗ trợ sinh lý.
Bị hại đời sát ngày lên xe hoa
Chị Vũ Thị Nhàn (quận Long Biên, Hà Nội) một mình lầm lũi đến phòng khám sản khoa của bác sĩ Lê Thị Kim Dung (tại Thái Hà, Đống Đa, Hà Hội) chữa bệnh.
Câu chuyện chị tâm sự về mình khiến bác sĩ và người nghe ám ảnh.
Sinh năm 1980, chị Nhàn tốt nghiệp trường Cao đẳng Du lịch Hà Nội, sau đó chị về làm quản lý tại một nhà hàng lớn ở quận Hoàn Kiếm. Nghề quản lý nhà hàng vốn nhiều điều tiếng không hay nhưng chị tự đặt cho mình quy tắc dù thế nào cũng không buông lỏng bản thân mình trôi theo những thị phi nơi mùi rượu, khói thuốc.
Người yêu chị là bạn học cùng cấp 3. Năm 27 t.uổi, chị và anh chuẩn bị cho đám cưới. Tình yêu của hai người đi lên từ tình bạn nhưng chị Nhàn kiên quyết giữ mình cho ngày tân hôn.
“Gia đình nhà anh ấy không thích tôi làm ở nhà hàng vì họ nghĩ gái nhà hàng thế này, thế khác. Tôi không biết giải thích thế nào nên tự giữ gìn mình cho đến ngày cưới để khẳng định với anh và gia đình anh về tiết hạnh của mình. Nhưng nào ngờ…”
2 ngày trước đám cưới, đó là buổi cuối cùng chị Nhàn lên nhà hàng làm và xin nghỉ phép. Sau khi tan ca lúc 23h đêm, chị Nhàn được cô bạn thân rủ đi chơi với lời mời “sau này có chồng rồi chẳng còn đi chơi ở đâu được nữa. Trước khi vào cũi, cậu hãy đi chơi để chia tay đời độc thân”. Nghe cô bạn rủ rê, chị cũng đưa chân đi theo cô ấy vì nể.
Hai người vào một quán bar ở phố Trần Hưng Đạo, tiếng nhạc DJ, sự nô nức phấn khích cùa nhiều người khiến chị Nhàn cũng thích thú. Làm quản lý nhà hàng nhưng chưa bao giờ chị đến quán bar hay sàn nhảy để xả stress như các đồng nghiệp khác. Hôm ấy là lần đầu tiên nên chị cũng ra nhảy nhót và uống rượu.
Đến quá 1h sáng, chị lảo đảo bước ra về trong hơi rượu và niềm hân hoan về buổi t.hác l.oạn đầu tiên và trong tâm trí chị đó cũng là buổi cuối cùng. Chị và bạn lên xe taxi cùng với hai cậu bạn trai của cô ấy. Trong hơi men lâng lâng, chị không nhớ nổi đường về nhà mình. Chị đành nghe lời đến nhà bạn ngủ tạm mai về.
Video đang HOT
Cả hai cô gái cùng say được đưa vào một nhà nghỉ trên phố Thanh Lương, Hai Bà Trưng, Hà Nội. Cô bạn của chị Nhàn về cùng phòng ngủ với người yêu, để mặc chị với người con trai lạ.
Gã con trai đã kéo chị vào phòng khóa trái cửa, l.ột h.ết q.uần áo của chị. Lúc này, chị mới lơ mơ hiểu ra mình đang bị kẻ lạ mặt kia h.ãm h.iếp.
Mặc cho chị khóc, chị la hét, hắn vẫn quyết tâm thỏa mãn cơn d.ục v.ọng trong hơi men ngà. Tiếng khóc của chị như bị đứt đoạn vì chị không thể chống cự thêm được nữa. Chị đau xót nhận ra rằng đời con gái chị giữ gìn bao năm thế là hết. Cái quý giá nhất chị muốn dành cho chồng đã bị kẻ lạ cướp đi. Trong cơn ê chề, chị bỏ chạy lúc nửa đêm để tìm được về nhà.
Sợ ân ái với chồng nên tìm đến thuốc kích thích
Ngày cưới, gia đình đang rậm rịch vui mừng với khách quý, còn chị như kẻ mất hồn. Chị thất thần sợ hãi nhớ lại chuyện xảy ra đêm hôm trước. Chị không dám nói chuyện với ai, càng không dám nghĩ đến chuyện tố cáo. “Nếu tố cáo, gã kia bị bắt thì chị cũng chẳng có một tương lai ra gì. Chị coi điều đó là bí mật của riêng mình” – đó là câu khuyên nhủ của cô bạn.
Đêm tân hôn, khi người chồng hồ hởi tận hưởng cuộc sống vợ chồng thì chị sợ hãi. Mặc dù chị cố trấn tĩnh rằng “đây không phải là hắn, anh là chồng mình nhưng thật khó để tìm được cảm giác ân ái”.
Từ sau đêm đó, chị không có cảm hứng phòng the, chồng chị càng cố bao nhiêu thì chị càng sợ. Anh không bao giờ nhắc tới chuyện trong trắng của vợ. Nhìn người chồng vò đầu, gãi tai tìm ra các biện pháp giúp vợ bình tĩnh trong chuyện ấy chị càng đau khổ hơn.
Chị tìm đến thuốc hỗ trợ sinh lý cho phụ nữ, nói là thuốc hỗ trợ chứ thực ra đây là thuốc k.ích d.ục nữ. Chị tìm mua ở các cửa hàng thuốc gần chỗ làm hoặc nhờ người trong nhà hàng mua giúp. Đã 6 năm sau ngày cưới, đêm nào chị cũng uống thuốc để chiều chồng. Người chồng của chị không hề hay biết nên rất hạnh phúc.
Từ ngày lấy chồng, chị chưa một lần mang thai. Hai gia đình giục chuyện con cái nhưng chị không dám đi khám bệnh vì sợ do uống nhiều thuốc nên vô sinh.
Gần đây, chị thường hay đau đầu và mệt mỏi nên chị tìm đến bác sĩ. “Cho đến bây giờ, ký ức kinh hoàng vẫn khiến chị giật mình trong đêm. Đêm sai lầm đó, chị phải trả giá. “Chị không muốn khám bệnh của mình quá sâu vì biết mình chỉ làm tròn được bổn phận của một người làm vợ sẽ không làm được mẹ” – chị Nhàn đau xót.
Theo VNN
Xót xa người vợ trẻ mang án cướp trên đường tìm chồng
Nữ phạm nhân ấy có cái tên sang trọng. Nhưng đời cô là chuỗi buồn đau và bất hạnh. Giờ đây trong chốn lao tù, người đàn bà tội nghiệp ấy chỉ mong sớm trở về, để có cơ hội dạy con trai gọi một tiếng "Mẹ ơi!".
Cay đắng phận mưa sa vũng lầy
Phạm nhân Huỳnh Ngọc Giàu (SN 1991 ngụ khu phố 2, thị trấn Tân Phước Khánh, huyện Tân Uyên, tỉnh Bình Dương) mới nhập trại Tống Lê Chân (thuộc Tổng cục VIII, Bộ Công an) hơn một tháng. Cô đang thụ án 3 năm 6 tháng tù về tội "Cướp tài sản". Trong suốt cuộc trò chuyện với khách, thiếu phụ này chỉ biết khóc.
Phạm nhân Huỳnh Ngọc Giàu.
Giàu sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo của miền Đồng Tháp Mười (tỉnh Đồng Tháp). Mẹ Giàu vốn là một phụ nữ đảm đang, nhân hậu song bà kiên quyết chia tay khi biết cha Giàu có nhân tình. Năm đó Giàu mới 3 t.uổi.
Sau đó, mẹ Giàu "đi bước nữa" với một người đàn ông ở xã bên và sinh thêm 1 con gái. Oái oăm thay, người đàn ông thứ hai trong đời bà cũng là một kẻ chẳng ra gì khi thường xuyên say xỉn nhậu nhẹt, đ.ánh v.ợ, c.hửi con. Giàu nhớ lại: "Nhiều khi mấy mẹ con cứ ôm nhau khóc nhưng cũng đành chấp nhận cảnh sống đó vì dù sao dượng vẫn đem t.iền về đưa cho mẹ".
Học hết cấp 3, Giàu xin phép mẹ đi học nghề chứ không thi đại học như bạn bè cùng lứa. Tuy nhiên, trong thời gian học tại Bình Dương, Giàu phải lòng một bạn trai cùng lớp. Chỉ một thời gian ngắn yêu nhau, Giàu đã lên xe hoa về nhà chàng trai này ở thị xã Thủ Dầu Một (Bình Dương). Ít ai ngờ rằng, từ đây, cuộc đời của Giàu còn chìm nổi và cơ cực hơn trước gấp nhiều lần.
Giống như nhiều người vợ khác, Giàu cũng ao ước vun vén cho gia đình mình thành tổ ấm nhưng trớ trêu thay, chồng Giàu lại là một thanh niên thích chơi bời, tụ tập bạn bè hơn là tu chí làm ăn. Không học hành đến nơi đến chốn, anh chàng này cũng chẳng có nghề nghiệp gì và việc cưới Giàu thực chất cũng là "bác sĩ bảo cưới" vì cái thai đã lớn.
Khi Giàu sinh con, chồng cô lại càng ít ở nhà hơn. Giữa cặp vợ chồng trẻ t.uổi này nhanh chóng nảy sinh nhiều mâu thuẫn, cãi vã gay gắt khiến bố mẹ chồng của Giàu phải can thiệp. Giàu còn nhận được tin chồng mình đang có quan hệ "ngoài luồng" với một cô gái khác.
Vương lao lý vì chồng
Đau đớn, tủi phận nhưng Giàu không buông xuôi. Cô kể lại toàn bộ sự việc với bố mẹ chồng và nhất quyết đi tìm chồng về. Lúc này, con trai của Giàu đã được 18 tháng t.uổi.
Trên đường đi, Giàu gặp Nguyễn Hữu Quan (bạn của chồng) tại một quán café. Quan hứa sẽ tìm cách giúp Giàu sắp xếp một cuộc gặp với "tình địch" để Giàu "nói chuyện phải trái". Tin lời Quan, Giàu lên xe cho anh ta chở đi mà không biết rằng Quan và đồng bọn đang phóng xe đi... cướp.
Một điều Giàu không ngờ nữa là trước đó Quan vừa gây ra 4 vụ cướp xe máy trên địa bàn nên đã bị công an theo dõi sát sao. Trong buổi tối chở Giàu đi vòng vòng như vậy (31/8/2010), Quan đã chỉ đạo cho 2 đàn em là Nguyễn Quốc Hùng (SN 1991) và Nguyễn Quốc Dũng (SN 1994) cướp 1 chiếc xe máy nhãn hiệu Nouvo.
Và cả nhóm hơn 10 người của Quan, trong đó có Giàu, đã bị Công an tỉnh Bình Dương bắt giữ ngay trong đêm hôm đó. Giàu sau này bị truy tố về tội "Cướp tài sản" và nhận mức án 3 năm 6 tháng tù. Khi đó, con trai của Giàu vừa tròn 19 tháng t.uổi.
Khao khát tiếng gọi "Mẹ ơi"
Ngay trong đêm bị dẫn giải về trụ sở công an, Giàu đã tìm cách nhảy khỏi xe máy để bỏ trốn. Tuy nhiên, hành vi này chỉ khiến Giàu bị thâm tím mặt mày và trầy xước chân tay chứ không giúp cô ta thoát tội. Nghe tin con dâu đi cướp xe máy, mẹ chồng Giàu từ mặt và cấm cửa không cho cô bước vào nhà mình nữa. Chồng Giàu cũng không ngó nghiêng gì tới vợ, tiếp tục các cuộc vui chơi khiến Giàu rất đau lòng.
Nhắc lại chuyện cũ, Giàu đau xót nói: "Suốt 9 tháng bị tạm giam, em hầu như không ăn uống được gì, em đã suy nghĩ và khóc rất nhiều. Mẹ thương em nhiều lắm, cứ vào thăm nuôi luôn. Nghĩ tới công lao bao năm mẹ nuôi dưỡng và em vẫn còn sinh linh bé bỏng của mình nữa nên sau đó em đã có quyết tâm lao động cải tạo để sớm được tha tù".
Tuy mẹ chồng Giàu từ mặt con dâu nhưng bố chồng Giàu lại là người vị tha. Ông nhiều lần lựa lời khuyên nhủ thằng con trai bất trị phải biết suy nghĩ và có trách nhiệm nhưng vô hiệu. Nghĩ con dâu vương vòng lao lý một phần cũng do con trai mình, ông rất thương cảm và thường tìm cách bế cháu nội lên thăm mẹ nó khi có cơ hội.
Giàu vừa khóc vừa nói: "Em sinh con ra, rồi vào tù thế này, cháu được bố chồng em đưa lên thăm mà coi em như người xa lạ. Xa con, em chỉ mong được nhìn thấy con, ôm con vào lòng, hít hà mùi da thịt của con cho thỏa nhưng cháu đ.ánh em, dù đã biết nói nhưng không gọi em là "mẹ" và nhất quyết trốn chạy. Trước hoàn cảnh ấy, em đã quỵ xuống. Mọi người đã phải động viên rất nhiều, em mới có thể hồi tâm. Giờ đây, thằng bé được gần 3 t.uổi rồi nhưng chưa biết khi nào em có thể nghe con gọi mình bằng mẹ nữa".
Giàu nức nở: "Hôm trước mẹ mới lên thăm em, bà bảo dượng em đang cặp kè với người phụ nữ khác. Còn em cũng đã ký đơn li dị để chồng em cưới vợ mới. Sao số phận của em và má lại cực khổ như vậy không biết?".
Nhận xét về Giàu, một cán bộ quản giáo nói: "Chúng tôi đã tìm hiểu qua hoàn cảnh của phạm nhân nữ này, cô ấy thật đáng thương và bất hạnh khi vướng vào tù tội chỉ vì không hiểu biết. Chúng tôi thường xuyên cử cán bộ nữ trò chuyện và tâm sự với Giàu để phạm nhân này vơi đi nỗi buồn và cố gắng cải tạo tốt để làm lại. Rất may là án của Giàu tương đối nhẹ, chỉ cần tích cực cải tạo là cô ấy sẽ sớm được trở về".
Theo Dantri
Bí kíp giúp tôi giảm 20kg trước ngày cưới. Trước đám cưới khoảng 2 tháng, cô dâu nên bắt đầu "chiến dịch giảm cân" nếu đã có ý định giữ vóc dáng mảnh mai, cân đối để mặc vừa chiếc váy cưới tinh khôi. Tôi và anh yêu nhau từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học. Chúng tôi hiểu và thân thiết với nhau đến mức người kia không cần...