Bí ẩn nơi cất giữ những kiệt tác nghệ thuật bị đ.ánh cắp
26 năm sau khi các tác phẩm nghệ thuật bị đ.ánh cắp, danh tính thủ phạm bước đầu đã được xác định. Nhưng điều khiến Giám đốc an ninh Bảo tàng Isabella Stewart Gardner vẫn day dứt là số phận hiện tại của những bức tranh ấy
Thế giới từng ghi nhận rất nhiều vụ cướp táo tợn gây thiệt hại lớn về người và tài sản. Một số nhanh chóng bị lãng quên, nhưng có những vụ án người ta vẫn ghi nhớ và kể lại nhiều thập kỷ sau đó. Loạt bài “Những phi vụ cướp trấn động thế giới” sẽ hé lộ chi tiết ly kỳ sau mỗi lần gây án của những tên cướp ranh ma.
Bức tranh “The Concert” của danh họa Vermeer – 1 trong 13 kiệt tác bị đ.ánh cắp tại Bảo tàng Gardner
“Sau hàng thập kỷ tìm kiếm với không dưới 30.000 thông tin được cung cấp mà không có kết quả, có lẽ việc trở về nhà của 13 kiệt tác này dường như là rất xa vời”, Anthony Amore – Giám đốc an ninh Bảo tàng Isabella Stewart Gardner nói.
Vụ trộm tranh lớn nhất lịch sử hội họa thế giới xảy ra ở Boston 26 năm trước đây, vào ngày 18/3/1990. Hai tên cướp trong trang phục cảnh sát đã không mấy khó khăn để lấy đi 13 tác phẩm bao gồm cả kiệt tác của các họa sĩ nổi tiếng Rembrandt, Vermeer, Degas và Manet. Ước tính giá trị hiện vật bị cướp vào khoảng 500 triệu USD.
Một giờ sau khi kết thúc Ngày thánh Patrick năm 1990, một nhóm sinh viên đi ngang qua Bảo ang Gardner và nhận thấy một cái gì đó rất kỳ lạ: hai người đàn ông mặc trang phục cảnh sát, ngồi trong một chiếc ô tô không phải loại đặc chủng, không có biển số xe cảnh sát, nhưng vì không muốn bỏ lỡ cuộc vui, họ nhanh chóng bước qua.
1h24 sáng, chiếc xe chạy vào lối dành cho nhân viên bảo ang. 1trong 2 người đàn ông mặc đồng phục nhấn còi, thông báo với bảo vệ Richard Abath rằng họ nhận được cuộc gọi khẩn cấp và muốn kiểm tra bảo ang xem có mất gì không. Sau một hồi thuyết phục, người gác cửa nhẹ dạ cả tin đã để chúng đi vào trong bảo ang mà không kiểm tra thẻ cảnh sát.
Không những thế, hai tên trộm còn yêu cầu người gác rời trạm gác để kiểm tra thẻ căn cước. Abath nghe theo và rời xa nơi có nút báo động duy nhất rồi còn ang bộ đàm gọi đồng nghiệp còn lại đến trình diện cảnh sát ở phòng chờ. Nhanh như chớp, hai tên trộm quật ngã hai nhân viên bảo vệ bảo tàng.
Vài giờ sau đó, Abath và người bảo vệ thứ hai được tìm thấy dưới tầng hầm, trong tình trạng bị còng tay và bịt miệng bằng băng keo.
Những tên cướp chỉ mất 81 phút để lấy đi 13 tác phẩm, 5 trong số đó của danh họa Edgar Degas, 3 bức của Rembrandt van Rijn.
Đáng chú ý có kiệt tác của danh họa lừng danh Johannes Vermeer “The Concert” – “tác phẩm bị đ.ánh cắp có giá trị nhất trên thế giới”, Amore tuyên bố, với trị giá lên tới 200 triệu USD. Nhưng một hành động khiến cảnh sát tin rằng chúng chỉ là những tên trộm tranh thông thường chứ không phải “chuyên gia” khi bỏ lại bức tranh có giá trị nhất của Bảo ang – bức “Europa” của Titian.
Năm 2013, vào ngày kỷ niệm lần thứ 23 vụ mất cắp, FBI thông báo với Amore rằng họ đã xác định được kẻ trộm thuộc một tổ chức tội phạm có trụ sở tại New England và trung Đại Tây Dương, và rằng những bức tranh đã được đưa đến Connecticut và Pennsylvania rồi được chào bán tại Philadelphia. Tuy nhiên, sau đó, các dấu vết dần trở nên nhạt nhòa.
Video đang HOT
Năm ngoái, trước ngày kỷ niệm lần thứ 25, Amore và các nhân viên FBI lại cho biết họ nghi ngờ Carmello Merlino – chủ một cửa hàng sửa chữa ô tô ở Dorchester (một thị trấn nhỏ ở miền Nam anwowcs Anh) và 2 đồng phạm George Reissfelder và Leonard DiMuzio là thủ phạm bởi có những nét giống với bản phác thảo của cảnh sát và Reissfelder thường xuyên lái chiếc Dodge Daytona màu đỏ, tương tự như chiếc xe mà nhóm sinh viên nhìn thấy bên ngoài Bảo tàng. Tuy nhiên, cả Reissfelder và DiMuzio đều đã c.hết vào năm 1991 còn Carmello Merlino thì một mực phủ nhận.
Với sự giúp đỡ của các cơ quan thực thi pháp luật nước ngoài, FBI đã truy tìm hàng ngàn nhân vật nghi ngờ toàn thế giới, đến cả Pháp, Tây Ban Nha, Anh hay Nhật Bản… Rất nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng cho tới nay người ta vẫn chưa tìm thấy các bức tranh bị đ.ánh cắp.
Trong nhiều năm, Bảo tàng Gardner đã treo g.iải t.hưởng 5 triệu USD cho bất kỳ ai cung cấp thông tin về 13 tác phẩm nghệ thuật ấy. Các chuyên gia nghệ thuật tin rằng với số t.iền đó thì cuối cùng cũng có kẻ sẽ khai ra tên trộm.
Trong trường hợp xấu nhất, các bức tranh có thể đã bị phá hủy hoặc hư hỏng. Nhưng Amore vẫn có niềm tin vì “80% các kiệt tác bị đ.ánh cắp từ trước tới nay cuối cùng đều được trả lại”, ông nói.
Anne Hawley, Giám đốc Bảo tàng Gardner, người đương nhiệm vào đúng thời điểm xảy ra vụ trộm cho biết “Mặc dù một phần tư thế kỷ đã trôi qua kể từ sau vụ trộm, chúng tôi vẫn luôn quyết tâm phục hồi và lạc quan rằng mình sẽ làm được.”
Hy vọng rằng một ngày nào đó người dân Boston lại có thể nhìn thấy những bức tranh bị mất được treo trong phòng trưng bày của Bảo tàng Gardner một lần nữa.
———————————————————-
Khi đang trên đường trở về nhà vào một buổi tối yên tĩnh, Colin Dixon đã chú ý tới một chiếc xe với đèn nháy màu xanh mà ông nghĩ rằng của cảnh sát. Đó là sự khởi đầu cho một vụ cướp t.iền mặt lớn nhất nước Anh.
Hành trình truy tìm h.ung t.hủ vụ trộm này diễn ra như thế nào? Mời đọc giả đón đọc “ Nước Anh rúng động với vụ cướp t.iền mặt lịch sử“, vào 4h, ngày 30/1/2017.
Theo Danviet
Thế giới ngầm bí ẩn của nghề mại dâm nam ở Mỹ
Đối tượng của trai bao Mỹ có thể là cả nam và nữ vì mục tiêu quan trọng nhất với họ là t.iền, không phải giới tính của khách
Tác giả Tracy Quan từng có bài viết đáng chú ý trên tờ Daily Beast về tệ mại dâm nam ở Mỹ. Đây là một thế giới ngầm mà ít người quan tâm dù nó vẫn phát triển mạnh trong bóng tối:
Một trai bao đang ngã giá với khách
Mại dâm nam "không còn vui"
Thế giới của mại dâm nam rất bí ẩn, ngay cả một phụ nữ như tôi cũng không biết hết. Một trai gọi từng nói với tôi rằng nghề mại dâm giúp anh ta có thể làm việc thoải mái trong môi trường toàn người đồng tính nam.
Những "bồ nhí nam" không phải là người đồng tính. Nhiều người sẵn sàng làm trai bao để k.iếm t.iền ăn học hoặc chi trả sinh hoạt phí. Họ có thể kiếm sống tốt bằng việc cho thuê thân xác của mình.
Ở t.uổi 17, David Sterry thường quanh quẩn ở khu Hollywood Hills và Los Angeles giàu có. Khách hàng của David là những quý bà tầng lớp thượng lưu muốn sở hữu thân thể cường tráng của anh. Đôi lúc, họ cần một món đồ trang sức và David, với vẻ điển trai và cơ bắp của mình, không thể phù hợp hơn. David là một trai bao đúng nghĩa với chị em Mỹ.
David từng viết một quyển sách mang tên "Những con gà" để mô tả thế giới bí ẩn của mình. "Tôi mệt mỏi những người không có kinh nghiệm làm trai bao tự tưởng tượng ra thế giới của riêng mình. Nó chẳng khác gì tôi tự viễn hoặc ra cuộc chiến ở Iraq".
Theo David, thị trường dành cho trai bao đã thay đổi nhiều, nhất là ở tầng lớp trung và cao cấp. Do internet phát triển, các trai bao phải mất thời gian hơn để chau chuốt cho trang cá nhân. David kể về thời kỳ trước khi Internet phát triển, khi phụ nữ sẵn sàng chi mạnh tay hơn cho những cuộc "mây mưa" không hồi kết.
"Sau cuộc cách mạng đòi hỏi tự do cho nữ giới, họ trở nên cứng nhắc và mạnh mẽ hơn. Họ ám ảnh bởi t.iền, quyền lực, kẻ thắng người thua nên ngành công nghiệp mại dâm ở Mỹ đã không còn vui như trước", David chia sẻ.
Trai bao thường có ngoại hình hấp dẫn, thân thể cường tráng (Ảnh minh họa)
T.uổi nghề ngắn ngủi như làm mại dâm nam
Andrew Rosetta bắt đầu làm nghề mại dâm nam từ cuối năm 90 và bắt đầu ngừng khi anh 36 t.uổi vào năm 2008. Theo Andrew, mỗi trai bao thường chỉ làm khoảng 5 năm rồi dừng, có một số trường hợp cá biệt lên tới 10 năm.
Tuy nhiên, Andrew nói rằng trai bao có khách hàng tốt hơn vì họ thường xuyên nhận được "đơn hàng" trong khi đồng nghiệp nữ bị ảnh hưởng về vấn đề sức khỏe. Andrew có 2 trang web mại dâm để quảng bá chính mình.
Với mại dâm nam ở Mỹ, nhiều người vừa tiếp cả khách nữ lẫn khách nam. Mục tiêu quan trọng nhất là t.iền nên giới tính của khách hàng không quá quan trọng. "Dù sao vẫn phải giữ bí mật về điều này. Mấy bà tôi tiếp không thích biết xu hướng t.ình d.ục của tôi", Andrew chia sẻ.
Andrew cho biết bạn gái của anh không phản đối việc đi khách, tuy nhiên cô thích anh chọn khách nam hơn là nữ. Anh từng cặp kè một cô gái trong hai năm và phải chia tay vì mâu thuẫn chuyện hành nghề. Sau đó, Andrew tự nhận mình là một nhân viên địa ốc.
Khi được hỏi về những cô gái thuê trai bao để trải nghiệm s.ex lần đầu, Andrew nói hầu hết đã bị phóng đại quá mức. Dù vậy, nó vẫn xảy ra. Hơn 10 năm, Andrew gặp khoảng 3,4 trường hợp tự nhận mình vẫn còn trong trắng.
"Hầu hết những cô gái trả t.iền cho tôi để mất đi sự trong trắng đều đủ nhận thức hoặc trên 30 t.uổi rồi", Andrew nói. "Tôi còn căng thẳng hơn cả cô ấy khi biết điều này". Ruth, một phụ nữ 40 t.uổi tiết lộ rằng 3 năm trước cô thuê một trai bao tới tận nhà để quan hệ nhằm "nâng cao kinh nghiệm".
Andrew chia sẻ mức thu nhập của anh ít hơn 1/3 so với bạn đồng nghiệp nữ. Bình thường đi khách, nữ đồng nghiệp thu được 300 bảng Anh (khoảng 8,4 triệu đồng) thì anh chỉ nhận được 130 bảng Anh (khoảng 3,6 triệu đồng).
Nghề trai bao cũng nhiều rủi ro không kém các nghề khác
Với những trai bao ở Mỹ, sự cố thường xuyên ập tới nếu họ không chuẩn bị sẵn tinh thần. Từng có trường hợp một trai bao không thể "hành sự" khi gặp khách hàng là một người đồng tính. Đón đọc "Kì 2: Trăm ngàn khó khăn hành nghề mại dâm nam ở Mỹ"
-------------------------------------------------
Dù kiếm được bộn t.iền nhưng làm trai bao ở Mỹ ẩn chứa rất nhiều rủi ro bệnh tật và vô số khách hàng quái dị trong xu hướng t.ình d.ục.
Mời quý vị đón đọc Trai bao Mỹ và những khách hàng "quái chiêu", vào 4h ngày 19/12/2016.
Theo Danviet
Tâm sự cay đắng của gái b.án d.âm TQ ở nhà thổ Anh (Kỳ 1) Nhà báo điều tra gốc Hoa có bài điều tra rất công phu về thế giới ngầm ở một nhà thổ chuyên chứa các cô gái Trung Quốc xinh đẹp. LTS: Ở nhiều quốc gia, mại dâm là hoạt động phi pháp nhưng cũng có nhiều nước, b.án d.âm được xem là hợp lệ. Bài viết về Thế giới ngầm bên trong các...