Bắt “sống” vợ ngoại tình, lời đe dọa của bố mẹ vợ khiến tôi cay đắng câm nín
Khi tôi đưa bằng chứng chụp ảnh vợ từ khách sạn với người đàn ông khác đi ra, bố mẹ vợ tôi mới im lặng. Nhưng rồi sau đó, lời đề nghị gần như đe dọa của họ khiến tôi phải im lặng, bỏ qua cho người đàn bà đã phản bội mình.
7 năm kể từ ngày cưới, chưa một lúc nào tôi cảm thấy yên tâm về vợ mình. Từ hồi mới yêu, cho tới khi xác định cưới rồi khi thành vợ chồng, lúc nào mọi người cũng cảnh báo tôi về sự chung thủy của vợ.
Thế nhưng, vợ chồng âu cũng là cái duyên, cái số. Dù lòng có chút hoài nghi song đám cưới của hai chúng tôi vẫn diễn ra nhanh chóng vì khi ấy vợ tôi đã có bầu.
Không phải ngẫu nhiên mà trong lòng tôi lại có sự hoài nghi với vợ. Hồi còn là sinh viên, vợ tôi cặp kè, yêu đương nổi tiếng trong lớp Đại học về khoản tình trường. Tôi gặp vợ khi cả hai đã ra trường đi làm.
Từ hồi mới yêu, cho tới khi xác định cưới rồi khi thành vợ chồng, lúc nào mọi người cũng cảnh báo tôi về sự chung thủy của vợ. (Ảnh minh họa)
Từ ngày quen nhau, tôi là chàng trai khá hiền lành, khù khờ. Bỗng nhiên được một cô gái theo đuổi, tán tỉnh, quả thực tôi thích thú vô cùng. So với cô ấy, tôi không có nhiều kinh nghiệm trong tình yêu.
Sau vài tháng hẹn hò qua lại, mối quan hệ của chúng tôi sang một trang mới khi cô ấy có bầu. Quen nhau, hẹn hò, có bầu rồi cưới, mọi thứ diễn ra rất chóng vánh. Mọi việc quá nhanh khiến ai nấy đều cảnh báo tôi về độ lẳng lơ của vợ. Nhưng dẫu sao, đó vẫn là vợ, là con tôi mà.
Cưới nhau về, sống với nhau, cũng vài lần bọn tôi xô xát về chuyện cô ấy cứ hay bông đùa quá đáng với đồng nghiệp nam. Thế nhưng cô ấy chỉ bảo tôi quá đa nghi, ghen tuông vô cớ.
Video đang HOT
Là đàn ông, lại biết quá khứ của vợ như thế, giờ thấy vợ cứ cười cười nói nói suốt ngày với nam giới làm sao mà tôi không ghen cho được. 7 năm qua, lúc nào tôi cũng phải thăm dò, để ý vợ mình, chỉ sợ cô ấy nhỡ nhàng lại khiến gia đình tan nát, con cái khổ theo.
Nhưng đã là bản chất thì khó mà thay đổi được. Vợ tôi đã thực sự sa ngã. Khi tôi phát hiện cô ấy đi nhà nghỉ với tay đồng nghiệp kém t.uổi, tôi đã tưởng như mình không thể kiềm chế được.
Tôi muốn đi bắt quả tang, đ.ánh c.hửi cho đôi gian phu dâm phụ ấy một trận. Nhưng rồi nghĩ đến các con, tôi không dám làm thế. Tôi chỉ lẳng lặng đi theo, chụp lấy bức ảnh để vợ không còn chối cãi.
Tôi lẳng lặng đi rình, chụp ảnh bắt quả tang vợ ngoại tình về để vợ hết đường chối cãi. (Ảnh minh họa)
Tôi hẹn gặp gia đình bên vợ để nói rõ ràng mọi chuyện. Trong cuộc họp đó, ban đầu, bố mẹ vợ còn bênh con gái, bảo rằng tôi ghen tuông vớ vẩn. Chỉ đến khi tôi đưa ảnh ra làm bằng chứng, cả nhà mới cứng họng không nói gì. Nhưng sau đó, bố vợ tôi lên mặt.
Chẳng là sau khi cưới, mẹ tôi gặp tai nạn phải cấp cứu. Số t.iền chạy chữa cho bà lên tới vài trăm triệu. Nhà tôi ở nông thôn, không có t.iền nhiều như vậy.
Bản thân tôi đi làm ở thành phố nhưng cũng chẳng để được bao nhiêu. May lúc đó gia đình bên vợ cho vay 400 triệu để lo liệu mọi việc. Đến giờ, vợ chồng tôi mới dồn trả được 100 triệu, còn nợ 300 triệu nữa.
Và chính vì cái nợ quá lớn này mà giờ bố mẹ vợ yêu cầu tôi phải im lặng, không được ly hôn: “ Biết điều thì cứ thế mà sống. Vợ nó có sai thì bỏ qua cho nó”. Bố mẹ vợ bảo nếu tôi đòi ly hôn hay hỏi tội con gái họ thì sẽ đòi bằng được t.iền, sau đó sẽ giành hết quyền nuôi con vì tôi nợ nần ngập đầu…
Nghĩ đến cản đó, tôi sợ lắm. Tôi không thể rời xa con mình được. Hơn nữa, quả đúng là hiện tại, tôi không có nhiều t.iền đến như vậy để trả ngay cho bên vợ.
Lời đe dọa của bố mẹ vợ khiến tôi buộc phải bỏ qua cho vợ – kẻ đã phản bội mình (Ảnh minh họa)
Vậy là tôi buộc phải im lặng, giả câm, giả điếc để bỏ qua cho vợ. Giá như cô ấy biết cái sai mà dừng lại thì tôi cũng xem đó như một lần lầm lỡ. Nhưng không, vợ tôi nắm được điểm yếu này nên cô ấy vẫn lén lút qua lại với gã kia, bất chấp chuyện chồng đã rõ. Cô ta gần như trở nên ngang ngược và bất chấp.
Giờ thì chúng tôi vẫn sống cùng nhau, nhưng cuộc hôn nhân này như địa ngục. Vợ tôi qua lại với người tình sau lưng tôi, còn tôi phải vờ như không biết. Tôi cố gắng lao vào làm, trả hết nợ cho bên ngoại, để dành một khoản t.iền rồi sẽ bỏ cô ta.
Chỉ có như vậy, tôi có có đủ điều kiện để lo cho con mình sau khi ly hôn. Với tôi, các con đã quá thiệt thòi…
Theo Hoainam/Eva
Đàn bà lấy chồng: Đ.ánh đổi một đời an yên cho nửa kiếp lênh đênh
Người ta nói cuộc đời mắc sai lầm thì sửa, thứ chúng ta có là thời gian. Nhưng giờ đây tôi cảm thấy sợ hãi với những quyết định của mình.
ảnh minh họa
Cuộc đời đàn bà chẳng sợ nghèo đói, chỉ sợ chọn nhầm người đầu ấp tay gối. Tôi đã từng nghĩ t.uổi trẻ sai thì sửa, chẳng việc gì phải sợ hãi. Từ suy nghĩ đó, tôi trao nửa phần đời của lại của mình cho anh. Anh là nhân viên của một công ty nước ngoài. Khi quen anh, tôi chỉ là một cô sinh viên sống nhờ vào những đồng t.iền của ba mẹ hàng tháng.
Quen nhau, anh lo cho tôi đủ thứ, không thiếu thốn bất cứ điều gì. Tốt nghiệp, thay vì chọn cho mình một công việc đàng hoàng, tôi chọn cuộc sống làm mẹ, làm vợ. Ba mẹ tôi khuyên phụ nữ nên có một công việc để gia đình của chồng không xem thường. Anh thì nói phụ nữ không cần việc, ở nhà chồng có thể nuôi. Nghe lời anh, tôi ở nhà vun vén gia đình, mọi việc tôi đều một tay lo liệu không cần phải thuê người giúp việc.
Khi đó, tôi nghĩ cuộc sống của mình như vậy đã là hạnh phúc. Tôi không còn liên lạc với bạn bè nhiều như trước, nhưng đổi lại có chồng bên cạnh yêu thương, với tôi vậy là mãn nguyện. Nhưng mọi chuyện bắt đầu đổ vỡ khi công việc anh gặp khó khăn. Khi đó tôi không biết giúp gì chỉ ở bên cạnh động viên, an ủi anh vững tâm. Mỗi ngày tôi đều nấu những món anh thích, rồi cổ vũ chồng.
Tôi cứ tưởng những lời nói của mình sẽ khiến anh mạnh mẽ hơn, nhưng không phải vậy. Anh chê bai tôi phiền phức, chỉ biết ở nhà ăn rồi đẻ, không giúp được gì. Khi đó tôi mới thấy bản thân mình thất bại thật sự. Vừa mới tốt nghiệp, tôi theo anh, phó thác nửa đời còn lại cho anh che chở, bảo vệ. Chưa kịp cho bản thân trải nghiệm với ngành nghề mình yêu thích, tôi lại rẽ ngang chọn cho mình một mái ấm. Có phải tôi đáng trách và sai lầm lắm không?
Thời gian sau đó, tôi nghe nói là có một người đứng ra giúp anh dàn xếp những rắc rối. Tinh thần của anh cũng khá hơn, sắc mặt hồng hào và tươi tắn trở lại. Tôi cũng thầm vui mừng vì cuối cùng sóng gió cũng qua. Tôi bảo anh mời người đó về nhà ăn bữa cơm cảm ơn. Anh do dự một hồi rồi cũng đồng ý. Hôm đó là chủ nhật, tôi đi chợ từ sớm lựa những bó rau, con cá, miếng thịt ngon nhất để nấu bữa ăn thịnh soạn tiếp đãi ân nhân của chồng. Tôi đang loay hoay trong bếp, anh ngồi ngoài bên ngoài xem tivi. Một lát sau, anh nhận được điện thoại và nói là đi đón người đó. Nghe cách nói chuyện của anh qua điện thoại, tôi cũng đoán được người đó là phụ nữ. Bởi giọng anh rất nhẹ nhàng, cách nói chuyện rất khác đối với tôi. Bỗng trong lòng tôi có cảm giác gì đó rất lạ, một chút mất mát, một chút trống rỗng.
Đi khoảng 20 phút, anh đưa người phụ nữ đó về. Nhìn cách anh mở cửa và đùa giỡn với cô ấy, tôi vô cùng ghen tỵ. Từ khi quen nhau đến giờ, anh có bao giờ đối xử ân cần với tôi như vậy đâu. Người phụ nữ đó khoảng 30 t.uổi rất có khí chất, cách nói chuyện khéo léo chiếm được tình cảm của người đối diện. Từ đầu đến cuối bữa ăn, anh và cô ta liên tục nói cười, dường như không gian chỉ có hai người. Tôi có cảm giác mình là kẻ dư thừa trong chuyện này.
Tôi gọt một đĩa hoa quả đem ra phòng khách ngồi nói chuyện với cô ấy. Anh thì bận nghe điện thoại của một đối tác quan trọng. Ngồi im lặng một hồi lâu, tôi mới lấy hết can đảm để hỏi, mối quan hệ của cô ấy và anh là gì. Vẻ mặt cô ấy có phần khá thảng thốt. Nhưng đúng là một người phụ nữ khôn khéo, cô ấy lấy lại bình tĩnh rất nhanh và đáp trả một cách trôi chảy. Cô ấy nói ba cô ấy là đối tác của anh và nhờ có cô, anh mới trúng dự án vừa rồi, giải quyết hết những khó khăn mà anh mắc phải. Nghe cô ấy nói, tôi mím chặt môi cố gắng giữ bình tĩnh. Câu cuối cùng tôi hỏi là: "Chị có tình cảm gì với chồng em?" Cô ấy khẽ giật mình, vừa lúc anh cũng đi vào và kéo cô rời đi như kiểu tôi không hề ngồi ở đó.
Thời gian sau, anh ngày càng lạnh nhạt với tôi. Những lúc bực dọc còn mang tôi ra làm bia đỡ đạn, hết mắng lại c.hửi, hết c.hửi lại sỉ nhục. Thậm chí lời lẽ anh nói ra đều có ý so sánh tôi với người phụ nữ kia. Câu nào nói ra cũng có hàm ý khen ngợi cô ấy. Tôi không thể chịu đựng được cuộc sống này nữa rồi. Tôi không thể than vãn cùng ai bởi chính tôi là người tự quyết định cuộc đời mình. Có người nói sai thì sửa, thứ chúng ta có là thời gian. Nhưng giờ đây tôi cảm thấy sợ hãi với những lựa chọn của mình, nếu tôi càng sửa càng sai thì phải làm sao? Đàn bà lấy chồng đúng là lênh đênh cả một kiếp người.
Theo Xaluan
Cho vợ trẻ chuyển công tác là cắt đứt được chuyện ngoại tình? Tốt nhất sau khi mở cho vợ con đường trở về trong danh dự, cháu hãy yêu cầu vợ chuyển công tác khác, đừng để cô ấy làm việc trong công ty cũ dưới quyền ông giám đốc thiếu đạo đức đó nữa. Ảnh minh hoạ: Internet Bác nghĩ cháu chưa nên nóng vội đưa ra quyết định chia tay vợ lúc này,...